Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

61+62+63+64+65

Hiện menudoc truyen

Truyện

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 361

BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI

361: Tôi thích cô ấy ác độc thế đấy!

 TrướcTiếp 

Diệp Linh Chi đau tới nỗi run rẩy cả người, bà ta muốn bò dậy nhưng đầu gối và cánh tay đều đau đến nỗi không vựng dậy được.

Bà ta gào lên: "Con khốn kia, cút ra......."

Yến Thanh Ti chậc chậc, thở dài: "Tôi với dì khó khăn lắm mới gặp được nhau, cút sớm thế làm gì? Phải nói chuyện với nhau đã chứ, dì nói có phải không?"

"Cô làm rơi kính rồi kìa." Bỗng có một âm thanh vang lên trên đỉnh đầu, giọng nói lạnh lùng, như thể có ai đó nhét một viên đá lạnh vào người, cô có thể cảm nhận được luồng khí lạnh ập tới trong phút chốc, nhưng không phải cảm giác mát lạnh, mà chỉ có cái lạnh buốt thôi! Cục đá đó như dán trên người cô, lạnh thấu xương.

Yến Thanh Ti thấy một đôi giày da thủ công tinh tế màu đen bước tới, cặp chân dài thẳng tắp, trong đầu Yến Thanh Ti chỉ nghĩ, cao, cao gầy, cuối cùng nhìn ngược ánh sáng, cô thấy được gương mặt người ấy, Yến Thanh Ti bất ngờ vô cùng.

Đây là chủ nhân của đôi mắt trong chiếc xe kia, người này rất trẻ và đẹp! Nhưng luôn khiến người ta cảm thấy một sự u ám sa đọa.

Sắc mặt gã tai tái, nhìn như bị bệnh, ngũ quan âm nhu, môi đỏ, hai má gầy yếu, đeo một chiếc kính không gọng, nhã nhặn, đẹp một cách tà ác, anh ta không cần trang điểm, chỉ cần đội một bộ tóc giả lên cũng có thể khiến người khác hiểu lầm đó là một mỹ nữ tuyệt sắc. 

Nhìn thấy người này, Yến Thanh Ti bỗng cảm thấy như có một mối nguy hiểm không tên ập tới, gã như một con thú lớn đang ẩn trốn trong bóng đêm rình rập cô, rất đáng sợ.

Bỗng có người ôm lấy vai Yến Thanh Ti, một giọng vang lên: "Anh Thiều Quang, nhiều năm rồi không gặp!"

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Nghe thấy giọng Nhạc Thính Phong, trong phút chốc Yến Thanh Ti bỗng cảm thấy ấm áp đến lạ kì, sự nguy hiểm kia cũng dần lui bước.

Yến Thanh Ti nhẹ thở phào một hơi, thật ra....... đúng là cô ỷ lại vào Nhạc Thính Phong nhiều hơn cô tưởng thật. 

Cánh môi phớt hồng của Diệp Thiều Quang thản nhiên nói: "Đúng là lâu lắm rồi không gặp, không ngờ hôm nay lại có thể gặp được anh Nhạc ở đây."

Nhạc Thính Phong cười nói: "Đời người có nơi nào là không gặp được nhau đâu, chẳng phải thế sao?"

Diệp Linh Chi đang bị bỏ mặc dưới đất kêu lên thảm thiết: "Thiều Quang, Thiều Quang...... Mau lên, bảo con khốn này đứng lên đi.... tay tôi...... sắp gãy rồi.........."

Nhạc Thính Phong vờ như không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Diệp Linh Chi, anh dẫm một phát lên cổ tay bà ta, thản nhiên đáp: "Mấy năm nay anh Thiều Quang đây không ở Lạc Thành, đúng là bớt được bao chuyện hay ho."

Ánh mắt Diệp Thiều Quang quét qua Yến Thanh Ti: "Tôi tin là sau này sẽ dần dần có nhiều lên thôi."

"Nói cũng phải!"

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Khóe miệng Diệp Thiều Quang khẽ nhếch lên, tựa như đang cười: "Cảm phiền cô Yến đây có thể dịch chân ra một chút được không?"

Yến Thanh Ti không nhúc nhích, cô cúi đầu nhìn Diệp Chi Linh đang toát hết mồ hôi vì đau đớn, lúc này mới tỏ ra kinh ngạc: "Xin lỗi, giẫm lên tay bà mất rồi, sao nãy tôi lại không thấy nhỉ, dì Diệp cũng chẳng chịu nói gì cả."

Diệp Linh Chi nghiến răng chửi thề: "Con khốn, sớm muộn gì tao cũng cho mày chết nhục chết nhã..."

"Dì Diệp, đừng dọa tôi như vậy, tôi sợ lắm."

Sắc mặt Nhạc Thính Phong trầm xuống: "Yến phu nhân, hình như bà có gì đó hiểu lầm người phụ nữ của tôi thì phải, nếu bà thật sự giết cô ấy, tôi sẽ không vui đâu."

"Nhạc thái tử, loại phụ nữ đê tiện tâm địa hiểm ác này cậu phải nhìn cho rõ, nó…nó kinh khủng lắm đấy........"

Yến Thanh Ti vuốt tóc, cười nói: "Nhưng cũng đâu còn cách nào khác, có người lại thích người có  tâm địa độc ác như tôi đấy, bà nói nói xem tôi phải làm sao bây giờ? Nhiều người thích tôi vậy lắm."

Nhạc Thính Phong gật đầu: "Không sai, tôi thích em như vậy đấy!"

Anh nghiêng đầu hôn nhẹ lên môi cô: "Ngoan, bên ngoài nóng lắm, em phơi nắng đỏ hết cả mặt lên rồi, lên xe đợi tôi, rồi chúng ta cùng về."

SPONSORED/QUẢNG CÁO

 TrướcTiếp 

 Báo lỗi chương Bình luận

Contact - ToS

Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 362
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
362: Không phải là 'thú cưng', đó là người phụ nữ của tôi!
"Được thôi!"

Yến Thanh Ti quay về phía xe Nhạc Thính Phong.

Diệp Linh Chi cũng vật lộn bò dậy, khập khiễng đi về phía xe nhà họ Diệp.

Dưới ánh nắng chói chang, chỉ còn có Nhạc Thính Phong và Diệp Thiều Quang.

Hai người như sự va chạm giữa ngày và đêm, Nhạc Thính Phong đứng dưới ánh nắng thì chói mắt hơn cả ánh sáng mặt trời, nhưng Diệp Thiều Quang đứng đó lại như một tấm màn đen mà ánh sáng không thể rọi qua!

Diệp Thiều Quang từ tốn nói: "Không ngờ gu nuôi "thú cưng" của anh Nhạc đây cũng đặc biệt vậy đấy."

Nhạc Thính Phong nhếch miệng: "Không, đó không phải "thú cưng", mà là bạn gái tôi!"

Diệp Thiều Quang ngược lại cảm thấy có phần kinh ngạc: "Bạn - Gái - Sao......."

Nhạc Thính Phong hất cằm: "Phải, bạn gái tôi."

"Sợ là chị gái tôi với bạn gái anh có chút hiểu lầm, nói cho cùng thì họ hàng với nhau cả, hôm khác chúng ta ngồi đâu đó nói chuyện để giải quyết rõ mối hiểu lầm này luôn đi.”

Nhạc Thinh Phong cười lạnh trong lòng, hiểu lầm? Hiểu lầm giết cả mẹ nhà người ta, đúng là hiểu lầm lớn thật!

"Tôi nghĩ đây chắc cũng chẳng phải hiểu lầm đâu, cô ấy muốn làm gì tôi cũng không quản được, nên chỉ có thể giúp cô ấy thôi."
SPONSORED/QUẢNG CÁO

Nhạc Thính Phong nói vậy rõ ràng là muốn nói thẳng ra là chuyện của Yến Thanh Ti đều sẽ do anh quản, bất kể bên nhà họ Diệp có thái độ gì, anh cũng sẽ không thay đổi.

Diệp Thiều Quang vẫn rất thản nhiên: "Anh Nhạc đây đúng là thay đổi nhiều rồi, hôm nay tôi còn có việc, ngày khác lại gặp nhé."

Nhạc Thính Phong: "Được, hôm khác gặp."

Hai người đi về phía xe mình, Nhạc Thính Phong đi được vài bước lại ngoảnh lại, cúi xuống nhặt kính của Yến Thanh Ti lên.

Nhạc Tính Phong lên xe, đóng cửa.

Yến Thanh Ti nhìn chiếc Bentley đang rời đi, hỏi: "Người đó là ai vậy? Tôi cảm thấy.... gã đó rất nguy hiểm."

Nhạc Thính Phong vốn hơi phiền muộn, nhưng anh vẫn nở nụ cười, vươn tay véo mặt Yến Thanh Ti: "Mắt nhìn người của em cũng hoạt động tốt phết đấy, gã đó là kẻ điên nhất của nhà họ Diệp, là em họ nhỏ nhất của Diệp Linh Chi - Diệp Thiều Quang!"

"Diệp Thiều Quang...... Tôi..... hình như từng nghe tới cái tên này."

"Nói thế nào nhỉ, anh ta là một kẻ rất phức tạp, rất u ám, cũng rất bỉ ổi."

"Anh quen anh ta sao?"

Nhạc Thính Phong khởi động xe, "Khụ...... Trước đây, hồi còn trẻ tôi chơi ngông lắm lắm, còn cố tình lái xe đâm vào xe anh ta mấy lần."
SPONSORED/QUẢNG CÁO

Yến Thanh Ti vê cằm hỏi: "Vậy hai người..... tính ra cũng là có thù với nhau nhỉ?"

"Nói có thì có, không có thì không có, cái gã  đó từ nhỏ sức khỏe đã không tốt, thuốc bất ly thân, người như anh ta sau trưởng thành rồi sẽ là một người đa sầu đa cảm, hoặc tâm lý vặn vẹo, rất dễ nhận ra, anh ta  là loại người thứ hai, sau này gặp anh ta, em phải cẩn thận chút."

Yến Thanh Ti gật đầu: "Ừm, tôi biết rồi."

Bản năng phản xạ với nguy hiểm nói với cô, Diệp Thiều Quang thật sự là một kẻ rất đáng sợ.

"Anh nói xem, Diệp Linh Chi liệu có phản bội lại Yến Tùng Nam không?"

"Em không phải lo, kể cả không phản bội thì cũng sẽ không hợp tác, nhà họ Diệp đã hoàn toàn vứt bỏ Yến Tùng Nam rồi, bằng không khi ông ta cần 350 tỷ  tại sao lại không tới tìm nhà họ Diệp mà phải tới tìm em? Có vẻ như ngay từ đầu Diệp gia đã không coi trọng ông ta rồi, càng sẽ không ra tay giúp đỡ ông ta."

Yến Thanh Ti gật đầu: "Anh nói phải, trước đây mỗi dịp lễ tết, Yến Tùng Nam lần nào từ nhà họ Diệp trở về sắc mặt cũng rất kém."

Nhạc Thính Phong nhếch miệng cười, tâm trạng anh tốt vô cùng, Yến Thanh Ti bất giác đã học được cách bắt đầu thảo luận với anh những chuyện này rồi, cô đã học được cách trưng cầu ý kiến và kiểm tra tính chính xác của những thông tin đó, thật ra có vẻ như cô cũng đã bắt đầu dựa vào anh, tin tưởng anh rồi.

Lái xe tầm 20 phút, Nhạc Thính Phong đỗ xe lại bên đường, "Em đợi tôi một chút."

"Anh đi đâu vậy?"

Nhạc Thính Phong không trả lời cô, anh xuống xe băng qua đường, tới hiệu thuốc đối diện.
SPONSORED/QUẢNG CÁO

Contact - ToS

Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 363
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
363: Tôi không muốn thấy em bị thương, không muốn thấy em khóc
Vài phút sau anh chạy lại, xách một chiếc túi nilon.

Mở cửa, Nhạc Thính Phong bước lên xe, hơi nóng từ bên ngoài ập vào: "Đưa cánh tay đây."

Yến Thanh Ti ngẩn ra: "A?"

"Cánh tay......" Nhạc Thính Phong thấy Yến Thanh Ti nhấc tay phải lên, anh cười nói: "Tay trái! Em bị phơi nắng tới ngớ người luôn rồi à?"

Nhạc Thính Phong vặn nắp cồn, đổ vào hai miếng bông, thấm đẫm: "Hơi đau, em cố chịu một chút."

Cánh tay Yến Thanh Ti bị Diệp Linh Chi cào một vết thương dài, tuy vết thương không sâu, nhưng nhìn rất nhức mắt, vệt máu khô bám vào vết thương, Nhạc Thính Phong cẩn thận lau sạch, anh lấy hai miếng băng ego ra dán cho cô,

"Mụ già đó ở trại tạm giữ lâu như vậy, có quỷ mới biết mụ ta có được tắm rửa tử tế không, không biết móng tay bà ta có bao nhiêu vi khuẩn, cứ xử lí qua thế này đã, về tôi đưa em vào viện tiêm phòng."

Thật ra Yến Thanh Ti không hề cảm thấy đau, nhưng ngược lại Nhạc Thính Phong lại làm quá sự việc lên.

Yến Thanh Ti coi như không có chuyện gì, cô nói: "Không cần làm quá lên thế đâu, những vết thương nhỏ thế này không cần phải xử lí."

"Để lại sẹo cũng kệ sao?"

"Làm gì có ai không có sẹo trên người đâu."

"Nhưng nhìn thấy tôi khó chịu."

Yến Thanh Ti hơi run lên, cô ngẩng đầu nhìn vào mắt Nhạc Thính Phong, ánh mắt anh đen nhánh, sâu thằm, khiến cô chợt nghĩ tới Diệp Thiều Quang, nhưng ánh mắt Nhạc Thính Phong khi nhìn cô, quả thật rất ấm áp, thậm chí cô có thể cảm nhận được...... một chút gì đó gọi là yêu chiều.

Nhạc Thính Phong vươn tay ra ôm lấy gáy Yến Thanh Ti, anh đè xuống hôn lên môi cô.

Giữa hè trời nóng hừng hực, người bên đường vội vàng bước đi, môi Nhạc Thính Phong mềm mại, ấm áp, Yến Thanh Ti nghĩ có lẽ cô thật sự không bài xích nụ hôn của anh.

Nhạc Thính Phong buông Yến Thanh Ti ra, ngón cái vuốt ve má cô: "Tôi không muốn thấy em bị thương, cũng không muốn thấy em buồn, càng không muốn thấy em khóc... Tôi muốn khiến em cười, em nói xem.......tôi phải làm thế nào đây?"

Yến Thanh Ti muốn cười, nhưng cô động động khóe môi, lại không thể cười nổi: "Tôi........ Tôi ổn mà!"

Cô rất ít khi khóc, càng lớn cô càng không cảm nhận được cái gọi là buồn, là tổn thương và hình như cô cũng không biết đau là như thế nào nữa, cô đang đi về hướng sức mạnh vô dịch.

Vốn dĩ Yến Thanh Ti cảm thấy chỉ cần có thể sống, những điều này đối với cô mà nói thì đều chẳng đáng là gì, nhưng bỗng có người nói "tôi không muốn thấy em như vậy" và muốn thấy cô cười.

Vỏ bọc cứng rắn của cô lại bị đả kích thêm một lần nữa.

Bỗng có người gõ cửa, bầu không khí khó xử giữa hai người liền tan biến, Nhạc Thính Phong nhíu mày hạ cửa xuống, thấy có một viên cảnh sát đứng ngoài, đưa cho anh một mẩu giấy: "Đỗ xe trái quy định, cảnh cáo một lần, phạt 200......"

Anh cảnh sát mặt đen nhánh kia ngẩng đầu liền thấy Nhạc Thính Phong, ồ, đây chẳng phải là tên nhà giàu tối qua ở trên đồn kiêu căng nói nhà tôi nhiều xe, tôi để cô ấy mỗi ngày đâm một cái sao?

"Sao lại là các người, hôm qua mới xảy ra chuyện, hôm nay lại trái quy định tiếp, trừ hai điểm."

Nhạc Thính Phong: "........"

Yến Thanh Ti vươn tay kéo lấy Nhạc Thính Phong đang sắp nổi cáu, anh cảnh sát không làm sai, theo quy định của pháp luật thì họ mới là người phạm lỗi, nên bị phạt, cô lấy 200 tệ ra nộp cho anh cảnh sát.

Anh cảnh sát nhận tiền: "Có tiền cũng đừng có đốt như vậy, mau lái xe đi đi."

Yến Thanh Ti tóm lấy tay Nhạc Thính Phong: "Được rồi, đi thôi."

Nhạc Thính Phong khởi động xe, anh nhấn ga lao đi.

Sắc mặt anh có chút không vui, "Quay xong bộ phim này em nghỉ ngơi một thời gian đi."

Contact - ToS

Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 364
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
364: Cô là số kiếp mà anh không thể tránh khỏi
“Người mới như tôi làm gì có tư cách mà nghỉ ngơi, anh mà nghỉ tức là đã trao cơ hội cho kẻ khác đấy.”

“Có tôi, em còn sợ em không có cơ hội sao?”

“Khác chứ, vì tôi thích đóng phim, tôi thích công việc này, tôi muốn trở thành một diễn viên giỏi.”

Cô là người như vậy, đời này cô không thể làm được người tốt, nhưng cô nghĩ ít nhất cô vẫn có thể trở thành một diễn viên tốt.

Nhạc Thính Phong tuy hơi giận nhưng anh vẫn cười: “Tôi đúng thật là hết cách với em.”

Từ trước tới giờ đều là người khác hùa theo anh, làm theo ý thích của anh, duy chỉ có Yến Thanh Ti là bỏ ngoài tai mọi lời anh nói, hết lần này tới lần khác đều là anh phải thoả hiệp với cô, làm theo ý muốn của cô.

Yến Thanh Ti thật đúng là kiếp nạn mà anh không thể vượt qua! Anh cũng chẳng muốn vượt qua nó, anh muốn chìm đắm vào trong kiếp nạn ấy.

......

Lên xe, cả cơ thể Diệp Linh Chi không ngừng run rẩy, dù trong xe không bật điều hoà, nhưng bà ta vẫn cảm thấy lạnh buốt, hơi lạnh toát ra từ Diệp Thiều Quang khiến bà ta cảm thấy ngay đến cả lông tơ trên người  cũng sắp đóng thành sương.

“Thiều... Thiều Quang, có thể giúp chị tra xem Minh Châu được đưa tới viện tâm thần nào không, chị muốn đi đón con bé về.” Hiện tại người Diệp Linh Chi lo lắng nhất chính là Yến Minh Châu.

Diệp Thiều Quang chuyên tâm lái xe: “Nó điên đến thế rồi, đưa tới bệnh viện tâm thần chữa trị thì cũng đúng chứ sao.”

Diệp Linh Chi lắc đầu lia lịa: “Không được, dù gì nó cũng là cháu gái em, sao có thể để con bé ở một nơi như thế được chứ.”

Gương mặt lạnh như sương của Diệp Thiều Quang càng trầm xuống: “Chị họ, tôi chỉ biết, nó là người nhà họ Yến.”

Đã là người nhà họ Yến thì sẽ chẳng có liên quan gì tới họ Diệp hết, nếu đã như vậy thì tại sao gã phải quan tâm chứ?

Diệp Linh Chi khóc lóc nói: “Thiều Quang, coi như chị cầu xin em, tốt... tốt xấu gì em cũng nể tình nó là cháu gái duy nhất của em, Minh Tu xảy ra chuyện rồi, giờ chị chỉ còn mỗi một đứa con này thôi.”

Diệp Thiều Quang không nói gì, như thể gã chẳng nghe thấy gì hết.

Diệp Linh Chi khóc ầm lên, bà ta biết Diệp Thiều Quang là kẻ máu lạnh nhất Diệp gia, gã đã nói không giúp thì nhất định sẽ không giúp.

Diệp Linh Chi khóc được một lúc, bà ta căm phẫn cắn răng, nói: “Thiều Quang, chuyện này chị không cầu xin em nữa, nhưng có một chuyện em nhất định phải giúp chị, chị biết em là người giỏi nhất cái nhà này, em giúp chị, em giúp chị giết chết con khốn kia, nó đúng là một con quỷ cái mà.”

Diệp Thiều Quang chậm rãi nói: “Mọi chuyện trên thế gian này đều có nhân quả, 17 năm trước chị gieo nhân gì, thì giờ chị nhận quả nấy, nó cũng chỉ là một vòng tuần hoàn mà thôi.”

“Em cũng thấy cách nó hống hách, ức hiếp chị như thế nào rồi đấy, nó vốn không coi Diệp gia của chúng ta ra gì hết.”

Diệp Thiều Quang vẫn nói bâng quơ: “Trả thù thay cho mẹ đẻ của mình thì cũng chẳng có gì là sai cả, chị đấu không lại cô ta là do chị vô dụng, chuyện này tôi không quan tâm, nhà họ Diệp chỉ bảo vệ tính mạng của chị, những chuyện khác miễn hỏi nhiều.”

Diệp Linh Chi bỗng ré lên: “Nhưng chị là chị họ của em, Minh Châu là người nhà họ Yến, còn chị là người nhà của em cơ mà, vậy mà mọi người nhìn người ta ức hiếp chị như vậy sao, con khốn đó ức hiếp chị chính là không coi nhà họ Diệp ra gì hết.”

“Người nhà? Diệp gia còn có cái gọi là tình thân nữa hả?”

Chỉ một câu thôi cũng khiến Diệp Linh Chi không thốt nổi từ nào ra nữa.

Nhà họ Diệp có tình thân không? Không hề, trong lòng mỗi người họ Diệp đều có một linh hồn vặn vẹo trú ngụ.

Diệp Thiều Quang quăng cho Diệp Linh Chi một chiếc túi văn kiện.

“Yến Tùng Nam đã bị bắt rồi, lão tham ô 350 tỷ tiền vốn công ty, lão dùng 140 tỷ để hối lộ, 175 tỷ thua ở sòng bạc, còn 35 tỷ  thì mang đi bao gái.”

Diệp Linh Chi mở ra xem, tay bà ra run lên cầm cập, mắt bà ta dường như sắp ứ ra máu đến nơi.

Contact - ToS

Hiện menu
doc truyen
TruyệnBoss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiChương 365
BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI
365: Đứa ngốc như con, ăn gì mà chẳng được
“Lão già khốn nạn, lão già đê tiện, khi ấy mắt tôi đúng là mù mà, tôi... thật đúng là mù mắt mất rồi…..”

Đống tư liệu kia đã được điều tra rõ ràng, Yến Tùng Nam những năm gần đây đã từng có không ít phụ nữ, Thang Ngọc Dao chỉ là người gần đây nhất, hơn nữa khi Diệp Linh Chi mang thai Yến Minh Châu thì lão đã bắt đầu ngoại tình rồi, bao năm nay, người như lão chưa từng thiếu phụ nữ.

Bao nhiêu lần nói là đi công tác, nhưng thật ra hắn đều đem tình nhân của mình tới Áo Thành – thành phố cờ bạc.

Trong cuộc hôn nhân này, Diệp Linh Chi vẫn luôn tin lời Yến Thanh Ti nói, quả thật bà ta chỉ là một đứa ngu, khi ấy bà ta tốn bao nhiêu công sức để giành về tay mình, nhưng giờ tất cả chỉ là một đống shit!

Cố gắng duy trì cuộc hôn nhân hơn hai mươi năm nay, nhưng tất cả cũng chỉ là một trò cười.

“Yến Tùng Nam muốn gặp chị.”

Diệp Linh Chi ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập nỗi căm hận khắc cốt ghi tâm, “Gặp, tất nhiên là phải gặp rồi, nhất định phải gặp chứ.”

…..

Nhạc Thính Phong uống nước, thấy Nhạc phu nhân đang bận cho cho đồ ăn vào hộp.
SPONSORED/QUẢNG CÁO

“Mẹ, ngày nào mẹ cũng nấu hết món này đến món nọ, hồi con còn nhỏ mẹ cũng có làm vậy đâu? Chắc không phải hồi còn trẻ mẹ hồ đồ, giờ  mới  cố quấn con với Yến Thanh Ti lại? Chứ thật ra cô ấy mới là bạn thân của mẹ chứ gì?”

Nhạc phu nhân liếc nhìn anh: “Đứa ngốc như con ăn gì mà chẳng được…. Nếu có thể nhét con lại vào bụng được thì mẹ cũng đã nhét lâu rồi.”

“Được rồi, cầm đi đi, mau đi đi, cháo này ăn nóng mới ngon, ăn nguội mất hết cả mùi vị.”

Nhạc Thính Phong thở dài, cầm đồ ăn sáng lên, công việc gần đây của anh là sáng nào cũng bị Nhạc phu nhân dựng cổ dậy….. đi đưa cơm!

Sáng nào Nhạc phu nhân cũng thay đổi món ăn, ngày nào cũng bảo anh mang bữa sáng cho Yến Thanh Ti.

Nhạc phu nhân ngày nào cũng dạy dỗ Nhạc thính Phong: “Mẹ vì con mà làm bao nhiêu chuyện lớn lao tới vậy, mà con chẳng có chút chí khí nào, con không thấy có lỗi với mẹ hả? Cả ngày chỉ biết giả vờ không vui vẻ, trong khi trong lòng con sớm đã vui như hoa nở rồi đúng không? Cuối cùng không cần ngày nào cũng phải kiếm cớ để gặp nữa, mẹ cho con cái cớ tốt như vậy, con mà còn không nắm chắc thì thật đúng là chẳng có tí tiền đồ nào cả.”

Chút tâm tư đó của anh bị vạch trần, anh vội nói: “Vâng, con xin lỗi, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ nhanh chóng tóm được cô ấy.”

Nhạc phu nhân khinh bỉ nhìn anh: “Ha ha…… Chỉ cần lần sau để mẹ thấy con được ngủ trên giường thôi là mẹ đã cảm tạ trời đất lắm rồi.”

Nhạc Thính Phong không nói lời nào nữa, hai tai đỏ bừng xách cơm rời khỏi nhà.

Hôm nay là ngày cuối cùng quay Trấn Hồn Khúc, nhiệm vụ quay phim không có gì nặng nhọc, Yến Thanh Ti chỉ có hai cảnh buổi sáng và chiều, đợi chiều quay xong cảnh cuối là có thể đóng máy và bộ phim này cũng xem như là đã kết thúc.

Hôm nay Yến Thanh Ti dậy từ rất sớm, vì gần đây cô ăn ngủ rất tốt nên khí sắc cũng tốt hơn rất nhiều.

Nhạc Thính Phong nhìn cô ăn sáng, hỏi: “Mẹ tôi nói, tối nay em quay xong thì nghỉ ngơi cho tốt, mai mẹ sẽ đưa em đi chăm sóc da toàn thân, chậc, phụ nữ các em ở bên nhau có phải có rất nhiều chủ đề chung để nói không?”

“Phải, dù sao khi phụ nữ nói mấy chuyện như hàng tháng có ‘thân thích’ đến thăm anh cũng không hiểu được.”

Nhạc Thính Phong rút một tờ giấy ăn ra, thành thạo lau đi chút nước canh còn dính lại trên khoé miệng cô.

Lúc chị Mạch vào thấy cảnh này liền cảm thấy Thanh Ti nhà cô thật quá giỏi, có thể khiến tên thổ phỉ này trở nên dịu dàng như vậy, ngoài cô ra chắc chẳng có ai nữa rồi.

Chị Mạch cười ha hả: “Nhạc tổng, anh.... lại đến tặng ấm áp đấy à?”

Nhạc Thính Phong hoàn toàn chẳng thấy ngượng ngùng gì,. anh ném giấy vào thùng rác: “Phải, là một ông chủ tốt thì phải như vậy thôi, lúc nào cũng phải quan tâm tới nhân viên của mình chứ.”

Chị Mạch với Tiểu Từ cùng trợn mắt một cái: Vậy anh cho chúng tôi chút ấm áp xem! Đúng là cái xã hội xấu xa chỉ biết coi trọng nhan sắc!

Contact - ToS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ch