Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24: Park Ji Min - Cabin (play) (H)

CHƯƠNG 24: Park Ji Min – Cabin (play) (H)

Ánh đèn trong cabin dần dần tối, mọi người sau khi ăn tối xong đều mệt mỏi ngủ. Tiếp viên hàng không làm hết phận sự tuần tra qua lại ở lối đi nhỏ.

Ánh mắt hơi đảo qua đôi chân dài vừa đi qua, Park Ji Min bĩu môi, không hề hứng thú.

Vị trí ở khoang doanh nhân đều có một tấm chắn cao ngăn cách thành một không gian nhỏ, hoàn toàn không thấy được người ở hai hướng trái và phải đang làm gì.

Anh duỗi thẳng người, đặt tầm mặt lên cô gái đang ngủ, cô giống một con mèo nhỏ, nằm trên vị trí mình, chăn lông che khuất nửa khuôn mặt, lông mi dài run rẩy, có vẻ như cô đã nằm mơ thấy ác mộng.

Anh đang muốn thò lên thì tiếp viên hàng không lại đi tới, cong eo cúi người hỏi anh:

"Quý khách, tiếp viên hàng không đều ở khu vực nghỉ ngơi, nếu như có vấn đề gì có thể nhấn nút dưới ghế là được."

Park Ji Min cười khách khí:

"Tôi biết rồi, cảm ơn cô."

"Quý khách cần tôi kéo màn giúp anh chứ?"

Tiếp viên hàng không lại hỏi.

Park Jin Min ngẩn đầu, quay đầu nhìn một chút, tiếp viên đã cẩn thận kéo màn phân cách của người khác, vì thế anh gật đầu:

"Được, cảm ơn!"

"Không có gì."

Tiếp viên hàng không mỉm cười chuyên nghiệp, khom lưng kéo màn rời đi.

Park Ji Min ngồi trên chỗ của mình, trong bóng đêm, anh tự hỏi chốc lát, cuối cùng tay chân lanh lẹ rời khỏi chỗ của mình thật nhẹ nhàng, vòng qua tấm ngăn tiến vào vị trí của Park Seol Ah.

Anh cong lưng, tầm mắt liếc qua hai người ngủ say ở bên kia, khóe môi cong lên, lại cúi đầu.

Thật tối, anh không thấy rõ, vì vậy theo bản năng dùng môi đi tìm.

Môi dán lên làn da mềm mại, cô gái run rẩy hàng mi, từ từ tỉnh lại, một bóng đen gần trong gang tấc làm trái tim cô đập lên hai cái, hít sâu một hơi, kinh hô sắp phá khỏi yết hầu nhưng lại bị bờ môi của anh chặn trong miệng.

Lướt qua một chút liền dừng lại, anh rời khỏi, ngón trỏ dán lên miệng cô:

"Suỵt, nói nhỏ thôi, mọi người đều đang ngủ đấy."

Park Seol Ah nghe giọng của Park Ji Min, thân thể cứng đờ nháy mắt thả lỏng, thuận thế gật đầu.

Xoang mũi Park Ji Min phát hai giọng hơi, tựa hồ có thể thấy rõ biểu tình sung sướng trong bóng đêm của anh.

Khoảng cách giữa hai người rất gần, Park Seol Ah cảm thấy hơi thở ấm áp của anh phả vào làn da mình, mặt lập tức nóng lên.

Cô giơ tay nhẹ nhàng chống ngực anh, nhỏ giọng nói:

"Gần quá."

"Nên gần như vậy mới được."

Anh cười trả lời, thân thể càng dán sát cô:

"Phải gần thêm chút nữa."

Anh dán bên tai cô, môi cọ xát vành tai, đầu lưỡi nhỏ liếm láp, âm thanh trẻ con có chút trêu chọc:

"Chuyện ở phòng tắm hôm qua em còn nhớ chứ?"

Phảng phất như có thể dự kiến tới ánh mắt mờ mịt của cô, anh hôn mặt cô, tay vén vạt áo cô lên, lưu luyến vòng hông tinh tế của cô:

"Em ở trong lòng anh, nhắm mắt lại, kêu rên giống mèo, bên dưới ngập nước, rất biết cách nuốt, nhét đến đầy ắp."

Park Seol Ah cắn môi dưới, dưới thân đã ướt, nhưng ngại đây là nơi công cộng nên cô không dám nói câu nào, chỉ nâng đôi mắt ngập nước, vọng vào trong mắt thâm thúy của anh, cánh tay nâng lên vờn quanh cổ anh, thanh âm run rẩy bên tai:

"Em muốn làm."

Nhướng mày như thực hiện thành công, anh lại làm bộ do dự:

"Ngay chỗ này?"

Động tác trên tay cũng không hề dừng lại, cởi bỏ khóa áo ngực sau lưng cô, tay nhỏ cầm một bên vú cô, nhẹ nhàng xoa nắn.

Park Seol Ah bất giác cọ xát hai chân mình, nhướng eo chạm chạm hạ thân anh, tay nhỏ vội vàng sờ từ cơ bụng đến eo anh, cởi nút quần trên người đối phương, kéo khóa kéo, duỗi tay cầm côn thịt đã cương cứng kia lên.

Cô ra sức vuốt lên vuốt xuống côn thịt anh, đầu ngón tay nghịch ngợm dừng trên đầu khấc, một bàn tay nhẹ nhàng xoa vuốt bao quy đầu, ngón tay giữa thâm nhập xoa tròn ở phần đầu.

Park Ji Min vùi đầu cắn cổ cô, cau mày đè nén tiếng rên rỉ muốn phá vỡ xông ra khỏi miệng, một tay vén váy cô lên, cởi quần lót, một ngón tay trực tiếp cắm vào.

Cô gái dưới thân hóa thành nước, mềm mại bám vào ghế dựa, đôi mắt đào hoa câu hồn hơi tỏa sáng trong bóng đêm.

Park Ji Min cúi đầu hôn cô, ngón tay chuyển động nhanh hơn, cảm nhận thịt non kịch liệt co bóp lại, anh lại cho thêm một ngón tay khác vào, cô gái run lên, đầu ngón tay anh chạm được hoa dịch nóng bỏng.

Đôi tay Park Seol Ah nắm cổ áo anh, hai tròng mắt đã thích ứng trong bóng đêm, cô có thể mơ hồ nhìn thấy xương quai xanh tinh xảo của anh, cơ bắp dưới bụng căng chặt, cùng côn thịt dữ tợn kia.

Cô cảm thấy hư không, hiển nhiên cô cũng không thỏa mãn với hai ngón tay bên dưới, vì thế cô vươn tay túm chặt đôi tay đang hoạt động của anh, đầu lưỡi cô liếm qua khoang miệng anh, sau đó dời môi khỏi, thở hổn hển:

"Vào được chưa?"

Không cho cô cơ hội thở dốc, côn thịt đâm căng huyệt non đang co bóp của cô, hạ thân Park Ji Min căng chặt, chậm rãi đẩy vào.

Park Seol Ah ngửa đầu mở miệng, yên lặng rên rỉ tiêu tán trong không gian nhỏ hẹp.

Có lẽ do hai người quá mẫn cảm nên cảm giác tiếng nước hơi rõ, Park Ji Min chỉ có thể cắn răng thọc vào rút ra từ từ, ức chế ước số xao động của xương mu, cảm thụ ớt cay nhỏ bị bọc lấy từng tấc một, khoái cảm phóng đại 100 lần, anh nhịn không nổi nữa, run rẩy.

Park Seol Ah nhắm mắt lại, nghẹn hơi rên rỉ, thanh âm có chút nức nở làm Park Ji Min đau lòng hôn mặt cô.

"Công chúa đừng khóc, kỵ sĩ của em đang trên đường cứu em đây."

Âm thanh trẻ con mang theo tiếng khàn khàn của người trưởng thành.

Tốc độ anh dần nhanh hơn, hạ thể giao hòa phát ra tiếng nước và tiếng mông bị chụp đánh làm hai người giật mình sinh ra mồ hôi lạnh, anh cắn răng, khống chế lực va chạm dưới mông.

Trong không khí nhiễm chút hương vị dâm mĩ, Park Seol Ah vùi đầu nức nở trong cần cổ anh, khóe mắt chảy xuống nước muối sinh lý.

Dưới thân lan tràn, tích táp, đệm lót bên dưới đã dính một mảng nước lớn.

Trong cabin yên tĩnh, thường thường truyền tới tiếng ngáy của Kim Nam Joon, cùng tiếng lẩm bẩm nói mớ của Jeon Jung Kook ngồi đằng sau.

Dưới khí áp mãnh liệt thật ra không ai chú ý tới động tĩnh nhỏ bên này.

Park Ji Min ấn chân cô, mạnh mẽ đâm vào, khi xương mu chạm nhau thì ngừng lại, sợ tạo ra âm thanh.

Bị dục vọng và khoái cảm đánh sâu vào, Park Seol Ah co rút bả vai, cả người chôn trong ngực Park Ji Min, anh dừng lại làm cô sinh ra cảm giác hư không, cảm giác bực bội xông lên ào ào, cô tức giận đạp chân, đá đến bụng anh.

"Shh...."

Park Ji Min bóp mông cô một cái, trấn an bên tai:

"Anh không nhịn được, em nhất định cũng không nhịn nổi nữa phải không?"

Ôm cô ngã xuống trên mặt đất của cabin, phần lưng bị tấm thảm cào hơi đau, cô làm nũng ôm cổ anh cọ cọ.

Park Ji Min thở hổn hển, thong thả lại mạnh mẽ va chạm hạ thân cô, cơ hồ không nghe thấy tiếng vang, chọc đến hoa tâm cô thật nhiều lần.

Bộ ngực Park Seol Ah đong đưa lên xuống, đầu vú cọ xát áo thun anh làm cô rùng mình.

"Công chúa đại nhân, kỵ sĩ của em sắp đến rồi, cho em, đều cho em hết, mệnh này cũng cho em."

Park Ji Min nỉ non bên tai cô, ớt cay nhỏ bị thịt non bao bọc, mỗi khi rút ra đều lôi theo một sợi chỉ bạc, rớt xuống thảm để lại một dấu vết.

Park Ji Min đè trên người cô, một tay nâng bắp đùi cô, chôn ớt cay nhỏ vào cơ thể cô thật sâu, nó còn nhảy lên hai cái đầy kịch liệt.

Một mùi tanh nồng đậm tản ra từ nơi giao hợp của hai người, Park Ji Min dựa vào trên người cô, hôn bên tai cô, âm giọng khàn khàn:

"Sao? Em nhớ kỹ lần này rồi chứ? Đều cho em, một giọt cũng không hề dư thừa."

Park Seol Ah nghiêng đầu, nhắm hai mắt hô hấp đầy mệt mỏi, làm tình xong suy nghĩ còn đang trong hôn mê, tay cô vẫn nắm chặt cánh tay cứng rắn của anh, ừ hai tiếng có lệ.

Park Ji Min chống thân thể, nhìn hai mắt cô tan rã, anh thúc hai cái đầy ác liệt, côn thịt mềm mại nhiễm tinh dịch đập lên trong cơ thể cô.

"A ——"

Thật sự không nhịn được nữa kêu lên, cô phục hồi tinh thần đấm vào sau lưng anh, phát ra âm thanh nặng nề.

Park Ji Min mím môi rên rỉ một tiếng, trêu đùa bên tai cô:

"Em còn đánh nữa là anh sẽ cương tiếp đó."

Hai má Park Seol Ah đỏ bừng, đằng sau vang lên tiếng sột soạt, là Kim Tae Hyung hoặc Jeon Jung Kook đang xoay người.

Cô nhanh chóng đẩy vai anh, nhỏ giọng lẩm bẩm:

"Nhanh lên, bằng không em giận đấy."

Đúng là con mèo nhỏ, âm thanh mềm mại, biểu tình mềm mại, eo mềm, huyệt nhỏ cũng mềm.

Trên mặt Park Ji Min chứa nụ cười ôn nhu, anh rút côn thịt của mình ra, lại rút hai tờ khăn giấy chà lau hạ thân hỗn loạn của cô, ôm cô ngồi lên ghế rồi sửa sang quần áo cho cô.

Cuối cùng hôn lên thái dương Park Seol Ah, ôn nhu nói:

"Nghỉ ngơi đi, công chúa của anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro