Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Chuyến đi ngắn - Khoảnh khắc chỉ có hai chúng ta

Một buổi sáng chủ nhật, Boun nhắn tin cho Prem:
"Prem... cuối tuần này rảnh không? Anh muốn chúng ta đi đâu đó, chỉ riêng hai người."

Prem nhắn lại, tim đập rộn ràng:
"Anh... chắc chắn không bị fan hay báo chí soi chứ?"
"Yên tâm, tôi đã lo tất cả. Đây là thế giới riêng của chúng ta thôi."

Họ đi một chuyến xe ngắn tới một khu nghỉ dưỡng nhỏ ở ngoại ô Bangkok, nơi biển và núi hòa quyện, yên tĩnh đến mức như bỏ quên cả thế giới.
Prem bước xuống xe, hít sâu không khí trong lành, cảm giác nhẹ nhõm:
"Anh à... nơi này đẹp quá."
Boun nắm tay cậu, mỉm cười:
"Đẹp nhưng chưa đẹp bằng nụ cười của em thôi."

Prem đỏ mặt, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng cậu không rút tay. Boun siết nhẹ, như muốn nhắn nhủ: "Chỉ có anh và em thôi."

Chiều, họ dạo quanh bãi biển vắng.
Boun bất ngờ túm lấy Prem, xoay tròn trong tay, làm cậu cười khúc khích:
"Anh... anh điên rồi à!"
"Không điên, chỉ yêu em thôi." – Boun đáp, hôn lên tóc cậu.

Sau đó, họ cùng nhau ngồi trên bãi cát, ngắm hoàng hôn.
Prem dựa vào vai Boun, thở dài:
"Anh à... em thấy bình yên quá."
Boun vuốt nhẹ tóc cậu, giọng dịu dàng:
"Bình yên là khi có em ở bên. Prem à... dù cả thế giới có ồn ào, tôi vẫn muốn ôm em như lúc này mãi."

Tối đến, bungalow nhỏ chỉ còn ánh đèn vàng dịu.
Boun chuẩn bị một bữa tối nhỏ, nến lung linh, chỉ có hai người.
Prem nhìn xung quanh, trái tim như tan chảy:
"Anh... anh chuẩn bị mọi thứ cho em sao?"
"Đúng rồi. Tôi muốn em biết rằng... em luôn quan trọng nhất trong đời tôi."

Sau bữa tối, họ ngồi cạnh cửa sổ, ngắm sao.
Boun nhẹ nhàng vuốt má Prem:
"Prem... tôi biết chúng ta vừa công khai, fan và báo chí sẽ ồn ào, nhưng tôi không quan tâm. Tôi chỉ muốn mỗi ngày đều là ngày chúng ta bên nhau."
Prem khẽ mỉm cười, dựa vào vai anh:
"Em cũng vậy... chỉ cần anh."

Chuyến đi ngắn này còn là dịp để Boun và Prem gần gũi hơn.
• Họ nấu ăn cùng nhau, Prem vụng về làm đổ một ít bột, Boun bật cười rồi nhẹ nhàng giúp cậu lau.
• Họ tắm biển cùng nhau, chơi đùa, cười khúc khích, đôi khi Boun nhấc cậu lên chạy trên bãi cát, nước biển vỗ vào chân.
• Họ tâm sự đủ thứ chuyện nhỏ nhặt, những ước mơ, nỗi sợ, những điều chưa từng kể.

Mỗi khoảnh khắc đều như một sợi chỉ đỏ nối hai trái tim, càng quấn chặt hơn.

Đêm khuya, Boun kéo Prem vào giường, quấn chăn cùng nhau.
Anh vuốt mái tóc cậu, hôn nhẹ trán, môi và má, từng cái chạm đều chứa đầy tình cảm dịu dàng.
Prem khẽ cựa mình, áp mặt vào ngực anh:
"Anh... em yêu anh... nhiều lắm."
"Và tôi cũng vậy, Prem à... từ khi gặp em, tôi biết sợi chỉ đỏ đã kéo chúng ta về bên nhau. Không gì có thể chia cắt hai chúng ta."

Ngoài trời, gió biển nhẹ rì rào, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước.
Trong bungalow nhỏ, hai trái tim hòa làm một, mọi áp lực, mọi nỗi lo đều tan biến.
Prem nhắm mắt, thở dài hạnh phúc, cảm giác như cả đời này chỉ cần có Boun bên cạnh là đủ.

💞 Hết chương 15 💞
#BounPremXSợiChỉĐỏ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro