Chương 18: Jeon Jung Kook - Xin hãy yêu chị nhiều hơn (H)
CHƯƠNG 18: Jeon Jung Kook - Xin hãy yêu chị nhiều hơn (H)
"Sờ nó, Seol, sờ nó giúp em đi."
Đôi môi Jeon Jung Kook vội vàng dán mặt và gáy cô, cọ xát làn da để lại một mảng nóng bỏng.
Park Seol Ah cắn môi, tay nhỏ lóng ngóng vuốt vật lớn của cậu, ngón tay thỉnh thoảng lia qua đỉnh quy đầu, nó hơi tràn chút tinh dịch làm tay cô dính nhớp.
"A..."
Jeon Jung Kook bất giác ngửa đầu, hai tay giữ chặt bả vai Park Seol Ah, côn thịt bị kích thích mạnh mẽ.
Park Seol Ah nâng mắt nhìn thấy một viên nốt ruồi nhỏ dưới môi cậu.
Quỷ thần sai khiến làm cô đột nhiên ngẩng đầu hôn lên đó, răng hàm trên nhẹ nhàng cắn làn da cậu, đầu lưỡi liếm láp cằm Jeon Jung Kook.
Jeon Jung Kook híp mắt, cúi đầu cắn môi cô trả thù, dưới cằm toàn vệt nước.
Tay hơi tê, Park Seol Ah cau mày thật nhẹ, lòng bàn tay ướt át nỗ lực bao vây côn thịt cậu, bị động bị cậu hôn, hơi thở hỗn loạn.
"Hộc...hộc..."
Làn môi chia lìa, kéo một sợi chỉ bạc, miệng nhỏ của cô thở hổn hển, rơi vào tầm mắt cậu thật sâu, làm nũng nói:
"Tay tê quá."
Jeon Jung Kook cắn môi dưới, ánh mắt tràn đầy tình yêu mê ly:
"Em vào được không? Em khó chịu quá."
Môi hơi chu lên, mềm mại trong suốt, vô cùng mê người, đôi mắt ướt át.
Luận về làm nũng ai có thể so được em út hoàng kim?
Park Seol Ah dựa vào cạnh cửa trên tường, đôi mắt phiếm hồng, mặt hơi khó xử, chiều nay phải xuất phát đi khách sạn gần nơi biểu diễn, cô sợ sẽ không kịp.
"Đi mà."
Jeon Jung Kook dựa lên đầu vai Park Seol Ah, đôi mắt nhìn thẳng cô.
Park Seol Ah nghiêng đầu, từ góc độ này nhìn sang giống một đứa bé muốn ăn kẹo ngọt, biểu tình đáng yêu lại đáng thương, khóe mắt còn chứa thủy quang sau khi động tình.
Ngữ khí cậu hơi nôn nóng, có chút năn nỉ nói:
"Xin chị đó, Seol a, cho em vào đi mà."
Gấp gáp kéo khóa kéo quần cô, Park Seol Ah kinh hoảng cúi đầu nhìn quần rơi thẳng xuống, lại không cẩn thận thấy được côn thịt thô to cương đến xanh tím phiếm hồng của cậu.
Cô vội hít một hơi, bị kích cỡ đáng sợ của cậu dọa, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của cô, vật dưới háng cậu ngẩng cao đầu.
Giật giật mông, côn thịt cọ xát hoa huyệt cô, chân Park Seol Ah run rẩy, khẽ nhếch môi kêu rên thật nhỏ.
Tay trái Jeon Jung Kook đỡ mặt cô, buộc cô nhìn thẳng mắt mình, tay phải đỡ đầu khấc bên dưới, đùi trái chống vách tường, bắp đùi dán sát phần hông cô, khi cậu chọc côn thịt vô một chút thì phần đầu tức khắc bị sự ôn nhu và kích thích của cô hút vào.
Bờ môi cậu run rẩy, nhẹ nhàng nói ba chữ:
"Em yêu chị."
Đầu khấc trượt vào trong, hai người cùng lúc phát ra tiếng rên thở dài.
Cốc cốc cốc!
Tiếng đập cửa đột ngột bỗng nhiên vang lên, hai người kinh hoảng nhìn về phía cửa, côn thịt lớn của cậu còn đang chôn trong cơ thể cô, bồng bột nhảy lên đầy nóng bỏng.
"Yah! Jeon Jung Kook!"
Kim Tae Hyung đứng ngoài cửa, tức muốn hộc máu kêu tên Jeon Jung Kook.
Cốc cốc cốc!
Jeon Jung Kook thiếu kiên nhẫn hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại tiếp tục thúc hông, ngón tay nhẹ nhàng bẻ cằm cô sang:
"Mặc kệ anh ấy đi."
"Nhưng mà...A!"
Hoa tâm bị hung hăng chọt một cái, phần non mềm bị vật nóng bỏng thiêu nóng.
Di động của cô nằm trong túi quần đang lăn lốc dưới mặt đất rung lên không ngừng.
"Điện thoại..."
Park Seol Ah đẩy bờ vai cậu, muốn cậu nghe điện thoại.
Jeon Jung Kook nhíu mày, rút côn thịt từ trong cơ thể cô ra, cong lưng duỗi tay sờ soạng lung tung dưới mặt đất, rồi nhặt di động lên.
Park Seol Ah cũng cúi lưng muốn nhặt quần mình dưới mặt đất lên nhưng lại bị Jeon Jung Kook đá bay một cái.
"Yah!"
Cô nhìn cậu đầy bất mãn.
Đó là quần màu trắng của cô đó!
Jeon Jung Kook click nút nghe, hạ thân ướt át tiếp tục trượt vào trong huyệt nhỏ, ba nông một sâu đưa đẩy.
Park Seol Ah cầm lòng không đặng ôm lấy cổ cậu, tiếng rên rỉ ngậm trong miệng, môi dưới cắn gắt gao.
"Anh Tae Hyung."
Âm giọng Jeon Jung Kook khàn khàn bình tĩnh.
"Yah! Mở cửa ngay cho anh!"
Nghe âm thanh của Jeon Jung Kook, Kim Tae Hyung đập cửa càng dùng sức hơn.
"Không tiện!"
Ác ý ấn eo cô, côn thịt thô dài thọc thật sâu vào nơi non mềm, tiến thẳng đến hoa tâm.
Cô bất giác rên rỉ ra tiếng, người ở đầu dây kia đang thở phì phò, thanh âm lại vững vàng:
"Jeon Jung Kook, cho em nửa tiếng thôi đó."
Jeon Jung Kook cười như trẻ con, âm giọng che giấu dục vọng thắng bại:
"Không đủ, em phải hai tiếng mới đủ."
Không đợi Kim Tae Hyung hồi phục lập tức cắt đứt điện thoại.
Lúc này Park Seol Ah đang mềm mại dán trên tường, hai chân đột nhiên bị nâng lên, giữa hai chân hỗn loạn bất kham, cô kinh hô ôm cổ cậu, không thể không dùng lực chống đỡ trọng lượng nửa người trên.
Không đợi điện thoại kia đầu người hồi phục, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Phạch -- phạch -- phạch --
Từng đợt lại thêm từng đợt, cậu tựa như không biết mệt, mạnh mẽ đâm thọc vào.
"A...ư...a...chậm chút đi...mỏi quá..."
Park Seol Ah giống cục bông, vòng eo mềm mại vô lực di chuyển.
"Không thể chậm được, muốn thao chị đến mềm chân, làm đến mức không thể làm nữa, như vậy chị mới không đi tìm người khác."
Âm thanh gợi cảm khàn khàn nhẹ giọng nói bên tai.
Trái tim có một vị trí tê buốt, Park Seol Ah co bóp huyệt đạo, hoa huyệt ướt át mềm mại hút xương của cậu cũng mềm theo.
Jeon Jung Kook cắn răng thọc vào rút ra giữa hai chân cô, mãnh liệt va chạm tạo ra nhiều bọt mép tràn đầy hoa huyệt trơn mềm.
Bên dưới càng ngày càng nóng, bụng nhỏ chứa một đoàn lửa, tên đã trên dây, vận sức chờ bắn.
Âm thanh cậu cũng nhiễm một tia nức nở khi cao trào, run rẩy, ủy khuất năn nỉ:
"Em yêu chị, xin hãy yêu em nhiều hơn đi! Làm ơn yêu em đi mà!"
"Ưm ưm ưm."
Cậu chôn đầu áp cô ở trên tường, sau lưng cô bị cọ xát mặt tường có chút đau.
Dưới người phát ra tiếng thọc vào rút ra vang lên òm ọp òm ọp, sắc tình làm người phát run.
Nóng quá, thật lớn.
Park Seol Ah nhắm hai mắt, đầu loạng choạng, hai chân vô lực mềm mại đặt bên hông cậu.
Bắn vào rồi, đã vào hết tất cả.
Cô co bóp, cả người phát run, bạch dịch nóng bỏng ở trong cơ thể cô tràn ra khỏi nơi giao nhau giữa hai người.
Không khí lơ lửng mùi tanh của hormone, dưới thân chậm rãi, trong lòng nảy lên rất nhiều tình cảm.
Cô không cầm lòng được vươn tay ôm cổ cậu, gắt gao dựa vào.
Mặt dán lên cậu, lùng nũng cọ mấy cái:
"Chị nên nói câu đó mới đúng, xin hãy yêu chị nhiều hơn, Jung Kook."
Xin mọi người, hãy yêu tôi nhiều hơn.
Tư tâm cô thầm nghĩ ------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro