Công Tử Cao Ngạo. Ngang Ngược Bốn Bể (T2)
Hoắc Kiến Hoa về nhà. Chiếc ô tô trắng lướt nhanh qua từng con đường lớn. " Reng....... Reng.." chuông điện thoại reo. " Alo " Kiến Hoa lên tiếng, giọng điệu nghe có vẻ bực tức. " Là mẹ đây, về chưa? " Giọng người mẹ lo lắng. Hoắc Kiến Hoa cúp máy, không để ý người mẹ đang mãi kêu anh ở đầu dây bên kia. Anh lái xe chạy một mạch về biệt thự.
Người làm chưa kịp mở cửa anh đã xông thẳng vào. Biết cậu chủ đang tức giận, bọn người làm nhường nhịn. Kiến Hoa mở cửa phòng khách khá bạo lực. Một tiếng "RẦM!!" phát ra, người mẹ đang uống trà cũng phải giật mình. Nhìn thấy Hoắc Kiến Hoa mặt mày nhăn nhó, vừa biết đã có chuyện. " Kiến Hoa sao con không nghe máy?" Người mẹ nhẹ nhàng hỏi thăm. " Không phải đã bắt máy rồi sao, đòi hỏi gì ở tôi nữa." Anh lạnh lùng đáp lại. Đi một mạch lên phòng không để ý về thái độ của mình.
Hoắc Kiến Hoa là con thứ của chủ tịch tập đoàn Hoắc Đông - Hoắc Đông Bào. Ông ta có 2 người vợ. Vợ chính thức là phu nhân Hoắc Đông. Bà ta không có con nên sinh ra đâm ghét vợ thứ sinh được Hoắc Kiến Hoa. Dần dần hại chết mẹ ruột của Hoắc Kiến Hoa. Anh hận mẹ cả vô cùng. Chỉ trừ khi có người cha bên cạnh, ngoài ra anh không bao giờ gọi "mẹ". Vợ chính thức dần sau đó đã biết hối lỗi và bù đắp cho Hoắc Kiến Hoa. Nhưng đều muộn màng.
Mẹ cả lên phòng gõ cửa "Kiến Hoa, con đã ngủ chưa,......?" Mãi không nghe hồi âm từ Hoắc Kiến Hoa. Bà lục đục định bước vào phòng " Không cần, tôi ngủ rồi, bà đi về phòng đi! " Hoắc Kiến Hoa lạnh lùng đáp. "Được Kiến Hoa con ngủ đi, mẹ đi đây!"Người mẹ quay lưng. "Ai cho bà là mẹ tôi, không phải tôi đã nói rồi sao bà không phải mẹ tôi! Mẹ tôi chết rồi. " Hoắc Kiến Hoa tức giận. Người mẹ giật phắng người.
Hoắc Kiến Hoa đắp mền, chuẩn bị ngủ, chợt có một tin nhắn từ nhân viên công ty.
" Tổng Giám Đốc, số điện thoại của cô Triệu đây ạ ! 0918xxxxxx....."
Anh không hồi đáp tin nhắn chỉ lưu lại số rồi đi ngủ. Cả đêm anh không ăn gì, bụng đói tới sắp vỡ. Anh cố nhịn. Đôi mắt lừ đừ, một tay ôm bụng, một tay cầm điện thoại bấm số của Triệu Lệ Dĩnh. Hoắc Kiến Hoa trông có vẻ khá mong mỏi.
"Triệu Lệ Dĩnh.........." Hoắc Kiến Hoa đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, đã không thấy anh đâu. Hóa ra là ........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro