Chương 25 (H)
Đường Bác văn ôm lấy đứa nhỏ ra khỏi bồn tắm, nghiêm túc nói.
"Cho em suy nghĩ lần cuối. Một khi em đồng ý tôi sẽ không nương tay như trước đâu"
Yên ổn trong lồng ngực quen thuộc, Đường Ý Hiên khẽ gật đầu.
"Ngoan lắm", hắn xoa đầu cậu, cầm lấy vòi sen bên cạnh, vỗ nhẹ vào mông thịt của Ý Hiên.
Cơ thể đơn bạc khẽ run rẩy.
"Nghe lời, tôi rửa sạch cho em", hắn dùng chất giọng trầm ấm, nhẹ nhàng xoa dịu nỗi bất an nơi đứa nhỏ.
Mặt Ý Hiên vừa đỏ vừa nóng, cảnh giác nhìn Bác Văn thuần thục tháo đầu vòi hoa sen, một dòng nước ấm áp nhẹ chảy dọc theo ống nước.
"Muốn làm chuyện đó phải chuẩn bị trước một chút", hắn kiên nhẫn vỗ về đứa nhỏ, "Không sao đâu"
Thần kinh căng thẳng vừa dãn ra một chút, Ý Hiên chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Bác Văn đã đưa ngón tay ướt át xuống nới lỏng hậu huyệt của cậu.
Trước sự xâm nhập của dị vật kì lạ, cơ thể Ý Hiên sinh ra phản ứng cố đẩy ra. Cả người vô lực dựa vào Bác Văn, cố gắng giữ cho cơ thể thăng bằng.
Thấy người yêu nhỏ hoảng sợ, hắn lại trấn an.
Huyệt nhỏ khó khăn lắm mới mở ra một khoảng vừa đủ, Bác Văn dứt khoát đặt ống nước vào. Dòng nước ấm tràn vào thành ruột, khiến ruột non mẫn cảm không tự chủ run lên.
Dòng nước tùy ý tràn vào, chảy ngóc ngách bên trong.
Ý Hiên bị làn nước ấm tập kích không khỏi dãy dụa. Nhưng Bác Văn gắt gao đè vai cậu, không cho cậu trốn thoát.
"Cố gắng thêm chút nữa" Bác văn bình tĩnh xoa dịu nhưng tay lại điều chỉnh nước mạnh lên.
Nước ấm càng lúc càng mãnh liệt tràn sâu vào bên trong. Nước chảy vào trong cúc huyệt mềm mại, khiến vùng bụng phẳng lì hơi nhô lên.
Ý Hiên yếu ớt rúc đầu vào ngực Bác Văn, nức nở.
Huyệt nhỏ mút trọn lấy ống nước, chặt chẽ không kẽ hở khiến Ý Hiên khó chịu vô cùng, chỉ biết há miệng phát ra vài tiếng ủy khuất.
Bác Văn chăm chú thu lại mọi biểu cảm dù là nhỏ nhất của Ý hiên. Trong mắt hắn chỉ phản chiếu khuôn mặt đỏ bừng của cậu.
Hắn cúi xuống, vươn đầu lưỡi liếm giọt nước đọng lại nơi khóe mắt cậu.
Đầu lưỡi ẩm ướt dán vào khóe mắt khiến Ý Hiên nheo mắt lại, hệt như mèo con được mẹ liếm lông.
Cuối cùng bác Văn cũng buông tay, rút ống nước ra. Nước lớn từng đợt từng đợt theo hoa huyệt chảy xuống.
Ý Hiên thở phào nhẹ nhõm, xụi lơ dựa vào người Bác Văn.
Tên đàn ông lặp đi lặp lại việc rót nước mấy lần, đến khi đằng sau bài tiết ra đều là nước sạch mới thôi.
Ý Hiên như con búp bê mặc hắn đùa nghịch, có chút không cam lòng mà hướng đến vai hắn cắn một ngụm, để lại dấu răng rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro