Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1/ JiMin

  Năm lớp 11, cô gái ngồi cùng bàn với tôi yêu thầm đàn anh khóa trên. Tôi cũng phải công nhận tìm được một người hoàn hảo như Anh ta thật không dễ dàng gì. Tên Anh ta là Kim SeokJin. Em yêu anh ta, là tình yêu đơn phương.

Cô gái tôi thích, cùng bàn với tôi từ năm lớp 10. Em rất năng động, hay cười, tốt bụng, hiền lành, lại cái gì cũng giỏi. Em học giỏi, chơi piano tuyệt hay. Tôi rất thích nghe tiếng đàn của em. Cái duyên của em, khiến mọi chàng trai như tôi đổ gục sau vài lần tiếp xúc.

Từ khi em yêu đơn phương anh ta, mỗi ngày tới trường, em chỉ lặng lẽ  qua một lớp học nhìn trộm về một khoảng không… Tôi biết, đó là lớp học của anh ta. Em không mấy chú ý tới sách vở, trong tiết học, vu vơ nhìn qua khung cửa sổ.

Tôi thì chỉ là chàng trai bình thường trong lớp. Ngồi cạnh em lâu đến vậy, em chưa từng nhìn tôi như Anh ta, dù chỉ một chút cũng không. Nhưng tôi thì… vẫn luôn dõi theo em.

Tôi hằng ngày nhìn thấy nụ cười em dần biến mất, em chìm vào suy tư trong thế giới riêng của mình. Đôi mắt trong veo của em, đã từng lúc nào cũng như đang cười thì giờ đây nhìn vào tôi chỉ thấy một nỗi buồn mênh mang vô định.

– Nếu thích anh ta thật, cậu thử tỏ tình xem sao. Đừng ôm mối tình đơn phương trong lòng như thế, ngốc!– Tôi nói với em, những lời nói trong lòng không hề muốn.

– JiMin, con gái làm sao có thể tỏ tình trước được? – Em ngây ngô hỏi lại tôi.

– T/b à, thời đại hiện nay bình đẳng lắm. Còn không, ít nhất cậu cũng nên đi làm quen rồi cho anh ta thấy cậu thích anh ta chứ. Nếu không, làm sao mà anh ta biết được cậu yêu Anh ta? Cứ ngồi im ru không hành động gì thì không có kết quả đâu!

Ánh mắt của em chớp mấy hồi rồi em gật gật đầu ra vẻ đã hiểu.

– SeokJin có từ chối không nhỉ? Lỡ như anh ấy không thích tớ thì làm sao…

Đồ ngốc, em nên biết rằng… Chỉ cần là em nói với tôi, điều gì tôi cũng thích phát điên chứ nói gì đến tỏ tình.

– Cô gái như cậu… Chẳng có ai là không thích đâu.

– Vậy JiMin, cậu giúp tớ tỏ tình nhé?

Đề nghị của T/b khiến tôi choáng. Gì chứ? Tôi giúp em đi tỏ tình với người em yêu ư? Không! Tôi vạn lần chẳng muốn chứng kiến cái sự việc đau lòng đó, huống gì em còn bảo tôi chuẩn bị giúp em màn tỏ tình. Tôi có ép mình cũng chẳng suy nghĩ được theo kiểu: “Nhìn cô gái mình thích hạnh phúc với người cô ấy thật sự thích mới là hạnh phúc thật sự.” Tôi thực sự chịu không được…

Tôi tránh né lời đề nghị của em

– Không không!? Mấy khoảng này tớ không biết gì cả đâu, cậu thử nhờ mấy bạn nữ quân sư tình cảm trong lớp xem!

– JiMin là con trai mà, đương nhiên hiểu anh ấy thích thế nào hơn mấy cô gái trong lớp mình chứ!

Em suy nghĩ rồi quả quyết nói. Em cười… Lâu rồi tôi mới thấy em có hứng làm một việc gì đó đến vậy. Tôi không nói được gì thêm, đành ậm ừ hứa giúp.

Vài ngày sau.

Tôi đang cùng em lên kế hoạch cho buổi gặp mặt của em với anh ta, cho buổi tỏ tình lãng mạn thì đùng một cái… có tin từ dưới đất chui lên : Anh chàng hotboy của khối 12 là anh ta, hẹn hò công khai với một“bad girl” của trường. Cô gái đó, thừa xinh đẹp, nhưng nổi loạn, được coi là thành phần cá biệt của trường. Cô gái đó, học sinh “ngoan” ở khắp cái thị trấn này đều sợ cô ta.

– Có thể chỉ là tin đồn thôi,cậu đừng tin!– Tôi chẳng hiểu vì gì lại nói điều đó với em, nghĩ lại thật vô nghĩa.

Cũng lúc đó, anh ta và cô ta cùng sánh bước, ngang qua cổng trường, lướt qua chỗ tôi và em đang đứng. Bọn họ thoải mái thể hiện tình cảm trước ánh mắt của bao người.

T/b… Em vẫn lặng thinh, nhưng tôi biết trong lòng em đang nổi bão. Chỉ là em giả vờ thế thôi.

– Thì ra… Anh ấy thích kiểu người như vậy.

Em nói bâng quơ, lặng lẽ cười nhạt.

Thời gian sau, em biến mất. Tôi chạy đến dãy trọ tìm em. Mới 8 giờ tối, cửa phòng em khóa trong, không một ánh đèn. Em tự nhốt mình vào trong bóng tối. Có thể em đang khóc… Tôi đoán thế, nhưng chẳng biết nên làm gì. Có lẽ… em cần yên tĩnh.

Vài ngày sau nữa, em xuất hiện trở lại, với vài hình xăm trên người. Em lạnh nhạt hơn, bất cần hơn. Người khác không mấy để ý, nhưng tôi thấy cả.

Em tập hút thuốc, vô bar, quán bar mà cô gái kia cùng anh ta hay tới, quán bar duy nhất ở thị trấn. Đêm đó, tôi lặng lẽ theo sau em.

Tôi tìm em, trong tiếng nhạc nhức tai, em đang nhảy với một thằng con trai xa lạ.

Em cùng hắn, uống rượu…

Em hút thuốc, khói thuốc trắng lởn vởn quanh mặt em, tan vào không trung.

Em như một cô nàng dân chơi chính hiệu.

Bóng em mờ ảo trong ánh đèn màu.

Tôi nuốt khan, lặng lẽ đứng nhìn. Tôi đã định tới kéo tay em ra khỏi bar, nhưng cuối cùng lại lưỡng lự. Em đang lấy nơi này để trốn chạy, làm những việc đó để chứng minh bản thân. Tôi không nên đột ngột lôi em ra, rất có thể khiến em cảm thấy thế giới trong em đang sụp đổ, sẽ càng tiêu cực hơn chăng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bts#jimin