
Chap 1 : cuộc gặp gỡ định mệnh
Vào 1 buổi sáng ở lee gia
T/b : thưa mẹ con ik học ak
NC : ukm ; ik ik
Chiếc xe đạp hàng ngày của cô đậu vào nơi để xe đạp , xe máy của học sinh và cô giáo nhưng ở đây vắn tanh , ko có 1 chiếc xe nào hết . Đúng rồi , họ đều là con nhà giàu nên được đưa đón đàng hoàng , đâu như cô , phải ik xe đạp đến trường . Mang cái danh con gái "yêu" của lee thị vào học lớp 12a3 , những tiếng xầm xì nổi lên :
HS : trời ơi !! Coi kìa !! Con gái cưng lee thị đây đó sao ta ??
HS 1: haha !! Người như cô ta ik học trễ là đúng rồi
HS 2: m nói cx phải đấy !!! Nó đâu được đưa đón đàng hoàng nhe chúng ta đâu
HS 3: chu choa !! Đây là cô gái của năm !! Ăn mặt thì lỗi thời !! Đã zậy còn bị đánh đập nx !! Tội nghiệp nó ghê ha
t/b : mấy người im ik !! Mấy người bt j thì nói chứ
All : ko những tụi t bt mà còn là rất rõ đó con ak !! Hahahahaha
Cô bây h cảm thấy rất nhục nhã , ngày nào cx z , họ đều sỉ nhục cô bằng những lời nói đê tiện ấy . Cô nghe mà đau lắm nhưng vẫn phải chịu đựng vì cô đâu lm j được họ .
Tới chiều
Lee gia
NC : t/b ngày mai con ik xem mắt cho ta
t/b : xem mắt ai z mẹ
NC : là kang gia , họ nói con trai họ muốn cưới con
t/b : con ko đồng ý , ngày xưa xém tý anh ta đã lấy ik lần đầu của con rồi
NC : nhưng con phải ik cho ta !! Ko thôi thì m ko phải con t
t/b : được , con ik cho mẹ vừa lòng
NC : đúng là đứa con bất hiếu
Cô ik lang thang 1 mình , tay thì cầm chiếc Vali nhỏ kéo thao sau , đôi đượm buồn . Đang ik thì cô đụng trúng ai đó , họ mới ngỏ lời quát mắng cô
...: này , ik mà ko nhìn đường hả
t/b : tôi ... tôi .... xin lỗi , tại toii bất cẩn quá dụng trúng các anh
...: cô tưởng xin lỗi là xong hả , ngước mặt lên cho chúng tôi coi
t/b : toii ko ngước
1 anh chàng ik lại và nâng mặt cô lên coi , mới nhìn thì họ đã xiu lòng vì vẻ đẹp của cô , 1 chàng trai trong đó bước ra hỏi :
JK : e tên j ?
t/b : e....e tên là t/b
SG : họ tên đầy đủ
t/b : lee t/b ak
NJ : e con nhà nào ?
t/b : e là con gái lee gia ak
TH : sao e ko về nhà mà lại ik lang thang ở đây ?
t/b : e bị bắt lấy tên kang gia lm Ck !! E ko mún nên bỏ ik
SJ : thế e ko có nhà à
t/b : dạ ... dạ vâng
Nói tới đây , nc mắt lại tuông ra ko ngừng . Khiến tym các anh hơi nhói nhói . Hoàng cảnh của cô đúng là éo le , thế là họ mới nghĩ ra 1 cách rồi nói vs cô :
HS : zậy e về đây ở với chúng toii cx được
t/b : thật ư
JM : thật chứ
SJ : h thì đứng lên nào , chúng ta cùng về " đưa tay ra "
t/b : nhưng .... nhưng e bị trật chân rồi ak
JK : thế lên đây " khòm lưng xuống " anh cõng cho
t/b : dạ vâng
Các anh cõng cô về , trên đường ik các anh hỏi về cô rất nhiều :
SG : này t/b
t/b : dạ
SG : e từng yêu ai chưa
t/b : dạ rồi ak
JM : là ai ??
t/b : tới 7 người lận ak
t/b : đó là joonie ; jinie ; sunie ; hopie ; minie ; taegie và kookie , e yêu hoj nhiều lắm , e và họ là thanh mai trúc mã từ nhỏ nhưng tụi e đã lạc mất nhau trong 1 lần ik chơi
TH : xin lỗi đã nhắt lại chuyện cuc của e nhưng e có thể tâm sự với tụi anh mà
t/b : hồi đó tụi e mới 14 tuổi thì mấy anh ấy đã 17 tuổi , e và ik chơi vs nhau ở biển nhưng rồi 1 cơn bão xảy ra , cuốn e ik mất nhưng may là có người cứu , lúc đó e ko còn nhớ e là ai nx hết thế là e đc lee gia nhận nuôi . Mới đầu họ yêu thương e lắm nhưng mẹ e mất ik và ba e lấy vợ mới , chính là người hồi nãy e kể các anh , bà ta xảo nguyệt , độc ác còn tham tiền nx nên đã giết ba e để lấy được tài sản, cx chính ngày hôm nay là ngày e nhận nuôi và là ngày e bị đuổi khỏi nơi đó ... hức ... hức
Nói tới đây cô lại khóc nx r , họ nghe về hoàng cảnh lúc xưa của cô thì thấy rất giống vs người bạn nhỏ tuổi hơn các anh lúc trước , cô bé đó cx bị lạt mất vào cơn bão như cô kể lúc nãy
JK : e có hoàng cảnh rất giống tụi anh
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hết chuyện rồi !! Bye mn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro