Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

GẶP LẠI KẺ THÙ

Bên kia điện thoại im lặng một lúc.

Rồi một giọng nói trầm thấp vang lên.

"Mày chắc chứ?"

Kiên không chớp mắt.

"Chắc."

Người kia bật cười khẽ.

Không phải kiểu cười mỉa mai.

Cũng không phải kiểu cười chế giễu.

Mà là kiểu cười của một kẻ đã đoán trước mọi chuyện.

Như thể hắn luôn biết rằng Kiên sẽ gọi.

Rồi, hắn nói:

"Chỗ cũ. Nửa đêm. Đừng đến một mình."

Điện thoại cúp máy.

Kiên đứng lặng trong màn mưa.

Gió lạnh cắt qua da, nhưng cậu không thấy lạnh.

Chỉ thấy tim mình đập mạnh đến mức gần như đau đớn.

Cậu đã chọn con đường này.

Không có đường lui nữa.

Khi Kiên quay về, A đang đứng trước cửa nhà cậu.

Dựa lưng vào xe, tay khoanh trước ngực, ánh mắt tối sầm.

"Hắn ta nói gì?"

Kiên nhún vai. "Muốn gặp tao."

A siết chặt tay. "Mày không đi."

Kiên cười nhạt.

"Không phải mày lúc nào cũng bảo tao đừng tin ai sao? Giờ tao cũng chẳng tin mày nữa."

A nghiến răng.

"Kiên, chuyện này không phải trò chơi."

"Vậy thì mày nghĩ tao đang làm gì?" Kiên gằn giọng.

Cậu nhìn thẳng vào mắt A.

"Chạy trốn?"

"Chờ đợi?"

"Để rồi một ngày nào đó có kẻ khác lại chĩa súng vào đầu tao à?"

A im lặng.

Kiên bước tới, giọng cậu nhỏ lại, nhưng lại sắc như lưỡi dao.

"Không, A. Tao không thể sống kiểu đó nữa."

"Tao cần câu trả lời."

A vẫn nhìn cậu chằm chằm.

Rồi, hắn thở dài.

"Được. Tao đi với mày."

Chiếc xe lăn bánh chậm rãi trên con đường vắng.

Đèn đường mờ ảo.

Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ.

Kiên ngồi ở ghế phụ, mắt nhìn chằm chằm vào tòa nhà hoang phía trước.

Chỗ này...

Là nơi mọi chuyện bắt đầu.

Và giờ đây, nó sẽ là nơi cậu tự quyết định số phận của mình.

A tắt máy xe.

Quay sang nhìn cậu.

"Vào trong, nhưng đừng tin bất cứ lời nào hắn nói."

Kiên không trả lời.

Cậu mở cửa xe, bước ra.

A bước theo, một tay đặt sẵn lên khẩu súng giấu trong áo khoác.

Họ bước vào.

Cánh cửa gỗ cũ kỹ kẽo kẹt mở ra.

Bóng tối nuốt chửng cả hai người.

Và ở bên trong—

Có người đang chờ sẵn.

Hắn ngồi đó.

Thư thái.

Tựa như một vị vua đang chờ những con tốt đến diện kiến.

Ánh mắt hắn rơi xuống Kiên, rồi dừng lại ở A.

Một nụ cười thoáng qua.

"Hắn cũng đến à? Tao cứ tưởng mày sẽ đến một mình."

Kiên không để hắn dẫn dắt câu chuyện.

Cậu cắt ngang.

"Không cần vòng vo. Tao muốn biết tất cả."

Số 1 cười nhẹ.

"Hỏi đi."

Kiên hít một hơi sâu.

Rồi, cậu nói—

"Tại sao tao lại bị lôi vào chuyện này?"

Một thoáng im lặng.

Rồi Số 1 ngả người ra ghế, ánh mắt sắc lạnh.

"Hỏi sai câu rồi, Kiên."

Hắn nhìn cậu, giọng nói mang theo một thứ gì đó sâu xa hơn là sự thù hận.

"Câu đúng phải là... mày thực sự là ai?"

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Kiên.

Cậu không hiểu.

Nhưng rồi—

Hắn nói tiếp.

Một câu nói đã thay đổi tất cả.

"Mày nghĩ Số 7 chết là một tai nạn à?"

"Không, Kiên. Hắn chết... vì mày."

Không gian bỗng chốc như vỡ vụn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: