Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên Ngoại

Năm năm đã trôi qua kể từ khi Prem ra đi, và những ngày tháng đó vẫn luôn in đậm trong tâm trí Mark. Hắn đã không thể quên được người đã hiến tặng trái tim cho Suri, rồi tự mình ra đi trong cô đơn, trong nỗi đau không ai hay. Prem đã hy sinh tất cả cho người mà cậu yêu, nhưng cái giá cậu phải trả lại là cái chết và sự vô tâm của tất cả những người xung quanh. Đó là nỗi đau mà Mark không thể nào nguôi ngoai, mặc dù hắn đã vươn lên thành một người đàn ông quyền lực, tàn nhẫn và lạnh lùng, người mà không ai dám chống lại.

Tối hôm nay, trong căn phòng tăm tối, Mark đứng trước mặt Suri, ánh mắt lạnh băng, không hề có một chút cảm xúc. Hắn nhìn cô, đang nằm đó, co ro trên giường, quần áo vứt vương vãi xung quanh. Mùi rượu, thuốc lá và sự đê tiện trong không khí càng khiến Mark thêm phẫn nộ. Cảnh tượng này khiến hắn không còn kiềm chế được nữa.

"Mặc đồ vào đi. Anh Boun của chúng ta đang nhìn đấy," Mark nói, giọng hắn lạnh lẽo, như một lời ra lệnh không thể phản kháng.

Boun đứng bất động, tay siết chặt thành quyền, cơ thể căng thẳng đến mức không thể kiểm soát được. Tức giận, thất vọng, và đau đớn, tất cả những cảm xúc đó đan xen trong tâm trí hắn. Cảm giác bị phản bội, bị chính người mà hắn tin tưởng nhất lừa dối, khiến hắn run lên.

Mark không thể bỏ qua sự phản bội này. Hắn nhếch miệng cười, một nụ cười khinh miệt, và tiếp tục:

"Anh không thấy đau sao? Cảm thấy nhục nhã không? Đáng lẽ anh phải biết rằng sẽ có ngày này, ngày mà anh sẽ phải đối mặt với sự phản bội của chính người mà anh yêu."

Boun không đáp, đôi mắt lạnh lùng nhìn Suri. Không khí trong phòng như ngưng đọng, và một nỗi tê liệt kỳ lạ bao trùm lên mọi thứ. Cơn giông bên ngoài như phản ánh nội tâm của Boun, một trận cuồng phong không thể dập tắt, bao phủ toàn bộ căn phòng.

Mark không còn kiên nhẫn. Hắn rút khẩu súng từ trong người ra, chĩa thẳng vào Boun và Suri. Giọng hắn lạnh như băng, như một lời tuyên án:

"Sợ sao? Các người có thấy sợ không? Các người xứng đáng phải trả giá. Đã đến lúc phải xuống gặp Prem."

Tiếng súng vang lên, phá vỡ sự im lặng trong căn phòng. Mỗi tiếng súng như một cú đấm mạnh vào tim, khiến không khí xung quanh trở nên nặng nề hơn. Boun và Suri ngã gục xuống, máu loang ra trên sàn, một vũng đỏ rợn người. Mark nhìn vào hai thân thể nằm im bất động, nhưng trong mắt hắn không có niềm vui hay sự thỏa mãn. Chỉ có sự trống rỗng, một nỗi buồn không thể lấp đầy.

Đêm đó, Mark đứng im trong bóng tối, khẩu súng vẫn trong tay. Hắn đã trả thù, nhưng không cảm thấy nhẹ nhõm, không cảm thấy chiến thắng. Prem vẫn không thể trở lại, và cái chết của Boun cùng Suri không thể nào thay thế được cái mất mát quá lớn trong trái tim hắn. Nỗi đau và sự tiếc nuối vẫn đeo bám hắn, dù hắn đã ra tay trả thù.

Sự giằng xé trong lòng Mark lúc này thật khó tả, giống như một cơn bão xoáy sâu trong tâm trí hắn, không ngừng tàn phá, làm rối loạn từng suy nghĩ, từng cảm xúc. Mỗi quyết định hắn đưa ra, mỗi bước đi hắn tiến tới, đều bị bao trùm bởi cảm giác tội lỗi và hối hận. Hắn từng nghĩ rằng trả thù sẽ là lời giải cho những đau khổ mình phải chịu đựng, rằng khi mọi người phải trả giá cho những gì đã gây ra, hắn sẽ cảm thấy thanh thản.

Nhưng không, giờ đây, khi nhìn thấy Boun và Suri nằm im lìm dưới sàn nhà, máu loang ra, hắn cảm thấy như chính mình cũng đang chết dần đi. Mặc dù hắn đã thành công trong việc trừng phạt họ, nhưng sự chiến thắng này lại chẳng đem đến cho hắn cảm giác thoải mái nào. Đau đớn hơn, hắn nhận ra rằng, ngay cả khi trả thù xong, Prem vẫn không quay về với hắn. Cậu ấy đã không còn nữa. Và hắn, dù có giết bao nhiêu người, có trả thù bao nhiêu lần, vẫn không thể nào mang lại cho mình cảm giác yên bình.

Nhìn những vệt máu trên nền nhà, Mark chỉ cảm thấy trống rỗng. Cảm giác hối hận, sự đau đớn không thể xua tan cứ dâng lên trong hắn. Hắn đã mất đi Prem, mất đi tình yêu, và giờ thì hắn lại mất đi sự trong sạch trong tâm hồn mình. Cái giá của việc trả thù không chỉ là sự hy sinh của những người khác, mà là chính bản thân hắn, với trái tim nát tan và một linh hồn không thể tìm thấy sự cứu rỗi.

Lúc này, hắn chợt nhận ra rằng, có những thứ không thể nào bù đắp lại được, dù cho hắn có dùng tất cả sức mạnh và tàn nhẫn của mình. Hắn đã trả thù, nhưng kết quả chỉ là một cái vòng luẩn quẩn không bao giờ chấm dứt. Trái tim hắn, dù đã nhắm mắt trước những đau thương của quá khứ, vẫn không thể quên được những gì đã xảy ra.

Đây không phải là chiến thắng. Đây chỉ là sự thất bại trong việc chữa lành vết thương mà hắn đã tự mình gây ra. Và giờ đây, Mark phải sống với những hậu quả của sự trả thù, với một trái tim đầy rẫy những vết nứt không thể hàn gắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro