Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

"Nakahara-san, tôi với onii-sama xong việc rồi. Cậu có muốn cùng chúng tôi xuống quán cafe dưới nhà không ?" - Naomi vui vẻ mời. Chuuya tâm trạng cũng đang bay bổng liền gật đầu không do dự.

Chuuya đứng dậy và chậm rãi bước về phía cửa văn phòng. Công nhận rằng chỉ sau có một ngày mất đi thị lực mà thính lực của cậu nhạy bén đáng kể. Tanizaki cười cười vừa đi vừa nói chuyện với Naomi.

"Cậu muốn dùng gì Nakahara-san?" 

"Có Tiramisu chứ?" Cậu dùng tay lướt nhẹ qua bàn phím rồi ngẩng lên 

"À có ạ, để tôi gọi"

Ai bảo Chuuya chỉ thích mỗi champange ? Nếu như tinh ý hay thường đi chung với cậu như Dazai thì anh có thể thấy rõ Chuuya hay ăn bánh Tiramisu và cafe phổ thông. Cậu ngồi đối diện hai anh em hoạt bát, chỉ đơn thuần là lắng nghe hai người họ trò chuyện. Nhiều lúc cũng có những câu chuyện hay hay thu hút cậu.

Ting

Tiếng chuông gió ở ngoài cửa nhẹ nhàng vang lên trong không gian ấm cúng của quán. Hình như có khách. Chuuya vẫn chả để tâm đến vị khách mới đến, vẫn thẫn thờ chìm vào suy nghĩ vu vơ cá nhân, thi thoảng thì đưa tách cafe thơm nức lên nhấp nhẹ nhàng.

"Làm gì mà thơ thẩn thế hả Chuuya~ ?" - Một cái cốc đau điếng rơi xuống đầu Chuuya làm cậu hậm hực ôm đầu. Dazai thấy sự cau có tức giận của cậu trông hay hay, như con mèo nhỏ xù lông nên anh được cơ lại càng chọc cậu nhiều hơn. Hết bẹo má, xoa đầu rồi giờ đến cốc làm trán cậu đỏ ửng đau điếng.

"Haha, nhìn cậu buồn cười thật đó Nakahara-san" - Tanizaki nhìn cậu trong bộ dạng thảm hại mà cười lên cười xuống. Chuuya nhíu mày lườm cậu, trên mặt viết rõ ba chữ cảnh cáo: "Đừng cười tôi"

"Rồi rồi không chọc cậu nữa, nãy anh đi đâu vậy Dazai-san ?" - Tanizaki khó nhọc kìm nén tiếng cười

"Đến Mafia Cảng. Không phải hai bên đang tạm hợp tác vì cái tổ chức kia sao ?" - Dazai bình thản tay chống eo, hất mũ sên trần đáp

"Hợp tác ? Naomi, trong khi anh làm nhiệm vụ có chuyện gì ở trụ sở vậy ?" - Tanizaki tròn mắt ngạc nhiên, vội quay sang thì thầm với cô em gái cầu cứu

"À, chuyện Dazai cãi nhau long trời lở đất với Thông đốc đòi hợp tác với Port Mafia. Chả hiểu anh ta dụ dỗ Ranpo-san kiểu gì mà cả Ranpo-san cũng đưa ý kiến hợp tác với Mafia nên giờ Thông đốc đang khó ở đấy" - Naomi hậm hực nhún vai giải thích

"Hah !? Tạm hiểu" - Tanizaki gãi đầu bứt tai cười trừ

"Tôi có vác người đến cùng. Thư giãn một lát rồi lên bàn chuyện" - Dazai thở dài lắc đầu ngồi xuống vị trí trống cạnh Chuuya.

"Chào mấy con người thất bại. Tôi là Akutagawa Ryunosuke, đến từ Mafia Cảng" - Từ ngoài cửa, Akutagawa ngoan ngoãn cúi chào mọi người

"Tên đó là-" - Tanizaki hồi tưởng về lần trước - "Chính hắn ta đã giết tôi, tôi phải trả mối thù này"

Tanizaki trèo qua rồi chạy nhanh về phía cửa, bỗng Dazai ngăn lại

"Tanizaki-kun, ta đang thoả thuận đình chiến với Mafia mà. Không lẽ em muốn phá vỡ hợp đồng ?"

"Onii-sama..." - Naomi lên tiếng khi thấy anh trai mình thất thần đứng đấy

"Chà, bị giận rồi. Thôi mời mấy người lên trên trụ sở" - Dazai thở dài bất lực rồi cất bước đi trước

----------------------

"Vào chuyện chính đi, tối nay Port Mafia còn có nhiệm vụ nữa" - Akutagawa chống cằm

"Rồi rồi, chả là hôm trước Ranpo-san có trợ giúp tìm kiếm vị trí của 30 quả bom. Nhưng mà hiện giờ mới xác định được khoảng 20, còn 10 nữa. Và trong trụ sở ngoài Dazai và tôi ra không ai biết phá bom nên nhân lực đang thiếu thốn" - Kunikida thở dài nghiêm túc nói

"Cái này thì Mafia có thể cung cấp nhân lực" - Akutagawa hắng giọng đàm phán

"Đó là đương nhiên trong thỏa thuận của chúng ta~ và vấn đề thứ hai là Chuuya" - Dazai thẳng thắn thừa nhận

"Tên hổ thì làm sao ?" - Akutagawa không thể phủ nhận rằng những chuyện liên quan tới tên người hổ thì anh đặc biệt quan tâm.

" Bên chúng tôi chưa tìm thấy tên năng lực gia đấy. Ranpo-san thì đang bị bệnh nên Thống đốc miễn nhiệm vụ cho anh ấy. Tóm lại là không ai lường trước được việc Chuuya-san gặp nguy hiểm lần nữa" - Atsushi lên tiếng trả lời 

"Chuuya, lần trước khi ta hỏi ngươi về ánh mắt tên đó thì ngươi lại ngập ngừng không trả lời" - Đang vuốt cằm suy nghĩ thì Dazai giật mình hồi tưởng lại

"Ta không biết. Ánh mắt hắn có gì đó lạ lắm. Mắt hắn không có tròng nhưng mà mỗi lần nhớ lại thì em cứ có cảm giác hắn ta đang theo dõi ta trong bóng tối. Kiểu gì đó khá ám ảnh." - Chuuya bấm điện thoại nhanh nhất có thể để trả lời anh. Cả căn phòng bỗng chốc chìm vào im lặng.

"Akutagawa, cậu về trụ sở rồi cùng với nhóm Thằn Lằn Đen điều tra về tổ chức này ngay lập tức" - Dazai lạnh lùng ra lệnh. Có gì đó trong anh đang tức giận.

"Vâng" - Không một lời lẽ, không một cử chỉ thừa, Akutagawa cúi mình chào rồi đi thẳng nhận nhiệm vụ

"Vậy Chuuya vẫn nhờ cậu nhé" - Kunikida

"Đây là thuốc an thần và thuốc giảm đau cho Nakahara-san. Tôi không chắc được khi nào cậu ta gặp năng lực tái phát nên nhờ cậu chăm lo cho nhé Dazai-kun" - Yosano nhẹ nhàng đưa cho anh một túi thuốc rồi vỗ nhẹ hai cái vào vai.Anh chỉ gật đầu cầm túi thuốc rồi dắt tay giá treo mũ về nhà. Dù gì thì giờ cũng ngót 9 giờ đêm, nhìn tên đó gà gật mãi trên bàn cũng thấy hôm nay nó mệt như nào rồi. Anh không thích nhìn Chuuya mệt mỏi nên muốn nhanh chóng đưa cậu về nhà mà ôm đánh một giấc ngủ ngon lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro