Chương 5
Tại tòa nhà Fairy - nơi ở dành cho sugar baby thuộc kiểm soát của tập đoàn tài chính T.Z.
---
Takemichi khẽ thở dài sau khi rời khỏi cái nhà hàng chết tiệt kia, đúng là em nam cải nữ trang rất không thoải mái, từng bước đi đều bị giày cao gót kiểm soát, còn thêm chiếc váy đen ôm sát body của em, làm cho bước chân di chuyển luôn trong trạng thái khóa cứng, khó để hành động.
Gương mặt thanh tú khẽ nhăn lại, em ấn điện thoại gọi cho Kazushi bảo y đến gặp em, rồi tắt máy.
Bên trong tòa nhà là khuôn viên rộng rãi thoáng mát. Gió dịu nhẹ thổi qua mái tóc vàng, em lại như mệt mỏi trước ngọn gió ấy mà bước chân càng nhanh hơn.
Sải bước trên sảnh chính, phía ngoài tấm cửa kính trong suốt là các baby đang tiếp chuyện với khách hàng, đúng hơn là kí kết hợp đồng. Vấn đề này thuộc về Natako quản lí, cô ấy có thể làm việc thông qua Takemichi, em gật đầu cô ta mới được quyền tiếp nhận.
Tầng một của tòa nhà là dành cho việc phục vụ khách hàng tình một đêm.
Tầng hai là dành cho baby bậc B, vật dụng đơn giản hơn so với các baby bậc cao, cuối dãy là phòng tập luyện.
Tầng ba là dành cho baby bậc A.
Tầng bốn là dành cho baby bậc S.
Tầng năm chính là khu ăn uống và khu spa làm đẹp.
Cuối cùng sân thượng chính là một hồ bơi khổng lồ với thiết kế mái vòm tự động đóng mở vô cùng tiện nghi và hiện đại.
Tất cả thiết kế này là Zenny cùng em thống nhất xây dựng, nội thất đắt tiền sắp xếp hợp lí, trang trí tinh tế, màu sắc sang trọng.
Trên cả tuyệt vời! Đãi ngộ ở đây là vô cùng hậu hĩnh.
Tiến về cuối dãy hành lang tại tầng trệt bên cánh trái, Takemichi vào đến phòng làm việc đã không chần chừ lột sạch quần áo trên người sau đó lao thẳng vào phòng tắm.
Cơ thể toàn mùi nước hoa của tên kia, em sợ Natako biết được rồi báo cáo với Zenny thì khổ chết. Một baby tối thượng như em cư nhiên qua lại với kẻ khác rất dễ thu hút sự chú ý, nếu sáng nay họ gặp em, thì tối đến tại buổi tiệc sẽ dậy sóng truyền thông.
Cốc cốc cốc.
Kazushi bên ngoài gõ cửa những năm phút chờ đợi không thấy Takemichi trả lời, y mất kiên nhẫn đẩy cửa bước vào, nghe tiếng nước phát ra mới vỡ lẽ.
Y đến sô pha yên vị, tự nhiên rót trà thưởng thức. Việc chờ đợi Takemichi như cơm bữa vậy, hôm nào cũng thế, nửa tiếng làm việc với em có khi chưa đâu vào đâu cả, bởi do em lúc nào cũng bận.
Nào là điều hành trụ sở chính, còn phải quản lí tòa nhà Fairy, em nếu không phải cấp dưới thông minh được việc thì đã phát điên từ lâu rồi.
Kazushi nhâm nhi tách trà, lấy laptop đặt sẵn trên bàn. Hôm qua có kẻ liên lạc với y quang một đường link lạ, còn dùng chế độ ẩn danh, thông điệp gửi đến mang hàm ý tốt hay xấu còn chưa rõ.
Y định hôm nay gặp Takemichi là để bàn vấn đề này, thế mà còn chưa kịp gọi đã bị em triệu hồi, thiên thật đấy.
Mười lăm phút trôi qua, Takemichi cuối cùng cũng chịu rời xa phòng tắm. Khoác mỗi áo choàng tắm ra ngoài, mặc kệ ai ngồi trong phòng, rất thản nhiên tùy ý.
Kazushi thấy đối phương bước ra, trước sau như một vô tình câu nhân liền không hài lòng. Bộ dạng đó nếu người ngồi đây không phải y sợ là Takemichi đã bị ăn lâu rồi.
Vừa bấm lạch cạch trên bàn phím, miệng Kazushi cằn nhằn:
" Mày lần sau ý tứ chút đi, đừng tự dâng mình vào miệng hổ nữa!! "
Takemichi chậc lưỡi, tên này trước giờ luôn phiền phức như vậy. Hai đứa gặp nhau trước sau đều không thể không cãi vã, và người bắt đầu lúc nào cũng là Kazushi hết.
Như muốn chọc tức đối phương, Takemichi thả lỏng dây áo, cứ vậy để phần xương quai xanh trắng tinh phía bên trái cùng hình xăm hắc xà lộ rõ, cố ý khiêu khích Kazushi, đôi môi nhỏ xinh buông lời cười cợt:
" Câu nói của mày mang ý lo lắng tao đương nhiên biết, nhưng mà con người lại mang bản năng loài hổ nếu không phải thú thì bộc phát không phải rất nực cười sao? Mày đây là lo xa quá rồi đó Kazushi à. "
Sugar baby đều là dùng thân đánh đổi, chỉ là em so với kẻ khác đặc biệt hơn rất nhiều.
Kazushi nghe xong liền nổi lên nộ khí, không biết bao nhiêu lần y là lo cho em mới cảnh báo, em đã không nghe lại còn xem nhẹ lời nói của y. Kazushi lần này liền không thể nghe lọt tai chữ nào cả, liền quay sang Takemichi càng thêm cáu gắt mà trách mắng:
" Im đi!!! Mày thừa biết bản thân là vàng là ngọc, đừng tự đưa mình vào chỗ chết. Nói chuyện như mày nghe nhẹ nhàng thật, một câu nói của mày liền biến thành châm biếm. Nhưng xã hội này máu tươi nhuộm rõ một vùng, ai rồi cũng bộc lộ bản chất mà thôi. Mày nên cảm ơn vì tao mang tính kiên nhẫn, trước sau luôn giữ quy tắc chủ tớ với mày, bằng không Takemichi à, tao cmn đã thượng mày từ lâu rồi!!!!!! "
Nếu đổi lại trước đây đương nhiên sẽ không có cử chỉ gì quá đáng, Kazushi nghe xong hiển nhiên chỉ cười cho qua chuyện. Nhưng lần này là Phạm Thiên, là nơi ví như địa ngục tại trần gian, bọn chúng đắm chìm trong giết chóc, nào có gì gọi là tình người. Takemichi nếu dây vào bọn chúng, chỉ sợ em không toàn mạng trở về.
Ban đầu nghe Zenny sẽ ra mắt em với giới thượng lưu, một tiếng "trân bảo" của Zenny cũng đủ đem em đi bán đấu giá. Lũ sinh tồn chỉ bằng nửa thân dưới đó y nhìn thôi cũng phát tởm khinh thường.
Nào ngờ sau này, Takuya nếu không phải nói Kazushi biết con cáo già kia định đem Takemichi ra làm mồi nhử Phạm Thiên thì làm gì có chuyện y nổi điên như bây giờ.
Takemichi ngây ngốc, bình thường nó có gắt lên thế đâu. Chẳng lẽ lần này em đùa quá trớn rồi?
Ừ thì có lỗi thì xin lỗi thôi, Takemichi không duy trì thái độ cợt nhã của mình nữa liền nghiêm túc trở lại.
" Biết rồi! Xin lỗi vì xem nhẹ lời nói của mày nhưng tao thật sự không muốn lựa chọn cách tốt hơn đâu. "
Em xoay người đi vào phòng em thường nghỉ ngơi, thay bộ đồ khác chỉnh chu hơn.
Kazushi nghe lời xin lỗi cũng không ý kiến thêm bất kì lời nào hết, hôm nay y phát hỏa thật rồi, lần đầu tiên y giận đến vậy, cũng là lần đầu tiên y nặng lời với Takemichi.
Vẻ bề ngoài thay đổi chỉ trong năm phút, áo sơ mi trắng bên trong, hai bên vai là chiếc vest đen khoác hờ cùng quần tây cùng màu bước ra. Bên tai trái chiếc khuyên hình lông vũ lắc nhẹ, hình xăm vương miệng trên ngón trỏ bàn tay phải càng làm nổi bật khí chất vương tử của em lúc này.
Takemichi ngồi xuống ghế tại bàn làm việc, em mở mail Kazushi đã gửi qua lúc nãy. Còn gì tuyệt hơn khi có kẻ định gián tiếp châm ngòi cho cuộc chiến, nhờ người ta mà em đỡ tốn công sức hơn rồi, chắc phải đi cảm ơn thôi.
" Mày thấy sao? "
Kazushi mệt mỏi ngửa đầu ra sau vừa hỏi, nhìn qua chỉ nhận được cái nhướn mày đầy hàm ý của em.
" Thấy được màu đỏ của chiến tranh! "
Thoáng thấy tia hứng thú trong đôi sapphire xanh lấp lánh, Kazushi thầm than thở một câu đầy bất lực kiêm phần nuông chiều: "Mệt rồi đây!"
---
Kokonoi trở về biệt thự, chiếc vest ngoài được cởi bỏ cùng lúc một tờ giấy note màu trắng rơi ra khỏi túi áo. Hắn cúi người nhặt lên, đôi mắt mở lớn ngạc nhiên, môi cong lên nụ cười thỏa mãn.
Nội dung: Liên lạc với tôi qua số điện thoại này nhé! Hẹn gặp anh tại buổi tiệc thử rượu của T.Z, chờ anh a~
TEL: 0625-xxxx9119
Kí tên: Michi
.
.
Gì đây, gì đây?!!
Cái tên mĩ miều thật đấy, người đẹp mà tên cũng đẹp.
Kokohoi cả người nóng rực, chỉ qua nét chữ trên giấy thôi đã khiến hắn tâm can ngứa ngáy không chịu được. Người gửi đến hắn chắc chắn là cô ấy rồi, tuyệt sắc mỹ nhân mà hắn đã gặp.
Nếu cô ấy bảo là bữa tiệc thử rượu vậy thì... Khoan đã nào!
Kokonoi khựng người, từng tế bào não hoạt động hết công suất, làm sao cô ấy biết hắn khi trở về sẽ muốn đến gặp Mikey xin phép cho hắn dự tiệc cùng Sanzu chứ.
Lí do hợp lí là để canh chừng tên điên kia, và tìm gặp cô ấy. Trực giác hắn mách bảo thế, chỉ là chuyện còn chưa báo với Mikey đã bị lộ rồi.
Cô ấy đọc được suy nghĩ sao?
Khúc khích cười trước tình cảnh hiện tại. Cô gái bé nhỏ ấy thật biết cách khiến người ta phấn khích. Đã đến lúc hợp đồng nên kết thúc, và ngôi nhà này sẽ chào đón phu nhân mới rồi.
Chỉ có điều... hắn không thể lường được, người ấy không thuộc sở hữu riêng bất kì ai. Hắn sau này muốn độc chiếm, cũng phải xem có qua được tầm mắt của những kẻ kia không đã.
Thật mong chờ a~
___
Hết chương 5
Q&A cùng author :3
Ngày 01/06/2022
• Tác giả: Khiết Linh Đông Hạ ( _Yurin_ )
---
Váy đen body
Hình xăm hắc xà
( Ảnh minh họa hình xăm hắc xà )
Hình xăm vương miện
Khuyên tai hình lông vũ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro