|gedicht|
ta nghêu ngao hát giữa đời
lời ca sầu muộn một đời mênh mông;
...
em ơi em
qua rồi cơn mộng mị
họ giết lấy em
một trái tim yếu mền
giữa độ hoa nở đẹp nhất
máu em rơi
thấm ướt mảnh hồn tôi
cô quạnh
tôi khôn xiết ôm chặt phần xác ấm
em
em của tôi
tinh tuyền như của lễ toàn thiêu
họ giết mất em tôi rồi
tôi trở về
mục nát cùng thời gian
em ơi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro