Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10:

Sau khi xong chuyện với Chuuya xong, tôi cũng không rảnh rỗi mà đi về nhà lấy một cái khăn tắm, lưới đánh cá và áo khoác mới. Ra bờ sông ngồi chờ. Mặc dù tôi hiểu rất rõ về việc Dazai tự sát, trước kia tôi cũng làm qua tuy nhiên chỉ là để giảm stress, cũng không so được với Dazai. Tôi lúc ấy còn quá nhiều vướng bận.

Tôi vừa nghĩ vừa giăng lưới đánh cá.

Tranh thủ ngắm cảnh bờ sông luôn, mặt trời ngả về Tây, bầu trời đỏ ối như màu mận chín đỏ lốm đốm những điểm đen cánh chim trên nền trời. Nếu một họa sĩ ở đây, hẳn sẽ rất ưng ý với cách pha màu từ đậm đến nhạt, từ màu vàng sang đỏ của nền trời. Quả là màu kiệt tác của thiên nhiên mà chỉ có thể thấy vào thời điểm hoàng hôn. Bóng mây trôi trên mặt nước, có cảnh cây ngả mình ngắm mình dưới sông Tsurumi.

Chờ một lúc, xuôi dòng, tôi thấy một bóng đen trôi từ trên thượng nguồn xuống. Vật thể lạ ngay lập tức mắc vào lưới làm cho lưới bị kéo căng, tôi kéo lưới lên. Cảm thấy cũng không nặng lắm làm tôi càng thêm lo lắng cho sức khoẻ của Dazai.

Cậu ta bị kéo lên bờ, giống như con cá thu mắc cạn, nước tỏng tỏng nhỏ xuống từ quần áo ướt đẫm thành một vũng ẩm trên nền đất ven sông. Tôi cũng không biết miêu tả cảm xúc của bản thân lúc này ra sao nữa.

Tôi luôn cho rằng Dazai là một trụ cột tinh thần quan trọng của tôi. Là người mà tôi muốn trân trọng và bảo vệ. Tuy nhiên cho dù đã nhiều năm đơn phương tìm hiểu về Dazai nhưng đây mới là lần thứ hai chúng tôi gặp mặt.

Bạn có idol trong lòng không? Khi gặp idol thì bạn có những cảm xúc phấn khích, rồi xin chữ kí, chụp ảnh,... đúng không? nhưng Dazai không phải như vậy.

Ít nhất mà nói, ngoại trừ Fujiwara-san ra thì anh ta là lí do thứ hai tôi còn tiếp tục nỗ lực để sống và làm việc.

Quay lại về Dazai đi.

Chỉ vài phút sau khi được kéo lên bờ, Dazai đã mở to mắt. Cậu ta nhìn tôi, chậc lưỡi một cái rõ to tỏ rõ thái độ khó chịu với tôi. Thực sự thì tôi gặp những trường hợp còn hơn cả thế nữa rồi nên cũng không để ý lắm.

- Aiiii, lại bị cứu rồi... cậu phiền quá đấy. Cậu làm phiền tôi khi tôi đang tự sát và tôi sẽ chẳng nói cảm ơn đâu.

- Đúng vậy, cảm giác đang rất thoải mái trong nước mà bị kéo lên thì khó chịu thật. Nhưng nếu không lên thì cậu sẽ bị cảm cúm còn khó chịu hơn.

Tôi choàng khăn tắm quanh người cậu ta, đồng thời cũng rút cái áo khoác đen dày nặng, sũng nước ra để vắt.

Tôi cũng hiểu cảm giác đấy, trôi nổi trong nước và thả bay tư duy của bản thân. Vừa để giảm stress vừa để bạn quên mất chính mình, cũng như trốn tránh thực tại.

Dazai trông có vẻ kinh ngạc với câu trả lời của tôi lắm. Anh ta kéo cái khăn tắm dày, cảm thấy nhiệt độ cơ thể dần ấm lên, nước vẫn nhỏ giọt tỏng tỏng từ đỉnh đầu rơi xuống cằm, nước nhỏ xuống, thấm vào đất.

- Cậu không thấy ngạc nhiên sao?

Tôi trả lời.

- Ngay từ lần đầu gặp tôi đã biết là cậu nhảy sông rồi, nhưng một người như cậu không thể nào bị dìm hay bị đẩy xuống sông cả. Như vậy tức là tự nguyện, theo cách mà mọi người hay bảo thì là tự sát, còn tôi cho rằng nó là một hoạt động bình thường.

Nó chỉ là một thứ gì đó rất đỗi bình thường thôi. Vì kể cả khi tôi làm như vậy cũng đâu ai để ý. Có lẽ cũng vì thế mà tôi tìm được vài cảm giác đồng cảm với Dazai, một cảm giác có thể thu hẹp khoảng cách.

Thế nên tôi bất tri bất giác lại gần cậu ta hơn một chút.

Tôi thử đổi chủ đề.

- Cậu nhận ra tôi ngay nhỉ?

Hôm nay tôi mặc đồ thường. Bình thường tôi cũng nguỵ trang, che giấu thông tin cá nhân rất kĩ. Vậy làm sao cậu ta biết được? Dù biết Dazai thông minh nhưng tôi thực sự rất tò mò.

Cậu ta trả lời.

- Ai biết được.

Rồi mỉm cười rất giống bác sĩ lang băm họ Mori kia.

Tôi xác định rằng hôm đó tôi đã kiểm tra cả người 3-4 lượt, còn nhờ Fujiwara-san kiểm tra lại quần áo, thậm chí vứt quần áo lúc vừa gặp Dazai ra chỗ khác. Nhưng vẫn không phát hiện máy nghe trộm, máy định vị hay gì đó.

Thật khó hiểu, có lẽ là bản lĩnh của biên kịch Dazai-kun.

Tôi vừa cầm một đầu của khăn tắm, lau tóc cho cậu ta vừa nói.

- Lần trước chắc cậu coi như hoàn thành nhiệm vụ tìm hiểu thông tin về tôi rồi. Lần này tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác.

- Hả hả? Tác hợp cái gì? Cậu định kết hôn với con sên trần màu cam lùn tịt ấy à? Tôi khuyên thật, giống loài khác nhau không có kết quả đâu.

Tôi bật cười. Dazai đang gián tiếp thừa nhận cậu ta theo dõi tôi và biết tôi giao lưu với Chuuya. Không biết cậu ta biết nhiều ít nhưng mà tôi nghĩ cái cảm giác mà được Dazai theo dõi, chú ý thì thấy rất vui vẻ. Giống như có trăm con bươm bướm bay trong bụng vậy, rất vui vì anh ta chú ý động thái của tôi. Dù xuất phát vì bất kì thứ gì.

Tôi cũng chú ý đến việc Dazai không ngăn cản tôi lau tóc cho cậu ta, cảm thấy vui đến mức sắp cười đến mang tai.

- Tôi chưa có ý định kết hôn sớm thế đâu.

Tôi nghĩ thêm rồi lại nói.

- Ít nhất đợi đến khi Chuuya cao bằng tôi hiện tại.

Đợi Chuuya cao đến 1m65 chắc cũng đợi đến mùa quýt.

Dazai cười mỉa, dù ở bất kì đâu, bất kì thời điểm nào. Cậu ta cũng không quên phải chọc tức Chuuya, tiêu biểu nhất là về gu thẩm mĩ quần áo, chiều cao, khả năng uống rượu, chỉ số IQ,... lôi ra để chọc cho Chuuya tức chơi.

Thuộc kiểu: tức lên đi, càng tức tôi càng vui. Cậu làm gì được tôi? Tôi cứ thích chọc tức cậu đến điên đầu mà cũng chẳng làm gì được tôi đấy.

Tôi mỉm cười, người tàn ác thường sống thảnh thơi.

- Chuyện hợp tác để đối phó với GSS, Takasekai và 'Cừu' không phải do tôi làm chủ. Chọn một ngày hẹn đi rồi tôi đưa cậu đi gặp ông chú biến thái thích loli.

Nói rồi, Dazai phủi tay định rời đi, trên người vẫn khoác cái khăn tắm đã thấm ướt.

Nhìn cậu ta như vậy. Tôi cũng không ngăn cản. Thiết nghĩ, đợi đến khi quen biết lâu hơn chút, tôi sẽ mời cậu ấy đi ăn cua. Hay là tôi có nên thử tích trữ băng gạc ở nhà để Dazai sang đấy định cư không? Tiện cho việc chăm sóc cho cậu ta.

Thật ra mà nói, tôi cũng cái hiểu cái không. Cũng không thể đoán được suy nghĩ của cậu ta.

Mỗi người đều có một ý nghĩ riêng. Không phải ai cũng nghĩ giống mình. Nên tốt nhất đừng suy bụng ta ra bụng người.

*******
Một tay tình báo lái buôn cẩn thận và hay lang thang. Đó là ấn tượng của Dazai đối với Yatagarasu. Hôm đó cậu ta tự sát ở bờ sông, bị mắc vào một cành cây, càng gỡ càng mất sức nên Dazai mất hứng leo lên bờ.

Quần áo ướt sũng ôm chặt lấy cơ thể và cảm giác gió thổi qua lạnh căm căm thật khó chịu. Tuy nhiên với một người tự sát trường kì như Dazai thì không phải một vấn đề.

Cậu ta tình cờ thấy Yatagarasu, căn cứ vào thông tin trước đó nên Dazai dễ dàng nhận ra, đang ở bốt điện thoại công cộng gần đó, giống như hắn ta đang gọi cho ai đó. Cậu ta cố tình đứng quan sát một lúc, rồi đi theo đối phương vào quán cà phê.

Ấn tượng tiếp theo là một người tương đối có đầu óc, một trong số ít những người có thể theo kịp tư duy của bản thân. Tính cách kiên nhẫn, khách sáo, cẩn thận. Dazai không tìm được cơ hội thả thiết bị nghe trộm lên người hắn. Tuy nhiên cả năng lực, lẫn giới tính, ngoại hình của đối phương vẫn là một ẩn số.

Trực giác nói rằng ở phương diện nào đó, Yatagarasu chính là đồng loại của Dazai. Nên cậu càng cảm thấy phiền.

Do Mori Ougai không cho thời gian giới hạn, nên Dazai lại tiếp tục trà trộn vào Suribachi để tìm hiểu về động thái của ba tổ chức. Nhưng có lẽ là một loại duyên nợ, cậu lại gặp lại hắn ta.

Thật sự là chuyện này ra ngoài dự kiến. Dazai nhìn thấy con quạ từ trong bóng tối.

Một thiếu niên trẻ tầm tuổi cậu, tóc đen thẳng dài được buộc đuôi ngựa lỏng lẻo ở phía sau. Mặc một cái áo Cardian màu be trong một ngày hè nắng ấm có chút cảm giác thư thái khi kết hợp với quyển sách trên tay. Không rõ vì sao, đây mới chỉ là lần gặp thứ hai nhưng Dazai lại biết đó chính là hắn.

Chỉ có thể là hắn.

Suy nghĩ đó hiện lên trong đầu Dazai, không căn cứ, không lí do. Giống như cậu quen thân với đối phương lắm, đến nỗi hắn thay hình đổi dạng gì cũng có thể nhận ra ngay.

Dazai cảm thấy rất phiền phức. Rõ ràng bản thân có năng lực vô hiệu hoá các năng lực khác, chẳng nhẽ năng lực của Yatagarasu là loại giống như bên Ý làm ảnh hưởng đến tư duy của cậu ta?

Cậu ta nghĩ "Hay là giết con quạ đó? Thế là mình khỏi phải nghĩ nhiều?" Nhưng như thế không khác nào sỉ nhục trí thông minh của Dazai. Rằng cậu ta sợ thua khi đấu trí với con quạ đó.

Suy nghĩ miên man thì Dazai thấy có một người khác xuất hiện.

Mái tóc cam loé mắt và thân hình lùn tịt, khả năng điều khiển trọng lực - 'Vua Cừu' Nakahara Chuuya.

'Vua Cừu' nói chuyện với con quạ đó. Ghê tởm quá, con sên trần đen thui và con quạ đen xì nói chuyện với nhau.

Chẳng nhẽ việc rải rác thông tin, giao dịch thông tin giữa GSS và Yatagarasu do 'Vua Cừu' thao túng? Thực tế Yatagarasu là thành viên của 'Cừu'? Vì nghĩ lại thì nếu như GSS thảm bại thì hai tổ chức hoặc là Takasekai hoặc là 'Cừu' cũng sẽ được lợi.

Nhưng Dazai lại nghĩ Nakahara Chuuya không đủ thông minh để làm thế. Chỉ số IQ của con sên đó làm sao nghĩ đến đó được? Cùng lắm tỉ lệ thuận với chiều cao mà thôi, lùn tịt. Mà một người như Yatagarasu sẽ không làm việc vì người khác, sẽ không trung thành bán mạng cho người khác. Vậy kết luận lại bọn họ chỉ có thể là giao dịch.

Việc này chỉ là suy đoán, đợi có thời gian bắt mấy thành viên đi lẻ của 'Cừu' vừa châm ngòi li gián vừa moi tình báo là được.

Rất nhanh, Nakahara Chuuya dường như phát hiện có người nhìn trộm. Còn Yatagarasu, Dazai nghĩ hắn biết nhưng không thèm để ý.

Cũng không muốn chạm trán chính diện. Dazai liền dứt khoát rời đi.

Báo cáo với Mori Ougai về tin tức mình thu thập được.

- Chà... đúng là không còn từ gì khác để hình dung ngoài 'một kẻ khả nghi' nhỉ, Dazai-kun? Nhưng thông tin như này thật sự là quá ít ỏi.

Mọi hành động của Yatagarasu không chỉ mơ hồ mà còn khó nắm bắt.

Dazai không đưa ra lời nhận xét.

- Tôi hoàn thành nhiệm vụ rồi. Mori-san mau sớm nghĩ ra cách giúp tôi tự sát thành công đi. Bây giờ tôi đi nghỉ phép, Mori-san tự ôm văn kiện mà thức thâu đêm đi nha!

Nói rồi bỏ đi không một chút luyến tiếc.

- Dazai-kun đừng đi mà!!!

Tiếng kêu gào tê tâm phế liệt của lang băm trung niên kêu lên. Chỉ có bé gái tóc vàng nghe thấy, khinh bỉ đá vào chân tên bác sĩ rồi cũng bỏ đi.

Dazai gặp lại Yatagarasu là vào lúc chiều hôm sau. Đối phương cố ý chờ hắn, còn chuẩn bị cả khăn tắm dày.

Hai người nói chuyện ngoài ý muốn hoà bình. Dù Dazai có thử như thế nào, đối phương cũng kiên nhẫn trả lời dù chẳng tiết lộ thông tin của bản thân.

Chỉ có chút ngoài ý muốn là Dazai không nghĩ rằng Yatagarasu lại thích tự sát, nhìn hắn là một người làm việc có mục đích. Nên việc hắn tự sát cũng thể hiện rằng hắn thấy mê man, thấy lạc lõng.

Buồn cười.

Sao lại có một người vừa mâu thuẫn vừa đáng ghét như hắn được nhỉ?

_Đôi lời của tác giả_
1:05 sáng, tôi là con cú đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro