Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.2


I Hear Birds On The Summer Breeze, I Drive Fast


Garage ở gần nhà kho trông như bị bỏ hoang từ bên ngoài, phần mặt tiền cũ nát, biển cáo thu hồi tài sản treo trên hàng rào xung quanh. Yoongi không thấy camera nào nhưng anh chắc họ đã cài đặt ít nhất một cái ở đâu đó. Thay vì đi qua cửa trước, họ rẽ trái vào một ngõ cụt, khỏi con đường và xuống một tầng hầm giấu sau một hàng cây dài. Nó dẫn thẳng lên tầng một của nhà kho nơi mọi người đang làm việc.


Khi họ đến, Namjoon đến chiếc GTO. "Ok! Yoongi, đỗ xe vào đây-" gã chỉ về phía trống nơi Jungkook đang sửa một chiếc xe. "Jungkook và Taehyung muốn xem xe của cậu."


Yoongi hơi lo sợ một chút. Anh thích tự quản lý và trang trí xe của mình - và Seokjin luôn nói đó là một sở thích rất hợp với anh vì bản chất anh nghiện cảm giác làm chủ. Yoongi cũng nói y hệt về Seokjin nghiện nấu ăn vậy.


"Họ sẽ không đập hết ra đó chứ?"


Namjoon bật cười. "Nah. Chắc chúng nó sẽ sửa chữa vài chỗ thôi. Cậu thấy chiếc Mustang rồi đó. Sẽ không sai sót gì đâu."


Yoongi miễn cưỡng đỗ xe lại và đưa cho Taehyung chìa khóa.


Namjoon kéo màn hình trắng từ trần nhà xuống, bật máy chiếu và mọi người quây quần lại.


"Hãy nói về Dự án Cypher nào. Tôi đã lên kế hoạch cho bốn giai đoạn kéo dài sáu tuần. Đã có tai mắt nói rằng Gamja sẽ ra nước ngoài hai tháng nữa nên ta phải nhanh chóng. Biệt thự của hắn có vị trí theo nghĩa đen là bên dưới Everland, đó là tại sao ta khó tìm hắn như vậy. Tín hiệu của chúng ta liên tục reo lên ở khu vui chơi và tôi từng nghĩ đó chỉ là tình cờ thôi nhưng sau một vài nghiên cứu và quan sát bằng máy bay mini, tôi đã xác nhận rằng cửa vào biệt thự là bên trong Everland - một lối vào 'dành riêng cho nhân viên' mờ ám ngay ngoài bãi đậu xe. Tất nhiên, ta không thể biết thật sự biệt thự đó trông như thế nào vì ta không thể tra được dấu hiện - và phần nào đó nó cũng ngập trong nước nên không dễ lần theo. Nên đây chính là Giai đoạn 1: tôi đã lấy được lời mời cho một bữa tiệc tại nhà của Gamja và ta cần phải vẽ ra cấu trúc của cả tòa nhà. Thiệp mời chỉ dành cho hai người nhưng đó chỉ để đánh lạc hướng thôi - chính xác là Yoongi và Jimin vì hắn chưa bao giờ thấy mặt hai người. Yoongi, tôi cần cậu làm ID giả - bữa tiệc được tổ chức cho các nhà ngoại giao và từng ID có một mã số riêng. Tôi cần cậu làm giả chúng thật hoàn hảo. Khi đến đó, Yoongi sẽ nghiên cứu kĩ lưỡng cấu trúc từ đầu đến đuôi, càng nhiều càng tốt bằng cách quét không gian bằng thứ này -" gã cầm lên hai thứ nhìn giống một đèn pin bình thường - "nó thật ra là một camera thông mình kiêm máy in 3D để tôi có thể in ra một khối hình nhỏ của căn nhà từng mảnh một."


"Trong lúc đó, Jimin sẽ phải tiếp cận Gamja - ta cần DNA của hắn. Kookie nói rằng nó có thể là bất cứ gì từ vết môi trên ly hay đến một sợi tóc. Ta cần phải sao bản một loại chìa khóa cảm ứng cho két an toàn. Nhưng đó là Giai đoạn 2 mà ta sẽ bàn về nó sau khi Giai đoạn 1 kết thúc vì tôi không muốn spoil hay làm loạn chúng."


"Kế hoạch trốn thoát là gì?" Yoongi hỏi. "Nhỡ có chuyện xảy ra-"


Namjoon nghiêng đầu về một phía. "-sẽ không có gì xảy ra hết."


"Nhưng nếu có-"


Gã nhìn Yoongi và anh chợt nhớ đến Seokjin. "Này, tôi cần cậu tin tưởng tôi. Tôi sẽ không để chuyện gì xảy ra với cậu đâu."


"Nhắc đến trốn thoát," Jungkook nói. "Em đã lên cấp một chiếc limosine cho lần này. Hoàn toàn chống đạn cùng giáp bọc lốp để tránh tai nạn giống chiếc Mustang. Tae và em sẽ ở trong xe quan sát mọi người cho an toàn vì bộ đàm chỉ có tác dụng bên trong căn biệt thự và không phải bên ngoài hay xung quanh. Hobihobihobi sẽ tất nhiên, lái xe vì anh ấy là thánh đua xe và ta cần phải trốn thoát thật nhanh nếu chúng ngửi được ta. Khi hai người sẵn sàng, chỉ cần chỉnh sửa cà vạt nơ bướm bằng cách chỉnh nó hai lần và tụi này sẽ nhận được tín hiệu. Ta sẽ đỗ ở cửa vào để tránh nghi ngờ. Và tuyệt phẩm trong phi vụ lần này sẽ là mỗi người các anh sẽ đeo cái này-"
Cậu đưa Jimin và Yoongi hai chiếc đồng hồ Rolex. Yoongi nhận ra Jungkook cũng đeo một chiếc tương tự.


"Chính phủ khốn kiếp lại ăn cắp sáng chế của em nên em phải làm nó lại từ đầu và cái này còn cải tiến hơn nữa. Nó cần một chút máu để kích hoạt nên xin lỗi hai người nếu nó nghe kỳ quái nhưng em không thể nghĩ ra cách khác.


Kim loại nhưng không phải kim loại.


"Một khi nhỏ một giọt máu lên mặt đồng hồ, hai anh sẽ có thể điều khiển đồng hồ bằng tri giác. Nghĩ đến từ 'khiên' và nó sẽ biến thành khiên. Nghĩ đến từ 'súng' thì nó sẽ là súng. Chỉ là đừng nghĩ cầu kỳ quá. Nó không đủ thông minh để nhận ra những thứ như 'khẩu revolver' đâu. Chỉ những từ cơ bản thôi. Khiên, súng, hoặc dao."


Jungkook trình bày, dừng lại và trình bày chiếc đồng hồ biến thành chiếc khiên gài ở cổ tay đến súng tay dễ dàng trong nắm tay cho đến cây dao bạc.


"Và tất nhiên, từ yêu thích của em - nghĩ về 'giáp' và a-lê-hấp."


Hàm Yoongi như rơi xuống khi miếng kim loại di chuyển, trở thành một bộ đồ kim loại dẻo dai.


"Chống đạn - và, mang phong cách Iron Man nhất có thể, trang bị cùng bộ phận phản lực." Jungkook hướng bàn tay xuống đất và cậu nhấc khỏi mặt đất. Cậu bay về phía trước, phía sau, và xoay vòng.


"Đệt, tuyệt bá cháy." Hoseok hít thở vào một chút.


"Em ấy đúng tuyệt luôn ha hyung?" Taehyung nói, ngắm nhìn Jungkook. Và rồi, tự nhớ ra, nó nói. "Có thêm một bộ phận tăng sức mạnh nữa. Anh chỉ cần nghĩ đến từ 'tăng sức mạnh'. Nhưng chỉ dùng nó khi cần thiết thôi vì nó tốn pin nhiều lắm."


Nó nhìn Yoongi. "Đó là biện pháp trốn thoát an toàn nếu thất bại. Nó gia tăng mọi chế độ đồng hồ đang hoạt động."


"Bữa tiệc tổ chức vào thứ bảy tuần sau." Namjoon nói. "Trước đó, tôi nghĩ mọi người nên tập luyện và nghỉ ngơi song song với nhau. Mọi người phải minh mẫn hết sức có thể."


"Tốt lắm, Yoongi," giọng Seokjin phát ra qua tai nghe khi anh đang gấp đồ trong phòng tại nhà mời.



Anh gần như nhảy dựng lên. Anh hoàn toàn quên mất Seokjin đang nghe ngóng. "Không tin được họ tìm ra biệt thự của Gamja. Mấy tháng trời ta tìm mãi mà không được."


Anh bật chút nhạc để át đi tiếng nói chuyện.


"Cảm ơn anh," anh nhẹ nói. "Thật ra em khá là phấn khích đó."


"Là anh thì anh cũng sẽ vậy. Tự hỏi nếu em có được thử bộ Iron Man của nhóc thiên tài kia hay không nhỉ."


"Hy vọng là không - vì nó có nghĩa là có chuyện xảy ra. Có lính của ta ở đó chứ, ở bữa tiệc ấy?"


"Có." Seokjin nói. "Thật ra chỉ có anh thôi. Anh sẽ khuấy động một vài thứ. Đề phòng anh sẽ bám theo em."


"Chỉ là đừng đến gần quá thôi," Yoongi cảnh báo. "Anh không muốn họ phải nghi ngờ đâu."


Seokjin không nói gì trong một hồi.


"Yoongi?"


"Sao?"


"Anh không muốn trở nên quá nghiêm khắc với em nhưng có chuyện này quan trọng anh muốn nói với em. Anh cần em tự nên nghe theo lời khuyên của mình."


"Ý anh là sao?"


"Ý anh là đừng có tiếp cận gần quá."


Yoongi ngừng xếp đồ, bối rối. "Cái gì cơ?"


"Ý của anh là, họ trông là người tốt nhưng ăn trộm vẫn là ăn trộm. Đừng thân thiết quá. Đặc biệt là Hoseok, hiểu chưa? Cả ngày hôm nay anh nghe ngóng, và dành cả đời này sống với em thì anh biết em sẽ thế nào khi em tán tỉnh ai đó đấy.


Má Yoongi ửng hồng. "Ôi thôi đi mà."


"Giọng em sẽ trầm hơn và cười nhiều hơn."


"Anh đã nói em gia nhập băng đảng mà!"


"Ờ, nhưng không phải thích tên thủ lĩnh."


"Em không có thích hắn. Trời ạ."


"Anh chỉ không muốn em bị tổn thương thôi."


Yoongi thở dài, nằm lên đồng quần áo chưa xếp, đột nhiên thấy mệt mỏi. "Sẽ không đâu."


Anh nhắm mắt lại, môi không ngăn mà cong lên khi anh nghe mọi người ở dưới nhà, tiếng cười của Hoseok vang vọng khắp nơi. Seokjin có lẽ đã nói nhiều điều hơn nhưng anh không nghe được vì anh đã ngủ ngon giấc, lần đầu tiên từ chuyện ở Berlin.


End Chapter 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro