Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[MinKook Fanfic] [Part8] - Anh là nơi em trở về .

Author : Ngọc Dung .

Raiting : 13+ .

Disclaimer : Fic được viết dựa trên những tưởng tượng xém có thiệt :))

Category : Romantic .

Summary : Đừng bao giờ giữ em ở lại ! Vì chân em là để đi ... Em phải đi và em sẽ đi ... Nhưng em hứa ... em sẽ trở về bên anh Park JiMin !

Couple : MinKook [ JiMin và JungKook]

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cuối cùng thì JungKook và '' thanh mai trúc mã '' của nó cũng đã đặt chân đến nhà . Mở cửa xe bước xuống , JungKook hét lớn .

Park JiMin à ! Ra giúp em một tay nào !

Park JiMin ? Tên ngốc ấy tên là Park JiMin à ? -  V vừa nói vừa xách lạch cạnh ba cái giỏ xách xuống .

Tên ngốc cái gì mà tên ngốc , cậu mới là tên ngốc ấy ?

Ya ! Sao lại nổi nóng với tớ ? Chả phải vừa nãy cậu cũng gọi cậu ấy là tên ngốc ư ? 

Không ! Chỉ có tớ mới được gọi cậu ấy là tên ngốc thôi ! CHỈ MỘT MÌNH JEON JUNG KOOK NÀY THÔI !  

Được rồi ! Được rồi ! Tớ không gọi nữa là được chứ gì ! Chưa gì mà đã ... Haizz !

V thở dài rồi bĩu môi nhìn JK . Chả hiểu sao từ nãy giờ cậu cứ thấy lạnh tóc gáy , chả nhẽ vì câu nói khi nãy của JK sao ? À không ! Cậu lạnh tóc gáy đơn giản là vì có một ánh mắt hình viên đạn đang theo sát từng hành động , cử chỉ của cậu từ khi cậu vừa đặt chân đến ngôi nhà này . 

Về rồi à ? Đợi tí , hyung ra liền . - Jin bước từ trong nhà ra với một nụ cười mê hoặc chết người . 

Ai đấy ? 

Quản gia của tớ !

Dễ thương thật ! 

Sao cơ ?

À không có gì ! 

Sau khi rinh hết đống hành lí trời thần của V vào nhà , cậu chủ nhỏ vừa thở hồng hộc , hét lớn một lần nữa .

Ya Park JiMin ! Anh có nghe em gọi không đấy ? Xuống đây mau !

Em đừng gọi nữa , JiMin không xuống đâu ! 

Sao vậy ạ ? - V quay sang hỏi . 

Thằng nhóc ấy đang bực bội cái gì đấy thì phải , hyung cũng chả biết ! À mà nãy giờ quên . Chào cậu , hyung là Jin , là quản gia của JungKookie .

À ! chào hyung , em là V , rất vui được biết anh . - V chìa tay ra bắt lấy đôi tay mềm mại vốn cô đơn , lạnh giá của Jin . 

Thôi được rồi , đi , tớ sẽ dẫn cậu lên xem phòng . - Nó kéo tay V đi trên tro g cái ánh nhìn sắc như lưỡi dao của anh . Jin cũng nhìn theo V với ánh mắt có chút buồn tiếc .

Hay thật ! Họ còn nắm tay nữa kìa ! Thật là ! Em ấy không hề nhớ đến sự tồn tại của mình luôn hay sao ? Thật là ... - JM đang đứng quan sát qua cửa sổ phòng minh lầm bầm .

[ Tối hôm ấy , tại phòng của JungKook . ]

Kookie à ! Tớ sang ngủ cùng phòng với cậu được chứ , ngủ một mình có chút buồn ? - V ôm theo một đống chăn gối trên tay bước đến cửa phòng của JK . 

Được thôi ! Cứ tự nhiên ! 

* Bịch ! bịch ! bịch ! Những tiếng chạy càng ngày càng lớn .

Ya ! Kim Taehyung ! đi về phòng của cậu đi ! - JM hét lớn . 

Anh sao vậy ? Sao lại lên đây giờ này ? 

Em dàm cho một đứa con trai ngủ chung à ? 

Anh kì lạ thật ! Taehyungie và em vốn quen với việc này mà !

Đúng đấy ! Cậu ta kì lạ thật ! - V quay sang nhìn JM với ánh nhìn kì lạ .

Không ! Không được ! Nếu vậy thì ... anh cũng sẽ ngủ ở đây ! - Anh phóng nhanh lên giường của nó , bám lấy nó như một thanh kẹo cao su . 

Anh làm gì kì vậy ? Taehyungie nhìn kìa . 

Em mới là kì lạ ! Chẳng phải hằng ngày chúng ta đều ở cạnh nhau như vậy sao ? 

Thôi được rồi , không giỡn nữa ! Anh về phòng mau lên ! 

Tại sao anh phải về phòng ? 

Giường chỉ đủ hai người nằm , anh là người thứ ba rồi ,  mau về phòng đi .

Cái gì ? Người thứ ba á ? Em nói anh là người thứ ba á ? Tại sao không phải là cậu ta mà là anh ... em ... em ... em không thấy mình quá đáng sao ? Được rồi , anh đi , anh sẽ đi ! - JM giận dỗi bỏ về phòng , nó cũng luốn cuống chạy theo sau . 

Park JiMin ! Park JiMin ! Em chỉ giỡn thôi mà  Em xin lỗi mà ! Park JiMin ! 

* ầm * cửa phòng JM đóng sầm lại trước mắt nó , tim nó ngừng đập trong một vài giây nào đó , nó cảm thấy có một chút khó thở , đó không chỉ là vì nó bất ngờ vì tiếng động lớn ... mà là vì nó sợ , lần đầu tiên nó thấy sợ vì một người giận nó .

Về phần anh , anh cũng chẳng biết vì sao mình lại làm như vậy với người mà anh yêu thương nhất . Chỉ là anh cảm thấy có một chút buồn , một chút ... à không mà là rất đau , rất bức bối khi nhìn thấy người mình yêu đang cười đùa cùng một thằng con trai khác không phải là anh . Có một chút gì đó nhói lòng , một chút gì đó giống như ... '' người ngoài cuộc '' . Cái cảm giác giống như có ai đó đang chen ngang vào bộ phim của mình và biến mình thành một '' diễn viên phụ '' . Anh ngồi suy nghĩ về bản thân , rồi lại nghĩ đến nó . Ừ không sao cả ... bất cứ chuyện gì xảy ra , chỉ cần anh yêu nó là đủ . Một lát sau , anh nhẹ nhàng mở cửa phòng , nó vẫn ngồi trước cửa phòng anh , mặt vẫn chưa hết ngơ ngác , chỉ có khác là đôi mắt ấy sắp vỡ ra vì những giọt lệ . Anh đau lòng nhìn nó rồi ôm nó vào lòng . 

Thôi được rồi ! anh xin lỗi ! Em cứ về phòng đi , anh không sao . - Anh đẩy nó ra , nó lại càng bám lấy anh chặt hơn . 

Thôi được rồi ! Anh không giận đâu ! Em về phòng đi . 

Em xin lỗi  ! - Nó từ từ buông anh ra .

Được rồi mà , về phòng đi , anh hiểu mà . 

Kookie à ! Cậu đâu rồi ? - V nói vọng từ trên lầu xuống . 

Nó nhón chân , đặt lên môi anh một nụ hôn vội vàng rồi chạy vút lên phòng .

Anh khẽ mỉm cười . có lẽ đâu là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi cho anh trong một ngày đầy rẫy sự ghen tuông . Chỉ cần như vậy thôi ,chỉ cần biết trong tim nó anh luôn là quan trọng nhất , vậy là được rồi ... Cũng giống như lời nó hứa , nó sẽ đi và sẽ trở về bên anh ...

End part 8 . Cmt cho mình xin tí động lực viết típ ngheeee :3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro