Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời Xin Lỗi Không Được Chấp Nhận

Hoắc Kiến Hoa lái xe trên đường cao tốc. Con đường duy nhất dẫn đến nhà Triệu Lệ Dĩnh. Nhà của Triệu Lệ Dĩnh không xa nếu chịu khó chạy vượt tốc độ bình thường. Chiếc xe màu trắng nhạt nhanh chóng ra khỏi con đường cao tốc. Nhà ở gần đường cao tốc cũng không phải không tiện. Con đường dẫn đến thành phố một cách nhanh nhất. 

Hoắc Kiến Hoa đỗ xe trước cửa nhà. Triệu Lệ Dĩnh bước ra, không mấy ngạc nhiên. Cô mặc bộ đầm đỏ mang đôi giày cao gót làm cho Hoắc Kiến Hoa không thể nhận ra đây chính là cô gái ở công ty hung dữ hét lơn vào mặt anh sao? Chỉ một hôm mà đã thay đổi tới mức này. Nhìn Triệu Lệ Dĩnh rất sang trọng. Dáng người cô cũng không tới nỗi tệ. "Cô Triệu..." Hoắc Kiến Hoa lên tiếng. Triệu Lệ Dĩnh không đáp, cô đi vào garage lấy chiếc xe màu xanh ngọc ra. Cô không nhìn Hoắc Kiến Hoa, lái xe một mạch đâm ra đường cao tốc. Hoắc Kiến Hoa lắc đầu đuổi theo.

Hai chiếc xe lao vút trong con đường cao tốc không giới hạn. Thoáng chốc đã cách nhà của Triệu Lệ Dĩnh mấy chục ki-lô-mét. Triệu Lệ Dĩnh tăng tốc, cố gắng thoát khỏi chiếc siêu xe màu trắng mà Hoắc Kiến Hoa đang lái. Hoắc Kiến Hoa đuổi theo, tốc độ dường như chỉ như một cơn gió hất vào mặt. Hoắc Kiến Hoa và Triệu Lệ Dĩnh chạy như không biết mệt. Hai người từ từ giảm tốc độ. Đến Bắc Kinh thành phố lớn. Những chiếc xe chen chút, chậm rãi lăn bánh. 

Triệu Lệ Dĩnh dừng lại trước một công ty lớn, Phong Thiện, một trong hai công ty đối đầu với Hoắc Đông. "TRIỆU LỆ DĨNH" Hoắc Kiến Hoa hét lớn. Triệu Lệ Dĩnh không đáp, quay lại nhìn Hoắc Kiến Hoa. "Cô có thể về làm ở công ty tôi được không?" Hoắc Kiến Hoa chậm rãi mở miệng, quay về thái độ của một tổng giám đốc. "Xin lỗi, tôi đã xin được vào làm ở Phong Thiện rồi!" Triệu Lệ Dĩnh quay lưng bỏ đi. "Cô là nhân viên Phong Thiện, sao lại ăn mặc sặc sỡ vậy?" Hoắc Kiến Hoa thắc mắc. "Tôi là Giám Đốc của Phong Thiện...." Triệu Lệ Dĩnh chưa kịp dứt câu "Chúng ta vào quán cafe nói được không. "Được!" Cô lái xe quán cafe gần đó. 

Hoắc Kiến Hoa chọn một chỗ gần cửa sổ. Buổi sáng gió thổi, không khí trong lành ươm thêm tí nắng ấm nữa thì ngồi bên cửa sổ vẫn là tuyệt nhất. Triệu Lệ Dĩnh ngồi xuống gọi một ly cacao nóng cho ấm bụng. "Tôi là Giám đốc Phong Thiện, con gái Chủ tịch Triệu." Triệu Lệ Dĩnh lên tiếng. "Cô Triệu, xin lỗi cô vì chuyện lần trước, thành thật xin lỗi!" Hoắc Kiến Hoa cúi đầu. "Xin lỗi, tôi không thể chấp nhận lời xin lỗi này!" Triệu Lệ Dĩnh đứng dậy" Phần cacao này chắc Tổng Giám Đốc Hoắc Đông sẽ chi trả được chứ!" Cô đi ra khỏi quán cafe, Hoắc Kiến Hoa không buồn lắc đầu, nhấm nháp ly trà ấm rồi từ từ lên xe và về công ty.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: