Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

|Chương 5. Không nhớ thì làm cho nhớ (H+).

𑁍ࠬܓ
—wattpad:meocamphoinang—

Trong khoang xe chật hẹp, hơi thở gấp gáp hòa cùng những tiếng rên rỉ gợi tình, tạo nên một không gian đậm mùi sắc dục. Diệp Nhiên nằm dưới thân Lục Du, cơ thể lắc lư theo từng cú thúc liên tục từ anh.

Tâm trí Diệp Nhiên gần như mơ hồ, nhưng cậu vẫn cảm nhận rõ con cặc to lớn đang ra vào cơ thể mình nhiệt tình ra sao.

Lục Du sướng đến mức không kiểm soát được hơi thở, tiếng thở dốc nặng nề phả ra trong không gian nhỏ bé, làm cảm xúc càng trở nên dữ dội.

Con cặc hăng hái đâm rút, thân cặc gân guốc được lồn non cắn mút liên tục, khiến Lục Du sướng đến phát điên.

Chiếc xe trong con ngõ nhỏ giữa màn đêm tĩnh lặng rung lắc kịch liệt. Nếu ai đó tình cờ đi ngang qua lúc này, hẳn sẽ nhận ra bên trong là hai con người đang say sưa làm tình, bất chấp cả thời gian lẫn địa điểm.

Lục Du vừa hôn vừa dốc sức thúc cặc ầm ầm vào lỗ lồn nhiều nước. Chẳng mấy chốc, những dấu hôn đo đỏ lần lượt hiện lên, rải rác khắp cần cổ và xương quai xanh trắng trẻo của Diệp Nhiên.

"Ư a a... a ư..."

Diệp Nhiên vòng tay ôm lấy cổ Lục Du, lỗ lồn ngứa ngáy được cặc bự mạnh mẽ đâm rút, cảm giác vô cùng thoải mái. Cơ thể cậu hoàn toàn thả lỏng, tận hưởng khoái cảm đê mê do tình dục mang lại.

"A ư... sướng... sướng quá..."

"Nhiên Nhiên của anh dâm quá. Thích được anh địt đến vậy sao?"

"Thích a ư... thích lắm... muốn mạnh hơn nữa... hức..."

Biểu cảm của Diệp Nhiên dâm không sao tả nổi, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến con cặc của Lục Du càng thêm sung sức. Anh được đà dập lồn tới tấp, như thể muốn đút luôn hai hòn dái vào bên trong lồn nhỏ.

Lục Du đổi tư thế, anh nằm dài ra ghế và để Diệp Nhiên nằm đè trên người mình. Trong không gian chật chội, cơ thể hai người dính sát lấy nhau. Tiếng rên rỉ phát ra bị Lục Du dùng miệng chặn lại, anh ngậm mút và càn quét khoang miệng Diệp Nhiên như muốn nuốt luôn người vào bụng.

"Ha, lồn Nhiên Nhiên địt sướng quá, sướng chết anh rồi."

"Nhiên Nhiên, mỗi ngày đều cho anh địt có được không?"

"A ư... ưm.. a..."

Thấy Diệp Nhiên không trả lời mình, Lục Du dùng sức mạnh hơn. Anh địt bành bạch vào lồn non mẫn cảm, nước lồn văng tung toé, khiến mọi lời Diệp Nhiên định thốt ra đều biến thành những tiếng rên dâm nhão nhoẹt.

"Mau trả lời anh, chịu không hử?"

Hỏi xong, Lục Du còn cố tình thúc thật sâu, Diệp Nhiên hoàn toàn bị tình dục chi phối cảm xúc, cậu gật gật đầu đồng ý.

"Nhiên Nhiên của anh đáng yêu quá."

Nhìn biểu cảm đáng yêu của cậu, Lục Du khẽ mỉm cười hài lòng. Sau đó, anh lại tiếp tục hôn mút môi cậu.

Con cặc to dài thúc dồn dập vào lồn non ấm nóng, chẳng qua bao lâu, Diệp Nhiên co giật lên đỉnh. Cậu nằm xụi lơ trên người Lục Du thở hổn hển, lỗ lồn vô thức thít chặt, nước lồn nhờn dính bao bọc lấy con cặc vẫn còn đang cương cứng.

Khi thấy cơ thể Diệp Nhiên có dấu hiệu thả lỏng hơn chút, Lục Du tiếp tục đưa đẩy. Vì vừa lên đỉnh, lồn nhỏ càng thêm ướt át và trơn tru.

"Nhiên Nhiên, nhìn em thích chưa kìa."

"Thích thì ăn nhiều vào nhé."

Lục Du nghiến răng, dùng sức đâm liên tục vào lỗ lồn ướt nhẹp, anh cảm thấy bản thân mình cũng sắp đến giới hạn rồi.

Sau vài chục cú thúc nhanh vội, Lục Du sung sướng xuất tinh. Con cặc co giật bắn từng đợt tinh dịch đặc sệt vào bên trong lồn nhỏ, một ít men theo mép lồn tràn ra bên ngoài, trông vô cùng gợi dục.

Lục Du thở dốc, vẻ thỏa mãn hiện rõ trên gương mặt. Lúc này, chàng trai nằm trên người anh đã thở đều, dần chìm vào giấc ngủ sau cuộc làm tình tiêu hao nhiều năng lượng.

Sau khi dọn dẹp qua loa, Lục Du đưa Diệp Nhiên đến khách sạn gần nhất. Đêm nay, hai người không thể trở về ký túc xá trong tình trạng này.

Hôm sau, khi Diệp Nhiên tỉnh dậy, trước mắt cậu là một không gian hoàn toàn xa lạ. Cậu chậm rãi ngồi dậy, day nhẹ thái dương còn hơi đau nhức, cố nhớ lại những chuyện đã xảy ra đêm qua.

Nhưng còn chưa kịp nhớ ra, cơ thể cậu đã lập tức cứng đờ khi nhận ra mình đang trần truồng. Đúng lúc đó, một cánh tay bất ngờ vòng qua ôm lấy eo cậu, kéo cậu vào một cái ôm ấm áp.

Lúc này, Diệp Nhiên mới ý thức được rằng bên cạnh mình còn có người khác. Lục Du ôm cậu vào lòng, hiện tại, cơ thể anh cũng đang trần truồng. Cơ thể rắn rỏi, với từng lớp cơ bắp đẹp đẽ của một sinh viên khoa năng khiếu thể thao, cứ thế phơi bày trước mắt Diệp Nhiên.

Một tràng ký ức vụn vặt chạy qua, ban đầu mơ hồ đứt quãng, nhưng dần dần trở nên rõ ràng và sống động hơn bao giờ hết, như một cuốn phim quay chậm, tái hiện lại mọi sự việc đã xảy ra vào đêm qua.

Đầu tiên, cậu tham dự sinh nhật của An Vỹ, rồi bị tên khốn Trần Vĩnh chuốc thuốc kích dục. Khi Trần Vĩnh đang định làm liều với cậu trong nhà vệ sinh, Lục Du đã xuất hiện đúng lúc và đưa cậu đi.

Sau đó, cậu và Lục Du làm tình với nhau ngay trên xe, mà người chủ động đầu tiên lại là...

Khi nhớ lại mọi chuyện, Diệp Nhiên cảm thấy đầu mình còn đau nhức hơn cả trước đó. Cậu không biết phải đối mặt với tình huống này như thế nào nữa. Cậu hiểu rằng mọi chuyện xảy ra đêm qua chỉ là một tai nạn, nhưng dù sao, điều đó cũng không thay đổi được sự thật rằng cậu và Lục Du đã làm tình với nhau rồi.

Điều khiến Diệp Nhiên lo lắng hơn cả là việc Lục Du đã phát hiện ra bí mật của cậu. Cậu thật sự không dám đối mặt với anh.

Diệp Nhiên lén lút đẩy cánh tay Lục Du ra khỏi người mình, rồi khẽ khàng đứng dậy mặc lại quần áo, định lặng lẽ rời đi. Tuy nhiên, khi cậu vừa rón rén tiến tới cửa, tiếng chuông điện thoại của Lục Du bất ngờ vang lên.

Âm thanh của chuông điện thoại đủ lớn để đánh thức Lục Du tỉnh dậy. Tuy nhiên, anh không mấy quan tâm đến cuộc gọi, chỉ nheo mắt nhìn về phía người đang đứng gần cửa ra vào.

Diệp Nhiên lập tức cứng người, tay chân trở nên luống cuống. Khi cậu đang chuẩn bị mở chốt cửa để chạy khỏi phòng, một bàn tay chắc khỏe bất ngờ vươn ra, giữ chặt cậu lại.

Phải công nhận rằng sở hữu một đôi chân dài quả thật là một lợi thế. Lục Du từ trên giường phóng xuống như bay, không tốn quá nhiều công sức hay thời gian, anh đã nhanh chóng bắt được Diệp Nhiên.

Lục Du dùng sức nắm chặt tay Diệp Nhiên, rồi hỏi: "Em định đi đâu vậy hả?"

Bỗng, Diệp Nhiên cảm thấy ngượng ngùng, vội quay mặt đi chỗ khác, vì người trước mặt cậu bây giờ chẳng có nổi một chiếc quần lót để che chắn. Cơ thể Lục Du trần như nhộng, dương vật to và dài dựng đứng trông rất đáng sợ.

Đêm qua, trong lúc mê man, cậu không nhớ rõ kích thước của nó. Nhưng hiện giờ tâm trí tỉnh táo, cậu mới biết "cái đó" của Lục Du rất to. Cậu tự hỏi, chẳng biết đêm qua mình đã nuốt nó vào bằng cách nào nữa.

Nhìn thấy biểu cảm sợ hãi của cậu, Lục Du nhìn xuống, rồi khẽ chậc một tiếng: "Có phải em chưa từng thấy nó đâu? Đêm qua, em còn rất thích nó mà."

Diệp Nhiên không nghe nổi những lời bỡn cợt kiểu này, cậu vùng vằng muốn thoát ra: "Anh đừng có nói bậy."

Lục Du khẽ cười, lộ ra một lúm đồng tiền nho nhỏ: "Anh không nói bậy. Đêm qua, là ai vừa rên vừa cầu xin anh làm mạnh hơn nữa hử?"

Nói xong, Lục Du dứt khoát bế Diệp Nhiên lên, quăng cậu xuống chiếc giường êm ái. Ngay lập tức, anh đè lên người cậu, khống chế không để cậu chạy thoát.

Lục Du khẽ liếm đôi môi khô khốc, rồi nói: "Em nghĩ chỉ cần trốn khỏi đây là xong mọi chuyện rồi sao? Bí mật của em, anh biết hết rồi."

Diệp Nhiên không dám nhìn thẳng vào mắt anh, cậu ấp úng: "Bí, bí mật gì chứ..."

Lục Du tiếp tục trêu chọc: "À, là thứ rất mềm, rất nhiều nước và vô cùng ngon miệng."

Diệp Nhiên thật sự không thể nghe nổi những lời cợt nhả của anh: "Anh đừng có nói bậy, anh nói điên nói khùng gì vậy chứ..."

Lục Du nhíu mày: "Em thật sự không hiểu sao?"

Diệp Nhiên tiếp tục giả vờ ngây ngô: "Đúng thế, em không hiểu anh đang nói gì cả. Mau thả em ra, em còn phải về ký túc xá."

Lục Du lại chậc một tiếng: "Nếu không hiểu, sao em phải lén lút trốn đi?"

Diệp Nhiên: "..."

Diệp Nhiên lập tức cứng họng, biết rằng dù có cố gắng giả vờ thêm nữa cũng không thay đổi được sự thật, chỉ là cậu không dám đối mặt với Lục Du.

Lục Du bật cười thành tiếng: "Được thôi, nếu em không chịu thừa nhận, thì anh chỉ còn cách xác nhận lại từ đầu."

Diệp Nhiên lập tức cảnh giác: "Xác nhận cái gì chứ?"

Lục Du không trả lời cậu. Ngay sau đó, Diệp Nhiên chỉ thấy hai tay mình bị anh giữ chặt và ấn qua đầu. Anh nhanh nhẹn cởi quần áo trên người cậu ra, phía dưới rất nhanh chỉ còn chiếc quần lót mỏng manh để che chắn.

Khi Diệp Nhiên còn chưa hết bàng hoàng, đã thấy anh vén quần lót của cậu qua một bên, dương vật bé xinh cùng lỗ lồn gợi cảm cứ thế phơi bày trước mặt anh.

Diệp Nhiên: "..."

Diệp Nhiên vùng vẫy muốn thoát khỏi, tuy nhiên, sức lực của cậu lại có hạn. Lồn non bất ngờ bị sờ soạng và mân mê, kích thích ập đến khiến cậu giãy giụa càng thêm khó khăn. Chẳng mấy chốc, lồn nhỏ đã bị sờ ướt nhẹp.

Khi lồn non đã hoàn toàn ướt đẫm, Lục Du mới cúi sát xuống để nhìn rõ hơn. Dục vọng bùng lên thành ngọn lửa ham muốn mãnh liệt, đầu lưỡi Lục Du nhanh chóng liếm mút bên ngoài lồn non thưởng thức.

Lỗ lồn bị chơi vào đêm qua còn hơi sưng, rơi vào miệng Lục Du tạo thành những âm thanh chùn chụt sắc tình. Diệp Nhiên cảm nhận rõ luồng tê dại đang ùn ùn kéo đến, cơ thể cậu mềm nhũn.

Tuy nhiên, trong lúc phê pha tận hưởng từng đợt khoái cảm, bỗng Lục Du cắn nhẹ lên mép lồn cậu một cái. Diệp Nhiên theo phản xạ kêu to, vẻ mặt mang đầy sự hoảng hốt.

Diệp Nhiên nhìn tên thủ phạm vừa mới cắn mình bằng ánh mắt không thể tin nổi. Thế nhưng, đáp lại cậu là nụ cười tươi rói và vô tội, như thể người vừa cắn vào vùng nhạy cảm của cậu không phải anh.

Diệp Nhiên ấm ức mắng: "Lục Du, anh là chó đấy à?"

Lục Du sủa gâu gâu.

Con mẹ nó! Diệp Nhiên bị cái cắn vừa rồi của anh đập tan cả cơn nứng, cậu giận dỗi muốn đứng dậy ra về.

Lục Du nhận ra mình đã làm Diệp Nhiên giận, không dám đùa giỡn thêm nữa. Anh chồm người lên giữ chặt cậu lại: "Anh xin lỗi. Tại anh hưng phấn quá, đừng giận anh mà."

Diệp Nhiên rất muốn nói, nếu cậu cũng cắn "cái đó" của anh, liệu anh còn bình tĩnh được như vậy không?

Diệp Nhiên xụ mặt, không vui: "Em muốn về ký túc xá."

Lục Du hôn lên miệng cậu, dụ dỗ: "Làm một lần rồi anh sẽ đưa em về, nhé?"

Diệp Nhiên phụng phịu: "Em không thích."

Lục Du mỉm cười ngả ngớn: "Nhưng đêm qua em đâu có nói như vậy."

Lục Du vẫn giữ vẻ mặt tươi cười vô hại, đầu cặc to tròn lấp ló trước lỗ lồn cọ qua cọ lại, đến khi quy đầu dính một ít nước lồn trong suốt, nó mới từ từ tiến vào bên trong.

"A A A..."

Con cặc to quá cỡ đâm thẳng vào lỗ lồn chật ních, Diệp Nhiên càng cảm nhận rõ về kích thước đáng sợ của nó.

Lục Du nhích từng chút, từng chút vào bên trong một cách đầy chật vật. Đến khi lỗ lồn đã dần quen với kích thước của cặc bự, cơ thể Diệp Nhiên mới được thả lỏng đôi chút. Lúc này, Lục Du tấn công nhanh hơn.

Đôi mắt Diệp Nhiên hiện giờ đã ngân ngấn nước, bắt đầu phát ra những tiếng rên dâm đãng.

"Ha, thích quá đi mất..."

"Ư a... a a ư... hức..."

"Sướng lắm đúng không... Nhiên Nhiên... anh cũng sướng lắm Nhiên Nhiên à..."

Lục Du ôm chặt cơ thể Diệp Nhiên. Anh vừa ngắm nhìn khuôn mặt đang bị tình dục chi phối vừa hung hăng địt lồn tới tấp, hơi thở nặng nề phả ra là dục vọng không thể che giấu.

"Tối qua em không nhớ gì thật sao?"

"Ưm... a... không, không nhớ..."

Lục Du đành cười bất lực, không ngờ Diệp Nhiên lại cố chấp đến vậy.

Anh thúc cặc mạnh hơn, như muốn trừng phạt lời nói dối trắng trợn của Diệp Nhiên. Cặc bự nong lồn to ra, từng cái dập nhanh vội và liên tiếp khiến cơ thể Diệp Nhiên không ngừng quắn quéo.

"Nhiên Nhiên không ngoan chút nào. Nếu đã không nhớ, thì hôm nay anh sẽ làm cho em nhớ."

"A ư... ư ư... a... hức..."

Dứt lời, Lục Du bế Diệp Nhiên dậy và đi về phía ban công. Diệp Nhiên hoảng hốt ôm chặt lấy cổ Lục Du, hai chân quàng lên cánh tay săn chắc của anh, mỗi bước di chuyển làm cặc bự đâm vào sâu hơn.

Đến khi Diệp Nhiên nhận ra anh đang đưa mình đi đâu, cậu lập tức sợ hãi. Cậu đánh bôm bốp vào vai anh, thể hiện rõ ràng sự chống cự.

Diệp Nhiên quýnh quáng nói: "A a a... Thả em xuống, không, đừng ra ngoài đó..."

Lục Du chợt dừng lại, nhìn cậu rồi khẽ hỏi: "Vậy nói xem, em đã nhớ ra chưa? Nếu em không thành thật, anh sẽ "chơi" em ngay ngoài ban công đấy nhé."

Diệp Nhiên gật đầu lia lịa: "Nhớ, em nhớ ra rồi... hức..."

Lục Du không trêu chọc cậu nữa, anh đứng tại chỗ địt bành bạch vào lỗ lồn thít chặt vì vừa hoảng sợ. Sức lực của Lục Du rất mạnh, anh giữ vững tư thế bế người lơ lửng trên không trung, rồi thúc cặc ầm ầm vào lỗ lồn ướt át.

Sau một hồi đón nhận những cứ thúc điên loạn từ anh, Diệp Nhiên co giật lên đỉnh, nước lồn nhễ nhại chảy xuống hai bắp đùi săn chắc.

Lục Du cảm nhận được lồn non càng thêm trơn ướt, anh bế Diệp Nhiên đến bên mép giường và đặt cậu nằm xuống. Anh gập hai chân cậu lại thành hình chữ M, rồi hăng hái địt từ trên xuống như một con thú tới thời kỳ động dục.

Lồn non vừa lên đỉnh vô cùng nhạy cảm, lại phải đón nhận từng cái dập lồn sung sức, Diệp Nhiên co quắp, tiếng rên rỉ phát ra mỗi lúc một nhão nhoẹt.

"A a ư... ưm a a..."

"Nhiên Nhiên, em sướng không?"

"Sướng, sướng lắm... a a ư..."

"Lồn Nhiên Nhiên địt sướng quá, cặc anh sướng chết đi được."

"Nhiên Nhiên dâm quá, anh nghiện chết cái lồn dâm của em rồi, phải làm sao đây?"

Lục Du vừa khẩu dâm vừa địt điên cuồng, nước lồn văng tung tóe. Đến khi nhận thấy bản thân sắp đến giới hạn, anh ngậm mút đôi môi Diệp Nhiên, rồi vừa hôn vừa địt lồn tới tấp.

Thêm vài chục cú thúc cặc vội vã như chạy đua, Lục Du xuất tinh, đi kèm là một tiếng gầm nhẹ đầy sung sướng.

Tinh dịch trắng đục, đặc sệt cứ thế tuôn ra bên trong lồn nhỏ, Diệp Nhiên cảm nhận được mọi thứ rất rõ ràng, không còn là sự mông lung hay mơ hồ giống như đêm qua.

Diệp Nhiên thở hổn hển sau cuộc làm tình đầy tỉnh táo. Hiện tại, cậu đành phải chấp nhận một sự thật rằng Lục Du đã phát hiện ra bí mật mà cậu luôn giấu kín.

𑁍ࠬܓ
—wattpad:meocamphoinang—

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro