Chap 14
Sáng hôm sau gia đình Prem đi về sớm còn để cho cậu chuẩn bị đi học. Sau khi chuẩn bị mọi thứ Prem lên xe đi đến trường. Cậu trên xe nhớ đến những chuyện hôm qua thầm cảm thán " Hôm qua quả là một ngày dài nhiều biến cố mà "
Prem đi lên đến cửa lớp đã thấy ba người bạn của mình đang đứng chắn ở cửa. Khi họ thấy cậu liền chạy tới tóm cậu lại hỏi chuyện
- Này cậu thật sự đã đính hôn với Boun hả ? - Sammy hỏi. Sáng nay khi vừa tới lớp cô đã nghe Ohm và Fluke cho biết chuyện động trời như này đây
- Ừm - Cậu nhàn nhạt đáp cùng một cái gật đầu
- Cậu sao lại giấu bạn bè chuyện này chứ. Làm bọn tớ thất vọng ghê - Ohm nói. Còn Sammy sau khi nghe câu xác nhận từ cậu thì đơ như tượng
- Cậu cũng ghê thật bên ngoài thì tỏ vẻ ghét người ta mà đùng một cái đi đính hôn với người ta - Fluke trêu chọc
- Không, mình bị ép thôi. Mà sao mấy cậu biết vậy ? - Prem hiếu kì hỏi
- Ba mình và ba Ohm là bạn của ba Boun mà. Với lại cũng là nhà kinh doanh lớn nên được mời. Sau khi ba của tụi mình về thì nói với tụi mình. Có gì khó khăn đâu
- Ba của bọn mình không nói cho tụi mình biết chắc hai người chẳng người nào nói đâu. Haizzz - Ohm than
- Các cậu biết thì cũng đừng nói cho ai biết. Mình không muốn chuyện này đồn đại ra đâu - Cậu nhìn Ohm cười khổ rồi nói với ba người với vẻ nhờ vả
- Tụi mình chắc nên kêu cậu bằng thiếu phu nhân được rồi ấy nhỉ ? - Sammy sau khi định thần thì bắt đầu trêu chọc cậu
- Cậu đừng nói bậy - Cậu lên tiếng ngăn
Anh từ cửa lớp bước vào, bốn người sau khi thấy anh thì im lặng. Ohm, Fluke và Sammy nhìn anh không chớp mắt từ khi ngoài cửa cho tới khi Boun ngồi vào chỗ. Anh thấy mình bị nhìn chằm chằm mới nhàn nhạt mở miệng
- Chuyện gì ? - Boun lên tiếng, Sammy liền quay đi còn hai người kia vẫn nhìn rồi cùng lúc đi đến chỗ của anh
- Nè. Chúng ta làm bạn mấy năm rồi giờ cậu sắp có vợ mà không cho tụi này biết một tiếng là sao ? Định giấu hả ? - Ohm
- Tao đâu có giấu tại hai người không thèm hỏi. Mà tao không nói tụi mày cũng biết rồi đó - Anh mang tiếng là lạnh lùng nhưng khi nói chuyện với hai người này vẫn rất thoải mái
- Ê biết rồi thì hỏi làm gì nữa hả ? Chẳng lẽ mày đang như vậy tao chạy tới hỏi mày sắp có vợ chưa hả ? Đồ thần kinh mới làm vậy
- Vậy nên tụi mày không hỏi thì tao không nói
- Thôi cậu khỏi nói với nó nữa đi. Đau não bây giờ - Fluke ngăn trước khi Ohm bị nổ não với Boun
Cuộc đối thoại kết thúc khi các bạn học khác đến. Họ nói luyên thuyên một vài chuyện khác cho đến khi vào lớp
- Chào cả lớp. Cô có một tin vui cho các em, sắp tới nhân dịp ngày thành lập trường nên trường ta sẽ tổ chức một buổi dã ngoại - Cô giáo bước vào lớp sau khi tiếng chuông reo lên và thông báo với cả lớp
- Yeahhhhh - Cả lớp nhốn nháo cắt luôn cả lời của cô
- Trật tự - Cô vỗ vỗ bàn rồi nói tiếp - Chuyến đi này chúng ta sẽ cấm trại và các em phải tự mình làm việc, các em phải đoàn kết phối hợp với nhau để tạo ra thành quả chứ không như ở nhà luôn có người khác giúp. Chuyến đi này sẽ rất ý nghĩa đó, nó sẽ giúp các em tự lập hơn. Được chứ? Địa điểm sẽ là ở trên núi, cô nghe nói cảnh cũng khá đẹp đấy
- Ôôôôô..- Cả lớp bất mãn khi nghe thấy phải tự mình làm mọi thứ
- Đây là chuyến dã ngoại bắt buộc nên ai muốn ở nhà thì dẹp ý định đó đi. Lớp chúng ta sẽ kết hợp với lớp c10, để có gì hai lớp sẽ hỗ trợ lẫn nhau. Chuyến đi sẽ kéo dài hai ngày một đêm, trong chuyến đi sẽ có các trò chơi thử thách các em. Không chỉ là mỗi đi chơi đâu nhé, sau chuyến dã ngoại các em sẽ được nghỉ 1 tuần để viết một bài báo cáo cho biết các em đã học được những gì sau chuyến dã ngoại này. Thứ hai tuần sau chúng ta sẽ xuất phát, thời gian có hơi gấp nên các em về nhà hãy chuẩn bị đồ đạc đi. Nhớ đừng đem nhiều đồ quá bởi vì sẽ leo núi nên mang nhiều đồ chỉ vất vả cho các em thôi. Được rồi các em có thắc mắc gì về chuyện này nữa không?
- ... - Cả lớp im lặng
- Nếu không có gì nữa thì thôi. Các em phải nhớ những gì cô dặn biết chưa ?
- Vânggg - Cả lớp đồng thanh hô to
- Được rồi vào học nào - Nói rồi cô bắt đầu vào bài. Ở dưới lớp có người thì hào hứng, có người thì lo lắng. Riêng cậu thì rất muốn đi thử bởi vì cậu chưa bao giờ được đi chơi tập thể hết nên có phần mong chờ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Noppanut gia
- Ba con có thể không đi chuyến dã ngoại đó được không? - Anh hỏi Ram khi Ram đang uống trà ở phòng khách
- Không được. Đây là bắt buộc, con cũng phải đi nếu con không đi người ta sẽ nói con lợi dụng mình là con trai ta mất. Với lại con phải đi để bảo vệ Prem chứ nó là vợ chưa cưới của con mà nên con phải có trách nhiệm
- Con biết rồi, con sẽ đi - Anh trầm tư một lúc thì đồng ý
Cuối cùng cũng đến ngày trường cậu đi dã ngoại. Trên sân trường hiện tại các học sinh đã tụ tập đông đủ. Giáo viên bắt đầu điểm danh học sinh rồi lên xe xuất phát. Cả đoàn xe phải mất hết mấy tiếng mới đi đến được nơi cấm trại. Nơi trường cắm trại là một khu rừng khá có tiếng, do là mùa thu nên lá cây đều chuyển thành màu vàng, nhìn khung cảnh cực kì thơ mộng. Các học sinh đi xuống xe thì thi nhau chụp hình, sau đó khi nghe thông báo tập trung liền nhanh chóng vào lớp của mình.
- Trước khi đi thầy có một vài vấn đề cần nói - Thầy thể dục cũng là một trong các thầy cô giám sát chuyến đi này cầm loa nói - Thứ nhất các em khi đang leo núi không được tự ý tách ra khỏi tập thể mà đi lẻ, như vậy rất dễ bị lạc. Thứ hai các em phải có trách nhiệm, cùng bạn của mình làm việc tránh trường hợp chỉ một vài người làm còn lại thì đi chơi. Thứ ba ở đây không có điện lẫn sóng điện thoại nên các em hãy hạn chế sử dụng điện thoại, chỉ sử dụng những khi cần thiết. Thứ tư các thầy cô hãy cố gắng theo sát quản lí lớp của mình tránh xảy ra bất trắc. Chuyến đi có ba điều mà các en cần nhớ: thứ nhất an toàn, thứ hai an toàn và thứ ba vẫn là an toàn. Các em đã biết chưa ?
- Vâng - Toàn thể học sinh của trường đồng thanh trả lời
- Được rồi các em đi theo hướng dẫn của thầy cô. Chúng ta bắt đầu leo núi. Khi lên đến đỉnh chúng ta sẽ tìm nơi để dựng trại
Prem đang đi cùng Sammy thì bên cạnh cậu có giọng nói vang lên
- Prem, chào cậu. Lớp chúng ta sẽ phối hợp với nhau đó - Kerry đi đến chỗ cậu cười nói
- A, Kerry à? Mình quên mất cậu học c10 đấy - Cậu cười nói lại
- Cậu quên tôi học lớp nào sao ? Có hơi buồn đó - Mắt Kerry tỏ rõ ý buồn
- A xin lỗi cậu mà - Cậu thấy làm Kerry buồn thì cảm thấy có lỗi
- Mình đùa thôi cậu đừng căng thẳng. Có gì giúp đỡ nhau nha - Kerry cười tươi lại nói. Cả ba người họ đi cùng nhau vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ mà không biết Fluke, Ohm và anh đang đi phía sau. Mắt anh không ngừng nhìn về ba người phía trước. Anh nhận thấy người đi bên cạnh cậu và cô bạn kia là người mà hôm anh và cậu bị phạt lúc ra về anh đã thấy người đó và Prem ôm ấp nhau thân mật dưới sân trường đây mà nay lại trò chuyện thân mật công khai nữa. Anh thiết nghĩ đã đính hôn rồi mà còn muốn gây tai tiếng sao. Cũng may là không được công khai nếu công khai thì cậu ta chết chắc. Nhiều khi cậu đi không cẩn thận khiến bản thân lảo đảo, những lúc như vậy Kerry luôn vươn tay ra đỡ, anh đều thấy hết những cảnh thân mật đó của hai người tuy mặt không biểu hiện gì nhưng tay bất giác nắm lại, Fluke và Ohm đi bên cạnh mà cố gắng đi chậm hơn để cho anh đi trước tránh tiếp xúc với ám khí nơi anh tỏa ra
END CHAP 14
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro