Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22: Về nhà

Vô hồn .... nhu nhược ... hèn hạ ... chỉ biết câm như hến, mãi mãi quỳ gối, mặt cấm xuống đất không dám ngữa lên, biết bao hành hạ thể xác lẫn tinh thần, con giun giày lắm cũng quằn, nói chi là con người, giờ chủ kêu là chó thì phải là chó, kêu sủa thì phải róng họng lên sủa cho hay, đau đớn cách mấy cũng phải chịu, không xin xỏ. Không có tiếng nói, ở đây chẳng ai xem tôi là con người nữa, cuộc đời này coi như tàn, đợi đến ngày chủ chán, thiến đi, vậy là xong kiếp người. Sớm muộn gì ngày ấy cũng tới, chứ cu dái bị hành kiểu này không sớm thì muộn cũng hỏng, đây đâu còn là nổi đau mà con người bình thường có thể chịu. Cả người dơ bẩn từ trong ra ngoài, bóc mùi hôi thúi, chủ thương xịt nước cho tắm, vòi xịt công sức lớn xịt thằng vào người, phải nhảy cẩn lên mừng rở, ra vẻ vui thích, xịt lên cu lên dái tung tẩy, bắn luốn nát dái cũng phải mừng phải vui, cong người đưa háng ra cho chủ xịt con cu thúi, nhiêu đây là nhằm nhò gì so với những gì đã chịu. Thà làm chủ vui để bớt đau khổ, chịu chút đau đớn như này đã quá nhẹ nhàng tình cảm. Tắm xong xuôi, rũ mình cho khô, 1 cái khóa cu được mang ra, loại khóa nub cực nhỏ, nhét cu nhét dái vào, khóa lại cho chắc, cu dái lòng thòng xấu xí, khóa lại cho gọn gàng, nằm yên ra đó để Duy cạo lông cho, cạo hết từ cổ trở xuống, không chừa 1 sợi, lông là dành cho đàn ông thể hiện sự nam tính của mình, chó thì không cần lông làm gì. Cả người trụi lủi, sạch sẽ, sáng bóng, cơ bắp cuồn cuồn do được huấn luyện đủ các bài tập mấy ngày qua, 1 cây thông cặc loại nhỏ được nhét vào cu, loại nhỏ thôi nhưng vẫn khiến tôi đau đớn, tôi sợ trò này nhất, không dám nhìn tên kia nhét ống inõx vào cặc, nhắm nghiền mắt vì sợ hãi, chỉ cảm nhận cơn thốn từng chút dâng trào. Cách ~~ thế là xong, hết đi đái, cu hết xài, vô dụng. Cậu chủ cho mặc lại đồ,bộ đồ mà ngày đầu tiên tôi mặc đến đây, từ hồi bị mang đến chổ này, hôm nay mới được gặp lại quần áo, mặc để đón cậu Nhân, chủ nhân thật sự của tôi.

- Đến rồi à - Lâm lên tiếng, tôi vẫn như cũ bò thế chó dưới chân Lâm

- Ukm, có việc bận nên hơi muộn, tình hình sao rồi - Nhân hỏi

- Oke rồi, phải huấn luyện thêm nhưng nhìn chung đã đạt chuẩn - Lâm nói, tay xoa xoa đầu tôi, tôi cứ thế cựa quậy rên ư ử

- Còn chờ gì nữa, phô bày cơ thể mày với chủ đi - Lâm ra lệnh.

Thế là tôi từ từ lột bỏ hết trang phục, lột quần, cởi áo, quay lại với đồng phục thường ngày.

Tách ~~ cậu chủ Lâm búng tay

Gâu gâu gâu- tôi le lưỡi ra sủa kiểu cho

- Từ hồi nó tới đây nó đã không còn được nói chuyện, chỉ sủa thôi, đưa nó về cậu cũng nên hạn chế cho nó nói tiếng người - Lâm

Tách~~ gâu gâu gâu

- Núm vú này cũng đã nhạy cảm hơn rất nhiều rồi .. - Lâm vừa nói, vừa mân mê 2 cái núm vú của tôi, khiến tôi tê dại, cu bắt đầu phản ứng giật liên hồi

Gâu gâu gâu

- Nhưng cũng cần phải luyện nhiều hơn, chỉ cần ra sức luyện thêm tí nữa, nó có thể xuất tinh mà chỉ cần sờ vào vú - Lâm se se đầu ti, cu tôi lại giật mạnh mẽ trong khóa.

- Nếu không được cậu cứ đánh nó thẳng tay nha, đừng thấy nó ra vẻ đáng thương mà dừng lại, không tốt cho quá trình huấn luyện - Lâm lấy cây roi đặt trên bàng, quất thẳng lên người tôi 3 cái, đau đớn, bổng rát, vết thương cũ như muốn rách ra

Gâu gâu gâu... ẳng ....

- Khóa cu này, sau này mày nên để nó đeo luôn, không nên tháo ra làm gì, chìa khóa này tí tao sẽ giao cho mày - Lâm bắt đầu mở khóa cu cho tôi.

- Nếu muốn mở ra, thì chỉ để hành chó là chính, hành đến khi nó van xin để được khóa lại, khóa cu là đặc ân cho nó - Lâm bắt đầu rút ra, rồi lại nhét vào ống thông tiểu, cơn đau lại trổi dậy mạnh mẽ, rát kinh khủng, bộ phận nhạy cảm nhất bị trêu đùa từ bên trong

Ẳng .. Ẳng ... gâu gâu gâu ~~ tôi sủa gấp, sủa nhanh để báo hiệu cho chủ tôi chịu hết nổi.

- Mày nên nhét cái ống này vào người nó thường xuyên, tao còn các loại ống khác, kích cở to hơn thì chỉ hợp để hành nó, ống này nhỏ sẽ thích hợp cho việc đeo lâu, nhớ đó. - Lâm nói

Thế là hắn lấy cái ống bự hơn ra, nhét thẳng vào lổ tiêu của tôi làm mẫu.

- Mày nhớ ban đầu nhét từ từ thôi, nhét vào mà gặp lực cản thì nhắc nhỡ con chó này, đánh nó mạnh vào để nó biết mà thả lòng người. Nè mày thử đi. Lâm đưa ống thông cặc cho Nhân, Nhân tiến lại gần, đứng đối diện tôi, từ từ nhét ống thông cặc vào, tay Nhân hơi run, khiến ống thông cặc đi không được thẳng, đau đớn vô cùng

Ẳng.. ẳng ..ah~~~ gòng cơ đít, cơ bụng lên chịu đựng, nhưng gòng quá thì khó nhét ống vào, làm cậu Nhân bở ngở, ngó về phía Lâm, thế là 3 roi quật thẳng vào lưng, chát... chát.. chát.. đau đớn khiến tôi bình tĩnh hơn, cố gắng thả lỏng để cậu Nhân nhét ống thông vào. Nhét vào rồi lại rút ra, rút ra rồi lại nhét vào, thêm vài lằn roi nữa trên cơ thể vì cái tội gòng cơ, ai cho phép mày chống lại chủ nhân, dù là cu dái, dù là bản năng cơ thể tự bảo vệ mình muốn đẩy dị vật ra, nhưng thân phận là chó, không có bản năng tự bảo vệ, phải luyện thuần thục chỉ 1 bản năng duy nhất, bản năng phục vụ.

Nước nhờn bắt đầu rỉ ra từ đầu cu, cơn nứng bắt đầu bùng cháy, không dám xuất tinh, xuất tinh là không được phép, phải ra hiệu ngay cho chủ nhân biết, tay bốp mạnh dái, kéo dài ra, để dùng cơn đau ngăn cơn nứng, nhiều khi nứng đến mụ mị, chỉ cần sục chút nữa là ra, nhưng lại không dám, tự hành dái hành cu, hành vú, để kiềm hãm xuất tinh, tinh trùng đâu được phí phạm, phải để nó nuôi dạy cơ thể cách hầu hạ chủ nhân.

Thế là dừng không chơi trò thông cặc nữa.

- Trò này cậu cũng nên thường xuyên chơi với nó, chơi chán rồi thì cậu có thể cho nó ra nếu muốn, nhưng tất nhiên là không cần sục cu đâu, giờ cơ thể nó nhạy cảm lắm. Làm đi con chó

Hiểu được lời cậu Lâm nói, tôi ngay lập tức kéo căng 2 hòn dái đáng thương ra, từng cú từng cú đấm thật mạnh vào dái, tự mình đấm mình

Gâu gâu gâu - bạch bạch bạch - đau điếng, tê tái đầu óc, bụng bắt đầu quặng đau, dái xe lại, tiếp tục được kéo dài ra, đánh cho mạnh, cho đau, nhưng đâu đó trong cơn đau, tôi lại bắt đầu nứng. Máu bạo dâm đã được Lâm rèn luyện qua bao ngày hay chính bản thân tôi đã là 1 thằng dâm đãng từ khi sinh ra, chỉ là cậu Lâm có công khai phá

Bạch.. bạch ... - chân cẳng rụng rời, quỵ xuống vì đau nhưng nhiệm vụ vẫn phải làm

- Cậu cứ để nó tự đánh dái vậy khi nào xuất tinh thì tha, không được để nó chạm tay vào cặc biết chưa, phải dạy nó biết rõ cu dái nó là của cậu, xuất tinh thế nào là do cậu quyết định.

Nước nhờn chảy ra 1 nhiều, nước mắt không tự chủ mà rơi ~~bạch bạch.. nhưng như cũ,vẫn phải liên tục tự hành dái mình, đau đớn, mệt mỏi, nhục nhã, nhưng chỉ cần chủ nhân vui, muốn được chủ nhân khen ngợi thì phải cố gắng hơn nữa.. bạch .. bach.... không biết bao giờ thì dập dái bể cu thành thái giám, nhưng còn sức thì vẫn phải cố mà làm theo mệnh lệnh... bạch bach... gâu gâu gâu... không còn dám nói tiếng người nữa... bạch bach...

Và rồi dòng tinh dịch bắn ra tung tóe từ con cu đáng thương, văng ra cả nền đất, bóp dái bụm cu, búng dái cho kiệt tinh, bắn cho kỳ hết, sau đó quỳ xuống, liếm láp say mê.... sủa gâu gâu cảm ơn chủ đã cho xuất tinh, tinh dịch vương vãi phải liếm cho kỳ sạch, sạch sẽ là thói quen tốt.

- Trò này cậu chơi ít thôi, có thể cơ động thay đổi, kiểu như cậu cho nó 5 phút búng dái thôi, để nó phải cố gắng ra được thì tha, không ra được thì nên tiếp tục khóa nó lại nha, đừng cho nó xuất nhiều quá - khóa cu ngay lập tức được lấp vào, ống thông tiểu lại được nhét trở lại vị trí cũ.

- Xong rồi đó, còn lỗ đít nó, thì nghe nói cậu đã có cu giả rồi nên thôi cứ tiếp tục luyện sen kẻ cho nó, tớ tặng cậu thêm bộ thông cặc các size, với cây roi chuyên dụng này nè, đánh đau hơn mà ít gay thương tích. - Một bộ dụng cụ được Lâm mang ra tặng cho Duy, nhìn mấy món đồ đó khiến tôi không khỏi rùng mình, biết bao lần tôi bị mấy thứ đó hành hạ ra bã

- Biết là vào quân doanh chắc sẽ khó luyện hơn, nhưng cứ rãnh thì luyện nó, huấn luyện chủ yếu là tâm lý, tập được tâm lý rồi thì mọi thứ sẽ oke hơn - một cái thùng nhỏ đựng dụng cụ bạo dâm được giao cho Nhân

- Sao hả. Oke chưa hay muốn để đây luyện thêm thời gian - Lâm hỏi

Tôi sợ hãi nhìn về phía Nhân, trời ơi, cứu tao đi, cho tao về đi, xin mày đó, không dám lên tiếng, chỉ dám nhìn cầu cứu Nhân.

- Mày muốn sao hả Nam - Nhân quay qua tôi hỏi

Muốn về chứ sao, nhưng làm sao dám nói ra được. Chó phải có cách truyền đạt của chó, tôi bò về phía Nhân, ủi ủi đầu vào chân Nhân, liếm láp chân Nhân, rồi ngước lên nhìn bằng ánh mắt cầu khẩn, cả mặt vùi vào háng Nhân và cựa quậy. Như muốn biểu hiện cảm xúc " Cậu ơi, cho con về nha"

- Được rồi, vậy thì về thôi

Hết chương ~!!
P.s: Truyện còn ổn không mà lượt xem ngày càng ít nhỉ. Nhiều người bỏ truyện. T T. Có gì không hay thì góp ý thêm nha. Bỏ truyện hết trơn làm lười viết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro