Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 23: ĐẶC BIỆT NHÂN NGÀY NOEL :> ✨🤙❄️🤎🧡

_Sắp Noel ruii nên tôi viết một chap đặc biệt nhân ngày cũng đặc biệt luôn trước khi đi tiếp câu chuyện của hai anh nhà =))
💕 Giáng sinh an lành nha mọi người 💕🤙

Lưu ý: Mở bài Snowman sẽ phù hợp với chap này-)

' đây là lời nhạc '

- đây là lời nhân vật

- đây là lời thoại của nhân vật

🤙 Enjoy✨






- Dazai! Làm việc đi!

Kunikida nhắc nhở con người lười biếng đang nằm dài trên hàng ghế sofa, gương mặt của hắn được che lại bởi những trang sách cũ mèm của cuốn sách mà hắn hay đọc.

- Kunikida à~ Sắp Noel rồi đó, phải cho tôi nghỉ ngơi chứ! Người đẹp trai cũng có quyền được nghỉ ngơi mà~

Nói rồi hắn đưa tay cầm cuốn sách quen thuộc, chầm chậm đứng dậy đi đến nơi để chiếc radio mà hắn mới mua về. Trước đây những thứ như thế này Osamu đều không chút hứng thú, sao giờ lại đổi ý rồi nhỉ?

Giai điệu du dương vang lên lan toả khắp văn phòng Thám tử. Bàn tay cuốn đầy băng gạc bắt đầu đu đưa mà phiêu theo nốt nhạc.

' Don't cry, snowman, not in front of me
Who'll catch your tears if you can't catch me, darling
If you can't catch me, darling..? '

Dazai cười nhẹ. Hắn bâng quơ nhìn ra ngoài thế giới rộng lớn qua khung cửa sổ nhỏ bé như đang nhớ đến một ánh hoàng hôn nào đó cũng có vóc dáng nhỏ bé như khung cửa sổ này vậy.

- Vậy tôi xin phép nha~

" Cạch "

- Thống đốc-

- Không cần ngăn cậu ta đâu.

Chắc hắn lại đi mua băng gạc hay gì đó.

Không, nơi hắn dừng chân là trước cổng của một bệnh viện lớn.

- Yo! Chibiko~

- Đến muộn vậy hả? Hơn 5 giờ rồi đó. Kouyou nee - san và mọi người cũng vừa về xong.

- Vậy hả, không xin lỗi nhé~ Tôi đi mua quà cho cậu mà~

Hắn đến bên chiếc giường trắng muốt, nơi mà tia nắng nhỏ của hắn đang nằm, nuốt từng ngụm không khí một cách nặng nhọc. Bên trái là một cây truyền nước. Phải, tia nắng của hắn giờ đang yếu ớt lắm rồi.

Hắn nhẹ nhàng đặt chai rượu và bó hoa sơn trà xuống cái táp đầu giường.

- Đợi khi nào giá treo mũ khỏi, tôi sẽ đổ giấm vào chai rượu này rồi cho cậu uống~!

- Chắc gì ca phẫu thuật đã thành công vào ngày mai-

Chuuya nhắm mắt. Chỉ đùa một chút không ngờ con cá thu ấy lại để tâm đến vậy.

- Gì cơ? Chính vì cậu nói thế nên cậu mới lùn đi đó!

Một câu bông đùa hết sức nghiêm túc.

Song, cuối cùng là vẫn không nói gì mà lặng lẽ cầm tay cậu, bàn tay nhợt nhạt thiếu sức sống:

- Đây là chai rượu yêu thích của cậu mà, sên trần ngốc.

Tay cậu cũng đan vào " cuộn " băng gạc kia:

- Don't cry, snowman, don't leave me this way.

- A puddle of water can't hold me close, baby
Can't hold me close...baby..

🎶🎶

Mím môi, hắn gục xuống cạnh cậu:

- I want you to know .. that I'm never leaving.

' Cause I'm Mrs. Snow, 'til death we'll be freezing '

- Yeah, you are my home, my home for all seasons.. So come on, let's go?

' Let's go below zero and hide from the sun '

Xoa mái đầu nâu thường ngày hay trêu chọc mình:

- I love you forever where we'll have some fun..?

' Yes, let's hit the North Pole and live happily '

Mắt hắn nhoè đi

- Please don't cry no tears now, it's Christmas, baby..

Phải, là Giáng Sinh rồi đó. Đừng khóc như một đứa trẻ vậy chứ? Ôm nhau nào..

' My snowman and me '
🎶🎶
' My snowman and me
Baby.. '

Pháo hoa. Pháo hoa đó. Phải chăng là lời báo trước cho tương lai của cả hắn và cậu, sẽ như những đốm sáng làm phai mờ khoảng tối ngoài kia không?















Tỉnh dậy. Hai bàn tay quờ quạng tìm hình bóng ấy. Một khoảng trống.

- Chuuya?

...

- Chuuya?!

Hắn chạy ra khỏi cửa bệnh viện, đôi đồng tử màu nâu sẫm tối lại. Hàng ngàn ánh mắt đang hướng vào hắn, nhưng hiển nhiên hắn không hề bận tâm, dù chỉ một chút.

' Don't cry, snowman, don't you fear the sun
Who'll carry me without legs to run, honey
Without legs to run, honey?.. '

- Tôi tìm Chuuya Nakahara!

- Xin anh hãy bình tĩnh lại. Chúng tôi đã tìm và không thấy bệnh nhân nào tên là Nakahara ở đây cả!

- Gì cơ? Rõ ràng hôm nay-

' Don't cry, snowman, don't you shed a tear
Who'll hear my secrets if you don't have ears, baby?
If you don't have ears, baby..? '

" Hộc hộc "

Hắn đã tìm khắp mọi nơi.

" Bây giờ mới chịu vác mặt dậy? "

" Chuuya sao? Cậu ấy không ở đây "

...

Hắn đã tìm khắp mọi nơi. Nhưng không thể tìm thấy cậu.

Không không không. Cậu đã hứa rồi mà?

Ch.ết tiệt, hắn đến muộn rồi sao?

Khoảng trời của hắn trong phút chốc sập xuống.

Tia hy vọng cuối cùng của hắn đã vụt tắt mất rồi?

?








Hắn lê bộ đến quán bar Lupin với bộ đồ lôi thôi và khuôn mặt đờ đẫn.

- Mi đến muộn

Giọng nói này? Dazai ngẩng mặt lên. Phải chăng hắn đang mơ? Một giấc mơ mà hắn không bao giờ muốn nó kết thúc.

Hắn choàng tới ôm cậu vào lòng

- Chuuya. Cậu đây rồi.

- Ừ, ta đây.
















- Làm một điếu không?

Trên sân thượng toà nhà, hai hình bóng một cao một thấp cùng nhau ngắm hoàng hôn dần buông. Tuy bên ngoài, cái lạnh đã làm cho người ta phải giấu mình dưới những lớp áo dày cộm, thì ngọn lửa bên trong trái tim của đôi Song Hắc ngày nào lại là nguồn ấm duy nhất của họ, nguồn ấm khiến họ không còn cảm thấy cô đơn.

🎶🎶

' I want you to know '

- That I'm never leaving~

' Cause I'm Mrs. Snow, 'til death we'll be freezing '

- Nào, Chibiko! Nhảy cùng tôi nhé?

- Rất sẵn lòng.

- Yeah, you are my home, my home for all seasons~

- So come on, let's go!

🎶
' Let's go below zero and hide from the sun '

' I love you forever where we'll have some fun '

' Yes, let's hit the North Pole and live happily '

🎶

- Please don't cry no tears now, it's Christmas, baby~

🎶

' My snowman and me '
' My snowman and me '

Baby~

🐟<3🐌

-Kazey-


Hmu, vừa bật nhạc vừa viết fic vầy á=))

Tôi thấy chap đặc biệt này chưa được cảm xúc cho lắm:')) Có gì cứ góp ý thoải mái nhé mọi người!!

Lớp du moa moa✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro