Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

04. Yoongi

Bài thi của @Sakurako_93
Số báo danh: 04
Ủng hộ bạn ấy bằng cách vote hoặc bình luận ủng hộ

———-
Bản thân Park YN chưa bao giờ dám thú nhận mình yêu một người trong thế giới ảo.

Cô từng yêu, từng rung động, từng có 1 mối tình đầu đẹp và trong veo, nhưng nhanh chóng kết thúc vì cô là người sống thực tế. Người con trai của cô quá trẻ và cậu ấy cũng có những ước mơ, cũng như cô vậy. Nên chẳng có lý do gì cô ngăn cản khi cậu ấy kiếm được học bổng du học. Cậu ấy nói hãy chờ cậu ấy về, 4 năm chẳng ngắn cũng chẳng dài chỉ cần hai đứa có niềm tin. Nhưng cô lại đáp 1 cách lạnh lùng, dứt khoát: "Nhưng em không có niềm tin".

Vì cô sống rất thực tế, nên rất ngán ngẩm việc kết bạn hay làm quen qua mạng xã hội. Y/N từng cười sặc sụa khi đọc một bài về tình yêu của hai kẻ không biết mặt nhau. Họ yêu nhau qua Facebook và cũng trao nhau những yêu thương qua Messenger , cô tự hỏi rằng tại sao lại có những người có thể chấp nhận một tình yêu như thế.

Ting

   "Cho hỏi ai vậy?"

  "Tôi có đọc mấy bài viết của bạn trên FB thấy hay hay nên muốn làm quen."

  "Tức là cậu không biết tôi là ai?"

   "Ừ! Trước thì không biết nhưng sau thì sẽ biết!"

Một kiểu làm quen cũ rích và quê mùa, cô nhếch môi cười

  "Nhưng tôi không có hứng làm quen với bạn. Bye~"

Chắc chắn sẽ là những lời năn nỉ làm quen, cô lại nhếch môi cười và cũng hơi tò mò chờ đợi.

  "Ừ! Vậy xin lỗi làm phiền. Baii"

Park YN như đang từ trên 19 tầng mây rơi xuống, cô hơi nóng mặt, bởi vì cô luôn cho nó cái quyền cao ngạo trước người khác, nhưng không cho ai có quyền cao ngạo trước mình. Vậy kẻ này là ai? Mà dám làm vậy?

Y/N dù không đáp lại, nhưng trong lòng vẫn hậm hực

  "Có vẻ cậu đang cảm thấy ấm ức trước câu nói vừa nãy của tôi?" - Phải 5 phút sau, cái acc và vô duyên kia mới lại lên tiếng.

"Không "- Cô lạnh lùng đáp lại.

  "Thôi đi, đọc vài intro trên wall của cậu tôi đã hiểu cậu, tuy chưa nhiều, nhưng 5% chắc là hơi ít - Kẻ kia lại tiếp lời."

  "Cậu là kẻ rất vô duyên, tuy mới ibox với cậu vài giây, nói là hiểu về cậu thì là nói hơi kì quặc"

Cái icon mặt mỉm cười từ nick lạ

  "Ừ cũng có vài người nói tôi là kẻ vô duyên, phải hiểu tôi lắm mới nhận xét đúng như vậy."

Gặp đối thủ rồi đây, có vẻ không tầm thường như mình nghĩ, cô say mê đáp trả kẻ vô duyên kia. Đã ba giờ sáng, cô giật mình, không nghĩ rằng chát với kẻ vô duyên và lạ mặt kia suốt hơn hai tiếng đồng hồ.

"Thôi muộn rồi tôi đi ngủ đây" - Cô cắt đứt cuộc trò chuyện nhảm nhí

  "Ừ, con gái không nên thức khuya, cậu viết trên wall, nói cậu không phải một cô gái đẹp, thức khuya nhiều thì chắc chắn lời cậu nói sẽ có một ngày thành sự thật"

Một cái icon tức giận được gửi từ Y/N

"Tôi có thể là một trường hợp ngoại lệ không? Add nhé?" - Cái acc lạ kia lại ỉ ôi

" Không" - Cô dứt khoát

"Thôi không sao, dù sao tôi cũng nhớ tên acc của cậu rồi" - Cậu ta phán một câu xanh rờn.

Đã hơn một tháng trôi qua, không phải chỉ là qua chat thường nữa, hai người trao đổi số điện thoại, những tin nhắn đi rồi đến, không bao giờ phân biệt thời gian đêm ngày hay sáng tối. Và cả những cuộc gọi dài bất tận. Nói với nhau những chuyện trên trời dưới biển, cô kể cho người đó nghe về cuộc sống sinh viên khi xa nhà, về gia đình, về mối tình đầu đã từng rất đẹp. Có lẽ không còn quá nhiều khoảng cách giữa hai người lạ giờ thành quen. Cô là đứa sống thực tế nhưng cũng có lúc lại thật viển vông, con người mà, đâu có ai hoàn hảo được.

Trong một đêm mưa rất to, cô ngồi trên ghế được kê sẵn ngoài ban công, tai đeo phone, nói chuyện điện thoại với anh như mọi khi.

  " Busan đang mưa to lắm, tôi thấy hơi lạnh" -  Giọng cô phàn nàn trong điện thoại.

"Nếu tôi đang ở cạnh cậu, cậu có cho tôi ôm cậu không?

Y/N cười sặc sụa.

"Anh yêu em"

*Phụt* "Cái gì cơ?" - Ngụm nước cô vừa uống còn chưa kịp trôi đã bị phụt ra ngoài

  "Anh yêu em."

Một, hai, rồi ba giây, cô đang đứng một mình, nhưng sao mặt lại thấy nóng ran thế này, và không thể chối bỏ rằng trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực

"Ừ! Vui nhỉ?" - Y/N đáp trả bằng 1 câu như đùa

"Không vui"

  "Vì sao?"

  "Vì em không nghiêm túc và không tin anh!"

  "Thế Anh đang nghiêm túc đấy hả?"

" Ừ"

Tít..tít..tít, cô tắt phụt điện thoại,  không hiểu sao mình lại hành động như thế, có lẽ cô là người thực tế, và cảm thấy đây là chuyện hoang tưởng, hoặc anh vừa trêu đùa cô. Cô mặc kệ cho chuông điện thoại ầm ĩ, cô không bắt máy.

Một tin nhắn từ Mess được gửi đến:

"Tại sao em lại tắt máy, lẽ ra anh phải nói với em câu này từ lâu rồi, anh yêu em, anh biết có thể em không tin, em cho đó là trò đùa, anh cũng không tin là anh yêu em, nhưng đó là sự thật, em tin hay không tin cũng được."

  "Shhh, anh em cơ đấy, xin thưa anh là anh kém em 5 tháng tuổi, và tình yêu của anh mới nực cười làm sao, anh biết mặt mũi em thế nào chưa? Biết nhà em ở đâu chưa? Anh biết về em cũng nhiều lắm thì phải? Một cái acc, một số điện thoại. Nhiều quá nhỉ?"

"Em có thể cười nhạo anh vì anh là kẻ ngu ngốc khi yêu một tình yêu ngu ngốc, đúng là anh không biết mặt em đẹp hay xấu, không biết nhà em, nhưng anh biết anh yêu em, và đừng hỏi anh vì sao, chính anh cũng không biết"
"Quá đủ rồi đấy, cậu im đi."

Cô bấm những phím bấm như điên trong điện thoại, cũng như tâm trạng hỗn loạn của cô lúc này. Cô biết rằng mình thích người con trai ảo đó, nhưng lại cố tình trốn tránh, cô không cho phép điều đó xảy ra và nó không công nhận

Sau cái đêm hôm đó, hai người không nhắn tin, không gọi điện, và không chat. Đến ngày thứ ba, một tin nhắn được gửi từ anh

"Em đang làm gì? Anh muốn nghe giọng nói của em."

Cô không nhắn lại. Cô không dám thú nhận, nhưng sự thật là tim nó run lên khi điện thoại báo có tin nhắn của anh ấy. Ba ngày, cô cảm thấy như không còn là mìnhnữa cũng muốn nhắn tin nói với anh,muốn mè nheo với ang. Cô nhận ra, hơn một tháng qua, mặc dù anh không có mặt bên cạnh nhưng những gì diễn ra trong cuộc sống của cô đều thông báo cho anh biết.

Một tuần sau, "lời tỏ tình trong mưa" hai người yêu nhau. Sau đó cô biết anh tên Min Yoongi nhưng gọi anh "Suga" một cái tên như tính cách ngọt ngào của anh vậy

Cô thường cười trong điện thoại nói rằng: "Em phải đấu tranh tư tưởng mãi khi quyết định yêu anh."

"Ừ! Anh cũng thế, anh sợ yêu phải một bà cô già khó tính thì chết."

Cô không dám kể cho bạn nghe về tình yêu quái gở ấy vì không muốn bị bạn bè cười là ngu ngốc. Bản thân Park YN chưa bao giờ dám thú nhận mình yêu một người trong thế giới ảo.

Cô từng yêu, từng rung động, từng có 1 mối tình đầu đẹp và trong veo, nhưng nhanh chóng kết thúc vì cô là người sống thực tế. Người con trai của cô quá trẻ và cậu ấy cũng có những ước mơ, cũng như cô vậy. Nên chẳng có lý do gì cô ngăn cản khi cậu ấy kiếm được học bổng du học. Cậu ấy nói hãy chờ cậu ấy về, 4 năm chẳng ngắn cũng chẳng dài chỉ cần hai đứa có niềm tin. Nhưng cô lại đáp 1 cách lạnh lùng, dứt khoát: "Nhưng em không có niềm tin".

Vì cô sống rất thực tế, nên rất ngán ngẩm việc kết bạn hay làm quen qua mạng xã hội. Y/N từng cười sặc sụa khi đọc một bài về tình yêu của hai kẻ không biết mặt nhau. Họ yêu nhau qua Facebook và cũng trao nhau những yêu thương qua Messenger , cô tự hỏi rằng tại sao lại có những người có thể chấp nhận một tình yêu như thế.

Ting

"Cho hỏi ai vậy?"

"Tôi có đọc mấy bài viết của bạn trên FB thấy hay hay nên muốn làm quen."

"Tức là cậu không biết tôi là ai?"

"Ừ! Trước thì không biết nhưng sau thì sẽ biết!"

Một kiểu làm quen cũ rích và quê mùa, cô nhếch môi cười

"Nhưng tôi không có hứng làm quen với bạn. Bye~"

Chắc chắn sẽ là những lời năn nỉ làm quen, cô lại nhếch môi cười và cũng hơi tò mò chờ đợi.

"Ừ! Vậy xin lỗi làm phiền. Baii"

Park YN như đang từ trên 19 tầng mây rơi xuống, cô hơi nóng mặt, bởi vì cô luôn cho nó cái quyền cao ngạo trước người khác, nhưng không cho ai có quyền cao ngạo trước mình. Vậy kẻ này là ai? Mà dám làm vậy?

Y/N dù không đáp lại, nhưng trong lòng vẫn hậm hực

"Có vẻ cậu đang cảm thấy ấm ức trước câu nói vừa nãy của tôi?" - Phải 5 phút sau, cái acc và vô duyên kia mới lại lên tiếng.

"Không "- Cô lạnh lùng đáp lại.

"Thôi đi, đọc vài intro trên wall của cậu tôi đã hiểu cậu, tuy chưa nhiều, nhưng 5% chắc là hơi ít - Kẻ kia lại tiếp lời."

"Cậu là kẻ rất vô duyên, tuy mới ibox với cậu vài giây, nói là hiểu về cậu thì là nói hơi kì quặc"

Cái icon mặt mỉm cười từ nick lạ

"Ừ cũng có vài người nói tôi là kẻ vô duyên, phải hiểu tôi lắm mới nhận xét đúng như vậy."

Gặp đối thủ rồi đây, có vẻ không tầm thường như mình nghĩ, cô say mê đáp trả kẻ vô duyên kia. Đã ba giờ sáng, cô giật mình, không nghĩ rằng chát với kẻ vô duyên và lạ mặt kia suốt hơn hai tiếng đồng hồ.

"Thôi muộn rồi tôi đi ngủ đây" - Cô cắt đứt cuộc trò chuyện nhảm nhí

"Ừ, con gái không nên thức khuya, cậu viết trên wall, nói cậu không phải một cô gái đẹp, thức khuya nhiều thì chắc chắn lời cậu nói sẽ có một ngày thành sự thật"

Một cái icon tức giận được gửi từ Y/N

"Tôi có thể là một trường hợp ngoại lệ không? Add nhé?" - Cái acc lạ kia lại ỉ ôi

" Không" - Cô dứt khoát

"Thôi không sao, dù sao tôi cũng nhớ tên acc của cậu rồi" - Cậu ta phán một câu xanh rờn.

Đã hơn một tháng trôi qua, không phải chỉ là qua chat thường nữa, hai người trao đổi số điện thoại, những tin nhắn đi rồi đến, không bao giờ phân biệt thời gian đêm ngày hay sáng tối. Và cả những cuộc gọi dài bất tận. Nói với nhau những chuyện trên trời dưới biển, cô kể cho người đó nghe về cuộc sống sinh viên khi xa nhà, về gia đình, về mối tình đầu đã từng rất đẹp. Có lẽ không còn quá nhiều khoảng cách giữa hai người lạ giờ thành quen. Cô là đứa sống thực tế nhưng cũng có lúc lại thật viển vông, con người mà, đâu có ai hoàn hảo được.

Trong một đêm mưa rất to, cô ngồi trên ghế được kê sẵn ngoài ban công, tai đeo phone, nói chuyện điện thoại với anh như mọi khi.

" Busan đang mưa to lắm, tôi thấy hơi lạnh" - Giọng cô phàn nàn trong điện thoại.

"Nếu tôi đang ở cạnh cậu, cậu có cho tôi ôm cậu không?

Y/N cười sặc sụa.

"Anh yêu em"

*Phụt* "Cái gì cơ?" - Ngụm nước cô vừa uống còn chưa kịp trôi đã bị phụt ra ngoài

"Anh yêu em."

Một, hai, rồi ba giây, cô đang đứng một mình, nhưng sao mặt lại thấy nóng ran thế này, và không thể chối bỏ rằng trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực

"Ừ! Vui nhỉ?" - Y/N đáp trả bằng 1 câu như đùa

"Không vui"

"Vì sao?"

"Vì em không nghiêm túc và không tin anh!"

"Thế Anh đang nghiêm túc đấy hả?"

" Ừ"

Tít..tít..tít, cô tắt phụt điện thoại, không hiểu sao mình lại hành động như thế, có lẽ cô là người thực tế, và cảm thấy đây là chuyện hoang tưởng, hoặc anh vừa trêu đùa cô. Cô mặc kệ cho chuông điện thoại ầm ĩ, cô không bắt máy.

Một tin nhắn từ Mess được gửi đến:

"Tại sao em lại tắt máy, lẽ ra anh phải nói với em câu này từ lâu rồi, anh yêu em, anh biết có thể em không tin, em cho đó là trò đùa, anh cũng không tin là anh yêu em, nhưng đó là sự thật, em tin hay không tin cũng được."

"Shhh, anh em cơ đấy, xin thưa anh là anh kém em 5 tháng tuổi, và tình yêu của anh mới nực cười làm sao, anh biết mặt mũi em thế nào chưa? Biết nhà em ở đâu chưa? Anh biết về em cũng nhiều lắm thì phải? Một cái acc, một số điện thoại. Nhiều quá nhỉ?"

"Em có thể cười nhạo anh vì anh là kẻ ngu ngốc khi yêu một tình yêu ngu ngốc, đúng là anh không biết mặt em đẹp hay xấu, không biết nhà em, nhưng anh biết anh yêu em, và đừng hỏi anh vì sao, chính anh cũng không biết"
Suga nói đầu tháng sẽ lên thăm cô. Cô là đứa tự tin, cởi mở và hòa đồng, không sợ giao tiếp, bất cứ ai khi gặp cô cũng cảm giác thoải mái và thấy gần gũi khi nói chuyện với cô. Nhưng Y/N không bao giờ tự tin vì ngoại hình của mình. Cô không xinh, nếu không muốn nói là xấu, đúng hơn nhan sắc cũng bình thường không quá nổi bật; ngoài thông minh và nói chuyện có duyên ra thì cô không có điểm gì hấp dẫn người khác, đặc biệt là con trai, với một người như Suga, cô càng thấy lệch. Tất cả những gì cô biết về anh thì có thể đặt cho Suga một cái tên chung là Hotboy.

Mặc dù cô không tệ đến nỗi như chính mình miêu tả nhưng lại cố gắng tả mình như là một kẻ xấu xí nhất để Suga không vỡ mộng đến khi gặp cô. Thậm chí cô còn nói rằng, cuộc tình này sẽ chấm dứt ngay sau khi hai người gặp nhau. Dường như Suga bỏ ngoài tai tất cả những gì cô nói, và anh ấy vẫn muốn  gặp cô như

Sáng thứ bảy, thời tiết Busan đẹp đến kì lạ. Suga hẹn lên thăm cô, cô hứa sẽ đi đón Suga vì anh không thuộc đường ở Busan. Y/N mất  gần hai tiếng để loay hoay với đống váy áo và make up lên mặt, cô không bao giờ make up, nhưng hôm nay là ngoại lệ. Không quá tệ, cô nhìn vào gương, và mỉm cười. Nhưng ngồi trên xe bus cô vẫn thấy run. Cô sợ. Cô nghĩ: Nếu anh chê cô, cô sẽ chia tay, không có gì phải tiếc một người con trai như thế. Cô đưa ra hàng trăm lí do nhưng vẫn sợ, bởi vì gần hai tháng qua, tất cả đẹp như một giấc mơ, những lời nói ngọt ngào, cả những giận hờn, và đã có lúc là những giọt nước mắt. Cô không muốn mất đi, và cô cũng tỉnh táo để ý thức được rằng mình yêu người con trai kia. Cô nói khi gặp nhau cô sẽ chạy đến ôm anh thật chặt. Sắp rồi, cô sắp chạm tay đến tình yêu thật sự của mình rồi...

" The number you have dialed, is temporary not available. Please try again later."

Có tin nhắn: " Em xin lỗi, em không đủ can đảm để gặp anh, em chấp nhận một tình yêu ảo, hàng ngày chỉ cần anh nhắn tin cho em, chỉ cần anh lắng nghe em nói là đủ, em không đủ can đảm để gặp anh, vì em biết, sau khi gặp nhau xong thì tất cả sẽ chấm hết, và em không muốn điều đó xảy ra. Em yêu anh"

Yoongi loay hoay, không biết phải làm sao, anh đứng sân bay chờ cô gần một tiếng, anh kiên nhẫn gọi cho cô hàng trăm cuộc điện thoại, nhưng  vô vọng, cô tắt máy.

Anh mua một tấm bản đồ thành phố Busan và tìm đường đến địa chỉ nhà cô, lần trước cô cho anh địa chỉ để anh gửi lên cho cô con Mèo bông. Nhà cô không khó tìm, bấm chuông nhưng hình như không có ai ở nhà, anh đứng ở ngoài chờ cô.

Anh yêu cô gái đó, một thứ tình yêu viển vông đến kì lạ, tất cả đều không thể tin anh lại đi yêu một cô gái ảo, thậm chí còn chưa được nhìn thấy khuôn mặt của cô. Nhưng những status cô viết trên Fb về một tuổi thơ không bình yên, cô viết về kỉ niệm của mối tình đầu, Yoongi cảm thấy như có sự đồng cảm. Sau những cuộc trò chuyện, những lời nói đầy kiêu ngạo của cô, anh nhận ra rằng mình có ấn tượng sâu sắc về cô. Cô luôn nói rằng cô không xinh, cô thậm chí rất xấu. Nhưng anh tin cảm cảm giác của mình chưa bao giờ là sai, cô là một người con gái sâu sắc, anh tin rằng cậu đã không sai khi yêu cô gái ấy.

Yoongi là một nhân vật nổi tiếng trên mạng xã hội, anh có một gia đình khá giả và một ngoại hình lý tưởng. Có thể nói anh là niềm mơ ước của nhiều cô gái. Nhưng không ai hiểu được tất cả những suy nghĩ trong lòng anh, cho đến khi gặp người con gái đó. Dù chưa từng gặp nhưng cô gái hiểu anh, chỉ cần nghe giọng nói của anh cô biết anh buồn hay vui, khi anh gửi cho cô xem video và những hình ảnh anh chụp, cô không trầm trồ khen anh đẹp như người ta vẫn làm, cô chỉ nhận xét anh có đôi mắt buồn, không giống với người yêu cũ. Khi tất cả mọi người nhìn vào vẻ bề ngoài không khỏi ghen tị của anh thì cô lại nhìn anh theo một hướng khác. Và  yêu cô gái ấy, không cần biết cô xấu hay đẹp, nhưng Anh tin cô ấy là một cô gái đẹp – ít ra đẹp trong mắt anh

Cô đi lang thang ở ngoài suốt cả buổi sáng, 12h , "Có lẽ Suga đã về Daegu" cô lẩm bẩm và  bắt xe bus trở về nhà. Y/N tiếc nuối như vừa đánh mất điều gì đó rất lớn, cô không được ôm anh chặt như cô từng nói. Hụt hẫng. Có lẽ mọi chuyện phải dừng lại. Cô không biết những gì cô và anh trải qua được người ta công nhận là tình yêu chưa? Nhưng riêng trong trái tim cô biết rằng, mình thật sự yêu, và thật sự trân trọng người con trai đó. Người con trai ở bên dỗ dành khi cô buồn, hay những giận hờn vô cớ. Người con trai luôn thì thầm với cô những lời nói ngọt ngào, đưa cô vào giấc ngủ say...

Y/N đứng lại, dáng một người con trai đang dựa vào bên tường dáng vẻ chờ đợi, tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô không biết nên đi tiếp, hay quay đầu lại. Tim cô ngừng lại, như một đoạn phim quay chậm, hình dáng cao cao kia đang từ từ quay lại nhìn cô

Thời gian như dừng lại!

  "Em không ôm anh thật chặt như em đã hứa?"

Yoongi tiến lại gần cô nháy mắt cười, nụ cười của một chàng trai lâu ngày mới gặp người yêu.

Y/N phải cố gắng để ra vẻ tự nhiên

Cô lắp bắp một câu hỏi vu vơ

  " Sao anh chưa về, mà sao anh biết là em?"
" Anh biết em là vì em là em" - Yoongi bật cười trả lời câu hỏi của cô

" Này cô gái cổ anh sắp dài ra vì chờ em nãy giờ rồi đấy" - Yoongi tiếp tục xóa tan sự bối rối của cả hai bằng câu nói hài hước đầy gượng gạo

" Anh đùa à" - Cô lườm anh, luống cuống mở cửa

" Em không đủ can đảm để ôm anh thì hãy để anh ôm em" - Vừa nói anh vừa ôm cô từ phía sau làm Y/N có phần bất ngờ xen chút bối rối

" Anh có bất ngờ khi gặp em không?" - Cô không xoay người lại khẽ hỏi anh

"Có!"

" Thất vọng lắm phải không?"

" Ừ!"

Y/N im lặng, những gì cô nghĩ quả không sai

" Anh thất vọng, vì anh nghĩ em là cô gái có cá tính, tự tin và rất bản lĩnh, nhưng hóa ra em là kẻ chạy trốn hèn nhát."

Còn gì nữa không? Còn ngoại hình của em?

Quay lại đây anh xem nào?Vừa nói anh vừa xoay đôi vai đang run lẩy bẩy của cô

Ừ, phải công nhận là em không xinh.

Một giọt nước mắt lăn trên gò má ,suốt bao năm qua, đôi lúc muốn chết đi. Anh là người không thuộc về cô, cũng như không thuộc về thế giới của cô.

Anh yêu em"- Yoongi lau nước mắt trên gò má cô và thì thầm - "Anh yêu một cô gái thông minh, bản lĩnh, tự tin và nghị lực."

"Anh sẽ hối hận."

"Anh chưa bao giờ nói ba từ "Không bao giờ", nhưng lần này thì anh nói "Anh không bao giờ hối hận".

"Em làm sao có thể tin anh?"

"Em không cần phải tin vội đâu, em còn ít nhất khoảng 60 năm nữa để vừa thử nghiệm vừa chứng minh."

Cô ôm chặt Suga, niềm hạnh phúc vỡ òa, cô không cần biết ngày mai anh có đổi ý không, chỉ cần biết, ngay tại giờ phút này anh chấp nhận cô, chấp nhận những khiếm khuyết của cô

Cho đến bây giờ Yoongi vẫn không thể lí giải tại sao anh yêu cô gái đó, cũng không cần hiểu làm gì, anh chỉ cần biết, anh đang yêu rất nhiều và cũng được yêu rất nhiều, thế là đủ.

Yoongi không sai khi đặt trọn niềm tin và tình yêu cô gái ảo đó . Nhưng này là thật, cô tồn tại thật. Và tình yêu là thật.

Trên thế giới này, có bao nhiêu người thì sẽ có bằng ấy cách yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro