Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bí mật "sắp" bật mí!

Hôm nay quả thật là một ngày vui đấy.

Quả thật, lâu rồi mọi người mới có cơ hội đoàn tụ đầy đủ như thế này để vui chơi. Nào là sở thú lại còn ăn kem. Dạo này, ai cũng có việc riêng mà chả rảnh rang gì mấy, người đi học, kẻ đi làm, chả ai có nỗi hơi sức mà rủ rê nhau đi chơi. May mà ngày nghỉ hôm nay còn có chút ít thời gian bên nhau, vứt bỏ mọi lo toan mà vui chơi.

Nhưng cuộc vui cũng có lúc phải tàn, mọi người càng không thể bỏ bê cả đống việc đang chờ đợi, đến lúc phải tạm biệt rồi.

Mọi người tạm biệt nhau, bây giờ cũng là xế xế chiều. Đối với người bận việc như mấy anh lớn đây thì việc đi chơi cả buổi kiểu này là hơi quá rồi, còn việc chất cao như núi ở công ty kia kìa. Từng người tạm biệt ra đi, giờ chỉ còn mình Taehyung và bạn.

- Anh đưa em về. Đi thôi.

- Dạ.

Mới đi tới bãi đỗ xe, anh lại có cuộc gọi.

- Đợi anh chút.

Anh bắt máy ngay trước mặt bạn. Đối với anh, không có gì mà anh muốn giấu bạn.

Chỉ cần nhìn vẻ mặt của anh thôi là bạn cũng đã biết có chuyện gì xảy ra, phía bên công ty gọi nữa chứ gì. Nhưng mà bạn cũng biết tính anh, anh không đời nào để bạn đi một mình về nha đâu, thế nào anh cũng kiên quyết đưa bạn về nhà. Nhưng đâu được, công việc của anh quan trọng hơn, tuổi của anh bây giờ là để gầy dựng sự nghiệp, đâu thể chỉ vì đưa vợ về nhà mà chậm trễ việc của mình.

- Hay anh đi đi. Em tự về được mà.

Bạn mở lời sau khi anh kết thúc cuộc điện thoại.

- Đâu có được. Chồng em ở đây thì làm sao mà để em về một mình.

Đó thấy chưa?

- Nhưng mà hình như anh có việc?

- Việc thì việc. Đưa em về xong anh giải quyết sau cũng được.

- Nhưng.......

- Không nhưng nhị gì cả, lên xe anh chở về.

Bạn còn lưỡng lự. Rõ ràng là việc quan trọng, vậy mà còn tốn thời gian cãi cọ này nọ. Người con trai này lo cho vợ mình quá rồi đó, cũng tốt.

- Thế anh đưa Min Hee về cho.

Namjoon tự nhiên từ đâu xuất hiện cùng với xe của anh ấy.

- Anh chưa về à?

Taehyung nghiêng nghiêng đầu hỏi. Anh thấy làm lạ, sao Namjoon lại ở đây, rõ ràng lúc nãy anh thấy anh ấy về rồi mà.

- À thì về rồi mà anh quên cái kính ở tiệm kem nên quay lại lấy. Đúng lúc đi ngang qua nghe thấy bây có việc mà cứ đòi chở con Min về. Anh rảnh đây này, chở về chút xíu cũng không có vấn đề gì cả.

- Thế anh có lấy lại cái kính chưa?

- Vậy anh đang đeo cái gì? Hỏi lạ.

Namjoon trề môi trách cậu rm này của mình, rõ ràng thấy anh đeo cái kính sờ sờ ấy mà còn hỏi.

Đột nhiên Taehyung nói nhỏ cạnh tai Namjoon.

- Anh đảm bảo cô ấy ổn?

- Đảm bảo.

Thế là anh quay lại phía bạn.

- Anh ấy đưa em về nhé? Giờ anh có việc.

- Được thôi. Anh đi đi.

- Ừ. Có gì gọi anh, nhớ nhé!

- Nae.

Taehyung quay gót bước đi lấy xe, bạn nghe lời Namjoon mà ngồi lên ghế phụ.

- Em ở nhà Taehyung hả?

- À vâng.

- Ở lâu chưa?

- Cũng lâu rồi anh.

Namjoon rồ ga rồi xe lăn bánh, hai người đi về phía nhà Taehyung.

- Min Hee này!

- Vâng?

- Nếu.... Chỉ là nếu thôi nha.... Anh có khả năng tìm ra ba mẹ ruột của em thì em có nhờ anh không?

- Không.

Bạn đứng hình trước câu hỏi của anh, vài giây sau, bạn cười nhẹ nhìn anh và trả lời không.

Anh có hơi bất ngờ, bây giờ trong đầu anh có vàn câu hỏi tại sao.

- Tại sao?

- Cuộc sống bây giờ của em rất tốt, có mẹ này, có bạn bè này, lại có một Taehyung làm chồng này, đủ quá rồi. Còn nếu như họ còn nhớ về em thì chắc là sẽ đi tìm em, tới hồi có duyên tự khắc sẽ tìm thấy nhau.

Namjoon cảm thấy tim mình có chút nhói, không khí dường như đã bị hút vào câu nói bạn vừa nói. Như bóp nghẹt anh, anh đau. Cô gái này thật sự cảm thấy cuộc sống bây giờ là quá đủ, những gì anh sắp nói sau đây sẽ khiến cuộc sống cô đảo lộn, đảo lộn tất cả. Và rồi, anh quyết định từ bỏ, cô gái này xứng đáng được hạnh phúc, anh sẽ giấu kín bí mật này, không ai biết được, anh sẽ mãi theo dõi cô gái nhỏ nhắn này - anh tự nhủ.

Cả hai im lặng một khoảng thời gian.

- Xin lỗi vì đã kéo anh vào những rắc rối của em.

Bạn lên tiếng trước, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt.

- Không đâu. Đừng xem đó là những rắc rối, hãy coi như nó là những lời chia sẻ giữa hai người bạn.

- Cảm ơn anh.

- Taehyung có biết?

- Không chắc lắm nhưng mà em nghĩ là có, chắc hẳn mẹ em đã nói trước buổi gặp mặt của chúng em.

- Ra vậy. Tới nhà rồi kìa.

- Cảm ơn anh. Tạm biệt.

- Mà này Min Hee. Nhưng lời cảm ơn khách khí đó đừng sử dụng quá nhiều, nó làm người ta cảm thấy xa cách nhau.

- Em hiểu rồi. Anh cânt thận.

- Tạm biệt.

Bạn vẫy tay chào anh, và rồi anh chuyển bánh, bạn vào nhà, nhanh chóng xóa tan mọi âu lo nãy giờ. Không hiểu sao bạn cảm thấy có một cảm giác rất thân thuộc với Namjoon.

Lúc đó, trên xe của Namjoon.

Anh gọi cho ai đó.

" - Alo? Taehyung?

- Em đây hyung. Cô ấy sao rồi?

- Hyung...... chưa nói.

- Sao... sao vậy? Cô ấy có chuyện gì à?

- Hyung nghĩ không nên nói, hyung nghĩ vậy đấy.

- Lí do?

- Cuộc sống Min Hee sẽ đảo lộn, em biết đấy, em ấy hài lòng với hiện tại, hài lòng với cuộc sống cạnh em.

- Hyung.... ổn chứ?

- Vẫn ổn. Mặc dù hơi thất vọng.

-........

- Không sao đâu. Một lát nữa sẽ bình thường thôi. Hyung cúp trước đây.

- Nae.

Tút tút. "

Taehyung sau khi cúp máy thở một hơi dài.

* Quay ngược thời gian 2 tiếng trước *

Taehyung tranh thủ lúc mọi người đang trò chuyện mà kéo hyung của mình - Namjoon - ra phía ngoài quán kem.

- Sao lại kéo ra đây?

- Em cho anh một cơ hội nói thật.

- Chuyện gì?

- Nãy giờ sao anh lại nhìn Min Min của em mà cười?

- Mày ghen à?

Ra vậy, Tae đang ghen.

Namjoon cười phì trước thằng em nhỏ tuổi.

- Anh đừng có cười, nói rõ ra đi.

- Được thôi.

.........

Đó là một quãng nghỉ dài tượng như vô tận.

- Nó là em gái anh.

Dứt khoác.

- Hả?

Có người chưa nhận ra vấn đề.

- Min Hee nó là em gái anh, người lâu nay anh vẫn đi tìm.

- À à cái người mà hồi nhỏ xinh xinh đáng yêu ấy hả?

- Ừ.

- Ra vậy.

Taehyung gật gật đầu ra vẻ tâm đắc. Kim Namjoon có một cô em gái, người đó là Min Hee. Ra vậy. Ra...... vậy. Tae hiểu rồi, mắt Tae mở to ra hết cỡ như muốn lọt tròng ra ngoài, miệng mấp máy, chuẩn bị hét lên.

- Á.... ơ...

Namjoon đoán trước, bịt miệng Tae lại.

- Muốn chết à?

- Thả em ra.

Taehyung bình tĩnh lại.

- Anh chắc chưa?

- Chuẩn không cần chỉnh. Nhóm máu, ADN, hoàn cảnh i như nhau. Không sai đâu.

- Em biết chuyện cô ấy không phải con ruột, cũng đang tìm nhưng cứ mập mờ, không ngờ lại là người quen.

- Anh... đang tính nói ra.

- Ổn chứ?

- Hi vọng vậy, dù sao em cũng là chồng nó, nói trước cho em cũng đúng thôi. Anh sẽ tìm cơ hội.

- Anh đừng làm cô ấy tổn thương đó.

- Anh biết. Anh sẽ lựa lời.

- Chúc may mắn. Em có hơi bất ngờ đó.

- Ừ. Lúc đầu anh cũng vậy.

- Vậy là từ giờ em có anh vợ rồi. Dzui ghia ta. Hahahhha.....

- Mày nhạt quá em à. Muốn chỗ Jinnie đang dư, mày qua thêm vào đi.

Kết thúc cuộc trò chuyện. Sự thật được phơi bày rõ ràng.

Lee Min Hee là con cái của gia đình họ Kim - Kim Namjoon.

- Ban đầu tui bị lộn tên. Xin lỗi các cô nhiều.

Mấy ngày đầu nghỉ hè thế nào vậy mấy cô? Tui là ăn - ngủ - đi chơi miết thôi.

Hôm qua tui định đăng chap này rồi, cơ mà lại mất nên đành ngồi viết lại từ đầu.

Dạo này cũng không chú ý mấy tới wappat lắm nên bây giờ tui mới có dịp để nói.

- Cảm ơn mấy cô đã để ý tới truyện của tui, tui cảm động lắm đấy. Mấy cô cứ cmt hoài thôi, tui đọc hết mà thấy vui ghê hồn, không biết trả lời thế nào nên cứ giữ trong lòng nên mấy cô đừng trách nhé. Tui vẫn biết ơn mấy cô lắm, hay yêu thương nhau nhiều vô nhe!! Yêu mấy cô!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro