Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời Thú Tội từ quá khứ (tt)

  4: Mọi khung cảnh thay đổi không ngừng thoáng chốc dừng lại, trước mắt T/b lúc này tất cả đều rất quen thuộc. T/b đứng trước cổng trường, tiếng trống vang lên liên hồi, đó là tiếng trống của năm 17 tuổi. Sau cái ngày T/b biết Jimin khi vô tình đâm xe vào cậu.

- Đứng đờ người ra làm gì đấy. Ủa, cậu là người đâm xe vào mình hôm qua đúng không nhỉ? Mà muộn học rồi kìa.  

  Giọng nói vang lên, Jimin đi lướt qua T/b rất nhanh. T/b lặng lẽ gọi tên Jimin , cậu dừng bước chân, để lại T/b cùng khoảng không gian tĩnh lặng trải dài sau lưng. Và chờ đợi, một cái chạm từ T/b.
T/b mở lời, nói hết những lời mà lẽ ra T/b phải nói với Jimin không phải của năm 17 tuổi , mà là Jimin của 4 năm sau.  

  - "Tớ xin lỗi, xin lỗi vì đã làm tổn thương cậu, lẽ ra tớ phải chấp nhận sự thật rằng cậu ấy đã rời xa tớ mãi mãi. Kể cả sau khoảng thời gian đó rất lâu, tớ đã ổn định hơn khi cậu ấy lặng lẽ ra đi khỏi cuộc đời tớ. Và ngày cậu tỏ tình, tớ cũng lo sợ, một ngày nào đó rồi cậu cũng sẽ rời đi, tớ biết cậu yêu cái bầu trời dễ chịu của Hà nội khi vào mùa thu. Nhưng tớ nhất định sẽ thi vào một trường đại học trong Sài gòn, tớ muốn học ngôi trường mà cậu ấy muốn học, gánh vác ước mơ thay cho cậu ấy. Và trên hết, tớ sợ rằng sẽ không thể yêu cậu như lần đầu tớ đã yêu cậu ấy. Có lẽ thực sự sau cùng tớ cũng chỉ là một đứa ích kỉ, nhưng tớ rất cảm ơn khi cậu đã xuất hiện trong cuộc đời tớ. Chào cậu, Jimin của năm 17 tuổi, người mà vì tớ đã phải chịu nhiều tổn thương".  

  - Vậy cậu có biết không T/b? Có lẽ tớ là một tên ngốc, khi đã nỗ lực hết sức để giúp cô bạn khi cô ấy đang yêu một người khác, nhưng nhờ vậy, tớ thấy được nhiều khung bậc cảm xúc của cô bạn hơn. Nó đẹp như một bức không màu rực rỡ vậy, nhưng tớ lại chỉ được ngắm, chứ không được chạm vào. Tớ biết có lẽ tớ sẽ của những năm tháng sau sẽ đổi thay khi không có cậu cạnh bên. Nhưng tớ biết, tớ vẫn mãi là Jimin của năm 17 tuổi, người đã đem hết lòng đi yêu một cô bạn dù tình yêu ấy cuối cùng cũng là vô nghĩa. Cảm xúc của tớ dành cho cậu vẫn mãi là Jimin của năm 17 tuổi, ngốc nghếch và cố chấp, và tớ vẫn sẽ tiếp tục chờ đợi cậu, dù là ở tương lai.  

  - Tớ rất vui, khi gặp lại được cậu, một lần nữa... Jimin!

T/b lặng lẽ, tiến bước chân lại gần ôm trầm lấy Jimin của năm 17 tuổi, hay Jimin của năm 21 tuổi đi chăng nữa. Và bật khóc ngon lành như một đứa trẻ, dưới bóng cây Ngọc lan xanh ngát hương thơm.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro