Chương 2
Chap 2.
Tiếng động cơ gầm rú vang vọng khắp khu vực đua, đẩy không khí lên đến đỉnh điểm. Đường đua ngầm của Shadow Circuit không giống bất kỳ nơi nào khác, những góc cua sắc nét, mặt đường lởm chởm và ánh sáng mờ ảo chỉ đủ để nhìn thấy đường phía trước vài mét. Đây là nơi mà kỹ năng, bản lĩnh và sự táo bạo được thử thách đến giới hạn.
Boun đứng cạnh chiếc Ducati đen tuyền của mình, kiểm tra kỹ từng chi tiết. Anh đã quen thuộc với những đường đua đầy thử thách nhưng đây là lần đầu anh đặt chân đến Shadow Circuit. Mọi ánh mắt đổ dồn vào anh - tay đua lạ mặt, không ai biết tên tuổi nhưng lại sở hữu chiếc xe và dáng vẻ đầy tự tin.
Phía bên kia, Prem quan sát từ xa. Ánh mắt cậu loé lên sự hứng thú khi nhìn thấy Boun chuẩn bị sẵn sàng. Người đàn ông này không giống những tay đua khác, không phô trương, không hò hét, chỉ có sự tập trung tuyệt đối và khí chất lạnh lùng.
" Anh ta trông không giống người mới chút nào, đúng không?" - Yacht huých nhẹ Prem, cười tinh nghịch.
"Có thể anh ta giấu giếm gì đó" - Prem đáp, nụ cười nhạt nở trên môi - "Cũng có thể chỉ là 1 thiếu gia muốn thể hiện".
....
Tiếng còi vang lên báo hiệu cuộc đua bắt đầu, những chiếc xe lao đi như những viên đạn bạc rời khỏi nòng. Boun nhanh chóng tăng tốc, chiếc Ducati của anh như hoà quyện với từng chuyển động. Đôi mắt anh lạnh lùng nhưng đầy tập trung, đôi tay điều khiển tay lái với sự chính xác đến hoàn hảo.
Đối thủ của anh không phải hạng xoàng. Những tay đua ở đây đều có kinh nghiệm dày dặn, mỗi người mang trong mình 1 phong cách riêng. Họ cố tình ép xe của Boun vào góc hẹp, buộc anh phải lách qua những khoảng trống nguy hiểm. Nhưng anh vẫn không hề nao núng.
Anh nhớ từng cú cua gấp, từng tiếng gió rít bên tay trong những cuộc đua trước đây. Những năm tháng sống 2 mặt đã rèn luyện cho anh bản năng sinh tồn trong thế giới tốc độ này.
Prem đứng trên bục cao quan sát, trái tim bất giác đập nhanh khi thấy chiếc Ducati của Boun vượt qua những góc cua hiểm hóc 1 cách ngoạn mục.
" Anh ta thực là 1 kẻ không tầm thường" - Yacht thốt lên, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
"Đúng vậy, có vẻ tôi đánh giá sai anh ta. Nhưng 1 cuộc đua cũng không nói lên tất cả" - Prem mỉm cười nói nhưng trong lòng cậu xuất hiện 1 cảm giác khó tả. Người đàn ông này........có gì đó khiến cậu không thể rời mắt.
Khi đích đến chỉ còn vài trăm mét, một tay đua phía trước cố ý cắt ngang đường của Boun, buộc anh phải phanh gấp. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Boun xoay người, thực hiện 1 cú drift hoàn hảo để né tránh. Chiếc Ducati xoay vòng trên mặt đường tạo thành 1 đường cong mượt mà trước khi vút lên phía trước.
Đám đông hò reo cuồng nhiệt. Không ai nghĩ rằng một kẻ mới lại có thể xử lý tình huống nguy hiểm như vậy.
"Anh ta giỏi đấy" - Prem thừa nhận nhưng giọng điệu vẫn mang chút mỉa mai - "Nhưng giỏi không có nghĩa là phù hợp với nơi này".
Boun băng qua đích đến đầu tiên, để lại sau lưng những đối thủ đang thở hổn hển vì kiệt sức. Tiếng còi kết thúc cuộc đua vang lên nhưng trong tâm trí anh, mọi thứ dều im lặng. Chỉ có tiếng gầm rú của động cơ và nhịp tim đang đập nhanh trong lồng ngực.
......
Boun tháo mũ bảo hiểm, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh. Khi anh bước xuống xe đám đông tản ra nhường lối. Họ nhìn anh với ánh mắt nể phục xen lẫn tò mò.
Prem tiến đến gần, nụ cười đầy ẩn ý - "Không tệ chút nào, Anh là người mới nhưng xử lý như 1 tay đua lão luyện".
"Tôi chỉ làm những gì cần làm" - Boun đáp, giọng điệu trầm thấp.
Prem khẽ nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén dừng lại trên khuôn mặt Boun. Một cảm giác quen thuộc thoáng qua trong tâm trí cậu nhưng cậu không thể gọi tên nó.
"Nhưng tôi không nghĩ nơi này là chỗ để người như anh đến chơi" - Prem lên tiếng.
Boun quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Prem.
"Tôi không đến đây để chơi" - Anh đáp, giọng trầm thấp nhưng đầy tự tin.
Sự điềm tĩnh của Boun khiến Prem cảm thấy như bị thách thức. Cậu khẽ nhếch môi cười nhạt nhưng trong lòng không khỏi dâng lên 1 cảm giác khó chịu.
"Thật sao?" - Prem nói, ánh mắt sắc bén - "Vậy thì chứng minh đi. Shadow Circuit không dành cho những kẻ chỉ biết dùng tiền mua danh tiếng".
Boun không trả lời, chỉ nhìn thẳng vào Pem bằng ánh mắt không chút dao động trước khi quay lưng rời đi.
Từ phía xa, Yacht quan sát 2 người và bật cười khẽ - "Anh ta thú vị đấy. Lâu rồi tôi mới thấy cậu bị người khác làm khó chịu đến thế".
Prem không nói gì nhưng ánh mắt cậu vẫn dõi theo bóng lưng của Boun. Cậu không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của người đàn ông này đã khiến cậu cảm thấy........khác lạ.
End chap 2.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro