
12 red roses
jiyeon vừa kết thúc lớp học thêm của mình, và bây giờ là gần tám giờ tối. thật tình, kẻ điên nào đã xếp cho chị học thêm vào cái giờ này vậy nhỉ? trong khi chín giờ là kí túc xá đã đóng cửa rồi, học xong là về kí túc xá luôn, chẳng đi chơi ở đâu được.
trên đường về kí túc xá, jiyeon vô tình chú ý đến một tiệm hoa nho nhỏ ở góc phố. hình như là một tiệm hoa mới mở thì phải, vì jiyeon đã đi trên con đường này hàng trăm lần rồi và chị chưa bao giờ thấy có tiệm hoa nào ở đấy cả.
sự tò mò đã khiến chị phải nhanh chân bước lại nơi đó. tiệm hoa nhỏ xinh, với rất nhiều loài hoa ở bên trong, còn có cả hoa bằng len nữa. bỗng dưng chị nghĩ đến việc luda sẽ thích thú như thế nào khi thấy tiệm hoa này.
ơ nhưng mà, sao chị lại nghĩ đến luda ngay như thế chứ?
chắc có lẽ chính vì luda vẽ hoa rất nhiều, các bức tranh phong cảnh của em đều thấp thoáng có các bụi hoa, hoặc là một bó hoa, vô cùng tươi đẹp. chị chẳng nhớ rằng em đã vẽ hoa gì nữa, hoa hồng, hay là tulip nhỉ?
đứng nhìn ngắm và suy nghĩ một hồi, jiyeon chẳng để ý rằng đồng hồ đã điểm tám giờ ba mươi, tức là còn nửa tiếng nữa là kí túc xá đóng cửa. jiyeon thấy thế thì giật mình bất ngờ, rồi nhanh chóng chạy về kí túc xá. chị nghĩ rằng ngày mai khi gặp em ở nhà ăn, chị phải lén nhìn xem em đã vẽ hoa gì mới được.
❖❖❖
luda thích hoa.
mặc dù ngày nay, em đã được nghe rất nhiều người nói rằng, tặng hoa chính là một sự lãng phí. vì hoa tươi đến mấy cũng sẽ tàn, người ta theo lẽ đó cũng sợ, rằng tình đẹp đến mấy cũng sẽ tan.
nhưng mà luda vẫn rất thích hoa, việc tặng hoa đối với em vẫn vô cùng lãng mạn. và em cũng chẳng cố che giấu rằng em thích những sự lãng mạn xưa cũ như thế. ừ thì, có thể tâm hồn của em hơi già cỗi chăng? nhưng mà theo em nghĩ, già cỗi một chút cũng được, tình yêu dành cho mọi thứ đẹp đẽ trên đời này của em mới là thứ quan trọng hơn cả.
đó cũng chính là lý do vì sao em vẫn thích được tặng một bó hoa hồng tươi thắm, dẫu biết nó cũng sẽ tàn mà thôi.
em cũng bị thu hút bởi những người đẹp như hoa vậy, và jiyeon chính là một ví dụ sáng giá đấy. chị nhẹ nhàng nhưng đồng thời, kiêu hãnh như một bông hồng vậy, và chị chính là bông hồng đẹp nhất cho đến thời điểm hiện tại trong cuộc đời của em.
ôi trời, đôi khi em thấy mình thật sến súa, và em nghĩ thật ra, jiyeon thật mạnh mẽ để có thể so sánh với một nhành hoa dễ gãy, dễ tàn. nhưng mà biết sao được, chị đối với em, đẹp đẽ như một bông hồng đỏ vậy.
"bé ơi, chiều nay chị sẽ ra trễ một tí, bé cứ ra sông hàn vẽ trước rồi chị sẽ ra sau nhé?"
đang suy nghĩ vẩn vơ thì tin nhắn từ jiyeon hiện lên. em nghĩ là giữa em và chị có một sợi dây thần giao cách cảm thì phải, sao mỗi lần em nghĩ đến chị là chị lại nhắn tin cho em thế này? em cầm điện thoại lên, đọc thật kỹ tin nhắn rồi mới trả lời tin của chị. em nhìn đồng hồ, vừa đúng bốn giờ rưỡi rồi này, em cũng nên bắt đầu đi ra bờ sông hàn thôi.
có một người cùng chia sẻ sở thích vẽ vời, luda đã có được tâm trạng vui vẻ này, từ khi jiyeon xuất hiện.
❖❖❖
- lựa lẹ lên coi! tao sắp trễ giờ hẹn với hyunjung rồi, kim jiyeon!
lần thứ hai mươi trong vòng một tiếng đồng hồ, sojung đưa tay lên kiểm tra thời gian trên chiếc đồng hồ nho nhỏ, bộ dáng vô cùng gấp gáp. trái lại, jiyeon vẫn rất thong thả, lượn tới lượn lui các quầy hoa đủ màu sắc trong chiếc tiệm nhỏ xinh kia. một lúc sau, một cụ bà tóc bạc trắng từ sau quầy chậm rãi bước ra, đứng bên cạnh jiyeon, bà nhẹ nhàng cất tiếng.
- cháu mua hoa cho người yêu sao?
jiyeon bất ngờ, rồi lại bị câu nói của bà cụ làm cho đỏ mặt.
- dạ... không, cháu mua cho một người bạn.
- cháu đi sinh nhật?
- không hẳn là vậy ạ. chúng cháu đi vẽ tranh với nhau... chỉ là, bạn nhỏ đó rất thích hoa.
bà cụ gật gù, rồi kéo tay chị về một quầy hoa hồng đỏ vô cùng bắt mắt.
- vậy cháu mua hoa hồng đỏ đi, hoa hồng đỏ chính là minh chứng cho tình yêu của tuổi trẻ các cháu đấy.
jiyeon tự hỏi, làm sao người lớn có thể dễ dàng nhận ra đó là tình yêu như thế nhỉ?
- vâng, vậy bà gói lại giúp cháu với.
- ta sẽ lấy cho cháu 12 bông hồng, còn vì sao lại là 12 bông thì ta nghĩ, cháu sẽ tự tìm hiểu được thôi.
jiyeon chẳng hiểu gì về hoa đâu, từ trước đến giờ, chị cũng chưa từng nghĩ sẽ tìm hiểu về ý nghĩa của một loài hoa nào đó cả. nhưng mà chỉ cần hoa đẹp là được, chắc luda cũng sẽ không chú ý nhiều đến việc bó hoa này có ý nghĩa gì đâu nhỉ?
- vậy là mày thật sự chẳng biết 12 bông hồng có nghĩa là gì luôn?
- ừ, nhưng mà chắc là không quan trọng đâu nhỉ?
- có điện thoại để làm gì? lên mạng tra đi.
ừ nhỉ? đôi khi sojung vẫn hay nói rằng, chẳng đứa nào ngốc nghếch bằng kim jiyeon đâu, và điều đó hoàn toàn có căn cứ chứ không chỉ là một lời trêu chọc. jiyeon ngốc thật chứ không đùa.
jiyeon nhanh chóng tìm được ý nghĩa của việc 12 bông hồng tượng trưng cho điều gì, mặt phút chốc lại nóng lên. sojung thấy jiyeon tra cả mười phút mà chẳng có động tĩnh gì thì lại hỏi, jiyeon chỉ ngập ngừng.
- tối nay kể luôn.
sojung chép miệng, kệ luôn đứa bạn đang đỏ mặt ngồi đằng sau. xe sojung đến sông hàn, jiyeon vội nhảy xuống và ôm đồ đi đến chỗ luda ngay lập tức, chỉ kịp chào sojung một tiếng thật vội. sojung nhún vai, cô cũng không quan tâm lắm đâu, vì sojung còn phải đánh một vòng trở về trường để đón hyunjung đi ăn nữa.
- luda ơi.
luda đang ở giữa chừng việc vẽ tranh, nghe thấy tiếng gọi ngọt ngào thì ngay lập tức quay đầu lại. ồ, chưa một ai thu hút được sự chú ý của em ngay giữa chừng bức vẽ như thế này đâu, chưa bao giờ.
luda đứng dậy, ngây người trước cảnh tượng trước mắt. kim jiyeon đứng trước mắt em, tay cầm một đoá hồng đỏ, dáng vẻ ngượng ngùng đối mặt em khiến em phải âm thầm tự hỏi, rằng mình đã phải may mắn đến mức nào mới được gặp một người xinh đẹp như chị cơ chứ?
- cái này... tặng em, vì chị biết em thích hoa.
lại còn đúng chính là loài hoa hồng đỏ mà em yêu thích nhất nữa chứ.
- jiyeon... em cảm ơn, em thật sự rất thích hoa hồng đỏ.
- luda này, em có biết, 12 bông hồng đỏ tương trưng cho điều gì không?
jiyeon hồi hộp đến chết đi được, trong khi luda thì đang cố nhớ lại ý nghĩa của 12 bông hồng chính là gì.
- em có thể lên mạng và tra ra đấy.
luda vội lấy điện thoại của em, nhập tìm kiếm ý nghĩa của những bông hoa tươi đẹp trong tay của chị.
rồi em lại đỏ mặt.
- em tìm được chưa?
- dạ... em nghĩa là... rồi.
- thế... câu trả lời của em, là gì?
luda nhẹ nhàng đưa tay nhận lấy bó hồng, mỉm cười nhìn chị.
- em đồng ý.
ý nghĩa của 12 bông hồng, xinh đẹp như chính bản thân của nó, và đối với jiyeon, là xinh đẹp như chính em. đối với jiyeon, chính là điều mà chị đã mong mỏi được thành sự thật, từ lần đầu tiên thấy em nhẹ nhàng bước vào lớp học của chị, bước vào cuộc sống của chị.
"em có muốn làm người yêu của chị không?"
đó chính là ý nghĩa của đoá hồng mà kim jiyeon dành tặng cho lee luda, dành tặng cho tình yêu bé nhỏ của chị.
❖❖❖
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro