Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Jeon Jung Kook - Kế tiếp (H)

CHƯƠNG 39: Jeon Jung Kook - Kế tiếp (H)

Translator: Kim Arie arieee_97

Beta: Diệp Vũ diepvu11

Dương vật thẳng tắp thô dài cứ như vậy mà dựng đứng giữa hai chân cậu, dán ở trên bụng nhỏ Seol Ah.

Nửa người dưới trần trụi của Park Seok Ah, ngồi quỳ hai bên đùi Jeon Jung Kook. Hai người chen nhau trên chiếc ghế, dán đến gắt gao.

Jeon Jung Kook ôm phía sau cô, bàn tay từ bên ngoài chui vào trong quần áo, tận tình mà tinh tế vuốt ve dọc sống lưng.

Môi với môi lại tiếp xúc sau phút chia lìa ngắn ngủi, giao nhau phát ra tiếng nước tấm tắc.

Lòng bàn tay với vết chai mỏng của cậu di chuyển từ sườn eo đến thắt lưng Seok Ah, khiến cho cô rùng mình một trận.

Seol Ah ôm cổ cậu đứng dậy, nửa thân trên của hai người kề sát nhau. Cô cẩn thận cúi đầu hôn cánh môi Jung Kook, mái tóc dài chảy xuống đầu vai cậu.

Cô nghẹn giọng rên rỉ, như một con mèo nhỏ vô lực ghé sát hõm vai người con trai trước mặt.

Mắt Seol Ah hơi mở ra, nhìn bộ dạng động tình của Jeon Jung Kook. Ánh sáng từ ngoài cửa sổ đánh vào sườn mặt cậu, vết sẹo nhỏ trên má đựng đầy ánh nắng.

Cô không nhịn được vươn ngón tay đụng chạm nhẹ nhàng.

Jeon Jung Kook mở mắt ra, trong mắt bao phủ sắc thái động tình. Cậu cẩn thận dùng đầu lưỡi miêu tả hình môi cô.

Hai người mũi chạm mũi, cánh môi liền sát, hơi thở dây dưa.

Jeon Jung Kook vừa cười vừa hơi nhấc đầu, hôn môi cô một cái, phát ra tiếng chụt vang dội.

Lại nhéo cằm Seol Ah, hôn một cái thật sâu ở sườn mặt cô.

Lưu luyến đem đầu vùi sau gáy, Jung Kook ôm eo Seol Ah, bàn tay to ấn ở sau hông cô.

Seol Ah hiểu ý, nâng mông lên một chút, khẽ run rẩy, miệng huyệt bị đỉnh vào.

Cánh tay cậu dùng lực bóp, theo da thịt đè xuống mông cô, gắt gao nắm lấy.

Tay trái cô đỡ trước ngực cậu, người dưới thân kích thích mà hơi nâng cằm lên, cô chậm rãi ngồi xuống.

Jeon Jung Kook phát ra một tiếng thở dài, âm giọng trầm thấp của nam giới mang theo dục tính vô cùng gợi cảm.

Mông cậu dùng sức, đôi tay xoa nắn vòng eo cô, làm nửa người trên cô phập phồng.

Lực bên ngoài tác dụng vào làm cho ghế dựa trượt xuống, Park Seol Ah dựa trên vai Jeon Jung Kook, nhỏ giọng nói:

" Chúng ta lên trên giường đi, được không?"

Jeon Jung Kook ôm cô đứng lên, chất lỏng giữa hai chân trực tiếp rơi xuống, nhỏ giọt trên sàn nhà.

"Hoặc là chúng ta đứng làm?"

Không đợi cô trả lời, Jeon Jung Kook đem dương vật dữ tợn của mình rút ra, mang theo vệt nước, đứng ở giữa hai chân cậu.

Mặt Seol Ah đỏ bừng, không có sức lực bị cậu đặt ở mép giường.

Park Seol Ah theo cánh tay Jeon Jung Kook mà đứng thẳng lên, mông dẩu về phía cậu, đôi tay chống ở trên giường, bắp chân vẫn còn run rẩy.

Jeon Jung Kook đỡ côn thịt, từ phía sau cô đi vào, cậu lập tức đỉnh tới nơi mềm mại của cô.

" A!!!!"

Tiếng thét chói tai vang lên, Seol Ah kinh hoảng che miệng lại. Nửa người trên vô lực chôn ở trên giường. Cánh tay là điểm tựa duy nhất để chống đỡ lại những cú va chạm của Jeon Jung Kook.

Phạch phạch phạch

" Ưm...ah...ah..a.."

Âm thanh rên rỉ bị cô che lại trong miệng, cắn răng chịu đựng không phát ra tiếng.

Phía bên kia bức tường chính là phòng của Kim Tae Hyung. Tuy rằng mấy ngày nay anh vẫn luôn tìm cơ hội nói chuyện với Seol Ah, nhưng cô không có tốt tính mà tha thứ cho anh .

Người phía sau thấy cô không chuyên tâm, thân dưới đột nhiên đỉnh một cái, phát ra tiếng thọc vào rút ra, khiến người nghe thẹn đỏ mặt.

Nhìn thấy Seol Ah âm thanh nghẹn lại, cậu nhịn không được tốc độ có nhanh hơn một chút. Thậm chí, cậu còn duỗi tay ra đánh mông cô hai cái, phát ra âm thanh chát chát.

Đột nhiên , cửa bị gõ hai cái, ở bên ngoài âm thanh trầm thấp vang lên:

" Có thể chú ý chút không? Trong nhà còn có những người khác."

Ngoài cửa, Kim Tae Hyung nắm chặt tay, trong đầu cố gắng giữ một tia lý trí.

Người trong phòng không có đáp lại bất cứ một lời nào. Ngược lại, âm thanh va chạm thân thể càng thêm chói tai, xen giữa đó là tiếng rên rỉ vụn nhỏ của Park Seol Ah, như pha lê nhọn xuyên thẳng qua trái tim Tae Hyung.

Cảm giác đau đớn trào dâng.

Thần kinh đột nhiên căng thẳng, Kim Tae Hyung nâng tay lên mạnh mẽ đánh vào cửa. Trong giọng nói, lộ ra sự tức giận cùng không kiên nhẫn:

" Kêu hai người nhỏ giọng một chút, không nghe được sao?

" A! A a!... Um um !"

Park Seol Ah đột nhiên rên lớn tiếng hơn. Sau đó, người ở bên ngoài đi vào trạng thái yên tĩnh.

Kim Tae Hyung ngơ ngác đứng ngoài cửa, trong đầu xuất hiện một mảnh hỗn độn. Mãi một lúc lâu sau, nhấc chân chuẩn bị rời đi.

Cửa phòng đột nhiên mở ra, anh gấp gáp xoay người nhìn lại, đối diện là Jeon Jung Kook đang nhận lỗi:

" Anh Tae Hyung, thật xin lỗi. Lần sau, nhất định sẽ không quấy rầy đến anh nữa."

Nửa người trên cậu trần trụi, trán có chút mồ hôi, ngực phiếm hồng, trên vai có dấu răng, một bên cổ còn có một vết cào kéo dài.

Jeon Jung Kook mỉm cười, ngượng ngùng nhìn anh, nếu trong mắt cậu không phải hiện ra vẻ đắc ý thì Kim Tae Hyung thực sự cho rằng cậu đang cảm thấy có lỗi.

Anh lạnh lùng nhìn Jeon Jung Kook một cái, tầm mắt di chuyển nhìn một lượt qua căn phòng. Kim Tae Hyung cắn chặt răng:

" Jeon Jung Kook, cứ chờ mà xem."

Nhìn bóng dáng anh, Jeon Jung Kook hơi kéo khoé miệng, đóng cửa lại. Cậu quay đầu lại nhìn Park Seol Ah đang nghỉ ngơi trên giường, phần lưng trắng trẻo, trên đó còn có lưu lại tinh dịch trắng đục.

Cậu rút khăn ướt trên bàn, nhẹ nhàng leo lên giường, ôn nhu giúp Seol Ah lau sạch sẽ.

Cô kín đáo mở mắt ra, giọng nói có chút trách cứ:

"Vừa rồi là Kim Tae Hyung?

Jeon Jung Kook gật đầu, bàn tay vươn xuống giúp cô vệ sinh sạch sẽ phần dưới. Lúc nãy không nhịn được bắn thật nhiều, bất luận trong cơ thể hay trên người đều là tinh dịch.

Trên người vẫn còn mùi vị hoan ái, cô lẩm bẩm kêu lạnh.

Jeon Jung Kook vội vàng kéo chăn ra, đem cô bao bọc trong lồng ngực, xoa nắn cánh tay lạnh lẽo của cô.

Park Seol Ah an tâm dựa dẫm vào Jeon Jung Kook, ở trước ngực hắn, nhỏ giọng hỏi:

" Có thể ngủ một lát không?"

" Được chứ, ngủ một lát đi, có gì em sẽ gọi chị."

Jeon Jung Kook ôm Park Seol Ah, khẽ hôn lên trán cô một cái.

Ngoài cửa sổ, ánh sáng từ khe hở trút xuống bức màn, chiếu vào trong phòng.

Jeon Jung Kook dùng cằm cọ lên đỉnh đầu cô, nhìn tia nắng đến xuất thần.

Tae Hyung tương đối dễ đối phó, nhưng còn Park Jimin, rốt cuộc anh ấy muốn làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro