Chương 4 (H)
Sau bữa tiệc, Đường Bác Văn được ba mẹ dìu về, cả người hắn nồng nặc mùi rượu. Đứa con trai lớn sau nhiều năm mới về nên có chút vui mà uống nhiều hơn mọi khi. Gương mặt điển trai khi say giãn ra, điểm thêm một tầng sắc phơn phớt đỏ làm dịu đi cái vẻ lạnh lùng, bức người.
Ngắm đứa con trai ngoan ngoãn nằm trên giường, mẹ hắn dịu dàng vuốt ve mái đầu bù xù của hắn, tính đi lấy nước lau mặt cho con thì bị hắn kéo tay lại.
Bác Văn ngoan ngoãn xoa dịu mẹ bằng chất giọng khàn khàn vì hơi men mà có vài phần mềm mỏng. "Mẹ đã bận rộn tiếp khách cả tối nay rồi. Giờ cũng muộn rồi, mẹ về phòng nghỉ đi ạ. Con tự lo được."
Mẹ hắn nhìn đứa con trai ngà ngà say có phần không nỡ nhưng vẫn tôn trọng con, nhẹ nhàng rời đi. Thấy cánh cửa phòng từ từ khép lại, Bác Văn khó khăn chống tay ngồi dậy, mệt mỏi xoa mi tâm. Chất cồn khiến đầu hắn choáng váng, đau nhức.
Bàn tay to lớn, gân guốc thong thả cởi từng chiếc cúc áo, bộ ngực rắn chắc màu lúa mạch từ từ hiện ra theo nhịp cởi áo của hắn. Tên đàn ông lơ đãng nhớ lại bóng dáng đứa nhỏ khi phát hiện bản thân bị hắn khóa vào tầm ngắm khi tiệc tàn.
Gương mặt non nớt xinh đẹp lóe lên tia hoảng hốt nhưng ngay lập tức được đè nén bằng dáng vẻ mạnh mẽ, cứng cỏi. Trước khi rời đi, đứa nhỏ còn không quên giơ ngón tay cái với hắn. Hành động phản kháng của Ý Hiên trong mắt hắn như loài mèo Anh, vừa cao ngạo, duyên dáng, kiêu kì khiến lòng hắn sôi sục, cồn cào mãi không thôi.
Cơ thể bị nhấm chìm trong men say giờ đây bị nhục dục trêu đùa, trở nên ngứa ngáy rạo rực. Hạ bộ nam tính mà hắn trướng đau trong cái quần âu chật trội.
Lôi con thú nóng rực ra vuốt ve, Bác Văn vừa nhìn tầm ảnh chụp trộm đứa nhỏ tươi cười như hoa, vừa thủ dâm. Đôi mắt đen xoáy sâu vào gương mặt xinh xắn ấy, ham muốn được vấy bẩn cơ thể non nớt, chạm lên từng tấc da mềm mịn như tơ lụa thượng hạng, để lại những dấu hôn ngân.
Hắn nhớ nhung gương mặt dẫm lệ, yếu ớt cầu xin dưới thân mình.
Hô hấp hắn ngày càng trở nên dồn dập, dương vật thô to dưới động tác tay thô bạo nổi những đường gân đáng sợ.
Túi tinh căn tròn sắp, hằn lên những mạch máu sắp không khống chế nổi.
Xúc cảm khoái lạc từ cuộc hoan ái triền miên ngày xưa trỗi dậy trong cơ thể Bắc Văn.
Hắn đã từng ngồi trên chiếc giường này, ngắm nhìn đứa nhỏ chật vật ngậm lấy nam căn nóng bỏng, vụng về dùng lưỡi ve vuốt còn đôi mắt trong treo phản chiếu chỉ mình hắn.
Dương vật thô to của hắn được khoang miệng ấm áp, ẩm ướt bao trọn lấy, liếm mút triền miên. Chiếc lưỡi nhỏ xinh, mềm mại trêu đùa quy đầu của hắn.
Trong một khoảng khắc, gương mặt thơ ngây bị bắn đầy tinh nhớp nháp hiện ra, khiến nam căn hắn bùng nổ.
Bác Văn rên một tiếng trầm đục rồi xuất ra.
Từng dòng tinh nóng hổi, đặc sệt thi nhau phòng lên tấm ảnh hắn yêu thích như cách hắn đã từng vấy bẩn bé con.
Cảm giác phê pha khiến cơ thể Bắc Văn khoan khoái, dễ chịu như ngâm mình trong bồn nước ấm. Đôi mắt híp lại, hàng lông mày dãn ra hưởng thụ cảm giác thư thái sau khi giải phóng cơn hứng tình trong người. Hắn không khỏi cảm thán.
Đúng là chỉ có tiểu yêu tinh này mới thỏa mãn được mình.
Dù biết chuyện mình làm với đứa nhỏ khi đó là sai trái nhưng tên đàn ông chưa bao giờ hối hận. Có chăng, hắn nên đợi đến khi đứa nhỏ 18 tuổi để tận hưởng trọn vẹn cơ thể hương sắc ấy.
Bắc Văn vừa hứng thú vừa ghét bỏ thứ tanh tưởi mình vừa bắn lên tấm ảnh. Lấy khăn giấy lau sạch đi rồi đặt một nụ hôn lên gương mặt non nớt ấy.
Tạm thời như vậy đã.
Nhìn đồng hồ sắp điểm đến giờ gọi điện cho đứa nhỏ, Bác Văn cẩn thận cất tấm ảnh vào chỗ cũ.
Hắn cười mãn nguyện, như loài thú săn được ăn no đủ, lười biếng đi vào nhà tắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro