Chap 9
"Dù sao cũng là kí ức thời còn thơ bé nên không nhớ cũng là một chuyện dễ hiểu thôi" Chuuya nghĩ trong lòng
Dazai: Làm gì có chuyện tui quen cô được chứ, nếu không sao tui lại không nhớ một mĩ nhân như thế này, hay cô muốn tán tỉnh rồi lừa bán tui sang Trung Quốc hả?!
Nói tới đây hai cánh tay Daizai bám chặt núp sau Kunikida như một thiếu nữ yếu đuối bị ăn hiếp vậy, đôi mắt rưng rưng ra vẻ đáng thương.
Chuuya: "Sao ngày xưa mình lại quen được cái thằng này nhỉ"
Kunikida * mặt nghiêm túc*: Bỏ tay ra bạn ey
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro