① one crush on beds, dịu dàng lạ thường
"Ji," Donghyuck nudged his half-sleepy boyfriend, who hummed in reply and squeezed him harder. The called one cracked his eyes open, murmuring with blurry vision, "What's that?"
Donghyuck slightly turned around to face the dark-red head, showing the phone screen to Jisung although he's pretty sure his boyfriend could hardly see it, so the smaller spoke up, "You in these fancams look really suspicious."
Jisung shifted a bit, arms tightening around the black hair's waist, him pressing against the soft body, "Um hm, what do I look like?"
The taller slowly pressed his lips on Donghyuck's face, lazily peppering small kisses all along his jawline. The other giggled cutely, wiggling in his arms, "You blushed. Everyone will gossip like you have a crush on me."
"Doesn't I?" Jisung mumbled sleepily, definitely knowing that he made Donghyuck blush prettily (with an embarrassingly light punch on his chest), continuing to place kisses here and there. "When you lied down, I was thinking..." He took the phone from Donghyuck's hand and put it away, his whole body brought up to hover above the blushing heated smaller, "... not to kiss you..." Eyes still closed, Jisung leaned down to kiss on the other's lips, welcomed by a Donghyuck gently pulling him down. "That now to kiss you..." He parted away, nose lining against the smaller's hot cheek, breathing warmly on the sunkissed skin.
They gave in a kiss, finally, deep, passionate, and gentle. It's not like those short, hungry ones behind the stages. It's not like those long, sloppy ones in their bedrooms at dorm. This's somehow different. Maybe because it's the way Donghyuck panted in between the kiss, whimpering against his touches. Maybe it's the way Jisung found it so fascinated at how his palms always fitted the other's neck, or how Donghyuck blushed prettily that he always kept that in mind but not often thought of. (He always thought Donghyuck was pretty, just not how actually pretty his blushing cheeks were.)
Donghyuck giggled when Jisung's cooler hands went under his pyjama, touching his hot-skinned waist, massaging professionally. "Wait, we're in hotel..." The smaller stopped the hand wanting to go higher, hesitating, but then received a light pinch and a laugh, "Thought it's because of you?" Jisung amusedly responsed, digging his nose into the delicious neck and tempting sky of little black moles.
He kissed small, and gently, somehow successfully made Donghyuck squirm tinily. The moans got higher and louder when Jisung included more tongue, more strength. By the time he backed off, the smaller under him had already become a hot mess, redness spreading all over his body, eyes gone wild.
Donghyuck opened his mouth to protest, but Jisung had spoken on behalf of him, and two thumbs on his nipples made he cry pathetically, "We have about six hours. I promise you can walk later."
—
—
"Ji," Donghyuck huých nhẹ cậu bạn trai mơ ngủ, nhận được một cái đáp ậm ừ và cái ôm nghẹt hơn. Người bị gọi dậy he hé mắt nhìn chẳng rõ, hạ giọng thì thầm, "Gì vậy?"
Donghyuck hơi lật người để đối diện với mái tóc đỏ vang, giơ điện thoại lên trước mặt cậu, cơ mà em dám chắc Jisung cũng chẳng xem được với cả mặt buồn ngủ thế kia, nên em trả lời luôn, "Trong mấy cái fancam này trông em rất khả nghi nhé."
Jisung xoay xở một chút, vòng tay quanh eo em chặt hơn, càng thêm dựa dẫm vào thân thể nhỏ bé kia, "Um hm, thế trông em thế nào?"
Cậu đặt môi lên khuôn mặt Donghyuck, chậm rãi rải cả tá nụ hôn nhỏ dọc xương hàm. Em khúc khích cười, cọ quậy trong vòng tay cậu, "Mặt em đỏ bừng hết cả lên. Tin đồn em thích anh sẽ lan truyền khắp nơi mất."
"Bộ không phải vậy sao?" Jisung ngái ngủ lầm bầm, thừa biết cậu lại thành công làm mặt Donghyuck đỏ bừng cả lên rồi (tặng kèm một cú huých nhẹ ngượng ngùng lên ngực cậu), và chàng trai vẫn tiếp tục hôn hít khắp chỗ. "Khi anh nằm xuống, em đã nghĩ..." Cậu cầm lấy điện thoại trên tay Donghyuck và để sang bên, cả cơ thể vùng dậy choàng lên người đang bị cậu khiêu khích, "... rằng không được hôn..." Mắt vẫn nhắm nghiền, Jisung cúi xuống hôn lên môi em, được chào đón bởi một Donghyuck nhẹ nhàng ôm cổ cậu kéo xuống. "Mà để giờ hôn anh..." Cậu dứt ra, cọ mũi lên gò má nóng rực, hơi thở nồng ấm phả lên làn da dát vàng.
Cuối cùng hai người cùng đắm chìm vào một nụ hôn sâu, say đắm, và dịu dàng. Không như những cái hôn ngắn ngủi, cồn cào sau cánh gà. Không như những cái nút môi lê thê, mê muội nơi kí túc xá khóa chặt cửa. Cái này khác. Có lẽ bởi cách Donghyuck thở dốc giữa nụ hôn, rên rỉ với mỗi tiếp xúc với cậu. Có lẽ bởi Jisung chợt nhận ra bàn tay cậu vừa vặn ướm lên cổ người kia ra sao, hay cậu nhận ra Donghyuck đỏ mặt xinh đẹp đến nhường nào, một sự thật cậu biết rõ nhưng không hay nghĩ đến. (Cậu luôn nghĩ rằng Donghyuck thật diễm lệ, chỉ là đôi gò má em lại hóa xinh xắn như mơ.)
Donghyuck cười khúc khích bởi bàn tay câu mát lạnh luồn xuống dưới áo ngủ mà chạm làn da em nóng bỏng, chuyên nghiệp xoa nắn vòng eo. "Đợi đã, chúng ta đang ở khách sạn mà..." Em ngập ngừng ngăn lại bàn tay muốn lên cao hơn, nhưng rồi nhận lại một cái véo nhẹ và một tràng cười, "Cái này còn không phải do anh sao?" Jisung quỷ quyệt hỏi vặn, vùi đầu vào cần cổ và bầu trời điểm xuyết vài chòm sao.
Cậu hôn thật nhẹ, và ân cần, mà thành công làm Donghyuck kêu lên. Tiếng rên rỉ cao dần và to hơn khi Jisung dùng nhiều lưỡi, nhiều sức hơn. Cho đến khi cậu tạm dừng lại, em ở dưới đã hỗn độn nóng rực lên rồi, sắc đỏ hồng lan ra toàn thân, mắt dại đi vài phần.
Donghyuck mở miệng muốn phản đối nhưng Jisung đã chặn lời nói thay em, và hai ngón cái đè lên đầu ti làm em kêu lên bi tráng, "Chúng ta còn sáu tiếng nữa lận. Em hứa là anh vẫn sẽ vận động được bình thường."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro