Chương 26 (H)
Đường Văn Bách ôm Đường Ý Hiên ra khỏi phòng tắm, ôn nhu đặt lên giường. Ý Hiên vùi đầu vào ngực hắn, trốn tránh ánh nhìn thèm khát như sói đói.
Bác Văn một bên vuốt ve tấm lưng non mềm, bên còn lại tuốt lộng dương vật của đứa nhỏ. "Bảo bối đừng thẹn thùng"
Ý Hiên ghét bỏ, cắn mạnh lên ngực hắn, ngăn cho thanh âm nức nở trực tràn từ cuống họng run rẩy.
Tên đàn ông cười khổ, trong ánh mắt ánh lên tia nuông chiều. "Em tuổi chó à"
"Anh mới là chó ấy", đứa nhỏ quật cường không chịu thua.
"Đúng, đúng, đúng. Anh mới là chó"
Người trong lòng ủy khuất đáng yêu đến mức hắn chỉ muốn thu nhỏ lại giấu đi, không cho người khác nhìn thấy.
Ngón tay Ý Hiên bám chặt lấy lưng rắn chắc của Bác Văn, đầu ngón tay dùng sức, như muốn cào tróc da hắn nhưng đáng tiếc tên khốn này da dày thịt béo, chút cảm giác đau cũng không có.
Bác Văn nỗ lực nâng mặt đứa nhỏ lên, dùng những cái hôn dịu dàng dỗ dành.
Ý Hiên không tình nguyện bị hắn cưỡng chế nâng mặt lên. Gương mặt phiếm hồng, dính đầy nước mắt, mắt đào hoa cũng đỏ hồng, môi nhỏ chu ra.
"Đồ chó này yêu em chết mất", tên điên không khỏi cảm thán.
Bộ dạng Ý Hiên lúc này ủy khuất đáng thương mà cũng thật thảm hại. Cậu gồng cơ thể run rẩy, che dấu sự thất thố của chính mình.
"Đường Bác Văn. Tôi chịch chết anh"
Gương mặt khả ái thốt ra lời mắng mỏ khiến nội tâm hắn mềm nhũn, thò đầu lưỡi liếm nước mắt, hôn lên cánh môi mềm, thanh âm khàn khàn dọa người.
"Tuổi nhỏ mà trí lớn. Tiếc là em không có cửa đâu"
Con quái vật ấy thô bạo xoay người đứa nhỏ lại, bày ra tư thế quỳ bò. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào mông thịt phấn nộn, không chút do dự bẻ hai cánh mông mềm mại để lộ hậu huyệt màu hồng phấn.
Tên đàn ông bày ra dáng vẻ cơ khát, cuồng si. Tiếng thở dốc nặng nề. Hắn cúi đầu đầy thành kính hôn xuống nơi xinh đẹp ấy.
Ý Hiên yếu ớt quỳ trên giường, cánh mông nhô cao, bờ môi đỏ thắm khẽ mấp máy tiếng nức nở đứt quãng, ngón tay xinh đẹp nắm chặt lấy ga giường mặc cho tên biến thái vùi đầu quàn quẫy.
Bác Văn điên cuồng liếm láp nơi tư mật, chỉ một lát sau hậu huyệt đỏ hồng mở ra, lộ ra một khe hở nhỏ.
Người đàn ông nắm bắt thời cơ, tấn công dồn dập, dùng đầu lưỡi cắm vào bên trong. Bàn tay thon dài giữ chặt lấy eo Ý Hiên, kéo mạnh cái mông vểnh cao về phía mình khiến cho đầu lưỡi đi vào sâu hơn, dâm loạn đủ kiểu.
Một cảm giác xa lạ khống chế cơ thể Ý Hiên khiến cậu sợ hãi tột cùng, ý thức điên cuồng kêu cứu nhưng thân thể đã bị khoái cảm thao túng.
Đạo tràng mẫn cảm dưới sự liếm mút của tên đàn ông không ngừng co bóp, hút lấy lưỡi hắn.
"Chỉ mới dùng lưỡi mà đã mút chặt thế này rồi. Đúng là bẩm sinh dâm đãng"
Bác Văn như phát điên, hai mắt hắn đỏ ngầu, đầu lưỡi xỏ xiên mạnh bạo hơn.
"Chờ lát nữa được ăn con cặc lớn của người yêu, không chừng còn muốn phun nước dâm lênh láng"
"Ah...ah..." Cơ thể trắng nõn bị khoái cảm tra tấn không ngừng vặn vẹo khó chịu.
Bác Văn chơi đùa một lúc lâu mới nhả ra, nước miếng của tên đàn ông theo đó chảy ra ngoài lỗ huyệt lẳng lơ, vách thịt hồng bên trong như ẩn hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro