Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 4: Lựa Chọn (Hết)

Nakroth siết chặt chuôi kiếm, đôi mắt đỏ lướt qua cả hai Zephys.

Cậu không thể chậm trễ.

Nhưng làm sao để phân biệt?

Cả hai đều có giọng nói giống nhau.

Cả hai đều có ký ức giống nhau.

Cả hai đều mang theo ánh mắt tuyệt vọng như nhau.

Nhưng chỉ có một là thật.

Zephys từ trong gương bước ra siết chặt nắm tay, ánh mắt nhìn Nakroth đầy khẩn cầu.

"Là tôi, Nakroth. Tôi là Zephys thật."

Zephys còn lại cũng tiến lên một bước, giọng nói đầy kiên quyết.

"Đừng để hắn lừa cậu. Tôi mới là thật."

Nakroth hít một hơi sâu, cảm giác như một lưỡi dao vô hình đang treo lơ lửng trước mặt mình.

Nếu cậu chọn sai-

Zephys thật sẽ bị thay thế.

Vĩnh viễn.

Không được phép sai lầm.

Không được phép do dự.

Cậu ấy phải chắc chắn.

Nakroth khẽ nheo mắt.

Và rồi, cậu bước lên một bước, chĩa thẳng kiếm vào một trong hai người.

"Ta hỏi một câu duy nhất."

Cả hai Zephys đều nín thở, chờ đợi.

Nakroth hạ thấp giọng, ánh mắt lạnh băng.

"Khi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau... ta đã nói gì với cậu?"

Mọi thứ chìm vào im lặng.

---

Zephys từ trong gương mở to mắt, môi hơi run rẩy.

"Cái đó... cậu nói..."

Cậu cố nhớ.

Nhưng đầu óc cậu trống rỗng.

Không.

Tại sao cậu lại không nhớ ra được?

Cậu có ký ức của chính mình, đúng không?

Cậu là Zephys thật, đúng không?

Vậy tại sao...?

---

Trong khi đó, Zephys còn lại bình tĩnh đáp ngay lập tức.

"Cậu bảo tôi phiền phức."

Nakroth không chớp mắt, thanh kiếm trên tay cậu vẫn bất động.

"...Tiếp tục."

Zephys thật hơi mím môi, ánh mắt lóe lên một chút gì đó đau thương.

"Cậu bảo tôi phiền phức. Nhưng sau đó, cậu lại nói-"

Cậu ngước lên, nhìn thẳng vào mắt Nakroth.

"... Nhưng cũng không ghét tôi."

Khoảnh khắc đó, Nakroth siết chặt tay.

Không cần kiểm chứng thêm nữa.

Cậu ấy đã có câu trả lời.

Không do dự, Nakroth vung kiếm-

Nhắm thẳng vào kẻ còn lại.

---

Zephys giả trợn to mắt.

"Khoan-! CẬU NHẦM RỒI! TÔI-"

Xoẹt!

Lưỡi kiếm sắc lạnh xuyên qua ngực hắn.

Mọi thứ như đông cứng lại trong giây lát.

Nakroth không thay đổi biểu cảm, bàn tay vững vàng như thép.

Cậu không sai.

Zephys giả mở miệng, nhưng không thể thốt lên lời nào nữa.

Cơ thể hắn dần biến thành những mảnh kính vỡ, tan vào không khí.

Đến cuối cùng...

Hắn cũng không còn tồn tại.

---

Nakroth chậm rãi rút kiếm lại, ánh mắt vẫn dán chặt vào nơi mà kẻ giả mạo vừa đứng.

Rồi cậu ấy quay sang Zephys thật.

Người duy nhất còn lại.

Người duy nhất tồn tại.

Zephys vẫn đứng yên, mắt hơi dao động.

"...Cậu tin tôi chứ?" Cậu khẽ hỏi.

Nakroth nhìn cậu thật lâu, rồi nhẹ gật đầu.

"...Ừ."

Zephys thở phào, khẽ cười nhẹ.

Cậu đã trở lại.

Nakroth đưa tay ra, chờ đợi.

Zephys nắm lấy bàn tay ấy.

Cảm giác ấm áp và chân thật.

Không còn nghi ngờ.

Không còn lạc lối.

Cậu thực sự đã trở lại.

Từ giờ, không còn kẻ phản chiếu nào nữa.

Chỉ còn lại một Zephys duy nhất.

(Hết ngoại truyện.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro