2>> tao không biết bơi
namseok
_
Khi bị ngộp nước vào cái ngày mùa xuân năm ấy, hai ý nghĩ tràn ngập trong tâm tưởng tôi. Trước tiên, tôi chắc rằng mình sắp chết đuối. Sau nữa tôi thấy ân hận vì đã nối dối Namjoon.
_
Quá vui sướng vì được Namjoon rủ đi bơi, Hoseok không thể bảo với Namjoon rằng mình không biết bơi. Có ai tin rằng một đứa trẻ 14 tuổi lại không biết bơi chứ ?
Người ta nói rằng trước khi bạn chết vài phút, quá khử và kỷ niệm sẽ ào về trong tâm trí bạn. Trong trường hợp của Hoseok lúc đó cũng có phần đúng. Cậu nhận thức được lí do tại sao phải nói dối. Chuyện xảy ra từ năm lớp 3. Khi Hoseok là một cậu bé còi cộc và chậm chạp trong lớp. Và Hwantae, thằng bạn lớn nhất lớp thường trêu cậu:
- Đồ chậm chạp, đồ dị hợm
Hoseok trở nên tự ti và mặc cảm. Cậu bị ám ảnh bởi cái tên đó nhiều năm tiếp theo. Lên trung học cậu và Hwantae không còn liên lạc nữa nhưng những lời chọc ghẹo của cậu bạn ấy như vết xăm lên đại não của cậu. Nếu muốn kết bạn thì Hoseok phải tạo ra một vỏ bọc khác cho mình. Cậu phải giả vờ nhiều thứ. Thỉnh thoảng điều đó không bị phát hiện ra, nhưng thỉnh thoảng nó lại làm cậu mất đi nhiều bạn bè, cũng như lòng tin của họ.
Hoseok cố quẫy đạp nhưng như thế lại càng chìm sâu hơn. Cậu thấy đầu mình nặng trĩu. Cậu muốn buông xuôi, cậu mệt rồi...
Thình lình có cái gì đó đội vào chân Hoseok. Bấy giờ cậu cảm giác được là đầu của ai đó, rồi cổ, rồi không phải một mà là hai bờ vai vững chãi. Bờ vai của Namjoon, cậu bám chặt lấy vai Namjoon...
- Tại sao mày bảo biết bơi? Namjoon hỏi giọng đầy lo lắng và giận dữ
- Tao không biết mày và mọi người nghĩ gì. Không ai ở cái tuổi này dám mở miệng bảo rằng " Tôi không biết bơi ".
- Hoseok, không có gì xấu hổ với 2 chữ không biết và không thể . Ai cũng có một điều gì đó mà chính mình không thể làm được. Tốt nhất là hãy chấp nhận nó và nhìn nhận điều đó hơn là để điều đáng tiếc hơn xảy ra.
- Tao biết mày đúng, nhưng... Namjoon, xin lỗi vì đã nối dối mày.
- Ổn thôi. Không sao đâu. Khi nào rãnh tao dạy bơi cho mày nhé.
#J
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro