Chương 33: Park Ji Min - On the sofa (H)
CHƯƠNG 33: Park Ji Min – On the sofa (H)
Vô lực dựa vào cạnh cửa, Park Seol Ah chôn mặt trong lòng bàn tay, nước mắt vẫn chảy xuống thấm ướt một mảnh.
Thân thể bị rơi vào một cái ôm ấp, khuôn mặt của anh đã không còn men say, anh đau lòng ôm cô vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ về lưng cô.
Park Seol Ah bẹp miệng, bả vai run rẩy, cổ họng phát ra tiếng nức nở đáng thương như cún con. Park Ji Min thở dài ôm cô ngồi lên sô pha, kéo đôi tay che khuất mi mắt của cô ra.
Đôi mắt đỏ rực, giống một con thỏ, trên mặt ướt dầm dề, tất cả đều là nước mắt.
Park Ji Min rút khăn giấy mềm mại chà lau mặt cô, ngữ khí nhẹ nhàng, một tay nhéo nhéo mặt cô:
"Aigoo, khóc mặt mày lấm lem như con mèo rồi, mặt sưng sẽ khó coi đó."
Park Seol Ah chu chu miệng, nước mắt vẫn còn rơi xuống, âm thanh ngập tràn giọng mũi:
"Ai cần anh lo."
Park Ji Min si ngốc phát hai tiếng, nhìn dáng vẻ cô quật cường, khuôn mặt đầy nước mắt, bật cười.
Duỗi tay xoa xoa đầu cô, đau lòng ôm cô vào lòng, nước mắt chảy từ khóe mắt cô rơi vào cổ anh. Anh cúi đầu, nhìn thấy chóp mũi phiếm hồng mềm mại của cô, lông mi nồng đậm lấy dính nước mắt trong suốt.
Trìu mến khắc môi mình lên mí mắt cô, anh thấp giọng, có âm thanh trẻ con:
"Công chúa điện hạ, đừng khóc nữa được chứ?"
Ngón tay mềm nhẹ lau nước mắt nơi khóe mắt cô, anh hôn hôn môi cô:
"Đừng khóc, tim anh sẽ đau. Nếu không tin thì em sờ thử xem."
Kéo tay cô dán lên ngực mình, Park Seol Ah cảm nhận được trái tim nhảy lên nhẹ nhàng dưới lòng bàn tay, mí mắt cô nâng lên, hốc mắt chua sót, chớp chớp mắt đầy bất mãn, giọng mũi nặng tựa như đang làm nũng:
"Nói dối, chỉ là tiếng tim đập bình thường thôi mà."
"No, no!"
Anh ôm cô, duỗi tay nâng cằm cô lên, đầu ngón tay kéo sợi tóc bên thái dương cô:
"Trái tim anh chỉ khi nhìn đến em mới biết học nhảy lên."
Chịu đựng cảm giác buồn nôn, Park Seol Ah phụt cười:
"Gì vậy chứ? Anh học ai thế? Ghê tởm quá!"
"Ha ha ha, em cũng thấy vậy hả? Lúc ở Nhật anh đã học câu quảng cáo đấy."
Park Ji Min cười ngượng ngùng.
Nhìn cô nín khóc mỉm cười, Park Ji Min âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi. Anh buông thân mình, cả người dựa vào người cô, mềm mại nói:
"Buồn ngủ quá, hình như tác dụng chậm bắt đầu rồi."
Bĩu môi, ánh mắt lóe lên ánh sáng ôn nhu, khi Park Ji Min nói chuyện tản mát ra một vị rượu trắng như có như không.
Trong cơn hô hấp, Park Seol Ah cảm thấy hơi say, giọng nói còn có chút dính, âm thanh nghẹn ngào, kéo anh:
"Đi thôi, em giúp anh rửa mặt."
Park Ji Min không đứng dậy nổi, mông dính trên sô pha, kéo tay cô, dùng sức.
Park Seol Ah kinh hô một tiếng, lảo đảo ngã vào ngực anh.
Anh thuận thế nằm xuống, một tay đỡ eo cô, tay còn lại đỡ mặt cô, hôn môi, tinh tế dày đặc, hôn mỗi chỗ trên mặt cô.
Park Seol Ah không thể nề hà thở dài một tiếng, nắm lấy bàn tay bên má mình:
"Ji Min à, hôm nay em không có tâm tình đâu."
Trong mắt Park Ji Min chứa đầy quyến rũ trần trụi, anh đỡ vòng eo cô, bộ vị bên dưới húych về trước mạnh một cái, tiếng quần áo cọ xát và va chạm chụp đánh khiến Park Seol Ah mềm nhũn ngay tắp lự.
Âm giọng anh có chứa một men say, vang lên bên tai cô:
"Anh sẽ làm em sung sướng, công chúa của anh."
Ánh mắt thẳng tắp dừng trên môi khẽ nhếch của cô, anh duỗi cổ, phần eo dùng lực nâng nửa người trên, miệng chứa mùi rượu hôn lên.
"Ưm...ưm..."
Tay Park Seol Ah chống ngực anh, nhìn thẳng mắt Park Ji Min, đồng tử màu cọ phiếm lốc xoáy, đầu óc cô bắt đầu trống rỗng, phảng phất muốn chìm trong ánh mắt ấy.
Áo thun dài lung tung bị kéo lên, cô thuận theo vươn cánh tay, phương tiện Park Ji Min cởi quần áo mình.
Anh tháo nhẫn trên ngón cái của mình xuống ném lên bàn, phát ra tiếng động trong trẻo lăn vòng vòng, lần trước cô ngại hoa văn phức tạp của nó làm mình đau.
Từ bờ eo tinh tế của cô trượt thẳng đến trước, thuần thục cởi bỏ khóa áo ngực sau lưng cô, hai luồng tuyết trắng lập tức nhảy ra từ trong lớp vải.
Park Ji Min hít sâu một hơi, một bàn tay chống thân thể, nóng nảy túm cổ áo, lập tức cở áo thun trên người mình ra.
Sợi tóc hỗn độn dừng ở trước mắt hơi che khuất con ngươi châm đầy dục hỏa của anh. Một tay khoanh eo cô lại, tay còn lại đè sau đầu cô, quấn lấy đầu lưỡi cô, không ngừng thâm nhập.
Ngực lỏa lồ dán sát ngực cô, hai đầu vú bởi vì kịch liệt hôn môi mà chạm vào nhau, khiến họ rùng mình.
Park Seol Ah hơi thiếu oxy, cô rời khỏi môi anh, nhìn anh khẽ nhếch miệng, đầu lưỡi vẫn duỗi ra, thân thể cô liền phiếm cảm giác nóng rực lạ kỳ.
Tay Park Ji Min dùng lực kéo cô áp về phía mình, đầu lưỡi chạm đến cánh môi mềm mại của cô trong nháy mắt đó, linh hoạt chui vào từ cái miệng nhỏ ấy, động tình liếm láp.
Anh khó dằn lòng dùng tay khác kéo quần cô, cô bị bắt nâng mông lên, làm anh tiện kéo quần jean cô xuống. Ngay cả quần lót cũng bị anh vội vàng thô bạo lôi kéo, quần lót bị kéo thành một sợi thít chặt huyệt nhỏ mềm mại của cô.
Âm thanh rên lên đau đớn vang lên từ giữa môi cô, trong mắt Park Ji Min hiện lên một tia áy náy, kéo quần cô xuống đến cẳng chân, tay anh dọc theo đường cong đùi, yêu quý dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa huyệt non mềm mại.
Park Seol Ah bất giác lắc mông, hạ thể gắt gao hút ngón tay anh, cô nâng tay trái vuốt ve gương mặt anh, quỳ gối ở hai bên đùi Park Ji Min, tay phải mò từ cơ bắp phần bụng chắc nịch đi xuống dưới, kéo khóa quần anh, lôi ớt cay nhỏ ra ngoài.
Park Ji Min ngửa đầu, sắc tình mút cánh môi cô, môi dán khóe miệng, theo cổ, lại ngậm lấy đầu vú trước ngực cô. Đầu lưỡi linh hoạt gặm cắn đầu vú, hàm răng hơi ma sát, tay khác thì thọc vào rút ra hạ thể cổ, ngón tay nhiễm đầy vệt nước.
Sợi tóc mềm mại của Park Seol Ah trượt xuống từ sau đầu cô, vuốt ve cánh tay anh làm anh ngứa. Dưới thân Park Ji Min đã cương đến phát tím, miệng mũi đều vây quanh mùi hoa lẫn mùi sữa, làm anh có chút say mê.
Lại thọc thêm một ngón tay vào, vách trong mềm mại co bóp lại, thân thể cô bị bọn họ dạy dỗ vô cùng mẫn cảm, trong cơ thể luôn có nước chảy ra ngoài, trên tay anh đã dính đầy chất lỏng nhớp nháp.
Sau khi đã khuếch trương không sai biệt lắm, anh nghe cô thở dốc dồn dập và rên rỉ, trên eo và lưng anh còn dán mấy miếng thuốc dán, anh ôm cô nằm trên sô pha.
Hôn môi cô tựa trấn an, một tay khoanh vòng eo cô, bàn tay nhỏ đặt trên cánh mông cô, một tay khác chỉnh sửa mái tóc dài hỗn độn ấn ở sau cổ cô.
Côn thịt dựng đứng chậm rãi đi vào, tay phải anh hơi dùng lực làm cô ngoan ngoãn ăn hết. Park Ji Min cảm giác toàn bộ lỗ chân lông của mình đều giãn nở, cảm giác tuyệt diệu nơi hạ thể làm hô hấp thô nặng của anh càng trở nên hùng hồn.
Anh cắn răng, cử động eo bụng, thúc vào hạ thể cô, phát ra tiếng phập phập phập.
Park Seol Ah cảm giác mình bị đụng vào đầy mạnh mẽ, eo mông bị anh đè nặng, dễ bề anh thâm nhập, lần nào cũng có thể chọc đến hoa tâm cô.
Cô nhắm chặt mắt lại khẽ nâng đầu, cau mày phát ra thanh âm nhỏ vụn, giống mèo nhỏ câu lấy trái tim Park Ji Min.
Phòng khách trống trải quanh quẩn tiếng va chạm da thịt kịch liệt, tiếng nước rung động. Trong cổ họng vang lên tiếng rên rỉ nặng nề, Park Ji Min gắt gao nhìn chằm chằm biểu tình dục tiên dục tử của cô gái trên người mình, hạ thân càng đâm mạnh hơn.
Cơ đùi dùng sức, hiển lộ đường cong mê người.
Anh ấn sau cổ cô, hơi phát lực, tiếng rên rỉ bị nuốt trong miệng anh.
Hạ thân ác liệt quấy loạn, lại thúc vào thật sâu.
Phần eo bị đè lại, Park Seol Ah không chỗ để trốn, hạ thân bị căng ra, chỉ có thể nuốt côn thịt thô dài của anh vào.
Trên sô pha, hai người dây dưa kịch liệt, Park Ji Min thúc eo, mông bởi vì dùng lực mà lộ ra hình dạng cơ bắp.
Đột nhiên nâng mông thúc mười mấy cái, phập phập phập phập, kịch liệt hung mãnh, hoàn toàn không cho cô thời gian thở dốc.
Park Seol Ah nức nở, trong tiếng rên la bén nhọn liền đến cao triều, cô vô lực ghé vào trên người anh, Park Ji Min quay đầu tiếp tục nụ hôn chưa xong.
Hai tay nắm mông cô, làm cô tiếp tục phun ra nuốt vào dương vật anh.
Tiếp đó thọc vào rút ra mười mấy cái nữa anh mới bắn toàn bộ tinh dịch nóng bỏng của mình vào.
Vuốt ve phần lưng cô, thở hổn hển. Trong miệng nỉ non:
"Công chúa, bảo bối!"
"Yêu em, anh yêu em!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro