87-93
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 387
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
387: Hình như tôi đã mất đi khả năng yêu người khác rồi
Tôi thích em, tôi không cần biết em có thích tôi hay không, tôi không quan tâm trong lòng em có ai, nhưng em chỉ có thể là của tôi.
Cái gì mà chỉ cần trái tim không cần thân thể, cần thân thể không cần trái tim? Cả hai cái anh đều muốn có.
Nếu trong hai thứ mà bắt buộc phải chọn lấy một, anh nhất định sẽ chọn thân thể cô.
Có thân thể cô, cô sẽ ở bên anh, nước chảy đá mòn, thời gian dần dần trôi đi, sớm muộn cũng biến thành người của tôi.
Nhạc Thính Phong hoàn toàn khác biệt với những người khác, anh không giống với bất kì ai mà cô đã từng gặp, cô không biết nên nói thế nào về Nhạc Thính Phong.
Có lúc giống như một đứa trẻ con, có lúc lại như một tên du côn, có những lúc lại có thể đỡ hết những gánh nặng cho cô, cô từng hận anh, từng lợi dụng anh, giờ cô…cũng không biết cảm xúc cô dành cho anh là gì nữa.
Yến Thanh Ti vẫn cứ canh chừng chặt chẽ phòng tuyến của trái tim mình, cô hiểu tình cảnh bây giờ của mình hơn bất cứ ai, biết mình nên làm cái gì, cũng hiểu rằng sau khí làm xong tất cả, cô cũng biết mình sẽ phải đối diện với cái gì.
Cô sẽ không có kết cục gì tốt đẹp đâu….
Cô không có tư cách để đi yêu người khác, cũng không dám nhận tình yêu của người khác.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Đối diện với ánh mắt của Nhạc Thính Phong, cảm xúc của Yến Thanh Ti cực kì hỗn loạn, nếu như cô chỉ là một cô gái bình thường, là một nhân viên văn phòng bình thường thì tốt biết mấy.
Nhạc Thính Phong nhìn thấy sự giãy giụa trong mắt Yến Thanh Ti, cô đang tự giày vò mình.
Nhạc Thính Phong nghiến răng, anh đã hạ quyết tâm, không cắt ngang cô, lúc nãy suýt chút nữa anh đã nói: Thôi, em không biết trả lời thế nào thì đừng nói nữa.
Anh nghĩ đến Hạ Lan Phương Niên, nghĩ đến Tần Cảnh Chi, lại nghĩ đến Cận Tuyết Sơ, chậc…tổ sư cha nhà nó chứ!
Tay Yến Thanh Ti vẫn siết thật chặt vạt áo, trong lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi, cổ họng của cô đang có ngọn lửa cháy phừng phừng trong đó.
Yến Thanh Ti muốn nhìn thật kĩ trái tim mình, nhưng mà cô không nhìn được, cứ như cô không có trái tim, ở đó chỉ là một lỗ hổng trống rỗng.
Yến Thanh Ti bắt đầu hoảng loạn, lần đầu tiên cô để lộ dáng vẻ bối rối luống cuống này trước mặt Nhạc Thính Phong, trong mắt cô toát lên sự sợ hãi không nói được thành lời, đôi môi run rẩy mấp máy: “Tôi…cũng không biết nữa, hình như tôi…tôi có thể đã không biết làm thế nào để yêu một người nữa rồi…”
Kể từ lúc mẹ cô qua đời, trong nháy mắt cô đã phải tạm biệt tuổi ấu thơ, cô đã trưởng thành với máu tươi và thi thể của mẹ ruột mình mà không có thời kì nào gọi thanh xuân
Lúc đó, cô liền tự hiểu lấy: Mình không cần ai phải yêu mình hết, mình cũng không cần yêu ai cả, mình phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, mình muốn báo thù, mình phải trở nên máu lạnh và vô tình.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Bởi vì cô biết cô bé nhỏ, hèn mọn đến nhường nào, ai cũng có thể tuỳ tiện giết chết cô.
Cô không dám rung động, không dám có bạn bè, cô sợ chỉ sẩy chân một phát là vĩnh viễn không thể quay trở lại được nữa.
Làm một người máu lạnh, vô tình đã lâu, có lẽ cô đã mất đi khả năng yêu thương người khác thật rồi, bởi vì cô không tìm thấy trái tim mình rốt cuộc đang ở đâu nữa.
Nó giống như một thói quen, thói quen không phải trong một sớm một chiều mà hình thành được, nhưng một khi đã có thói quen ấy thì rất khó để thay đổi.
Yến Thanh Ti chính là một người như vậy, trước đây cô không cảm thấy như thế là không đúng, cô cảm thấy thế là rất tốt, cô có thể không cần phải đếm xỉa tới tất cả mọi người.
Nhưng…bây giờ, có một người -- đối với cô mà nói người đó rất khác biệt, người đó nói với cô, sẽ dành cho cô trọn đời trọn kiếp, anh ấy hỏi cô có muốn không? Chuyện này đúng là một chấn động mạnh mẽ đối với cô, khiến cô bất chợt phát hiện ra rằng, mình không tìm thấy trái tim mình ở đâu nữa rồi.
Nhưng mà…
Đôi mắt khô khốc của cô đã không còn nước mắt để khóc nữa rồi, cô mấp máy miệng một hồi lâu mãi sau mới có thể nói ra: “Nhưng tôi không muốn cự tuyệt, anh nói xem làm thế nào bây giờ?”
Đúng vậy, cô không muốn từ chối nó.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 388
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
388: Thử đi tìm trái tim của em về nhé
Đúng thế, cô không muốn cự tuyệt.
Có lẽ cô là một người ích kỉ.
Không biết có phải là yêu hay không nhưng lại không muốn cự tuyệt sự ấm áp đó, muốn người khác trả giá, đó không phải là ích kỉ thì là gì?
Nhạc Thính Phong âm thầm thở phào một hơi, đuôi lông mày nhướng lên: “Làm sao cái gì, cứ thế này là được rồi, tôi không cần em chấp nhận, em không cự tuyệt đối với tôi mà nói đã là kết quả tốt nhất rồi, em là của tôi, tôi không yêu cầu em yêu tôi ngay bây giờ, tôi cũng không can thiệp vào chuyện của em quá nhiều, nhưng tất cả những chuyện mà em làm tôi nhất định phải tham gia.”
Nhạc Thính Phong chính là người như thế, ngang ngược bá đạo, tôi không biết xấu hổ đấy thì sao, nhưng tôi cho em một toà thành kiên cố nhất.
Tôi không cần em thích toà thành này, nhung em nhất định phải ở trong đó.
Cơn gió đêm hè khẽ lướt qua mang theo sự mát mẻ sảng khoái.
Nụ cười trên khuôn mặt Yến Thanh Ti như nụ hoa quỳnh nợ rộ trong bóng đêm, xinh đẹp động lòng người.
Cô nói: “Nhạc Thính Phong, anh có biết rằng, có đôi lúc anh thật sự là một kẻ đặc biệt, đặc biệt đáng ghét không?”
Nhạc Thính Phong nhướng mày: “Đương nhiên là tôi biết rồi, từ nhỏ đến lớn có mấy ai mà không ghét tôi? Nhưng ghét tôi thì em có thể làm gì được, em phải chịu thôi!”
Anh vươn tay vuốt những sợi tóc trên mặt Yến Thanh Ti: “Hôm nay tôi nói với em những câu này không phải là muốn bắt ép em thừa nhận cái gì, chỉ là cảm thấy, em phải biết được trong lòng tôi đang nghĩ gì, em phải biết rằng tôi thích em, tôi không coi em đồ vật, tôi rất nghiêm túc với em.”
“Hơn nữa…dựa vào cái gì mà tôi thích em đến mức đào tim đào phổi mà em lại cứ coi như không có chuyện gì xảy ra thế, tôi luôn cảm thấy có lẽ phải cho em một chút áp lực, để em biết có tôi ở đây rồi đừng có suốt ngày cứ tuỳ tiện liếc mắt đưa tình với tên đàn ông nào nữa, em là của tôi, tôi không muốn có một ngày để cho thằng hàng xóm được hời đâu.”
Yến Thanh Ti không kìm nổi bật cười: “Được thôi…”
Nhạc Thính Phong nâng cằm cô lên: “Thử tìm lại trái tim của em về nhé, tôi sẽ giúp em, trước khi em xác định được tình cảm của mình, em là bạn gái của tôi, đương nhiên…kể cả sau khi xác định được tình cảm của mình rồi thì em vẫn là của tôi.”
“Vậy nếu như, đợi đến ngày tôi tìm được tim của mình rồi lại phát hiện ra mình thích người khác thì làm thế nào?”
Nhạc Thính Phong bĩu môi ghét bỏ buông cô ra: “Ha ha… vậy đến lúc đó em cứ thử xem, tôi có nhiều cách để kéo ‘thằng hàng xóm’ cùng chết lắm.”
Trong lòng Yến Thanh Ti chua chát, còn có một chút cảm giác không thể nào nói rõ, có chút ngọt, có chút đắng.
Nhưng mà, lại có một thứ gọi là hạt giống của hi vọng được gieo vào trong lòng.
………
Hạ Lan Phương Niên mở mắt ra đã thấy hai người giường bên cạnh biến đâu mất rồi, anh từ từ ngồi dậy, mở cửa sổ ra.
Ban đêm ở bệnh viện rất yên tĩnh.
Những lúc yên tĩnh như thế này khiến Hạ Lan Phương Niên nhớ lại buổi tối cái hôm lần đầu tiên anh gặp Yến Thanh Ti.
Khi ấy, anh đang nằm vùng trong một băng nhóm tội phạm để thu thập chứng cứ, bị phát hiện rồi truy sát, Yến Thanh Ti cũng đang lẩn trốn kẻ thù, thế là bọn họ gặp nhau, ở một quốc gia xa lạ, hai người cùng đến từ một đất nước, nói cùng một thứ ngôn ngữ, ma xui quỷ khiến quen biết nhau như thế.
Giống như đoạn mở đầu một bộ phim truyền hình. Chỉ đáng tiếc lại không có một kết thúc đẹp như trên phim.
‘Cạch’ một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, Nhạc Thính Phong ôm Yến Thanh Ti vào phòng, mặt mũi đầy hưng phấn.
“Đờ mờ, nửa đêm nửa hôm cậu không ngủ đứng ở đó giả vờ thanh cao cái con khỉ, chơi trò thiếu nam u buồn à, mau đóng cửa vào, cậu muốn bị muỗi đốt nhưng tôi thì không.
Hạ Lan Phương Niên đóng cửa sổ: “Nửa đêm rồi mà hai người cũng không ngủ?
Nhạc Thính Phong ôm Yến Thanh Ti hôn cô một cái, kiêu ngạo nói: “Đúng thế, tôi không ngủ, cậu quản được tôi à?”
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 389
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
389: Hai người bọn tôi đi yêu đương vụng trộm đấy
Yến Thanh Ti véo một phát lên tay Nhạc Thính Phong, “Bỏ tay ra, tôi muốn đi ngủ, buồn ngủ chết đi được, sau này muốn chơi cái kiểu này nữa làm ơn chọn buổi sáng.
Nhạc Thính Phong cười xấu xa: “Buổi tối mới có không khí chứ, những chuyện kiểu này không thích hợp làm ban ngày.”
Yến Thanh Ti lườm anh một cái, những chuyện kiểu này, chuyện kiểu này là chuyện gì? Đúng là bụng dạ hẹp hòi, chỉ sợ người ta không biết hay sao ấy.
Yến Thanh Ti đẩy tay anh ra: “Ngủ một mình đi, đừng có chui vào đây, chật lắm.”
Nói rồi nằm luôn xuống giường, đắp chăn quay người sang chỗ khác, không thèm để ý đến ai.
Nhạc Thính Phong phấn khởi vô cùng, không hề buồn ngủ một tẹo nào, bây giờ bảo anh không ngủ hai ngày cũng không vấn đề gì, hưng phấn như kiểu cắn thuốc ấy.
Nhạc Thính Phong đến bên cạnh Hạ Lan Phương Niên, đấm đấm anh ta: “Đi vệ sinh không?”
Hạ Lan Phương Niên: “Không đi.”
“Sao có thể không đi được, cả đêm không đi, cẩn thận nhịn thành bệnh ra đấy, đi đi…” Nhạc Thính Phong cưỡng ép lôi Hạ Lan Phương Niên ra ngoài.
Đi ra ngoài hành lang Hạ Lan Phương Niên hất tay Nhạc Thính Phong ra: “Tôi không đi đâu, muốn đi cậu tự đi đi.”
Nhạc Thính Phong thả tay ra, đứng dựa vào tường, dáng vẻ đầy lưu manh, giở giọng vô lại: “Tôi cũng không muốn đi.”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Nghĩ anh ra ngoài để đi toilet thật đấy à? Anh chẳng phải đám nữ sinh trong trường học, đi vệ sinh thôi mà cũng phải rủ rê đi cùng.
Hạ Lan Phương Niên ….
Anh ta thở hắt ra: “Cậu bị thần kinh à? Không muốn đi còn kéo tôi ra đây làm gì?”
Nhạc Thính Phong sờ sờ túi quần không có bao thuốc lá nào, anh nói: “Nói chuyện nhân sinh.”
Hạ Lan Phương Niên....
Anh đúng là sắp bị Nhạc Thính Phong làm cho tức chết, anh nói: “Nếu bây giờ cậu là nữ thì tôi nghĩ tôi sẽ đồng ý nói chuyện thuê phòng với cậu đấy.”
Nhạc Thính Phong kinh ngạc nói: “Ái chà, được phết nhỉ, cũng học được cách ăn nói kiểu này rồi đấy, nào nào nói hai câu nữa tôi nghe thử xem cậu mặt người dạ thú đến đâu?”
Hạ Lan Phương Niên đấm cho Nhạc Thính Phong một quyền khá mạnh: “Muộn thế này rồi, rốt cuộc cậu muốn làm gì?”
Nhạc Thính Phong đẩy tay anh ta ra: “Tôi không ngủ được.”
“Cho nên tôi cũng phải theo cậu ra đây?”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Vẻ mặt của Nhạc Thính Phong kiểu đương nhiên là thế, “Cái này là đương nhiên rồi, chẳng lẽ tôi lại để cậu ngủ cùng một phòng với Yến Thanh Ti à? Cậu đừng có tưởng bở!”
Hạ Lan Phương Niên ôm trán, đau thật, đầu đau thật đấy!
Anh chỉ chỉ vào Nhạc Thính Phong, rồi lại thả tay xuống, “Nhạc Thính Phong, cậu…cậu còn có thể không biết xấu hổ hơn nữa được không?”
“Nhạc Thính Phong gật đầu: “Có thể, cậu muốn nhìn thấy mức độ nào?”
“Tôi không nói vớ vẩn với cậu nữa, cậu không cho tôi vào ngủ, thì tôi ngồi đây ngủ cũng được.” Hạ Lan Phương Niên đi đến băng ghế dài cuối hành lang ngồi xuống, chuẩn bị ở đây cho đến sáng.
Nhạc Thính Phong đắc ý lê dép loẹt quét đến bên cạnh Hạ Lan Phương Niên, “Ồ, cậu không hỏi chúng tôi đi làm cái gì à?’
Hạ Lan Phương Niên nhắm mắt: “Cám ơn, không muốn biết.” Dù sao cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì.
Nhạc Thính Phong vuốt vuốt cằm, nói: “Chúng tôi đi yêu đương lén lút đấy, cậu xem cậu đấy, nhất định phải ở đây làm cái gì, nếu như cậu không ở, chúng tôi đâu cần thiết phải đi ra ngoài? Cậu xem cậu đã làm chuyện xấu xa đến mức nào kìa.”
Hạ Lan Phương Niên vẫn không mở mắt, lồng ngực nặng nề hít thở mấy cái.
Anh ta mở mắt nghiến răng trèo trẹo nói: “Nhạc Thính Phong sao trước đây tôi không phát hiện ra cậu lại đáng ghét thế nhỉ, cậu nói thử xem lòng dạ cậu đen tối đến mức nào, cố ý kích thích tôi vui lắm à?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Đương nhiên là vui rồi, tôi phải nói cho cậu biết tôi đang vui chứ, sau đó khiến cậu đau khổ! Ngay từ khi tôi ở trong bụng mẹ, mẹ tôi đã nói tôi lòng dạ đen tối rồi, cái này còn cần cậu nói à?”
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 390
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
390: Hai người nửa đêm thành ‘đồng chí’ với nhau đấy à?
Bàn tay Hạ Lan Phương Niên siết thành quả đấm: “Tôi thật muốn nhét đầu cậu vào trong thùng rác.”
Nhạc Thính Phong trợn mắt khinh bỉ, “Nếu cậu có thể nhét đầu tôi vào bồn cầu thật thì cậu mới gọi là có bản lĩnh.”
Hạ Lan Phương Niên thật muốn rút dép nhét vào mồm Nhạc Thính Phong, anh hít thật sâu một hơi, nói: “Tôi xin cậu đấy, tôi rất mệt, buồn ngủ lắm rồi, đầu tôi rất đau, có thể để cho tôi nghỉ ngơi một lát được không?’
Nhạc Thính Phong nghiêng đầu nhìn anh một hồi: “Vậy…cậu ngủ đi.”
Hạ Lan Phương Niên thở phào một cái nhắm mắt vào ngủ tiếp.
Nhưng vừa mới nhắm mắt chưa được mấy phút, lại nghe thấy Nhạc Thính Phong lải nhải: “Này, Hạ Lan cậu nói nghe xem, nhà của cậu có phải có mình cậu là người bình thường không…”
Hạ Lan Phương Niên ngồi bật dậy, xắn tay áo lên: “Nhạc Thính Phong, đừng nói gì nữa, đến đây, tôi với cậu --- nói chuyện nhân sinh!”
……
Trời sáng, Yến Thanh Ti còn chưa đến bảy giờ đã tỉnh lại, bên ngoài trời vẫn rất âm u, hình như sắp mưa.
Giường trong bệnh viện ngủ chẳng thoải mái chút nào, hôm qua Yến Thanh Ti ngủ muộn, hôm nay lại tỉnh sớm, đầu có hơi đau đau, mí mắt hình như lại sưng lên.
Nửa đêm về sáng tuy rằng Yến Thanh Ti có ngủ được, nhưng ngủ không ngon giấc.
Những giấc mơ thi nhau kéo đến, trong cơn mơ có rất nhiều người, nó tua lại toàn bộ những kí ức hơn hai mươi năm của cuộc đời cô.
Yến Thanh Ti phát hiện, những kí ức sâu sắc nhất vẫn là những kí ức thủa ấu thơ trước khi lên tám, ngay cả những kí ức trong ba năm thấp thỏm ở Mỹ không sâu sắc bằng.
Yến Thanh Ti bóp trán ngồi dậy, quay sang nhìn không thấy Nhạc Thính Phong và Hạ Lan Phương Niên đâu, cô có chút kinh ngạc, hai người này đúng là thật thú vị, đừng bảo là tối hôm qua ra ngoài vẫn chưa quay về đấy nhé?
Vừa nhắc đến, hai người đã bước vào.
Yến Thanh Ti đang định hỏi hai người đi đâu, kết quả là nhìn thấy vết bầm trên gương mặt hai người.
Nhạc Thính Phong má trái, Hạ Lan Phương Niên má phải, vị trí giống hệt nhau, nằm trên xương gò má, như thể là dùng thước đo vẽ ra vậy, cực kì đối xứng.
Hai người nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Yến Thanh Ti, đều có chút ngượng ngùng.
Nhạc Thính Phong hắng giọng: “Vẫn còn sớm mà, sao không ngủ tiếp đi.”
Yến Thanh Ti giơ tay không cho anh nói tiếp: “Đừng nói chuyện của tôi vội, hai người…đây là… bị làm sao đấy?”
Nhạc Thính Phong sờ sờ cái mũi: “Ồ, tối qua đi vệ sinh, sàn trơn, không cẩn thận đụng vào.”
“Hai người…cùng bị đụng phải?”
Hạ Lan Phương Niên gật đầu: “Đúng thế, cùng bị đập phải.”
Trên mặt Yến Thanh Ti hiện rõ ràng một câu --- các anh tưởng tôi là con ngốc à!
“Tôi thật nghi ngờ, hai người nửa đêm thành lại thành ‘đồng chí’ với nhau đấy à?
Nhạc Thính Phong lập tức nhảy dựng lên: “Em đừng nói linh tinh thế chứ, giới tính của tôi hoàn toàn bình thường, tôi thích phụ nữ, không đúng, tôi thích em, kể cả tôi có thành gay thì điều kiện tiên quyết em là nam.”
Hạ Lan Phương Niên trợn tròn mắt, mặc dù rất khinh thường nhưng không thể không nói, cái miệng gã Nhạc Thính Phong đáng được một trăm điểm.
Thế mà còn biết ăn nói hơn cả anh ta đấy, thật chẳng khoa học gì cả!
Bầu không khí trong phòng rất xấu hổ, Hạ Lan Phương Niên về giường của mình nằm thẳng cẳng…thật quá là mệt!
Trời vẫn còn sáng, bọn họ vẫn chưa thể rời khỏi đây được, phải đợi bác sĩ đến kiểm tra xác định bọn họ không có bán đề gì mới được ra viện.
……
Mới bảy rưỡi sáng, Nhạc phu nhân đã đến rồi, Yến Thanh Ti kinh ngạc: “Sao bác lại đến sớm thế này?”
Nhạc phu nhân thở dài: “Hai đứa con đều bị thương, bác cũng chẳng ngủ nổi! 5 giờ sáng đã dậy rồi, xuống làm bữa sáng cho hai đứa ăn, hai đứa ăn trước đi, đợi khi nào ra viện về nhà, bác lại chăm cho hai đứa khoẻ mạnh mập mạp.”
Contact - ToS
Hiện menudoc truyen
Truyện
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 391
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
391: Phải, mẹ không hề nhìn thấy con đấy
TrướcTiếp
Một câu đợi về nhà của Nhạc phu nhân như đâm thẳng vào tim Yến Thanh Ti. Chữ "nhà" với cô thật quá xa vời.
Nhưng từ khi Nhạc phu nhân và Nhạc Thính Phong xen vào cuộc đời cô, cuộc sống của cô lại có nhiều ấm áp hơn, như một bát cháo nóng được đưa tới vào mỗi buổi sáng sớm vậy.
Không phải mùi vị cháo mua ngoài đường, mà là mùi vị chính tay mẹ nấu.
"Bọn con vẫn ổn, chỉ là chút vết thương ngoài da thôi."
Nhạc phu nhân nhìn Yến Thanh Ti thở dài: "Đó cũng là vết thương mà, bác thấy mấy tấm hình trên mạng, khi ấy quả thật quá nguy hiểm."
Nhạc Thính Phong không nói gì, anh bày cơm Nhạc phu nhân mang tới, nhíu mày hỏi: "Mẹ, không có thịt à?"
Nhạc Phu nhân đập anh một cái: "Thịt cái gì mà thịt, mới sáng sớm ngày ra, mang cái cho mà ăn là tốt lắm rồi còn không biết điều."
Yến Thanh Ti húp một hụm cháo bách hợp táo đỏ, không quá ngọt, nhưng khi vào miệng rồi lại đọng lại vị ngọt thơm, cô cười nói: "Con thích lắm."
Nhạc phu nhân sờ đầu cô: "Ăn nhiều vào đi."
Nhạc Thính Phong bĩu môi, anh chẳng muốn ăn cháo tí nào, ai........ mặt đau quá!
Nhạc phu nhân bỗng hô lên: "Ô, con trai, sao mặt con lại bị thương thế này."
Nhạc Thính Phong, ngã cái rầm.........
Anh tức giận nói: "Mẹ, từ lúc mẹ vào đây tới giờ, có phải mẹ chẳng thèm nhìn con lấy một cái đúng không."
"Phải đấy!" Nhạc phu nhân còn chẳng thèm nghĩ đã trả lời, bà quả thật không hề nhìn tới anh.
Dù sao thằng con ngốc này bà đã nhìn hơn hai mươi năm nay rồi, ngày nào chẳng thấy, có gì đáng để nhìn đâu cơ chứ.
Nhạc Thính Phong tức giận cắn phập một miếng bánh bao, "Mẹ......... Chúng ta không thể như vậy được."
Nhạc phu nhân tỏ ra vô tội: "Như nào cơ?"
Yến Thanh Ti cọ cọ Nhạc phu nhân, bảo bà nhìn Hạ Lan Phương Niên.
Nhạc phu nhân kinh ngạc: "Ơ, Phương Niên, mặt của con cũng bị thương rồi, chắc không phải hai đứa đánh nhau đấy chứ?"
Nhạc Thính Phong nghiến răng nói: "Không phải......"
Yến Thanh Ti húp cháo nói: "Tối qua hai người họ cùng vào toilet nên bị ngã ạ."
Nhạc phu nhân trợn tròn mắt: "Cùng vào toilet.... ngã? Lừa đứa ngốc chắc?"
Nhạc Thính Phong xấu hổ, Hạ Lan Phương Niên thì quay hẳn đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhạc Thính Phong nói cho có lệ: "Vâng ạ."
Nhạc phu nhân vẻ mặt nghiêm túc: "Là hai đứa giúp nhau kéo khóa quần, đứng không vững nên cùng ngã à?"
Phì....... Yến Thanh Ti không nhịn được bật cười.
Nhạc Thính Phong nghiến răng: "MẸ!"
Tối qua anh làm một chuyện lớn lao như vậy, còn chưa kịp củng cố lại tinh thần đâu, mẹ ơi là mẹ, vào lúc này mẹ đừng có đào hố nhau nữa mà.
Nhạc phu nhân bĩu môi, bà ngồi xuống cạnh Yến Thanh Ti: "Mẹ chỉ hỏi chút thôi, làm gì mà con phải cáu lên thế, hay con chột dạ cái gì?"
Nhạc Thính Phong đã hoàn toàn không biết nên nói gì nữa rồi, anh liếc mắt ra hiệu cho Yến Thanh Ti, bảo cô nói gì đi.
Yến Thanh Ti quay người đi, không thèm đếm xỉa đến anh nữa!
So với Nhạc phu nhân đã tới từ sớm thì hai mẹ con Hạ Lan phu nhân và Hạ Lan Tú Sắc phải 9 giờ mới tới.
Hạ Lan Tú Sắc vừa vào, sau khi chào hỏi Nhạc phu nhân và những người còn lại, cô vội nói, " Anh hai, anh đã đói chưa, em xin lỗi hôm nay em dậy muộn quá, đường còn bị tắc, tại em cả."
Hạ Lan Phương Niên xoa đầu cô: "Không sao."
Hạ Lan phu nhân vào vẫn không thèm nhìn lấy Nhạc phu nhân một cái, cũng không nhìn Nhạc Thính Phong và Yến Thanh Ti, bà đi tới trước mặt Hạ Lan Phương Niên: "Mặt con bị làm sao thế này?"
Hạ Lan Phương Niên nghiêng đi, tránh né ánh mắt của Hạ Lan phu nhân: "Không sao, tối qua con đi toilet không cẩn thận bị ngã.”
Hạ Lan Tú Sắc bỗng lên tiếng: "Mặt của anh Thính Phong cũng bị thương rồi kìa?"
Nhạc Thính Phong lườm một cái, anh có thể mặc kệ tât cả, nhưng bỗng anh lại thấy đồng cảm với Hạ Lan Phương Niên, người trong nhà này đúng là phiền phức muốn chết.
Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 392
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
392: Nhìn tôi với người đàn ông trước đây của cô mặn nồng với nhau à!
Yến Thanh Ti ăn xong, cầm hộp giữ nhiệt ra nhà vệ sinh ngoài hành lang rửa, Nhạc phu nhân cũng không nói gì để cô đi, cô thấy như vậy rất tự nhiên, đều là người một nhà cả, việc gì phải khách khí chứ?
Rửa xong xách về, đúng lúc gặp Yến Như Kha đang xách hộp cơm đứng do dự trước cửa.
Yến Thanh Ti vừa nhìn thấy cô ta, mắt liền sáng lên, Yến Như Kha à...... còn đang định tìm cô ta, cô ta đã tự vác xác tới tìm chết, vậy cũng đừng trách cô không khách khí.
Xe bị giở trò, cô không tin Yến Như Kha lại có lòng tốt muốn cứu cô như vậy.
Trên đời này ai cũng có thể cứu cô, duy chỉ có Yến Như Kha là không thể nào.
Giữa hai người họ cũng không chỉ là ân oán giữa cô vào nhà họ Yến.
Yến Thanh Ti nhếch miệng cười lạnh, đúng lúc Yến Như Kha vào cửa, cô từ phía sau lao tới va mạnh vào vai cô ta, Yến Như Kha lảo đảo, kết quả bị va vào cạnh cửa, hộp giữ nhiệt cô ta xách theo bịch một tiếng rơi trên đất, canh trong đó đổ hết ra ngoài.
Yến Thanh Ti nhếch miệng, đá chân vào hộp giữ nhiệt: "Chậc, hóa ra là cô ạ, thật ngại quá, có bị đau không?"
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Sắc mặt Yến Như Kha tái xanh, cô ta cúi đầu bối rối: "Thanh Ti...... cô xin lỗi......."
Mọi người trong phòng đều nhìn ra cửa, Nhạc phu nhân gãi gãi bàn tay, ôi, ngại ghê, nhìn đâu cho tốt giờ, hay thôi cứ nhìn con trai đi vậy.
Yến Thanh Ti giơ tay ra khoác vai Yến Như Kha, cô còn cố tình ấn vào chỗ cô ta bị va phải, véo mạnh một cái: "Xin lỗi?"
Yến Như Kha đau tới tái nhợt: "Cô nghe nói mọi người bị thương, cô..... muốn, muốn tới thăm mọi người, cô........"
Bộ dạng của Yến Như Kha rất đáng thương, không trang điểm, tóc xõa, sắc mặt tái nhợt, hốc mắt đen lại, nhìn có thể nhìn ra là đã mấy ngày chưa ngủ, bọng mắt sưng vù, trong mắt còn có tia máu, nhãn thần tràn ngập áy náy và thấp thỏm.
Yến Thanh Ti cười nói: "Tới xem gì thế, xem tôi với người đàn ông trước của cô nồng nàn thắm thiết với nhau à...... Hay còn muốn.... xem cái khác nữa?"
Vành mắt Yến Như Kha đỏ lên: "Xin lỗi, là cô hại cháu...... Cô đã tự đi đầu thú rồi, cô đã nói hết những gì cô biết cho cảnh sát, Thanh Ti, cô biết cháu sẽ không tha thứ cho cô, bao nhiêu năm nay.... Giữa hai chúng ta xảy ra quá nhiều chuyện, có lẽ không có cách nào có thể nói rõ được, nhưng dù có thế nào đến cuối cùng chúng ta vẫn là người thân, hồi còn nhỏ chúng ta ở quê mấy năm, cô vẫn hay tới đón cháu, cô nhớ khi ấy, cháu thích chơi với cô nhất, chuyện sau này, xin lỗi cháu, thật sự rất xin lỗi cháu, cô sai rồi, cô xin lỗi cháu mà............. Nếu như có thể, cô nguyện bù đắp tất cả, dù cho có phải làm gì cô cũng đồng ý, xin lỗi cháu."
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Yến Như Kha như một kẻ đang tỉnh ngộ, ngập tràn áy náy.
Yến Thanh Ti cười lạnh, tỉnh ngộ sao?
Không nói tới việc cô ta thật lòng hay giả tạo, kể cả có thật thì Yến Thanh Ti cũng tuyệt đối không thể tha thứ cho Yến Như Kha.
Có những sự thù hận có thể được tha thứ, có thể quên đi.
Nhưng có những mối thù, cho dù có chết cũng tuyệt đối không thể buông xuôi được.
Yến Thanh Ti véo mạnh vào vai Yến Như Kha: "Ha, cô vẫn biết cách nói chuyện ghê, con người tôi ấy mà, thật ra cũng chẳng có yêu cầu gì, cùng một câu hỏi đó, thật ra tôi cũng đã từng nói với Yến Tùng Nam rồi, nếu các người thật sự muốn bù đắp cho tôi, muốn bù đắp cho những sai lầm trước kia, vậy thì được thôi, chết đi cho tôi xem?"
"Nếu cô chết thật thì tôi sẽ tin lời của cô!"
Người Yến Như Kha càng run lên: "Chỉ cần cô chết, cháu sẽ tha thứ cho cô sao?"
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Contact - ToS
Hiện menudoc truyen
Truyện
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 393
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
393: Bà muốn chết cùng cô ta, tôi cũng không cản đâu
TrướcTiếp
Yến Thanh Ti cười tươi rói: "Phải, chết thử cho tôi xem?"
Yến Như Kha môi run lên, bộ dạng rất đáng thương.
Mọi người đều không nói gì, Hạ Lan phu nhân thấy họ như đang ước định gì đó với nhau.
Nhạc Thính Phong nhìn và nghĩ xem anh có phải ra tay giúp không.
Duy chỉ có Hạ Lan Tú Sắc là lo lắng, nhìn hết người này tới người khác, không một ai mở miệng, kì thật cũng chỉ thiếu điều là Nhạc Thính Phong chưa xen vào thôi.
Hạ Lan Tú Sắc cắn môi, nói: "Chị Thanh Ti, chị đừng vậy mà, như vậy đáng.... đáng sợ lắm.... chị đừng như vậy, mọi người đều quen nhau cả, cô Yến cũng.... là cô của chị, dù có thế nào thì hai người cũng là người nhà cả mà."
Yến Thanh Ti lạnh lùng đảo mắt qua, Hạ Lan Tú Sắc sợ tới nỗi run lên, đành thỏa hiệp "Đáng sợ, vậy cô nhắm mắt vào, muốn làm sứ giả chính nghĩa trước mặt tôi, tôi khuyên cô trước tiên nên xem lại người bên cạnh mình có sạch sẽ không đã đi."
Hạ Lan phu nhân bỗng đứng dậy, đưa tay ra kéo lấy Yến Như Kha: "Hôm qua là cô đi tìm Phương Niên phải không."
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Yến Như Kha vội gật đầu: "Hạ Lan phu nhân, thật xin lỗi, nếu như không vì tôi, anh Hạ Lan giờ cũng sẽ không bị thương thế này, đều là lỗi của tôi, mong bà hãy tha thứ cho tôi."
Hạ Lan phu nhân mỉm cười, gật đầu: "Cô Yến... thật đúng là người thiện tâm đấy nhỉ? Không giống một số người nào đó, người ta cứu cô ta, đã không biết cảm ơn thì thôi còn lấy oán trả ơn, nhân phẩm của loại người này thật đúng là khiến người ta khinh miệt."
Nhạc phu nhân vỗ lên vai con trai, bà thở dài nói: "Con trai à, mẹ cũng khinh mấy hạng người này lắm, giờ mẹ hận sao khi đó không giết chết con nha đầu đó đi cơ chứ."
Nhạc Thính Phong gật đầu: "Mẹ, mẹ đúng là ngây thơ quá, ai cũng lừa được mẹ hết, nếu là con, ha ha... con đã giết từ lâu rồi, chứ đừng nghĩ tới việc để bà ta nghênh ngang tới hiện tại, không khác gì một con chuột xấu xí, cứ tưởng mặc đồ của người vào thì mình là người thật chắc, kì thật, lột lớp da đó ra thì vẫn cứ là chuột thôi."
Nhạc phu nhân hừ một tiếng: "Ai bảo không phải đâu chứ?"
Gân xanh Hạ Lan phu nhân căng hết cả lên, bà vẫn cố nhịn không nói gì.
Bà ta biết lúc này bản thân nên bình tĩnh, những lúc thế này, phải kéo người tới giúp.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Hạ Lan phu nhân thở dài nói: "Sao là người cùng một nhà mà khác nhau thế nhỉ? Thật khiến người ta không thể tưởng tượng được."
Yến Thanh Ti khinh khỉnh đáp: "Hạ Lan phu nhân đang làm gì thế, đừng làm gián đoạn cái chết của cô tôi chứ! Nếu bà muốn chết với cô ta, tôi cũng không cản bà đâu, nhưng nếu bà muốn ngăn cô ta thì đừng nghĩ tới ý định đó, giờ bà muốn tự cút hay đợi tôi đá đi đây?"
Lần này, Yến Thanh Ti không nể nang gì Hạ Lan phu nhân nữa, bà già này rõ ràng đang muốn lôi kéo Yến Như Kha để đối phó với cô, nực cười.....Thêm mười đứa như các người, bà đây cũng có thể xé xác tất nhé.
Hạ Lan phu nhân tức run lên: "Cô.... Cô dám nói vậy với tôi hả."
Yến Thanh Ti nhún vai: "Tôi còn nói được nhiều hơn thế cơ, bà có muốn nghe nữa không?"
Hạ Lan phu nhân cười lạnh: "Một đứa con riêng xuất thân hèn kém, độc ác, ích kỉ, vô liêm sỉ như cô thật sự cho rằng bản thân mình dựa vào người có tiền thì có thể một bước lên trời sao, cẩn thận, trèo càng cao thì ngã càng đau đấy! Cẩn thận không khéo ngã chết từ lúc nào mà còn không biết đâu."
Bộp, một cái tát chói tai giáng xuống.
Nhạc phu nhân từ từ hạ tay xuống: "Tối qua tôi đã nói rồi, không có lần sau, tôi đã nể mặt bà, nhưng nếu bà không cần vậy cũng đừng trách tôi sẽ xé nát cái gương mặt già nua này của bà ra."
SPONSORED/QUẢNG CÁO
TrướcTiếp
Báo lỗi chương Bình luận
Contact - ToS
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro