Chap 1
'Lee Eunji.' Cô giáo bộ môn gọi to tên của cô
'Vâng có em.' Cô vội vàng lên tiếng cx nhanh chóng chạy lên bàn giáo viên
'Đây của em vẫn chưa tiến bộ đc chút nào cả.' Cô giáo ngán ngẩm nhìn cô rồi đưa bài kiểm tra đã có điểm cho cô
Nhận lấy bài kiểm tra trong tay nhanh chóng cúi đầu chào một cái rồi cô lại ủ dột cầm tờ giấy từ từ lết về bàn của mk.
'Nè sao z lại bị điểm thấp nữa hả?' Nhỏ bạn thân ngồi cùng bàn vs cô ns
'M bít rồi còn hỏi nữa. Đừng có đụng ts nỗi đau của t chứ.' Cô vút tờ kiểm tra sang chỗ nó rồi nhanh chóng ngồi xuống ghế
'Haizz, dù j thì m cx đã cố gắng lắm rồi đừng bùn nữa.' Nó vỗ vai cô an ủi ns
'T hận toán ko bít ai lại rảnh rỗi ngồi nghiên cứu ra nó nữa, bực mk quá đi.' Cô dậm dực nên chân xuống sàn nhà ns
'Chẳng phải cx đc 7 điểm rồi sao, cx cao rồi còn j.' Nó nhẹ giọng ns vs cô
'Ít nhất cx phải đc 8 chứ t đã cố gắng đến z mà, đã z lên gặp bà cô bả còn phán một câu lm t hết hy vọng vs môn toán lun rồi đó.' Cô than thở ns
'Thui mà ko đc lần này thì để lần sau z. Chuyện j qua rồi thì để qua lun đi h m có bùn thì cx đâu lm đc j.' Nó ns
'Kiểu này thì lm sao cuối năm t có thể tốt nghiệp loại giỏi đây.' Cô lại bắt đầu than thở ns, sống trong cái thế giới quan trọng điểm số như z cô thật sự mệt mỏi lắm rồi lúc nào cx chỉ có điểm điểm thôi, điểm ko cao thì tức là học dở chẳng hiểu ai lại đặt ra cái định nghĩa đó rồi cái j mà sau này ko kiếm đc vc lm tốt đồ nữa chứ, cả ba mẹ cô cx z họ cx khá quan trọng về vấn đề này mặc dù bít là mún tốt cho cô nhưng có nhất thiết là phải bằng cách này ko.
Reng reng reng
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra về vang lên lập tức chúng ta có thể nghe đc tiếng ồn ào cx như tiếng ns chuyện vui vẻ của các bạn học sinh sau 5 tiết học vất vả.
'Eunji à, t phải về trc rồi đi về cẩn thận nha.' Từ đằng xa nó chạy xe đạp điện ts đập nhẹ vào vai cô một cái ns
'Ukm, bye m nha mai gặp lại.' Cô cố nặn một nụ cười thật tươi để trấn an nó là mk ổn
'Đừng nhìn t vs bộ mặt ấy, nào vui lên đi chứ.' Nó bẹo lấy hai bên má của cô ns rồi chạy vặng tay lái chạy đi mất.
'Cái con này, mk cx nên về chứ nhỉ?' Cô liếc chiếc đồng hồ đeo tay của mk rồi rảo bc về nhà
Đi đc một đoạn cx khá xa trg cô bỗng thấy một người phụ nữ đang dọn dẹp hiệu sách của mk.
'Cô à, để con bưng giúp cho ạ.' Cô chạy đỡ phụ người phụ nữ ấy chồng sách mà bà ms vừa lấy từ chiếc kệ cao gần đấy
'Cảm ơn cháu nhé.' Người phụ nữ nhìn cô dịu dàng ns
'Ko có j đâu ạ.' Cô lễ phép đáp lại
Một lát sau họ cuối cùng cx dọn dẹp xong mớ sách cũ đó.
'Đc rồi, tặng cho cháu.' Bỗng người phụ nữ chìa một cuốn sách trông có vẻ ko đc ms lắm trc mặt cô ns
'Cái này.' Cô ns
'Là một cuốn truyện tuy có hơi cũ một chút nhưng trc đây ta từng nghe bảo các khách hàng đều rất hay khen ngợi nó.' Người phụ nữ rút trong túi ra một chiếc khăn tay lau sơ cái bìa bên ngoài của cuốn sách rồi ấn nó vào tay cô
'Hãy nhận nó, cứ coi như đây là quà cảm ơn vì đã giúp đỡ ta z.' Người phụ nữ thấy cô có vẻ chần chừ ko mún nhận liền ns
'Thế thì cháu cảm ơn ạ.' Cô đành nhận lấy cuốn sách cúi đầu cảm ơn người phụ nữ sau đó cô cx nhanh chóng đi về nhà
Ting- Cạch
Tiếng mở khoá cánh cửa từ nhà cô vang lên, vì gia đình cô sống ở chung cư và tất cả các căn hộ ở đây đều đc gắn khoá cửa từ giống như z.
'Ba mẹ con ms về.' Cô nhẹ nhàng mở cánh cửa ns
'Ài, quên mất mn đều đi lên nhà bà có vc hết rồi cả cái thằng nhóc kia cx z nữa, z hôm nay mk phải ở nhà một mk sao? Thôi kệ sao cx đc, từ giờ ngôi nhà này là của bà.' Cô vui vẻ ns vứt tạm đôi giày sang một bên vc đầu tiên sau khi vào nhà là đi tắm.
Tắm tắp xong nấu đại 1 gói mì ăn đại cho xong bữa tối sau đó cô liền nhanh chóng dọn dẹp rồi lao vào phòng ngủ của mk nằm trên chiếc giường êm ái cô liền lôi cuốn sách lúc nảy ra đọc.
"Gì đây ngôn tình sao? Đó giờ mk chẳng đc thể loại này bao giờ giờ cx đc dịp đọc thử rồi nè. Hửm Mạnh mẽ hay yếu đuối tựa của cuốn sách này cx đc quá ha, để xem nào." Cô vừa ngắm ngía quyển sách thầm nghĩ trong đầu
Nhưng chưa đc một lúc sau, cả căn nhà đang im lặng bỗng trở nên ồn ào nhờ sự bức bối của cô.
'Gì đây, thể loại ngu người j z? Má nó, ko thể hiểu đc là cái thằng nam chính này nó nghĩ cái j nữa sao mang tiếng là thông minh hơn người mà sao cứ ngu muội nghe theo cái con hồ ly kia z, con hồ ly đó cx ko vừa mặt nó chắc dày còn hơn cái mặt đg nữa diễn j mà lố dữ z má. Còn nữ chính cx z lạnh lùng quá nên mấy thằng đó tụi nó ms bỏ đó con trai tụi nó chỉ thích thể loại nữ nhân yếu đuối mong manh, ngây thơ để dễ bảo vệ thôi chứ thử mạnh mẽ thông minh hơn tụi nó thì đảm bảo lại chán ngay ấy mà.' Cô miệng thì vẫn đang nhai bánh nhưng vẫn ko ngừng chửi bới về cuốn sách
'T ko mún khẩu nghiệp mà tự nhiên đọc cuốn sách này xong hết ăn chay đc lun hà. Mỗi lần đọc ts mấy cái cảnh này là lại thấy ức chế mà đã z tên nữ chính cx giống tên của mk nữa. Mệt ko đọc nữa.' Ns rồi cô nhanh chóng quăng cuốn sách sang một bên chuẩn bị tắt đèn đi ngủ.
—————————
'Oa, đẹp thật đấy.' Cô nhìn khắp cánh đồng hoa tuyệt đẹp trong giấc mơ của mk bỗng cô thấy một cô gái ngồi cách đó ko xa đang nhìn xa xăm về một hướng
'Nè bạn j đó ơi, bạn ổn chứ?' Cô rụt rè lên tiếng
'Ờ tôi ko sao đâu.' Cô gái đó quay lại nhìn cô lạnh lùng ns
'Cậu...cậu..' Cô ngạc nhiên nhìn cô gái trc mặt mk, có phải là trùng hợp ko z cô gái đó có gương mặt giống y chang cô
'Cô ko cần phải ngạc nhiên, ngồi đây đi rồi tôi sẽ giải thích cho cô.' Cô gái cất tiếng ns ảm đạm của mk ánh mắt vô hồn nhìn cô có cảm giác cô ấy rất mệt mỏi và cô đơn
'À..ừ đc thôi.' Cô ngồi xuống cạnh cô gái giống y hệt mk
'Giới thiệu vs cô tôi là Han Eunji, nếu cô đã đọc cuốn sách đó thì chắc cô cx biết một chút về tôi rồi nhỉ?' Han Eunji ns
'Ừm.. HẢ? Đừng ns cậu là nữ chính trong cái cuốn ngôn tình cẩu huyết đó nha.' Cô kinh ngạc nhìn Han Eunji ns
'Đúng z là tôi, như cô cx biết tôi là ng như thế nào cx như cách mà mấy con người kia đối xử với tôi.' Han Eunji vẫn dùng chất giọng lạnh băng ấy để ns chuyện vs cô
'Ờ bít chứ.' Cô ns
'Nếu thế thì coi như cô lm một vc này giúp tôi lm ơn hãy trả thù giúp tôi.' Han Eunji ns giọng ns cx ko cần lạnh lùng như trc nữa
'Sao trả thù ư? Cậu đường là một đại tỷ thế sao lại ko lm đc vc đó chứ? Nhưng mà vc đó trc h tôi chưa từng lm vs ai bao giờ cả.' Cô ns
'Ko phải chuyện j thì một đại tỷ cx có thể lm đc đâu, cô đừng lo vs gia thế của tôi nó sẽ giúp cô lm vc đó nhưng cô chỉ cần trả thù con nhỏ kia thui còn 7 ng bọn họ đừng lm j họ.' Han Eunji ns
'Tại sao chứ?' Cô trố mắt nhìn Han Eunji
'Dù sao thì họ cx chỉ bị con hồ ly đó lừa gạt họ ko cố ý chỉ cần cô vạch mặt đc cái con nhỏ đó là đc rồi, vs lại tôi lúc nào cx lạnh lùng và vô tâm hết chưa bao giờ tôi thực sự quan tâm ta ng nhà của mk coi như khi tôi đi rồi nhờ cô lm ơn chăm sóc họ giúp tôi có đc ko?' Han Eunji đôi mắt ngấn nc ns
'Đc chứ, tôi nhất định sẽ giúp cậu bây giờ cậu có thể an tâm nghỉ ngơi đc rồi.' Cô nhẹ giọng ns
'Cảm ơn cậu nhìu lắm.' Han Eunji mỉm cười nhìn cô rồi dần dần biến thành những hạt bụi nhỏ lấp lánh
'Cậu biết ko cậu là một người rất ấm áp đấy.' Cô nhìn Han Eunji ns
'Cám ơn cậu.' Han Eunji mãn nguyện nhìn cô rồi dần dần biến mất
'Tạm biệt hãy an nghỉ nhé.' Cô nhìn lấy những hạt bụi nhỏ sáng lấp lánh ấy đang từ từ biến mất.
Bỗng tự nhiên quang cảnh xung quanh cô ko còn là một cách đồng hoa tuyệt đẹp nữa mà trở nên trắng xoá và rất chói mắt.
'Chuyện gì xảy ra z? Đợi một chút đã.' Cô bất ngờ thốt lên chuyện j đang xảy ra z tại sao mọi thứ đều biến mất sáng quá rồi cô cx từ từ nhắm mắt lại ngất đi
——————————
Cô ngồi bật dậy từ chiếc giường chuyện quái j đang xảy ra z tại sao ở đây lại tối quá z.
'Ưm..a đầu của mk.' Cô khẽ ns cố gắng bc xuống giường mò mẫm tìm lấy cái công tắc đèn mà bật lên
Gì đây? Woa, bật đèn lên mà ko thấy sáng thêm đc miếng nào mà khoan đã căn phòng này ko phải là phòng của cô, phòng cô có bao giờ màu đen thui như z đâu chứ. Cả cách bài trí cx như sắp xếp cx trông rất lạ mắt cô đang ở đâu thế này.
'Eunji à, con tỉnh rồi ư?' Từ bên ngoài có một người phụ nữ chạy thật nhanh lại chỗ cô cất tiếng hỏi
'Hả? À..ừm..' Cô bỗng đứng hình vài giây ai đây, bộ cô có quen ng này hả ta hay là bạn của mẹ hưm mà khoan đã nhìn kĩ thì chỗ cx ko phải căn hộ nhà đang ở chuyện quái j đang xảy ra z ko lẽ mk bị bắt cóc cô nhìn ng phụ nữ kia ko ngừng hỏi thăm mk còn cô thì vẫn còn chìm đắm trong những suy luận của mk.
'Mẹ à con bé ms tỉnh dậy có j từ từ ns.' Một anh nào đó rất đẹp trai bc vào phòng ngay sau đó
'Xin lỗi nhưng cho con hỏi 2 ng là ai z?' Cô ngây ngốc nhìn bọn họ một hồi lâu
'C..cái gì?' Cả 2 cùng đồng loạt gần như hét lên
'Nè..con sao z ta là mẹ của con đây nè Han Nari đây con ko nhớ j hết sao?' Bà gần như sắp khóc khi nghe cô ns như z
'Còn anh là anh hai của em nè Han Eunwoo nè.' Anh ấy nắm lấy vai cô lắc mạnh
'Con có anh hai ư?' Lời cô ns tuy nhẹ nhàng nhưng nó như một cú vả cực mạnh cho cả hai người họ
'Em..em ns cái j hả, em là Han Eunji là con gái út của Han gia mà là em gái cưng của anh mà.' Anh ta gần như sụp đổ khi nghe cô hỏi
"Cái j H..Han.. Eunji ư? Họ đang ns cái quái j z mk là Lee Eunji cơ mà, tóm lại là chuyện quái j đang xảy ra z." Cô cắn cắn môi thầm nghĩ
'Ba nó đâu rồi? Ông xem bọn họ đã lm j con mk kìa.' Bà ấy liền đứng dậy nhìn về phía bên ngoài ns
'Sao có chuyện j z?' Một ng đàn ông khá lớn tuổi tầm 50t vs bên ngoài vẫn đang mặc một bộ vet chắc có lẽ ông ms gấp gáp từ công ty trở về liền chạy vội lên phòng của cô con gái.
'Con bé..con bé..' bà bật khóc khi nhìn thấy chồng mk
'Con bé lm sao?' ông cố bình tĩnh vỗ nhẹ vai ng phụ nữ nhẹ nhàng an ủi
'Nó ko còn nhớ chúng ta là ai nữa.' Ng anh kia cúi mặt ns
'Sao?' Ông bất ngờ nhìn về phía cô vẫn còn đang ngơ ngác nhìn họ
'Con gái à.. là ta đây là ba của con đây Han Huynjae đây.' Ông bc từng bc nặng nề lại chỗ cô vuốt nhẹ lấy mái tóc rối mềm ấy khẽ ns
Thấy cô im lặng ko trả lời ông ms bít những j mà vợ và con ông ns là sự thật. Vội vàng gọi cho một vị bác sĩ thân thuộc của gia đình ts.
'Bác sĩ Jang sao rồi?' Cả 3 người đang ngồi ngoài phòng khách thấy vị bác sĩ vừa từ phòng cô bc ra liền đứng bật dậy
'Mn bình tĩnh lại một chút theo tôi có khả năng con bé bị mất trí nhớ tạm thời do bị vụ vc bị đuối nc lần trc con bé ko bít bơi lại bị rơi vào nơi có nc sâu như z sẽ có cảm giác sợ hãi đó có thể là nguyên nhân.' Bác sĩ Jang từ tốn giải thích
'Mất trí nhớ tạm thời sao bảo sao lúc nảy con bé lại ko nhớ ai trong chúng ta.' ông ns
Trong khi mn ns chuyện ở bên ngoài thì cô ở bên trong này bắt đầu đi khám phá căn phòng của mk
'Nếu như xâu chuỗi lại những sự vc vừa xảy ra thì chỉ có duy nhất một khả năng đó là mk đã xuyên ko vào cái cuốn sách đó.' Cô gần như hét lên
'Ủa tưởng cái đó chỉ là mơ thôi chứ ai ngờ bị xuyên thiệt là sao. Trời ơi tui vẫn còn gia đình ở bên kia mà nhưng mà tui có xuyên vào đây cx đâu có lm j đc. Vs lại lm sao để quay lại thế giới của mk đây thiệt là mệt mỏi quá đi. Trời ơi!' Cô vừa đi đi qua đi lại khắp căn phòng vừa vò đầu bứt tóc ns
'Ko đc ko đc tỉnh táo lên Eunji như những j m đã hứa vs thân chủ m phải lm đc, phải trả thù đc cho thân chủ.' Lấy tay tự vỗ lên mặt mk vài cái sau đó cô cx quyết định đi vscn
'Cái j đây? Sao trong toilet lại có dán tấm poster là sao.' Cô lấy tay sờ sờ lên tấm gương ngay chỗ bồn rửa tay
'Ủa mà hình như đây là mặt của mk mà.' Hết sờ tấm gương rồi lại sờ lên mặt mk cô ms nhận ra một điều ko ngờ cách trang điểm của thân chủ nó thiệt là ba chấm nghe theo trong cuốn sách thì bị xô xuống hồ mà sao cái lớp này nó cx ko trôi đi z.
'Ai, cuối cùng cx xong. Chu cha tính ra mặt mộc cx đẹp quá nè cần chỉ ngày nào cx tốn công bôi bôi trét trét mấy cái đống đó lên mặt lm cái j.' Sau gần 1 tiếng vật lộn vs lại cái bản mặt của thân chủ cô cx chùi đc hết cái đống mỹ phẩm dày cui đó tung tăng đi ra thay đồ vừa mở cách cửa tủ ra thì lại có chuyện để ns nữa
'Trời mẹ hết hồn, cái này có phải tủ đồ của con gái ko z một màu đen từ đầu ts cuối tủ, mà toàn mấy bộ j đâu ko nhìn cứ như đồ của con trai z kiểu này đi ra đg ko ai dám nhận mk là con gái lun ấy chứ.' Cô thở dài nhìn đống đồ đạc trong tủ
'Sao tui xuyên qua rồi mà cx hành tui quá z.' Cô bắt đầu than thở ns, lục lọi một lúc lâu sau cuối cùng cx tìm đc một bộ đồ tạm ổn để mặc.
'Ba mẹ có thể kêu ng sửa lại căn phòng giúp con đc ko, cả cái đống quần áo đó nữa dọn hết đi dùn con cx đc.' Cô lúc này ms từ trên lầu bc xuống vị bác sĩ thì đã về từ lúc nào rồi, nghe thấy tiếng cô gái yêu gọi họ lập tức nhìn lên và ko chỉ ba mẹ, anh hai mà cả những ng lm trong nhà cx ngạc nhiên há hốc mồm nhìn cô đầy kinh ngạc, bởi có thể đây là đầu tiên họ thấy cô ns chuyện lễ phép như z, cách ăn mặc cx khác ko trang điểm quá đậm như trc nữa mà để mặt mộc, rất ra dáng của một thiếu nữ à.
'Sao con nhớ lại chúng ta rồi ư?' Ông lấy lại bình tĩnh ns
'Một chút ạ, như lúc nảy con đã ba mẹ giúp con sửa lại căn phòng nhé, thông tin những vc cần lm con đã ghi giấy dán lại hết rồi còn bây giờ con mún đi mua lại mấy bộ đồ khác có đc ko ạ?' Cô nũng nịu ns
'Ừ đc chứ con gái, mà chẳng phải con rất mấy bộ đó sao?' Bà vuốt nhẹ tóc cô ns
'Nhưng bây giờ con ko thích nữa, nếu đc mẹ giúp con dọn hết đống đó cx đc những cái cần giữ lại thì con đã để riêng rồi.' Cô ns
'Đc thôi, thẻ đây con cứ đi mua những j mk thích đi.' Ông liền đưa cho cô một cái black card
'Woa, con cám ơn ba. Bây giờ con đi nhé tạm biệt mn.' Ns rồi cô vui vẻ cầm tấm thẻ để lại sự hoang mang cho mn trong nhà.
'Nhớ cẩn thận đấy.' Anh Eunwoo lớn tiếng nhắc nhở
'Em bít rồi.' Ns rồi cô nhanh chóng mang đôi giày của mk vào rồi chạy ra nhờ bác tài xế chở ts trung tâm thương mại gần nhất.
———————————
Đây là lần đầu mk viết truyện có gì mong mn chiếu cố bỏ qua cho, có thể cmt góp ý cho mk nha.
Cảm ơn vì đã đọc
❤️Love u❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro