Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

HỘI SĂN SLAVES

CHƯƠNG 9

– Ê hồi nãy hình như trước nhà thằng Tiến có mấy đứa choai choai đứng lấp ló ngoài cửa phải ko bà?

– Ừ đúng rồi, yên tâm đi ko phải là trộm đâu, tôi thấy thằng Tiến ra mở cửa cho tụi nó mà.

– Vậy thì tốt quá, cứ tưởng là trộm hay tụi nghiện ngập gì chứ.

– Bà cứ nói quá, trong đám đó tui để ý có hai thằng tướng tá nhìn cao ráo sáng sủa, còn hai đứa kia nhìn có vẻ quậy.

– Thôi kệ thằng Tiến có bạn là tốt rồi,…

– Ừ, thằng bé ngoan ngoãn hiền lành thế mà…

Thằng Tiến đứng thẳng người, vung cú đấm thẳng vào cơ bụng 6 múi của thằng Giang đang đứng dựa vào thân cây xoài. “hự”, thằng nhóc đấm ko mạnh lắm nhưng cũng ko hề nương tay, lực đấm đủ để cậu phải cúi gập xuống, miệng ói vài bãi xuống sân vườn. Tiến buông tay ra, tức thì cậu ngã người xuống cỏ, cũng cố ý tránh bãi ói mình vừa phóng uế, ngã xuống bên cạnh Quân, người bạn thân chí cốt, hiện cũng ko một mảnh vải che thân đang nằm thở dốc. Thằng Tiến cúi người xuống, xoa đầu chúng, nói:

– Thằng Van chịu được 10 cái gutpunch, thằng Mật 12 cái. Kể cũng có tiến bộ.

Van và Mật là tên chó mà tụi nhóc đặt cho chúng, cách đây vài tuần. Van là tên chó của Quân vì da nó trắng trẻo như vani, còn thằng Giang thì da nó có màu bánh mật. Là người, có tên do cha sinh mẹ đẻ đặt mà nay lại phải dùng tên chó, còn là do tụi loai choai vắt mũi chưa sạch gán cho. Nhục ko? Nhục chứ! Quá nhục! Nhưng nhục thì làm được gì? Chẳng gì cả khi cả 2 đều đã bị nắm thóp. Phải chi phản kháng được, chúng nó sẽ gào thét lên: “Tên tao là Tô Minh Quân!” “Tên tao là Trương Hoàng Giang!”. Đấy, tên chúng nó đẹp thế đấy, thế mà giờ lại lòi đâu ra hai cái tên lạ hoắc từ trên trời rơi xuống, khắc vào hai cái vòng chó đeo trên cổ chúng. Nhưng lực bất tòng tâm, chúng ko thể, hay rõ hơn là chúng ko dám, vì kể từ ngày định mệnh ấy, ý chí phản kháng trong chúng dần bị bẻ gãy bởi những trò chơi tàn bạo của lũ nhóc mà chúng cứ ngỡ là chỉ có trong những clip sex chúng hay xem để thủ dâm. Thay vào đó là kỹ năng bú cặc giờ đây đã thành thục, liếm chân liếm giày, sủa như một con cho thực thụ. Nghe mà mỉa mai thay phận hai thanh niên trai tráng từng là trai thẳng, giờ đây chỉ là phận bú cặc mà chúng từng khinh miệt. Cả hai cùng ngước mắt lên nhìn thằng nhóc đáng tuổi em mình đang xoa đầu chúng. Thằng Tiến thấy trong đáy mắt chúng những đốm lửa căm hờn yếu ớt chỉ còn là một nhúm than đen. Thằng bé mỉm cười, công sức dùng đòn roi huấn luyện những thằng cứng đầu quậy phá, tỏ vẻ ta đây thành chó đã thành công. Chỉ là vẫn còn vài con còn lởn vỡn bên ngoài. Chẳng sao, bọn chúng sẽ chẳng được tự do lâu đâu. Nó đứng dậy, tay cầm dây xích kéo buộc cả hai phải dậy mà bò theo nó đến vòi rửa. Tiến cầm lấy vòi mà xịt thẳng vào người chúng. Nước buổi sáng lạnh làm Giang và Quân co rúm cả người lại, mặt nhăn nhó chịu đựng, nhìn thảm hại đến tội. Mà ai nhìn ngoài cái thằng đang xịt nước lạnh thẳng vào người chúng và hai thằng nhóc Bình và Hiếu đang ngồi nhai chóp chép ổ bánh mì một cách ngon lành chứng kiến hết thảy mọi việc kia. Như thể chúng là bề tôi đang gột rửa chuẩn bị dâng hiến cơ thể mơn mởn sức thiếu niên lên cho chúng, mặc chúng tùy ý hành hạ. À không, còn tệ hơn thế, giờ chúng là nô lệ, mà còn là nô lệ chó nữa chứ, loài thấp hèn nhất trong tất cả. Cái lứa tuổi vị thiếu niên còn non nớt chưa hiểu sự đời, như ngựa non háu đá để rồi bị xích cổ, trở thành nô lệ chó như thế này đây. Chúng có lỗi gì? Chúng ko biết…Chúng có lần hỏi thằng Tiến tại sao lại là bọn chúng, chúng đã làm gì sai mà ông trời lại trừng phạt chúng thế này, chừng nào mới buông tha chúng, chừng nào chúng mới được nghỉ ngơi,… Hàng tá câu hỏi đau đáu trong lòng nhưng đáp lại chỉ là câu trả lời “Cứ ngoan ngoãn phục vụ cho bọn tao đi, đừng hỏi nhiều”. Ngoan ngoãn ư? Mẹ kiếp! Đã ngoan rồi nhưng đằng nào cũng bị đập tơi bời, đã ngoan rồi mà cũng bị lôi ra giã như giã gạo, đã ngoan rồi mà lúc nào thích cũng bị chúng lôi ra hành, dần dần chúng chẳng còn mong đợi gì nữa. Mọi thứ dường như trở thành thói quen, như việc đều đặn sáng sớm vệ sinh lỗ hậu kỹ càng rồi nhét một con cặc giả cỡ nhỏ vào rồi mới đi học, đến trường thì vào toilet hay 1 góc khuất cởi quần vạch đít ra cho bọn trẻ kiểm tra, có lúc một thằng hứng lên búng dái mấy cái thì xác định cả buổi dái ê ẩm, hay việc buổi chiều phải vào trường dù ko có tiết học đợi lũ ôn đó học xong thì dùng lưỡi liếm sạch chân, xoa bóp chân cho chúng, hay lâu lâu đang học phải giả vờ xin đi toilet để rồi bị chịch nát bấy ở đấy. Sợ nhất là lúc đang bị đụ thì có vài đứa lớp 6 lớp 7 đi ngang qua thấy, đã thế còn rên như đĩ trước mặt chúng, hên là đã Giang và Quân lúc ấy được trùm kín mặt, ko thì xác định mặt mũi của chúng mất hết…Có kể cả ngày cũng ko hết những trò nhục nhã mà chúng phải làm theo lệnh lũ nhóc. Bọn ấy bày hết trò này sang trò khác làm chúng chẳng còn có thể nghĩ ngợi gì nữa ngoài việc phải tuân lệnh và làm hài lòng những chủ nhân của chúng. Có lẽ chúng còn nhớ cách bú cặc như thế nào, liếm chân thì liếm ra sao hay sủa ở tông giọng nào để giống chó còn kỹ hơn là nhớ bài học vì dù gì thì ngày nào chúng chả thực hành, kể cả lúc bị lở miệng hay đau lưỡi thì cũng phải nuốt đau mà thực hiện, hên thì chúng ko bắt bú liếm này nọ, miệng và lưỡi được nghỉ ngơi nhưng thân thì phải gánh thay. Chúng bú liếm nhiều đến nỗi còn có thể nhớ cả mùi cặc và chân của từng đứa ra sao. Khổ sở là vậy, mà có ai thấu, có ai hiểu. Chúng tuy thôi phản kháng, nhưng vẫn hy vọng có ai đó cứu chúng dẫu niềm hy vọng ấy chỉ như ngọn lửa lay trước phong ba bão táp. Trong Quân, ngọn lửa ấy soi sáng bóng hình Lan, người mà nó yêu say đắm, cũng là nguồn động lực để nó gánh chịu mọi thứ dơ bẩn giáng xuống cơ thể này, và gia đình nó. Còn Giang là người thân mà cậu thương yêu và thằng bạn chí cốt này, người đã vô ý kéo cậu vào đống bùn này. Hỏi cậu có hận nó ko? Có chứ, hận vì nó vào buổi chiều đó đã nhu nhược ko đứng lên cùng cậu đập bọn nhóc, hận nó đã để lũ nhóc yếu hơn mình đè ra hiếp dâm rồi quay phim chụp hình đe dọa, hận nó chỉ biết nghĩ đến Lan làm động lực chính mà quên đi thằng bạn thân. Nếu thời gian quay lại, cậu sẽ chạy đi vào buổi chiều ngày hôm đó. Nhưng cũng là thương, thương vì biết thằng bạn mình ngây thơ mà yếu ớt ko chống chọi lại được lũ nhóc, dẫu cậu và Quân cũng từng đi đánh nhau nhưng chỉ là 1 chọi 1 chứ ko phải bị hội đồng cả đám, thương vì nó yếu hơn mình nên trong tâm cậu đã định sẵn là chở che cho nó như một người anh em dù cả hai đều phận làm chó như nhau. Cậu nhìn qua nó, nó nhìn qua cậu. Cả hai chẳng nói gì, thở dài tự ôm lấy cơ thể run bần bật.

Thằng Tiến nhìn qua một lượt, thấy cơ thể chúng đã sạch đất, nó tắt vòi nước, rồi cầm lấy dây xích dắt cả hai bò vào nhà. Thằng Bình và Hiếu thấy vậy thì nhai vội ổ bánh mì rồi cũng cất bước đi theo. Nhà thằng Tiến là một ngôi biệt thự kiểu Pháp có 3 tầng, sân vườn rộng, thoáng mát nhưng điều đáng ngạc nhiên là chỉ có mình nó ở đây. Chẳng ai biết lý do vì sao, thằng Tiến cũng chẳng chia sẻ với ai. Vì thế mà ko khí trong nhà có chút lạnh lẽo, đơn côi. Thằng Tiến dắt cả bọn vào nhà, Bình và Hiếu ngồi ghế sofa, còn Quân và Giang bò theo nó vào nhà ăn. Tại đây, nó buột xích vào chân bàn, để hai thằng trần truồng quỳ chổng chơ rồi bắt tay vào nấu bữa sáng. Chẳng mấy chốc hương thơm ngào ngạt bay khắp nhà, làm hai thằng nhóc từ nhà trên chạy xuống xem món gì mà kích thích lỗ mũi đến vậy. Ô hóa ra là món cánh gà và ức gà chiên kèm rau muống xào tỏi. Tụi nhỏ nức nở khen:

– Ngon quá đại ca. Cho ăn miếng đi.

– Tụi mày mới ăn sáng xong.

– Đi mà. Chứ để cho hai con chó này ăn cũng vậy hà.

– Vậy để tụi nó gặm xương cũng được

Biết tụi nó nói ai, hai thằng chỉ biết im lặng. Nhưng lúc đến đây chúng đã được dặn ko ăn gì rồi còn bị gutpunch đến ói mửa nôn khan, cộng thêm phải gồng mình chịu tắm nước lạnh buổi sáng và bò 1 mạch từ sân tới nhà bếp, Quân và Giang giờ đã đói đến lả người, có cho chúng gặm xương cũng được, miễn có cơm ăn. Nhưng thằng Tiến cũng chẳng ác đến thế, hay chí ít là thằng bé sẽ ko để cơn đói bụng cản trở cuộc vui sáng nay. Nó nấu 3 cánh gà và 2 ức gà, nó múc 3 cánh ra 3 tô cho nó và hai tên nô lệ đang đói meo, thêm rau xào vào rồi đặt 2 tô xuống trước mặt Giang và Quân, lạnh lùng nói “Ăn đi”. Chỉ đợi có thể, cả 2 nhanh chóng cúi xuống vục mặt vào tô mà ăn, bộ dáng trông như những con chó thực thụ, à chỉ thiếu cái đuôi que quẫy. Thằng bé quay sang nói với lũ đàn em “Còn 2 cái ức gà, muốn ăn thì tự xúc tô mà ăn nhá” rồi bưng tô của mình ngồi vào bàn mà ăn. Bị bỏ lơ, tụi nhóc có vẻ ko hài lòng, chúng đành tự xúc tô ăn. Lúc đi qua chúng còn cố ý dùng chân đạp lên đầu hai kẻ trần truồng và vui vẻ khi nhìn nạn nhân của chúng sặc cơm. Như chưa đủ, thằng Bình còn ngồi xổm xuống kế bên Giang, dùng tay đè đầu cậu xuống rồi nhấc lên rồi đè xuống, nhìn mặt cậu dính đầy cơm mà hả hê, vừa làm vừa nói:

– Ăn cơm có vẻ khó nhọc nhỉ. Để tao giúp mày cho đỡ mỏi đầu nhé con. Ha ha!

– A…A!

Cậu rên la thảm thương, ai đời ăn cơm cũng ko yên. Cậu đã làm gì phật ý nó đâu mà nó làm vậy. Phận làm chó sao mà khổ nhục thế này. Quân nhìn cậu, nó đồng cảm nhưng ko thể làm gì, chỉ biết chú tâm mà ăn, trong tâm hy vọng mình ko bị thằng Hiếu hành. Nhưng đã lầm, một bàn tay ấn đầu nó xuống tô cơm, giữ chặt mấy giây rồi lại nhấc lên, mặt Quân giờ cũng dính đầy cơm, bóng bóng mỡ, nhăn nhó đến tội. Thằng Hiếu cười ha hả, rồi lại nhấn đầu Quân xuống. Khi thấy Quân cầm tay nó kéo ra, thằng bé siết chặt tay, ghì đầu Quân, nghe tiếng “Ư…ư…” mà cảm giác thư thái trong lòng. Chợt thằng Tiến cất giọng lạnh băng:

– Đủ rồi. Để yên cho chó ăn. Trời đánh còn tránh bữa ăn.

Đại ca đã lên tiếng, thì hai thằng nhóc cũng buông tay ra rồi đứng lên. Trước khi đi chúng cũng ko quên đá mạnh vào mông làm đôi cẩu tội nghiệp chúi nhủi, lật đổ tô cơm xuống sàn nhà. Cả hai lật đật ngồi dậy, làm theo chỉ thị “Ăn cho hết, đổ xuống sàn nhà cũng phải ăn hết, bỏ phí hột cơm nào là ăn roi hột ấy”. Cả hai lè lưỡi, cố liếm từng hạt rơi vụn, trong lòng thắc mắc ko biết sàn nhà có sạch hay ko. Liếm xong, chúng quay lại tô cơm mà nhanh chóng chén sạch, trong thâm tâm lần đầu tiên chúng thực sự biết ơn thằng bé sau bao chuỗi ngày căm hận nó.

Sau vài chục phút bữa sáng cũng trôi qua bình yên, thằng Tiến dọn dẹp tô chảo, rửa các thứ sạch sẽ, quay lại thấy trên mặt hai thằng chó đang quỳ còn dính nhớt. Nó nhếch môi, lấy một cái khăn ướt, cúi xuống lau mặt cho từng thằng một cách nhẹ nhàng. Lần thứ hai trong ngày Giang và Quân bất ngờ vì hành động của nó, ôn nhu đến lạ. Còn thằng Tiến, trong đầu nó chợt thoáng qua

– Anh này, lau miệng mà ko kỹ gì hết, còn dính nhớt kìa.

– Hehe, vậy vợ yêu lau cho anh đi.

– Hừ, chỉ được cái làm nũng.

Thằng Tiến cười, lần đầu tiên nó cười dịu dàng như vậy, vô tình dọa hai kẻ trước mặt nó một phen giật mình. Cái giật mình ấy kéo thằng bé trở về thực tại, nhìn hai ánh mắt hoang mang kia, nó lạnh lùng đứng lên nói:

– Chúng mày có 15 phút để nghỉ ngơi cho cơm xuống.

rồi đi thẳng lên phòng khách, để lại đôi cẩu nhìn nhau chẳng biết nói gì. Cả 2 cùng nằm xuống, riêng thằng Quân suy nghĩ, đôi mắt ấy, nụ cười ấy là của người đã biết yêu…

Rồi 15 phút bình yên mà ngắn ngủi cũng trôi qua, thằng Tiến lại xuống cầm xích dắt cả 2 lên phòng khách lúc này đã có thêm thằng Đại và Phi mới tới. Cả đám ngồi tán dóc về game Liên minh huyền thoại, Giang và Quân cũng có chơi trò này nhưng giờ đã chuyển sang chơi những trò bdsm. Và ngày hôm nay ko biết lũ trẻ sẽ bày trò quái đản gì đây, chúng lo sợ. Thằng Tiến ngồi vào ghế chủ tọa, đặt Giang và Quân trần truồng quỳ hai bên, trông khá uy nghiêm. Thằng nhóc nói:

– Nào, im lặng, đến giờ họp rồi. Làm nhanh xong nhanh cho hai thằng chó này đi học thêm nữa.

Cả đám im lặng. lắng nghe lời thằng bé nói.

– Giờ thì hội săn chó của tụi mình lập được 3 tháng 2 tuần. Hội tập hợp những người có cùng sở thích BDSM, có nhiệm vụ bắt những con chó hoang, hư hỏng, quậy phá làng phá xóm về dạy dỗ lại thành chó ngoan vâng lệnh chủ, tiêu biểu là hai con chó này.

Thằng nhóc xoa đầu hai tên đàn anh, kèm theo tràng vỗ tay tán thưởng của bọn kia. Đôi bạn chỉ biết cúi đầu, cảm thấy nhục nhã. Hóa ra là vậy sao? Hóa ra do tụi nó hư nên mới bị bắt làm chó ư? Mà như thế nào là hư? Tụi nó chỉ lâu lâu đi đánh lộn, trêu chọc bạn bè này nọ thôi mà? Đâu phải chỉ mình tụi nó, còn hàng tá bọn con trai khác cơ mà? Sao mà bất công quá vậy…Tụi nó chẳng đủ khôn để biết còn một lý do khác.

– Hội từ khi được lập đến nơi đã có 7 thành viên, 5 chủ và 2 chó. Sau bao tháng ngày huấn luyện, 2 con chó của chúng ta đã thành thục các kỹ năng. Chúng xứng đáng với vòng cổ và dây xích này, nhắc nhở chúng về sau rằng chúng mãi là những con chó quỳ rạp dưới chân chúng ta, là công cụ mà chủ nhân chúng thích dùng lúc nào thì dùng, thích vứt lúc nào thì vứt.

Chẳng thể nói gì, đôi cẩu chỉ biết im lặng, khẽ siết chặt tay. Từng lời sỉ nhục nặng nề mà thằng Tiến nói đã đánh bay cái nhìn tốt đẹp mới le lói của chúng dành cho thằng bé. Thật sự quá khốn nạn và đắng cay làm sao. Công cụ ư? Sao chúng cảm thấy chúng còn thấp hèn hơn cả thế…

– Giờ, anh em nói xem, chó ngoan thì nên khoe cho mọi người biết đúng ko?

– Đúng! Đúng! Cho tụi nó trần truồng giữa sân trường đi đại ca. Bắt tụi nó bú cặc hết bọn con trai trong trường đi…

Vân vân và mây mây những ý kiến được đưa ra, bàn tán cách làm chúng nhục nhất có thể giữa chốn công cộng. Cả hai thất thần, thôi rồi, ngày này rồi cũng tới, cái ngày mà chúng nó bị đem ra làm nhục giữa thanh thiên bạch nhật đã tới rồi. Thằng Quân cúi gục mặt xuống, hai tay ôm đầu, thằng Giang ngã người ra sau, mặt như muốn khóc. Chúng sốc thật rồi.

– Yên lặng nào! Xem ra tao chưa nói rõ làm hai bạn chó của chúng ta sốc tinh thần rồi. Này! Dậy nào!

Thằng Tiến vỗ vỗ đầu cả hai, chúng gắng gượng ngồi dậy. Thằng nhóc nói tiếp:

– Sẽ ko có chuyện tụi tao lột truồng chúng mày giữa chốn đông người đâu. Yên tâm. Mà thay vào đó tụi mày sẽ phải phục vụ những người mà tao chỉ định.

Khẽ thở phào rồi lại điếng người, cả hai trố mắt. Điều đó có nghĩa

– Từ giờ hai con chó của chúng ta sẽ nâng cấp lên thành hai con đĩ chó. Chúng có nhiệm vụ và bổn phận phải làm chúng ta tự hào bằng cách dùng cơ thể chúng hài lòng người khác và kiếm tiền về để chủ nhân chúng được tiêu xài thoải mái. Và để chuẩn bị cho điều đó, nay tao sẽ cấp chúng mày thứ này.

Nói rồi thằng Tiến mở cái hộp đặt trên bàn từ lâu và lấy ra hai cái khóa cu bằng inox. Nó cúi xuống đeo khóa vào cho Giang và Quân, tiếng cách vang lên đóng lại những chuỗi ngày tự do xuất tinh của hai bạn trẻ.

– Tự se đầu vú xem nào. Thằng Tiến ra lệnh.

Đôi cẩu làm theo, chẳng mấy chốc chúng đã cảm thấy nứng cặc nhưng chúng ko thể cương vì khóa cu đã tàn nhẫn chặn đứng sự cương cứng ấy. Chúng cảm thấy đau, bụm dái lại mà rên rỉ, cảm giác như chui đầu vào ổ kẹt ko lấy ra được, bứt rứt, khó chịu đến khôn nguôi. Biểu hiện của chúng làm thằng Tiến hài lòng. Thằng bé có chút tiếc nuối khi ko làm điều này sớm hơn, từ lúc thu phục chúng, nhưng kệ, muộn còn hơn ko. Dẫu sao, đã đến lúc hai con chó này tỏ ra hữu ích.

CHƯƠNG 10

Ngày chủ nhật, không khí thoáng mát sau cơn mưa trái mùa hồi đêm qua làm lòng người thư thái. Bác Điền vươn vai, khởi động chuẩn bị cho chuyến chạy bộ buổi sáng. Chợt trước cổng trường bác thấy tụ tập bốn năm thằng con trai. Trong đám ấy bác chỉ thấy quen một đứa. Bác cất tiếng hỏi:

– Này mấy đứa tụ tập gì ở đây thế?

– Dạ bác mở cổng cho tụi con vô đi ạ.

– Ô Tiến à? Có chuyện gì không con?

– Dạ tụi con vô chụp ảnh chuẩn bị cho một vài sự kiện cho trường ạ. Thằng Tiến cười tươi.

– À à vậy được. Đợi bác tí.

Cánh cổng trường được mở, tụi nhỏ nhanh chóng ùa vô mang theo tiếng hò dô của lũ trẻ, sớm làm náo nhiệt một góc trường. Bác bảo vệ cười, đúng là nhiệt huyết tuổi trẻ, có điều ông thấy hai đứa đẹp trai nhất trong đám ngồi đằng trước có vẻ không vui lắm. Mà ông cũng chẳng lên tiếng hỏi, vì ông nghĩ chắc hai đứa còn ngái ngủ. Gác chuyện thắc mắc qua một bên, ông bắt đầu chạy bộ, để lại sân trường cho tụi nhóc thoải mái tự do làm những chuyện mà ông không bao giờ có thể tưởng tượng nổi.

Tụi nhóc chạy xe đến khu vườn của trường. Gọi chỗ này là khu vườn vì nơi này trồng nhiều cây xanh, bồn hoa nhất, cỏ được cắt tỉa gọn gàng, không gian thoáng đãng, sáng sủa, mát mẻ. Đây là địa điểm thích hợp cho một ngày chụp hình. Dĩ nhiên, với sự góp mặt của tụi du côn nhỏ tuổi này cùng nạn nhân của chúng, buổi chụp hình này sẽ có chút khác biệt. Theo quy định, Giang và Quân sẽ tự giác lột đồ nhưng lần này chúng được mặc quần áo, được lệnh tạo dáng. Việc này không khó khăn gì với hai đứa vì chúng cũng hay đăng hình lên facebook thả thính các kiểu với gương mặt đẹp trai hút hồn cùng thân hình khỏe khoắn. Nhưng đó là trước đây khi thân thể chúng còn được tự do, thân thể chúng còn trinh nguyên, trong sạch, giờ đây chỉ còn là sự vấy bẩn hôi tanh mùi tinh trùng và nước đái cùng những giọt nước mắt khốn khổ thầm rơi hằng đêm.

Đồ chúng đang mặc là hai chiếc áo sơ mi trắng, cổ đeo cà vạt đen, quần tây, đeo dây nịch, đầu tóc cắt tỉa gọn gàng, cộng thêm thân hình và gương mặt trời phú, tổng thể nhìn chúng trông vô cùng thanh lịch, tràn đầy sức xuân trẻ. Để tay trong quần, mắt nhìn đăm chiêu, đứng dưới tán cây trông chúng thật ăn ảnh. Tiến hài lòng với kiểu thứ nhất, sang kiểu hai thằng bé yêu cầu chúng phải cười tươi. Nhưng sao chúng có thể? Khi tâm hồn chúng giờ đây đã vẩn đục, suy nghĩ chúng giờ đây chỉ còn đọng lại những tháng ngày bị hành hạ tàn nhẫn, bị bắt làm chó, bú cặc đến mỏi mồm mà vẫn không được tha, bú liếm những bàn chân hôi hám của lũ trẻ khi chúng đi học hay đi chơi thể thao về, quỳ ngậm sịp thấm mùi nước tiểu của bọn chúng đợi chúng tắm ngoài cửa với cái cổ đeo xích, cặc bị khóa, lồn bị nhét trứng rung, bị đụ đến tơi tả,…những tháng ngày ấy đã nhồi vào đầu chúng suy nghĩ thèm cặc đến điên dại, khiến chúng chẳng thể cười tươi được nữa. Chúng biết giờ đây chúng chẳng còn là trai thẳng, điều mà những kẻ kỳ thị gay như chúng đã từng thầm tự hào. Mỉa mai thay, những kẻ ấy lại phải cầu xin tụi con trai cho bú cặc, van nài chúng đút buồi vào lỗ lồn đang giật vì nứng, thậm chí trong cơn nứng sản chúng còn sẵn sàng đáp ứng cho tụi con trai lớp nó đụ nếu tụi nó muốn. Mỗi cái lớp nó thằng nào thằng nấy đều cao to dâm dục không kém tụi nó. Nghĩ tới cảnh bị lũ con trai ở tuổi động dục đụ chắc lồn chúng bấy nhầy. Mà lồn chúng vốn đã bấy nhầy sẵn rồi. Hai thằng cười gượng, dĩ nhiên thằng Tiến không chịu. Thằng bé nói:

– Hai thằng chó mày có 10 giây để cười tươi.

Làm chó cho bọn nhóc khoảng thời gian qua đủ để hai thằng hiểu mức độ tàn bạo của chúng, đặc biệt là thằng Tiến. Thành thật mà nói, hai đứa khiếp sợ thằng cầm đầu kia. Ngày qua ngày chúng sống trong nỗi sợ không biết thân thể mình phải chịu đựng trò chơi gì mới của nó thế nên dần dần trong chúng nảy sinh tâm lý sợ hãi, cố gắng chiều lòng tụi nhỏ, hay nói cách khác là vâng lệnh tuyệt đối, chúng sẽ làm bất cứ điều gì để tụi nhỏ không phật lòng. Đó cũng chính là ý đồ của thằng Tiến, dùng hình phạt răn đe làm hai tên đàn anh từng ngông cuồng, kiêu ngạo phải khiếp sợ đến quy phục.


Quân cố gắng suy nghĩ về những ngày tháng tươi đẹp với tình yêu cấp 3 của nó, Lan, về nụ cười tươi, hồn nhiên của em ấy, về cơ thể múp máp, ngon lành của ẻm. Còn Giang, cậu nghĩ về những tháng ngày vô tư, thoải mái tụ tập cùng anh em, cùng nó chơi thể thao, ngắm gái, buông lời kỳ thị bọn bê đê trong trường,…Ôi nhớ lại khoảng thời gian sao quá đỗi hạnh phúc ấy khiến đôi môi chúng thực cười tươi dẫu chỉ trong giây lát. Khoảnh khắc sáng giá hiếm hoi ấy nhanh chóng được thằng Tiến chụp lấy. Hài lòng khi xem lại hình ảnh, thằng Tiến ra lệnh hai thằng chuyển sang kiểu thứ ba. Kiểu này thì chỉ yêu cầu hai đứa vừa cười tươi vừa gồng cơ bắp. Trước đây chúng luôn siêng năng tập gym để le gái, sau này khi bị bắt làm chó, tụi nhóc đặt ra yêu cầu hai đứa phải tập gym ở cường độ nặng hơn. Kết quả cơ thể chúng càng săn chắc, nở nang rõ nét. Tụi nhỏ chơi hai con chó thiếu niên cơ bắp thế này lại càng đã, càng thống khoái.

Ba kiểu chụp đầu có vẻ đơn giản, nhưng Quân và Giang biết rồi mọi chuyện sẽ tệ hơn như cách chúng vẫn vậy. Thằng Tiến ra lệnh cho hai đứa cầm thoát hờ cà vạt, biểu cảm phải đạt ở mức ngông. Chúng làm theo lệnh, cố điều chỉnh mặt cho ra nét ngông nghênh. Bất ngờ thay, chúng lại làm điều này dễ dàng. Tụi nhóc có vẻ ngạc nhiên khi thấy hai con chó của mình lại có thể bày ra bộ mặt như thách thức ấy. Còn thằng Tiến thì không vì chính tay nó huấn luyện hai thằng nên nó hiểu rõ bản chất của chúng, từ hai thiếu niên lưu manh ngông cuồng chuyên đi đánh lộn, chửi thề với người khác núp bóng con ngoan trò giỏi thành hai con chó thảm hại, chôn vùi sự ngông cuồng dưới lớp tinh trùng đặc sệt mà ngày ngày chúng phải bú, phải liếm để rồi hôm nay phải bới lên như chó bới cục xương mà nó trân quý. Chính vì thế mà cái ngông cuồng hai đứa đang thể hiện chính là hình ảnh của chúng trong quá khứ lại càng trở nên thật dẫu chỉ trong giây lát. Thậm chí Quân và Giang cũng bất ngờ, chúng cứ tưởng giờ đây chúng chỉ là hai con đĩ chó thảm thương chỉ biết bú buồi, liếm đít, liếm chân, nghểnh mông ra cho tụi nhóc đụ, hóa ra trong chúng còn tồn tại vài biểu cảm đàn ông thế. Bất ngờ, nhưng lại càng là khinh sợ với thằng nhóc đại ca kia, khi dường như chúng có cảm giác rằng thằng bé biết chúng rất rõ hơn cả những gì chúng tưởng tượng. Trước đây cảm giác ấy chỉ như cá nằm trong chậu, giờ đây thằng bé như thần biển cai trị đại dương nơi những con cá nhỏ bé như chúng chẳng biết đến lúc nào thì bị xiên đến xuất tinh, bắn nước tiểu trong ê chề. Đó cũng là cách tận hưởng bdsm: cuộc chơi và thân thể nô lệ nằm trong tay chủ nhân, dù tình nguyện hay bị ép buộc.

Thằng Tiến tiếp tục yêu cầu hai thằng nô lệ mở hai cúc áo, phanh áo ra một tí, khe ngực của hai đứa hiện lên dưới ánh nắng buổi sớm trông hấp dẫn, gợi tình vô cùng, kết hợp với gương mặt điển trai pha chút ngôn cuồng, lưu manh của tuổi thiếu niên lại càng khiến khí chất của chúng tăng thêm một bậc. Chúng tiếp tục được lệnh xắn tay áo lên, để lộ ra cánh tay hiện gân tay menly cứng cáp. Thú thật, khi nhìn thấy cánh tay của chúng, bọn nhóc có phần hơi sợ và ganh tỵ vì sở hữu cánh tay nam tính như thế thằng nào chả muốn, nhưng càng muốn hơn và tuyệt vời hơn là sở hữu những con chó có đôi tay ấy. Mà không chỉ đôi tay, cả thân thể của mấy con chó ấy đều là cực phẩm, nếm một lần là nghiện.

Trên cổ chúng lúc này vẫn đeo cà vạt.

Ban đầu là hai cúc áo mở hờ, tay áo xắn lên, sau đó là cả hàng cúc áo cởi hết, lộ ra cơ bụng đẹp đẽ. Quân mấy tháng trước cơ bụng chưa hiện rõ vì cơ địa nó thuộc loại khó lên cơ bụng. Sau mấy tháng với yêu cầu gắt gao của tụi nhỏ, thằng bé tập luyện nặng hơn, kết quả cơ bụng 6 múi của nó hiện rõ lên như khung cộng thêm làn da trắng tự nhiên khiến người ta tưởng như nhìn vào thanh kẹo vani 6 múi. Còn Giang vốn dĩ cơ bụng của cậu đã hiện rõ từ trước, nay lại càng săn chắc hơn. Áo sơ mi được lột ra để lộ cơ thể ngày càng to chắc, đẹp đẽ của tuổi thiếu niên mơn mởn sức xuân màu vani và socola nổi bật.

Trên cổ chúng vẫn đeo cà vạt.

Tiếp đến là hai chiếc quần dài nhanh chóng bị lột bỏ, theo đó phô ra cặp chân ngon lành cùng chiếc quần lót bao bọc một khối u đọng nước. Lúc này chúng được yêu cầu quỳ thẳng người, hai chân banh rộng, tay để sau gáy, ngực ưỡn.

Trên cổ chúng vẫn đeo cà vạt.

Ở tư thế này mọi điểm nhấn ở phần thân đều được phơi bày rõ trước mắt người xem, từ hai bắp tay to khỏe che chắn cho vùng nách sạch bóng lông sang bộ ngực nở nang lấm tấm vài giọt mồ hôi đến khe ngực quyến rũ chuyển xuống cơ bụng 6 múi rõ ràng, đẹp đẽ.

Chụp lấy vài tấm rồi thằng Tiến bước tới, tháo cà vạt ra và đeo vào cổ chúng hai vòng cổ xích chó mang tên chó của chúng: Van và Mật. Thằng bé bước lại chỗ cũ chụp lấy khoảng khắc đáng xấu hổ này: từ hai thiếu niên đẹp trai thanh lịch bỗng chốc hóa thành hai con chó trần truồng lè lưỡi quỳ gối phơi dâm giữa sân trường.

Trên cổ chúng giờ là xích chó.

Sự đối lập này sẽ tạo điểm nhấn cho bộ ảnh chào khách của tụi nó.

CHƯƠNG 11

Và rồi buổi chiều chụp hình cứ thế tiếp tục với rất nhiều tư thế khiêu dâm gợi dục. Chúng hoàn toàn trần trụi giữa thanh thiên bạch nhật, tạo những dáng hình với thần thái chẳng kém những diễn viên sex trên những ảnh bìa video dâm dục là bao. Sống trong kiếp chó, chúng đã quen với điều đó rồi, dù rằng chẳng tự hào gì khi thú nhận chuyện xấu hổ đã thành thói quen hằng ngày như vậy. Nhưng có một điều càng khó thú nhận hơn là trong thâm tâm, chúng bắt đầu thích điều đó. Ban đầu chúng cố tự ngụy biện rằng tất cả chỉ là sự thích ứng. Để rồi đến khi đêm đến – khoảng thời gian hiếm hoi chúng được bọn trẻ nghỉ ngơi để học bài – cơ thể chúng lại trở nên rạo rực vô cùng. Chúng rất muốn thủ dâm để thỏa mãn cơn thèm khát đã đến đỉnh điểm, nhưng với con cặc bị khóa kín thì chụp hình là phương thức duy nhất giúp chúng phần nào giải tỏa. Chúng tự tạo nhục dáng, tự chụp lại rồi xóa rồi lại tạo dáng rồi lại xóa, vì chúng không muốn lũ nhóc biết chúng đã đến mức độ tự nhục bản thân, chúng coi đó là phòng tuyến tự dựng cuối cùng cứu vớt danh dự của bản thân. Nhưng đó cũng là lúc Quân và Giang biết chúng đã thực sự chìm sâu vào trong vũng lầy sa đọa đầy ắp tinh trùng, nước đái và nước mắt. Cũng tội nghiệp cho chúng khi ở lứa tuổi đáng lẽ được ăn chơi này chúng phải làm chó, làm nô lệ tình dục cho bọn ranh con vắt mũi chưa sạch này. Càng tội nghiệp hơn khi cái suy nghĩ non nớt ấy chẳng thể qua mắt được thằng Tiến. Vì thằng bé biết cái bản tính cẩu dâm đã dần dần ngấm sâu vào trong tâm hồn hai thằng. Chúng có thể gượng gạo khi làm những chuyện xấu hổ, nhưng thần thái dâm đãng cùng sự thèm khát đụng chạm đến uốn éo cơ thể dẻo dai như đĩ đã tố cáo chúng. Sớm thôi, hai thằng sẽ tự nguyện dâng hiến đời chúng cho nó, thằng Tiến biết. Thế nên ngày hôm nay nó mới dắt cả bọn đi chụp hình, một phần để lưu lại kỷ niệm ngày bắt được bọn chúng, phần khác để phục vụ cho kế hoạch tiếp theo, quan trọng nhất là để chúng chứng tỏ trình độ làm đĩ được huấn luyện kỹ càng đến mức điêu luyện. Trông mà xem, hai thằng đĩ chó hot boy dưới ống kính đang uốn éo cơ thể khỏe khoắn, mơn mởn sức xuân của chúng: từ tự tay bóp hai bầu ngực đến vuốt ve khối cơ bụng rắn chắc, lấp lánh mồ hôi khi đôi mắt chúng nhắm nghiền, miệng hơi mở, ngửa cổ khoe xương quai xanh mê người, chuyển cảnh là chúng tự chổng cặp mông căng mộng khoe lỗ hậu sạch lông, lỗ nhụy hơi đen, chúm chím mời gọi đàn ông đến hút mật, trên miệng thì ngậm ngón tay, biểu cảm e thẹn. Từ hai thiếu niên thanh lịch, chúng xuất sắc lột xác thành hai thằng chó thèm cặc đến dâm đãng như vậy, âu một phần có lẽ thực sự trong chúng từ trước cái ngày định mệnh ấy đã tồn tại sẵn hai con chó hoang qua thời gian rèn dũa trở thành chó dâm hoàn hảo.
Trời dần nắng gắt, nhưng thằng Tiến vẫn mải miết với công việc nháy chính của mình, lũ nhóc thì ngồi trong hành lang thoáng mát vừa ngắm nhìn đại ca chúng chụp hình hai thằng chó điển trai vừa trò chuyện.
– Má lâu vãi cặc. Chừng nào mới xong vậy tụi bây? Thằng Đại nôn nóng lên tiếng.
– Chắc chừng chục phút nữa.
Thằng Hiếu trả lời, mặt vẫn dán vào chiếc điện thoại.
– Nói đại ca lẹ lẹ đi chứ tao nứng cặc lắm rồi.
Thằng Phi nói xong lại xoa xoa cái đùm của mình.
– Mẹ, cặc có chút éc mà bày đặt nứng này nứng nọ.
Hiếu lên tiếng châm chọc, đáp lại là một cú lườm nguýt của nhóc Phi.
– Đụ má chứ cả tuần này có được đụ hai thằng chó đó đâu.Kể từ khi thằng Tiến ra cái luật đứa nào có điểm kiểm tra cao nhất thì được quyền chơi, tao toàn tịt ngòi.
– Ngu thì ráng chịu đi con chó.
Thằng Bình đang vừa móc cặc ra sục nhẹ vừa đâm xỉa thằng bạn. Hậu quả là một cú đánh nhẹ vào cặc nó từ đối phương.
– Á! Đau mày!
– Im đi, coi chừng tao biến mày thành chó giờ.
– Cặc, chừng nào học giỏi được như tao thì hãy lên tiếng nhé.
Thế là cuộc ẩu đả xảy ra dù chỉ trong phút chốc với sự can ngăn của thằng Đại. Tuy tức trong lòng nhưng Phi cũng phải công nhận, sức học của bản thân còn thua thằng bạn mình nhiều. Thế nên mỗi lần phát bài kiểm tra ra, thằng Bình luôn hí hửng vì nó biết nó lại được quyền chơi đùa hai thằng chó của hội mà không phải san sẻ cho ai. Cảm giác độc chiếm của ngon trong sự tức tối của những kẻ còn lại càng khiến nó tự cao. Dù thằng Tiến có ra luật ai đã hưởng hai lần liên tiếp thì phải xoay tu nhường lượt cho những người còn lại, sự ấm ức trong lòng Phi vẫn còn đó. Thằng bé thực mong một ngày chính nó được đụ chính thằng bạn phách lối của mình để bớt cái ngông cuồng trẻ trâu lại, dù rằng chính bản thân nó cũng trẻ trâu chẳng kém. Thật ra điều nó bực nhất chính là dựa vào cái luật ấy sẽ xác định ai là chủ sở hữu thằng Giang thực sự. Kể từ cái ngày đầu tiên thu phục Quân, nó đã nhắm Quân làm nô lệ tình dục cho nó nhưng cuộc đời thật bất công khi thằng bạn mình cũng đã nhắm và quyết tâm có được Quân làm chó cho mình. Còn thằng Giang đã có đứa đặt hàng cậu, không thể khác.Nó biết nó sẽ không thể có được Giang khi luật mà Tiến đưa ra là tôn chỉ hoạt động của hội, không thể thay đổi, mang đến bao tiếc nuối cho thằng nhóc. Hậm hực ngồi xuống kế bên thằng đàn em, thằng Phi hỏi:
– Mà sao lần này lại tốn công chụp kỹ vậy? Chẳng phải lần nào chơi hai thằng đó tụi mình cũng chụp hình quay phim lại sao.
– Để chào hàng đó ông anh. Thằng Hiếu trả lời bâng quơ.
– “Chào hàng”????
– Bữa đi họp chắc ông anh lo hóng đụ hai thằng đó mà không nghe chứ gì.
– À thì… Hè hè…Mà chào hàng gì vậy?
– Anh sớm biết thôi, khi hội ta sẽ bắt thêm hai con chó mới.
– Chó mới?! Chó mới nào vậy?
Điều này thực sự thu hút sự chú ý của Phi vì nó sẽ có thêm cơ hội sở hữu một thằng con trai làm chó cho mình.
– Ai vậy? Có thông tin cho tao biết không?
Thằng bé vô cùng háo hức.
– Đợi tí, để em kiếm facebook của nó cho anh coi hình.
– Lẹ lẹ.
…..
– Nè.


Đôi mắt Phi sáng rực lửa tình khi nhìn vào tấm ảnh hiển thị trên màn hình: một thiếu niên với cơ thể nở nang, vừa người, cơ bụng 8 múi hơi lệch, mình lấp lánh mồ hôi với gương mặt đẹp trai pha chút đểu cáng, bất cần – một con thú hoang dã cần được thu phục. Lửa tình trong nó càng dâng cao khi nghĩ đến cảnh tượng gương mặt điển trai lưu manh ấy phải mở miệng cầu xin nó đụ hắn đến nát lồn, van nài nó chà đạp tấm thân khỏe khoắn ấy. Ôi càng nghĩ nó càng quyết tâm có được tên này. Ôi càng nghĩ nó càng cảm thấy cơn bực tức trước đây dành cho thằng bạn và cái luật xàm lồn thằng Tiến đặt ra vơi bớt đi, nếu không một ngày nào đó nó sẽ đè cả đại ca nó ra mà đụ mất. Ôi càng nghĩ nó càng hứng tình. Ngày hôm nay rốt cuộc trong mắt nó đã đẹp tình hẳn lên.
– Thằng này là của tao!

CHƯƠNG 12

– Thằng này là của tao!

Nó nói câu này những ba lần, to và rõ ràng, cốt để cho mấy đứa còn lại biết nó đã xí trước thằng này làm chó của mình. Thằng Bình vốn chắc suất sở hữu Quân nên chẳng mấy quan tâm lời thằng bé nói, nó lại tiếp tục sục. Lần này Đại lên tiếng:

– Đụ mẹ, chưa gì mà đã dành rồi.

– Tao thích! Thằng này là của tao! Mày dành không?!

Phi nói, lại sấn tới Đại làm thằng bé hơi sợ với vẻ mặt hung dữ của mình. Luận về đánh nhau, Đại chắc chắn không bằng Phi thế nên lùi một bước có vẻ là lựa chọn khôn ngoan lúc này. Dẫu sao, còn rất nhiều chó trong trường, không sở hữu con này thì cũng có con khác.

– Thằng chó, thích thì lấy đi mày. Éo thèm.

Nói rồi Đại kiếm chỗ ngồi lại coi tiếp buổi chụp hình.

Lúc này Hiếu cất lời:

– Anh xí thằng này thì em xí thằng còn lại. He he.

– Đâu cho coi thằng đó đi.

Ảnh một nam sinh khác hiện ra, với vầng trán rộng, gương mặt thanh tú, tổng thể cho người xem cảm giác một thiếu niên anh tuấn, khí chất nam tính, đặc biệt ở đôi mắt linh động, hút hồn người nhìn. Tuy không có ảnh body nhưng xét về dáng người cũng thuộc dạng ngon lành. Bất quá thiếu niên này không lọt vào mắt xanh của Phi, điều này chẳng biết là hên hay xui.



Cũng ngon. Nhưng thằng đầu ngon hơn. Và nó là của tao.

– Ok ok anh cứ giữ nó. Thằng này của em.

Nói rồi cả hai quay lại quan sát tiếp buổi chụp hình với mớ toan tính đen tối dần hiện lên trên khuôn mặt ở độ tuổi đáng lẽ còn non nớt nhưng lại rành rọt hiểu chuyện tình dục.

Quay trở lại buổi chụp hình, thằng Tiến đã chụp được gần như đầy đủ mọi tư thế cần thiết, chỉ còn…

– Bình, Đại, lại đây!

Bất ngờ bị gọi tên, hai thằng nhóc chạy đến với thắc mắc trong lòng.

– Thằng Bình cầm dây thằng Quân, Đại cầm thằng Giang. Tạo dáng chủ tớ đi.

Ôi xời, tưởng là chuyện gì, Bình cảm thán. Gì chứ chuyện này thì quá dễ. Đoạn thằng bé quay sang nắm đầu Quân kéo lên khiến cổ nó hơi đau, buộc nó phải nhoài người lên trong khi vẫn phải duy trì tư thế quỳ, mặt nhăn nhó khổ sở.

Tách.

Đại tỏ ra không kém cạnh. Thằng bé không kiêng nể mà dùng chân đạp đầu Giang dí xuống đất trong khi tay dùng sức kéo căng dây xích ép Giang phải ngẩng cổ lên, miệng cười khoái chí nhìn thiếu niên dưới chân mình giãy dụa trong bất lực.

Tách.

Lại thêm hai tấm ảnh khắc ghi khoảng khắc nhục nhã đời chó của hai mỹ thiếu niên.

– Được rồi. Ảnh cuối cùng. Bây đái vào người tụi nó đi. Nhớ là vào người nhé, chứ không phải mặt.

Tiến nói, giơ máy chụp ảnh sẵn sàng. Tụi nhỏ cũng vậy, thằng Bình một tay vẫn giữ đầu Quân ngửa lên, tay kia móc cu ra bắt đầu đái xè xè vào Quân. Từng dòng từng dòng nước tiểu nóng hổi, khai rình chảy tuột từ cổ qua khe ngực xuống những múi bụng. Dù làm điều này không biết bao nhiêu lần nhưng cảm giác thống khoái vẫn luôn hiện hữu trong Bình như ngày đầu. Nhớ lại trước đây thằng bé chỉ coi phim sex cùng đọc truyện gay bạo dâm như nam sinh trung học, số phận rồi thủ dâm chứ chẳng có gan nghĩ một ngày sẽ đối xử như vậy đối với một thằng con trai khác ngoài đời thật. Để rồi trời cho cơ hội, nó được tham dự vào hội săn chó bí mật này, thỏa thuê mà thực hiện đam mê hành hạ lũ con trai, thỏa mãn thú tính trên cơ thể của những đứa hot boy mà trước đây nó có mơ mới làm. Cảm giác ấy thật vô cùng thống khoái chẳng thể diễn tả thành lời. Cho dù đó là tạo nghiệp thì Bình cũng chấp nhận vì được sai khiến, điều khiển một thằng nam nhi khác làm bất cứ chuyện gì mình thích, được xả vào hai lỗ của thằng này – kẻ đã từng là trai thẳng ngông cuồng, ngạo mạn là điều mà những thằng dâm đảng đều khao khát. Nói đi cũng phải nói lại, mọi chuyện đều không hẳn xấu, cho Bình, vì trước đây nó vốn không hứng thú mấy với việc học tập, nhưng kể từ khi gia nhập hội, thưởng thức trái cấm tình dục bạo dâm, nó đã tìm được động lực học tập thật giỏi để có thể sở hữu một con chó nam nhi cực phẩm là đây. Có thể ngụy biện, nhưng ít ra cuộc đời nó dần bớt nhàm chán hơn, khởi sắc hơn, làm thằng bé quên đi tháng ngày tuổi thơ bị bè lũ ăn hiếp, hiếp đáp nên nó nghĩ thằng Quân phải vui trong khổ sở, trong nhục nhã vì được vinh dự trở thành thú vui giải trí của nó. Để trả ơn vì trở thành động lực cho nó học giỏi hơn, thằng bé sẽ chăm lo cho Quân chu toàn, mạnh bạo, không thương tiếc như cách mà mọi thằng chủ chăm lo cho con chó của mình.

CHƯƠNG 13


Còn về thằng Đại lại là một kiểu cách làm khác. Do thằng bé không thể giành được ai nên đâm ra bất mãn, bực dọc. Xui cho Giang trở thành chỗ trút giận cho thằng bé. Nó không ngần ngại bóp cổ thằng anh dù rằng chỉ cần ra lệnh cậu sẽ tuân thủ mà há miệng, nó đái thẳng vào mồm cậu. Dòng nước đái màu vàng khai rình chảy tuột từ cổ họng đi thẳng vào trong người cậu dưới sự bất lực, tủi thân thay phận người giờ thành bồn cầu xả đái cho lũ trẻ ranh. Cậu vùng vẫy, một phần vì Đại bóp cổ cậu đau quá, phần vì thằng này đái quá nhiều, làm như cả buổi sáng hôm nay nó nhịn đái chỉ để đợi khoảng khắc này, khiến cậu nuốt không kịp thở. Dù thoát ra được vì dẫu là chó, so về sức thì Giang luôn khỏe hơn Đại, nhưng hậu quả là nước tiểu tưới đầy gương mặt điển trai của cậu, vào mũi, vào mắt, vào số phận bèo bọt, tăm tối mãi chẳng thấy tia sáng cứu rỗi. Bực dọc vì bị giành hết chó, đã thế lại còn bị con chó phản kháng, xem thường, Đại đâm ra cáu gắt, nó bèn dồn lực tát thật mạnh vào Giang.
Chát!
Cả Tiến cũng giật mình trước hành động của thằng đàn em. Thằng nhóc bước tới ngăn cản Đại sau khi nó bồi thêm một cú đạp vào đầu Giang lúc này đang nằm úp mặt dưới đất. Đầu óc cậu choáng váng, xây xẩm mặt mày, cậu nhất thời nằm yên không động đậy.
– Này, có sao không?
Tiến cúi xuống, kiểm tra Giang. Thấy thằng anh bất tỉnh, nó quay qua trách móc:
– Thằng ngu này, mày chơi mạnh vậy giờ nó bất tỉnh rồi nè.
Cơn giật dịu xuống, lại lần đầu tiên gặp tình cảnh này, Đại đâm ra hoảng sợ:
– Tao xin lỗi, tại tao bực quá. Rồi nó có sao không mày?
– Ai biết, thôi kéo nó vào trong mát nghỉ ngơi đi. Chụp vậy cũng đủ rồi.
– Ê tụi bây kéo phụ tao cái.
Đại hướng về tụi khán giả, la lớn.
– Đéo, mình mày kéo thôi con, mày làm thì mày tự giải quyết.
– Má, chơi kỳ mày!
– Mày tát mạnh vậy đến người trưởng thành còn chưa chắc đứng vững, đã vậy còn đạp vào đầu nó kiểu đó. Nó bất tỉnh là còn nhẹ đó, ở đó mà la làng thằng chó.
– Đụ mẹ, rồi thì kéo. Má!
Thằng Đại xách hai nách của Giang lên rồi kéo cậu vào góc cây gần đó.
– Cẩn thận, mày mà làm hỏng hàng thì coi chừng tao bắt mày làm chó thay nó đấy.
– Biết rồi, đụ má, nói nhiều.
Mạnh mồm là vậy, chứ Tiến biết thằng Đại trong lòng sợ vãi ra. Nhìn cách nó đặt Giang nằm chèo queo bên gốc cây, ôm đầu trong lo âu, Tiến cũng chẳng cần dọa thêm. Dù gì thì Đại vẫn chỉ là thằng oắt con được nó bảo kê nên đâm ra láo toét. Nếu đến lúc cần dạy dỗ thật sự thì Tiến sẽ ra tay. Dù gì thêm một con chó, bớt một thằng chủ càng tốt.
Giang nằm bất tỉnh, đồng nghĩa một mình Quân sẽ gánh vác toàn bộ thú tính của bọn nhóc đến mùa động dục. Khi thằng Tiến hô kết thúc buổi chụp hình, thằng Bình tay vẫn nắm đầu Quân kéo vào hành lang cho mát vì chẳng ai muốn làm tình dưới thời tiết oi bức này. Thằng bé giục Quân xuống như miếng giẻ rách, chìa con cặc đang cương cứng trước mặt tên đàn anh, nói với giọng điệu hống hách thường ngày:
– Bú cho bố mày.
Nén nhịn cơn đau, Quân ngồi dậy le lưỡi liếm lấy đầu khấc thằng bé. Liếm qua liếm lại, Quân mở to miệng bú nguyên con cặc.
– Ôi sướng…A…phê…
Kể từ ngày làm chó, trải qua bao lần bú cu, nay Quân có thể vỗ ngực tự hào trong nhục nhã mà tuyên bố nó bú không thua kém một con đĩ chuyên nghiệp. Vòm họng ẩm ướt kết hợp với cái lưỡi điêu luyện bao trọn con cặc đẩy đưa thoải mái, lái thằng Bình vào khung trời của sự đê mê. Ở lứa tuổi dậy thì mới chớm nở, có những đứa nugu không biết sinh lý mình thay đổi như thế nào trong lo sợ, hoảng hốt thì có những thằng phước hưởng được thỏa mãn nhu cầu tình dục trong khoái lạc thế này. Mà có đứa phước hưởng thì có đứa họa chịu, càng vui và kích thích đến đỉnh điểm khi đứa họa chịu đó lại sở hữu hình thể đẹp đẽ, gương mặt tuấn tú đến mê hoặc lòng người. Vì chỉ có những người như vậy thì hành hạ, chà đạp mới đã, mới phê.
Rút con cặc đã được làm ẩm, bôi trơn cần thiết, Bình cầm lấy chân của Quân kéo lên làm nó theo đà mà té ngửa ra sau. Thích thú nhìn Quân đớn đau, thằng bé banh hai chân nó ra, nhìn vào cái lỗ chúm chím mời gọi con cặc của bất kỳ thằng nào. Đã hơn hai tuần này cái lỗ này chưa được khai thông. Sẽ vô cùng thỏa mãn khi khai phá nó thêm một lần nữa, nhưng liền đút cặc vào thì quá tầm thường. Bình dùng ngón trỏ gãi gãi cái lỗ của Quân. Sau đó đẩy ngón tay ấy thẳng vào trong. Do ngón tay không hề được bôi trơn thế nên hành động này gây đau đớn cho Quân.
– Hức…Ư…A…!
Mặc Quân rên rỉ, nhăn nhó vì đau, Bình vẫn dùng sức đẩy ngón tay thẳng tiến vào sâu hơn đến khi cái lỗ nuốt trọn toàn bộ ngón tay thì dừng. Thằng bé bắt đầu nắc nhè nhẹ lỗ đít Quân bằng ngón tay. Nếu là lần đầu thằng bé chỉ biết đẩy ra đẩy vào thì ngày hôm nay nó rành rõ cách thức xử lý. Ngón tay của nó vừa đưa ra đưa vào vừa đẩy qua đẩy lại, móc lên móc xuống, ma sát đủ phương tám hướng với thành thịt xung quanh. Thế là chỉ trong chốc lát, cơn sướng bắt đầu lấn át sự khó chịu trong Quân. Quân mắt nhắm mắt mở mà dần thả lỏng cơ thể, dương vật dần thức tỉnh, chảy vài giọt precum.
– Sao? Sướng chưa hả con chó?
– Dạ…sướng quá…Á…đúng rồi…chỗ đó…Ơ…Ơ…
Quân ngân một tiếng rên thật dài, thật đĩ, kích thích lòng người. Đến giờ phút này Quân đã quen rồi, vì thế mà chẳng ngần ngại gì thú nhận cảm xúc trong lòng.
– Mẹ nó, chưa gì mà đã chảy nước rồi. Mới bị một ngón tay chơi mà dâm như đĩ chó vậy đó.
Bình mắng chửi, tay còn lại mò lên mà xoa nắn cặp ngực săn chắc của tên đàn anh, nhìn thân thể đẹp đẽ trần truồng dâm đãng của nó đang biến hóa.
Quân uốn éo theo từng lần chuyển động của bàn tay thằng bé. Sự ma sát của hai da thịt trong độ tuổi minh xuân càng khiến Quân thêm động dục. Dẫu không muốn nhưng Quân phải thừa nhận sau bao lần bị chơi đến rệu rã, tụi nhỏ đã đạt đến cấp độ chỉ dùng một ngón tay cũng đủ để khiến Quân tự biến mình thành chó, cầu xin sự chà đạp, sỉ nhục, tự biến thân thể mình thành đồ chơi cho lũ hại đời mình thành ra thế này. Càng là nhục nhã hơn khi chính mình phải mở miệng van xin chúng đối xử mình theo cái cách mà bản thân từng căm ghét. Lúc Quân nhận ra điều đó, nó biết thân thể mình giờ đã không còn thuộc về mình. Không chống cự được thì đành buông xuôi, tạm chôn vùi khát khao phản kháng, tự do trong mớ lời sỉ nhục, trong những tràng cười chế giễu và những cơn mưa nước bọt, tinh trùng mãi chẳng thể tẩy rửa sạch sẽ.
Thằng Bình dừng chuyển động ngón tay, cắt đứt cơn hưng phấn của Quân.
– A…đừng…dừng lại…đẩy tiếp đi.
– Thì tự đẩy đi.
Thằng bé cười giễu, nói. Và nhìn xem, Quân tự đẩy thân thể thiệt. Như chưa đủ nhục, chưa đủ kích thích, Quân tự dùng hai tay xoa nắn vú mình. Xem ra cậu chàng thực đã chìm vào trong cơn nứng tình rồi.
– Ha ha! Đụ má tụi bây xem nó tự nhấp kìa! Thứ chó dâm đãng có khác!
Mặc kệ những lời chế giễu, những ánh mắt nhìn mình tự mò mẫm thân thể mình, Quân thả mình theo dục vọng. Vì còn gì đâu để che giấu, vì còn gì đâu để mất, thân thể này đã quen, đã thèm khát sự bạo ngược rồi, chi bằng chịu nhục để sướng cho rồi dù rằng ban đầu thật khó chấp nhận.
Bình rút hẳn ngón tay ra. Quân lập tức quằn quại, khó chịu khi hậu thân chợt trống vắng. Nó vô liêm sỉ mà cất tiếng van xin trong nhục nhã:
– A! Đừng! Đút vô đi! Xin mấy cậu, đụ con đi!
Ôi, còn đâu hình tượng hot boy ngày nào, giờ chỉ còn đó là một hot đĩ chó dâm dục mà thôi.

CHƯƠNG 14


Vì nứng nên nó mặc kệ đúng sai, mọi tự tôn đã bị ném lên chín tầng mây, chỉ còn lại sự xấu hổ, nhục nhã vương vãi thành tro trên đất, che dấu đi chút nguyện ước tự do dưới lớp tinh trùng, còn đọng lại trong đầu nó là cặc, cặc, và tinh trùng mà thôi. Trách sao được nó khi ngày nào chả bị bọn nhóc chia ca ra hành cho lên bờ xuống ruộng. Dẫu sao, trong nó giờ đây đã chịu an phận chó của mình, chấp nhận thân thể khỏe khoắn luyện tập thể thao mỗi ngày chỉ để cho bọn nhóc chơi, chấp nhận từng câu từ đốn mạt mà bọn nhóc phun ra sỉ nhục mình để đổi lại cảm giác thỏa mãn nơi cái lỗ dưới.

– Cầu xin mấy cậu chủ đụ con đi! Con nứng quá rồi!

– Nói, mày là gì?

Thằng Bình đặt ngón tay ngay đầu lỗ, tiện miệng hỏi.

– Dạ con là con chó của mấy cậu chủ, con chó dâm ngày ngày được mấy cậu chủ huấn luyện để thèm cặc.

Từng lời từng lời ôi nghe sao mà hạ cấp thế này lại phun ra từ miệng của một thằng hot boy.

– Thế mày tên là gì?

– Dạ con tên Van ạ.

– Ủa tao tưởng mày tên Quân chứ?

Thằng Phi lên tiếng, giọng giễu cợt.

– Dạ không, con tên Van, không phải tên Quân. Con là chó Van của mấy cậu chủ.

Nó nứng, nứng lắm rồi, máu nứng dồn ứ lên đại não, ngoài cơn nứng ra nó chẳng thể nghĩ được gì khác.

– Ha ha! Con chó này nứng lồn lắm rồi bây ơi!

– Dạ, Van nứng lắm rồi, cậu chủ địt con đi!

– Đụ má, mày là con trai mà muốn bị địt à?

Thằng Hiếu cất tiếng, chân dẫm lên gương mặt khôi ngô tuấn tú của Quân.

– Không, con là con chó, không phải con trai, con là con chó cái của mấy cậu chủ!

Nếu là Quân của mấy tháng trước, có nằm mơ cũng chẳng nghe được những lời đê tiện này phát ra từ nó. Thật đáng thương, và thật đáng đụ đến tơi bời.


Phần tụi nhỏ hài lòng khi nhìn tên hot boy ngạo mạn gợi đòn ngày nào giờ phát dâm như chó cái chỉ để mua vui cho chúng. Và rồi sẽ còn nhiều, nhiều nữa những thằng con trai cực phẩm khác sẽ cùng chung số phận với thằng Quân này. Nghĩ đến cảnh một bầy thằng đẹp trai trần truồng khoe cơ thể săn chắc, hấp dẫn quỳ gối cầu xin bọn nhóc đụ chúng tơi bời là bọn nhóc nứng cặc đến nổ não rồi. Thằng Hiếu vì thế mà dẫm chân mạnh hơn, đè dí mặt Quân làm nó đau đến van xin, cái mông không ngừng ngúng nguẩy.

– A…A…Đau con chó cậu ơi…

– Ha ha, tao dẫm chết con chó cái dâm đãng này.

– A…A…

Chợt thằng Tiến lên tiếng cắt ngang:

– Đụ nó lẹ đi rồi về bây, tao còn công chuyện phải giải quyết.

Bị cắt ngang mạch cảm xúc, vài đứa lại đâm ra bực. Thế là tội thay Quân trở thành chỗ trút giận cho tụi nó. Thằng Bình mạnh bạo chọt hẳn cả ba ngón tay vào đít nó làm Quân rú lên thảm thương trong tiếng cười thỏa mãn của bọn trẻ. Trong lúc ấy, Đại quay qua hỏi Tiến:

– Ủa vậy rồi ai được đụ nó đại ca?

– Lần trước là thằng nào giữ nó?

Tiến hỏi, mặt đang chăm chú vào màn hình điện thoại.

– Tao, nhưng lúc đó lồn nó nát bấy rồi, chơi không đã nên tao không có chơi.

Bình đáp lời, ngón tay vẫn ra vào đều đều trong đít Quân.

– Vậy trước mày là ai?

– Em. Thằng Hiếu lên tiếng, tay gãi đầu cười khì khì.

– Mẹ cái thằng. Lúc nào cũng vậy. Chơi nát tụi nó rồi sao tụi tao chơi.

– He he. Cặc to để làm gì anh, chịch chết cha tụi nó cho rồi.

– Chơi thì để giành cho anh em chơi chứ mậy.

– Vậy cứ xét theo luật đi, lần này điểm thằng Bình cao nhất thì nó được chơi, thằng Hiếu cao nhì nhưng do chơi lố nên tao truất quyền, giao cho thằng Đại hưởng.

– Yeah!

– Đụ má!

Thằng Hiếu bất mãn chửi tục, vung chân đá vào eo Quân làm nó lật ngửa ra. Xong thằng nhỏ bỏ đi chỗ khác. Thằng Phi thì không được lượt chơi, đành chấp nhận ngồi xem sex và quay tay. Vui nhất là hai đứa còn lại, chúng có thể an tâm thưởng thức thằng hot boy này mà không sợ mất phần. Còn Quân tuy đang vật lộn với cơn đau ở eo song trong lòng lại đang vui mừng vì cuối cùng cũng có người đụ nó. Nó nhịn đau, nằm sấp lại rồi chổng mông ra mời gọi. Qua bao lần bị đụ, Quân biết được đây là tư thế đụ mà Bình và Đại thích nhất.

– Giỏi. Biết tự dâng mông lên luôn.

Được cậu chủ khen, Quân vừa thấy nhục lại sướng trong lòng vô cùng.

– Dạ cậu chủ địt con đi ạ.

Nó háo hức lắm rồi. Nó nứng lồn lắm rồi. Liêm sỉ giờ là gì? Nó éo quan tâm, nó chỉ cần cặc nhét vào cái lồn đang giật nở của nó mà thôi.

– Từ từ, không cần hối đâu con chó, bố sẽ địt mày tung lồn.

Nói rồi thằng Bình cầm dương vật của nó đặt ngay trước cửa đít Quân. Thằng bé không vội đút vào, cứ dùng đầu khấc chà qua chà lại làm Quân sốt sắng không thôi. Nhịn hết nổi Quân phải thốt lên:

– A…A…cậu chủ địt con đi…địt nô lệ đi mà!

Chỉ chờ có thế, thằng bé đẩy mạnh dương vật mình vào trong cái lỗ chúm chím mời gọi kia.

– A!

– A…

Cả hai đồng thanh kêu, một trầm một bổng hòa quyện bắt đầu bản nhạc hết sức tình thú. Thằng Bình ôm lấy hai bên hông của Quân, ghì chặt lấy lực đụ Quân liê tiếp làm chàng ta dần chìm trong mê ly. Chẳng biết là số phận an bài trớ trêu hay sao mà trong số những con cặc của bọn nhóc, của thằng Bình đụ nó làm nó sướng nhất. Cái sướng này như xuất phát từ tận tâm can, như thể thân thể nó thực sinh ra chỉ để dành cho thằng Bình hưởng thụ, lỗ lồn nó mở ra chỉ dành cho con cặc thằng Bình đụ đến nát bấy. Nó sướng, nó hạnh phúc biết bao, miệng nó a á những tiếng gợi dục hết sức đĩ tình.

Thằng Đại không đứng ngoài cuộc chơi. Thằng nhóc hối hả nắm đầu Quân, đưa dương vật ra trước mặt nó. Chẳng chần chờ gì, Quân đớp ngay vào mồm mà mút, mà liếm.

– Ui…Mẹ ơi…Sướng cặc quá bây ơi.

Quân bú cặc một cách ngon lành như thể nó đang thưởng thức cây xúc xích hảo hạng. Thằng Đại chẳng cần làm gì, chỉ việc ngửa đầu ra mà rên, hưởng thụ thú vui tao nhã.

Tầm chừng chục phút sau, thằng Đại là người tới đỉnh trước. Thằng bé dùng hai tay ghì chặt lấy đầu Quân mà bắn xối xả. Tinh dịch đi từ cặc nó xuống thẳng vào tận cuống họng, ấm nóng tấm lòng con chó thèm tinh của Quân. Quân nuốt lấy nuốt để, không phí một giọt tinh túy nào của một trong những cậu chủ của nó, những kẻ mà nó từng ghét cay ghét đắng, giờ đây lại ngoan ngoãn phục tùng, thuần phục, hiến dâng tấm thân mê người cho chúng chơi đùa thỏa thích.

Thằng Bình là kẻ tới đỉnh tiếp theo. Thằng nhóc ghì lấy hông Quân đẩy mạnh vài cái. Liền sau đó Quân cảm thấy lỗ hậu nó đón nhận từng đợt từng đợt tinh dịch nóng hổi, sướng đến tê người. Cặc nó theo đà mà bắn liền tù tì xuống sàn gạch, tụ thành một vũng trắng. Thằng Bình sau khi xả lũ xong thì nó rút cặc ra. Thân cặc còn dính chút nhớt nhớt, thế là nó vòng ra trước, đặt dương vật trước mặt tên đàn anh.Quân hiểu ý mà chủ động le lưỡi làm sạch thứ vũ khí địt tung lồn mình biết bao lần. Khi cảm thấy đã sạch, Bình rút cặc lại, mặc quần chỉn chu:

– Biết phải tự làm gì rồi chứ thằng chó?

– Dạ gâu gâu.

Sủa rồi Quân tự động cúi xuống liếm sạch lấy đống tinh của mình dưới sàn gạch đầy bụi. Quân ngẩng lên há miệng cho thấy rõ đống tinh đọng trên lưỡi chó của mình cho Bình xem. Lúc này đây, Quân tứ chi quỳ trên đất, hai bả vai mở rộng, chân banh ra để lộ dương vật cương cứng dù đã xuất tinh, trông nó lúc này chẳng khác gì cẩu đội lốt trai đẹp. Nhục nhã mà dâm đãng đến vô cùng làm Bình cảm thấy thống khoái cực kỳ.

– Nuốt đi.

– Gâu!

Đối với chó, không được phung phí bất kỳ tinh dịch nào, dù là của chính mình hay là của chủ. Quân được dạy rằng chó được uống tinh là niềm vinh dự và giờ đây nó đã khắc ghi điều đó vào tim cẩu mình. Quân nuốt ực trong cơn sung sướng. Rồi nó nằm ngửa, hai nắm tay gập lại, hai chân banh ra, phơi bày nhục thể đón nhận nghi thức cuối cùng. Thằng Bình nhếch mép, lại móc cặc ra, đái thẳng lên người Quân. Mấy đứa còn lại cũng nhập cuộc. Trong chốc lát, cả người Quân óng ánh nước tiểu của bọn chủ nhân nó. Nó nhục, mà nó sướng. Nó xấu hổ, nhưng lại thấy hạnh phúc biết bao. Thằng Giang lúc này đã tỉnh dậy, mở mắt nhìn thấy cảnh tượng ấy, trong lòng đau khổ biết bao. Thế là một buổi sáng đầy tinh và nước đái lại trôi qua với hai cậu chó trẻ đẹp.

CHƯƠNG 15

– Ngày hôm nay đến đây thôi, tiết sau các em nhớ học bài để kiểm tra bài cũ đấy.

– Dạ.

Thế là xong môn công nghệ nhàm chán, thằng Trung nghĩ.

– Haiz. Chán quá.

Hắn than vãn, đủ to để vài đứa bàn trên và xung quanh nghe thấy nhưng chẳng mấy ai quan tâm ngoại trừ thằng Thống, đứa ngồi cùng bàn với hắn. Cả lớp đều biết hai đứa tụi nó là cạ cứng của nhau nên chẳng ngạc nhiên khi mình nó đáp lại:

– Than con cặc chứ than hoài.

– Hehe, kiếm gì làm đi mày ơi. Hắn vừa nói vừa khoác tay lên vai nó.

– Làm gì là làm gì? Nó hất tay hắn xuống, tay lướt lướt trên điện thoại.

– Tao nứng cặc quá. Hắn vừa nói vừa tự xoa đùm mình.

Hai đứa con gái bàn trên bèn bỏ đi ra ngoài. Nó lắc đầu, bật cười nói:

– Thô thiển vãi vậy cha. Làm con gái người ta ngại kìa.

– Ha ha. Nứng thì nói nứng chứ nói gì giờ.

– Nứng thì kiếm gái mà chịch đi.

– Thôi tao chịch chán rồi.

Nếu là thằng khác nói thì chả ai tin, nhưng riêng thằng Trung thì lại khác. Cái đứa chuyên gia khoe mẽ về cây hàng khủng của nó cũng như danh sách dài những cô gái đã qua tay hắn và tin đồn làm năm bé có bầu rầm rang năm ngoái rồi dần chìm nghỉm vào im lặng làm hắn trở thành tay sát gái vô lại số một. Nhiều người ghét hắn nhưng chẳng ai có thể phủ nhận độ đào hoa mà khối thằng thèm có. Với đôi mắt to, khuôn mặt nhỏ và đôi môi căng mọng hài hòa với chiếc răng khểnh dễ thương làm nụ cười hắn như tỏa nắng mà cũng không kém phần đểu cáng, hắn dư sức hút hồn bất kỳ ai lỡ sa vào hào quang của ác quỷ đội lốt thiên thần kia. Danh sách những cô gái tội nghiệp bị hắn dụ dỗ rồi thưởng thức có thể liệt kê đến mai mới hết, đa phần là những hot girl, hoa khôi của các trường trong thành phố, thậm chí là cả những cô giáo, nhân viên phục vụ,…bất kỳ ai hắn cảm thấy ngon mắt ngon miệng để rồi khi chén thỏa thuê, hắn vứt bỏ thức ăn thừa một cách lạnh lùng và tàn nhẫn. Tiếng dữ đồn xa, người ta dần biết đến danh tiếng của một kẻ đốn mạt đối xử tồi tệ với con gái phụ nữ. Có người thương tiếc cho một gương mặt điển trai lại đểu cáng tồi tệ đến vậy. Thế nên hắn chỉ có thằng Thống làm bạn phần vì chỉ có Thống mới hiểu và chịu được tính khí hắn, phần vì thằng Thống cũng đốn mạt như hắn. Gã tuy không sở hữu gương mặt điển trai như thằng bạn mình, song về thể hình gã lại ăn đứt hắn. Sở hữu chiều cao ấn tượng tới 1m85, cơ thể vạm vỡ cùng giọng nói trầm nam tính, gã dư sức dụ dỗ bao người con gái ngây thơ làm tình với hắn để rồi quất ngựa truy phong, bỏ lại họ với con tim tan vỡ mãi chẳng thể lành. Khốn nạn là thế nên chỉ hai đứa mới chơi chung với nhau bền lâu. Cùng nhau chúng trở thành cặp đôi sát gái nổi tiếng trong trường. Chẳng những thế, về khoản đánh lộn chúng chẳng kém cạnh ai. Những trận chiến giữa các băng nhóm dành địa bàn hiếm khi vắng mặt chúng. Thế nên chúng bọn học sinh cá biệt trong trường tôn chúng làm đại ca, phần để dựa hơi chúng, phần vì sợ hãi.

– Chịch gái chán rồi thì chịch trai nhé.

– Gì? Mày nói gì?

Thằng Trung không tin được mình vừa nghe gì.

– Đụ mẹ, điếc hả mày?

– Đụ mẹ nay bày đặt chơi gay hả con?

Hắn không tin nổi thằng bạn chuẩn men của mình nay lại rủ mình chơi địt trai. Hắn làm bộ ngoáy lỗ tai, kết quả là ăn một cú vào đầu.

– Đau mày.

– Đau chết cha mày đi.

– Ha ha. Mà sao tự nhiên rủ tao chơi bê đê vậy?

– Nhìn nè.

Thằng Thống đưa điện thoại cho thằng Trung xem. Trên màn hình là ảnh của một nam sinh với thân thể trần truồng săn chắc, nở nang, cổ đeo vòng chó kèm dây xích bày ra tư thế dâm đãng vô cùng. Thằng Trung không thể phủ nhận, ngay khi nhìn vào tấm ảnh này trong hắn nổi lên chút hứng thú và một cái gì đó rạo rực không rõ. Tuy mặt của nam sinh này bị che mờ nhưng dựa vào hình thể của tên này, bọn chúng có cảm giác mặt mũi nó đẹp trai. Tấm ảnh bên dưới với thân thể của một thằng khác hấp dẫn không kém cũng tạo cảm giác như vậy. Bất quá có gì đó ở hai tên này làm hắn ngờ ngợ, như màu da và body hắn hình như đã thấy qua. Phía bên trên ảnh là dòng trạng thái của facebook một ai đó mà thằng Thống quen. Dòng trạng thái ghi như sau: “Đây là con chó dâm đãng, trời sinh là trai không muốn lại muốn làm chó, ai muốn hành hạ, sỉ nhục nó, muốn đụ nó nát lồn thì liên hệ 03xxxxxxx2 để biết thêm chi tiết về giá cả và các loại dịch vụ.”


Dòng trạng thái tuy đơn giản nhưng đi kèm với tấm hình thì trở nên có sức hấp dẫn lạ thường đối với hai thằng. Thử nghĩ xem có một thằng 6 múi thân hình nở nang chịu làm chó cho mình, thú tính trong bọn chúng dần nổi lên.

– Nhìn có vẻ được đấy, gọi hỏi giá cả xem sao.

Thống mừng thầm vì Trung cuối cùng cũng đồng ý. Gã đoán mẩm với thân hình thế này thì giá cả có thể không rẻ, nay đã lôi kéo được thằng đồng dâm này thì gã không cần lo về giá. Đợi hai đứa bàn trên đứng lên đi ăn và xung quanh vắng người, gã mới bấm gọi vì tính chất của cuộc vui nên dù có da mặt dày cỡ nào thì đề phòng vẫn là trên hết. Chừng vài giây sau lập tức có người bắt máy.

– Alo?

Đầu dây bên kia vang lên tiếng của một thằng con trai, phỏng chừng ở độ tuổi thiếu niên hơn nhi đồng. Điều này làm gã có chút ngạc nhiên, không ngờ ở độ tuổi này đã bắt đầu làm tú ông rồi.

– Cho hỏi đây có phải là số của Tiến Nguyễn bán chó mua dâm ở trường X không?

– Đúng rồi, anh đây là muốn chơi con nào ạ?

Trung ghé sát tai nghe, thì thầm nói với đứa bạn. Thống gật đầu, nói:

– Mình muốn mua hai con.

– Vâng, thế thì càng tốt ạ. Nhưng nếu thế thì giá cả không rẻ đâu anh.

– Không thành vấn đề đâu bạn.

– Cho em hỏi anh rảnh ngày nào để mình gặp trao đổi kỹ hơn về giá cả dịch vụ ạ?

– Chiều nay đi. Tan học xong tại phòng 10/7.

– Được, hẹn gặp nhau chiều nay anh nhé. À anh nhớ chuẩn bị tầm hơn 1 triệu nếu muốn mua hai thằng nhé.

– Được.

Cuộc nói chuyện kết thúc, để lại đó trong tâm tư ba kẻ những cảm xúc khác nhau, còn có hai tên ngồi gần đó rạo rực không thôi khi vô tình nghe được cuộc nói chuyện dù giả vờ gục ngủ.

CHƯƠNG 16

Chiều đến, mặt trời ửng đỏ như hòn than kéo theo bầy chim vội vã về tổ xen kẽ vài cánh chim lạc đàn. Tiếng trống trường quen thuộc vang lên, theo đó là âm thanh ồn ào của lũ học sinh lục đục ra về. Nếu là như thường lệ, Trung và Thống đã hòa theo dòng người trở về nhà ăn cơm tối, thế nhưng hôm nay bọn hắn có hẹn với cuộc mua dâm đầu tiên trong đời. Chính vì thế hai đứa không khỏi háo hức.

– Mày chuẩn bị đủ tiền chưa?

– Ui xời, dăm ba mấy thằng đĩ chó bán thân, bố mày có đủ.

Tuy giọng điệu kênh kiệu, nhưng Thống biết thằng bạn mình nói sự thật. Nhà hắn thật sự giàu nức vách, ba mẹ hắn lại cưng chiều đứa con trai này quá mức nên việc tiêu xài chưa bao giờ hắn lo. Sân trường lúc này đã dần im lặng, chỉ còn âm thanh vọng từ khu thể thao của trường. Hai thằng sốt ruột đợi đối phương mặc dù đồng hồ còn chưa điểm 17h, thằng Trung chịu không nổi mà giựt lấy điện thoại trên tay Thống, bấm số điện thoại gọi. Gã không phản đối gì, im lặng nhìn. Thẳng đến khi đối tác không bắt máy, Trung nổi giận chửi đỏng, gã mới lên tiếng:

– Bình tĩnh đi, còn chưa tới năm giờ chiều, mày nôn cái gì.

Miệng nói thế chứ trong lòng gã cũng nôn không kém.

– Mẹ, làm ăn lề mề vãi cả lồn. Bố mày về đây!

Không đợi Thống lên tiếng, Trung bực tức xách cặp đi về. Trên đời này, chờ đợi là một trong những thứ gã ghét nhất. Thống hiểu điều này, chỉ có thể lắc đầu ngán ngẩm. Nhưng người đồng tình lần này không chỉ có mình gã. Khi Trung vừa mới bước tới cửa lớp đã có một thân ảnh xuất hiện.

– Ông anh này xem ra không có tính kiên nhẫn nhỉ.

Đây chính là giọng của kẻ đã nói chuyện qua điện thoại với bọn hắn, không lẫn đi đâu được. Thế là Trung dừng lại, đánh giá nó. Tên này vóc dáng so với bọn hắn nhỏ con hơn hẳn, thấp hơn một cái đầu nhưng không vì thế mà tỏ vẻ yếu đuối. Đã từng đi đánh lộn nhiều lần nên ít nhiều bọn hắn cũng có tí kinh nghiệm trong việc đánh giá sức mạnh người khác. Thằng nhóc này tuy nhỏ con nhưng không hề yếu đuối, ngược lại còn khiến hai thằng có cảm giác là người không hề đơn giản. Nó mặc áo khoác đen che huy hiệu nên bọn hắn không biết được là học sinh lớp nào, thêm cái khẩu trang che đi gương mặt không biết là đẹp hay xấu. Toàn bộ quá trình đánh giá này chỉ diễn ra trong vài giây, có điều không lọt qua nổi đôi mắt của Tiến, chỉ là nó không có lý do để phàn nàn. Đổi lại nếu là nó, Tiến cũng sẽ có hành động tương tự khi mới lần đầu gặp người lạ. Bất quá đối với nó, hai tên này không còn là người lạ.

– Đến trễ thế nhóc. Rõ ràng hẹn tan học xong thì đến lớp bọn anh mà.

– He he. Ông anh thông cảm. Còn phải có thời gian cho bọn chó chuẩn bị nữa chứ.

– Hừ. Thế chó đâu?

– Chó đây.

Tiến nói xong liền vỗ tay. Liền sau đó là hai thằng con trai, cổ đeo vòng chó kèm dây xích ngậm ở miệng, cả người không một miếng vải trừ trên đầu đội hai cái trùm đầu chỉ để lộ ra mắt, mũi, miệng, che đi gương mặt, toàn thân dưới của chúng hoàn toàn trần truồng, bò vào. Nhìn cảnh ấy, hai thằng bị kích thích thật sự. Dù đã ăn trái cấm biết bao lần, đây là lần đầu chúng tiếp xúc với thể loại SM này, dĩ nhiên không tránh khỏi cơn động dục dần rục rịch. Chưa kể thân hình của hai tên chó này so với trong ảnh rõ là đẹp hơn. Đúng là có những thứ nên nhìn tận mắt mới cảm được hết vẻ đẹp của chúng. Hai thằng đều quỳ tứ chi phía trước Trung, cặp mắt chúng nhìn thẳng vào hắn. Trung không phải kẻ có đủ độ nhạy cảm để biết được đối phương nghĩ gì thông qua ánh mắt, huống chi là với hai thằng trùm kín mặt thế này. Nhưng Thống thì khác, gã cảm nhận được thoáng loáng trong đáy mắt của hai thằng chó kia là sự hoang mang cùng chút hứng thú. Có một điểm chung hai đứa đều muốn biết, đó là gương mặt của hai thằng này. Ở chúng có gì đó toát ra vẻ thân thuộc làm bọn hắn tò mò không thôi, đặc biệt là thân thể chúng với nước da một trắng một nâu mật ong. Trung cúi xuống ngó kỹ hơn. Chợt hắn vươn tay nắm lấy khăn trùm mặt của thằng da mật ong hòng lấy nó xuống. Nhưng hắn chưa kịp làm thì một cánh tay khác đã bắt lấy. Ngó lên thấy thằng nhóc nhìn mình với ánh mắt cảnh cáo.

– Ông anh bình tĩnh, đừng manh động. Giờ chúng ta bàn về giá cả trước đã nhé.

Trung không nói gì, thu tay về. Vì bọn hắn đã bàn trước sẽ để cho Thống quyết về giá cả nên khi nghe thằng nhóc nói như thế, gã lên tiếng:

– Được thôi. Giá cả như thế nào đây em?

Tiến chưa vội cất tiếng, nó lấy từ trong cặp ra hai tờ giấy rồi đưa cho bọn hắn mỗi người một tờ. Hai thằng nhìn vào, nội dung tờ giấy như sau:

Tên sản phẩm: Chó Van

Tuổi: Tuyệt mật

Dịch vụ cung cấp:

– Liếm chân.

– Ngậm giày

– Ngậm vớ.

– Lăn.

– Sủa.

– Bú cặc.

– Liếm lỗ đít.

– Hành body (nhiễu nến, quất roi, chà đạp,…)

– Đụ lồn.

– Nuốt tinh.

– Uống nước đái.

Dịch vụ không cung cấp:

– Những gì liên quan đến cức.

– Danh tính bản thân.

– Như mấy anh thấy, bên em cung cấp hai thằng đĩ chó này, mỗi con giá 500 ngàn kèm các loại hình dịch vụ mỗi loại giá 50 ngàn, riêng hành body là về tổng thể nên giá sẽ là 200 ngàn. Các anh muốn chơi nó như thế nào thì đánh dấu vào loại dịch vụ các anh muốn chơi.

Tiến đợi hai thằng đọc xong mới lên tiếng trình bày. Nghe xong, Trung lại là người thắc mắc đầu tiên:

– Hành body cụ thể là như thế nào?

– Như thế này.


Tiến nắm đầu Giang dậy rồi tát một phát vào mặt cậu, tiện tay thằng bé bóp mạnh bên ngực trái cậu. Giang tuy đã không ít lần bị tụi nhóc bóp ngực đến thảm thương nhưng trái lại ngực cậu không hề xẹp đi, vẫn săn chắc, tròn vo, sum xuê như hai quả cam xoàn loại lớn. Vì thế mà càng hỗ trợ tốt cho hành động minh họa cho lời nói của Tiến, giúp hai thằng kia hiểu ra như thế nào là hành body.

Xem xong màn minh họa của thằng nhóc, Trung liền lấy ra bút đánh dấu trực tiếp vào chỗ hành body. Đây là hành vi hắn thích nhất. Mỗi lần chịch lũ con gái, hắn đều đè bọn chúng xuống mà bóp nát lấy hai bầu ngực của các ả. Bất quá chúng là con gái, sức chịu đựng vốn dĩ kém cỏi, hắn không bóp được lâu, chừng vài giây sau lại thả ra. Lần này có một thằng con trai bán thân thể cường tráng cho hắn chơi đùa, tội gì không chọn. Huống chi nhìn bộ ngực của thằng kia nảy nở không kém gì của mình, trong lòng hắn nỗi lên cơn dã thú. Điểm này làm hắn có chút bất ngờ, cứ tưởng mình sẽ không có hứng thú với con trai. Ngờ đâu cảm giác trước khi lâm trận còn mãnh liệt hơn so với khi nhìn thân thể trần truồng của bọn con gái. Điểm này làm hắn có chút nghi ngờ về xu hướng tính dục của mình. Bất quá hắn không suy nghĩ lâu, hắn là kiểu người thích mới làm. Bọn này đã khơi gợi được cơn động dục trong hắn thì hắn sẽ không ngần ngại từ chối. Đối với những dịch vụ kia, hắn tiện tay chọn hết. Có tiền trong tay, hắn chẳng ngại gì, đã chơi thì chơi tới bến, phong cách của hắn là vậy.

CHƯƠNG 17

Thấy thằng bạn mình lựa chọn như vậy, Thống cũng tiện tay chọn theo. Gã muốn thử xem so với làm tình bình thường, vũ nhục bọn này có gì khác biệt. Chọn xong, hai thằng đưa lại tờ giấy cho Tiến. Nhóc đón nhận, đọc lướt qua rồi đưa tờ giấy cho Giang và Quân xem.Hai thằng đọc kỹ, cố ghi nhớ trong đầu bọn chúng phải làm. Xong xuôi, chúng gật đầu ra hiệu. Tiến đứng lên, quay về phía hai khách hàng của mình nói:

– Rồi, giờ trước khi mình tiến hành thì em có đôi điều muốn nói cho hai anh biết.

Trung và Thống chờ đợi.

– Thứ nhất, do hai anh đã chọn lựa tất cả các dịch vụ nên tổng giá sẽ là hai triệu tư. Do tính chất làm ăn nên phiền hai anh đưa một nửa trước xem như tiền cọc. Sau khi cuộc chơi kết thúc, nếu có gì phiền lòng thì chúng ta sẽ xem xét tiếp.

Điều này nghe qua có vẻ hợp lý. Xét về tính chất, loại hình dịch vụ này quả thật dụ người dù chỉ mới ngắm nhìn thân thể của hai thằng chó kia. Chưa kể màn biểu diễn mẫu vừa nãy đã đủ thuyết phục bọn hắn về chất lượng của bọn kia. Thế nên nhanh chóng Thống liền đại diện nêu ý kiến:

– Được rồi.

Rồi móc tiền ra đưa cho Tiến. Hành động dứt khoát và mau lẹ như thể nếu chậm tay sợ rằng đối tác sẽ bỏ đi. Thằng nhóc hài lòng nhận lấy số tiền, chẳng buồn đếm lại. Thống nhíu mày trước hành động ấy, nhưng không thắc mắc, mà hỏi:

– Còn điều gì nữa không nhóc?

– Còn chứ anh. Điều thứ hai, vui lòng các anh không lột hai cái trùm đầu trên người tụi chó ra. Danh tính của bọn chúng là điều bí mật không nằm trong thỏa thuận. Nếu các anh vi phạm thì sẽ phải chấp nhận bồi thường.

– Bồi thường như thế nào? Trung hỏi, mắt vẫn dán lên người Quân, có vẻ hắn đã chọn được con chó hắn chơi.

– Tấm thân của các anh.

Tiến đáp, thích thú nhìn biểu hiện ngạc nhiên của hai đối tác.

– Cụ thể đi nhóc.

Thống nói, dù trong lòng đã lờ mờ đoán ra.

– Tụi em sẽ bắt hai anh làm chó chung với hai thằng này.

– Cái gì? Mày giỡn hả?


Không ngoài dự đoán, Trung hơi cáu khi nghe thằng Tiến trả lời. Hắn sừng cồ tiến tới thằng nhóc, định tẩn nó một trận vì câu trả lời bố láo ấy.

– Không, em không hề giỡn.

Tiến thì chẳng có vẻ gì sợ sệt ngay cả khi cổ áo nó bị Trung nắm lấy, tay hắn lăm lăm định đấm vào mặt nó thì bị giữ lại bởi không ai khác ngoài thằng bạn thân của hắn, thằng Thống.

Gã nở nụ cười cầu hòa, xoa dịu người anh em của mình:

– Bình tĩnh đi, từ từ nói chuyện.

Trung cố kiềm chế cơn giận, hừ lạnh một tiếng rồi buông áo Tiến ra. Thống tiếp chuyện:

– Này nhóc, lời em nói vừa nãy là thật hay đùa đấy để tụi anh còn biết đường mà tính?

– Thật hay đùa thì em đã xác nhận rồi. Còn các anh muốn biết là gì thì có thể thử ngay bây giờ, và sau đó đời các anh sẽ sang một trang mới.

Tiến nói mà phong thái ung dung, không hề hoảng sợ trước hai tên đàn anh to con hơn mình. Dĩ nhiên, điều này làm Thống nghi ngờ. Tuy vậy, gã bề ngoài vẫn tươi cười điềm đạm.

– Nếu vậy thì ngoại trừ việc lột mặt nạ ra, tụi anh làm gì cũng được với hai thằng chó này, đúng chứ?

– Cứ theo như những gì trên menu là được rồi anh.

– Ok.

Nói rồi Thống quay đi, cười nhẹ ra dấu với Trung. Hai thằng hiểu ý mà đắc ý trong lòng. “Có cái lồn cấm được tụi tao, để xem thằng ranh con như mày làm gì được”. Đằng sau Tiến cũng cười nhẹ, mọi thứ diễn ra vẫn theo đúng kế hoạch. Cuộc đi săn giờ mới bắt đầu thú vị đây.

CHƯƠNG 18


– Vậy giờ tụi anh xử hai thằng này được rồi chứ ku?

– Vâng, hai anh cứ tự nhiên.

Tiến nói rồi ngồi lên bàn giáo viên quan sát cuộc chơi. Sau câu nói của nó là quả bóp cổ thằng Trung dành cho đứa nô lệ da trắng hắn chọn.

– Hôm nay mày gặp tao coi như đời mày xui rồi con.

Hắn cười khà khà, giọng cười không thể đểu cáng hơn. Quân nghe mà cảm thấy hãi hùng. Trước đây khi nó còn là cậu trai với số phận tự do, mỗi lần chơi với Trung nó đều có cảm giác sợ sợ thằng này. Nay với thân phận là chó, nỗi sợ ấy lại càng được nhân lên gấp bội. Cả người nó run lên “Ặc ặc”, lực bóp của hắn gần như khiến nó nghẹt thở.

– Nói! Mày tên gì hả con chó?

– Gâu…! Gâu!

– Tao kêu mày nói chứ không có kêu mày sủa, thằng chó ngu này!

Nói rồi hắn tát Quân một phát đau điếng làm nó muốn ngã ngửa ra, may nhờ tay hắn còn giữ cổ nó nên nó chỉ lắc lư cái đầu, mà chẳng biết là may hay là cái xui tận mạng. Nếu so với Tiến thì quả tát của hắn có phần mạnh tay hơn. Đã từng cùng hắn đi đánh lộn, đã từng chứng kiến hắn nắm đầu thằng khác mà tát lấy tát để mà thấy thương cho thằng đó, nay chẳng ai thương lấy phận nó tự thân mình nếm trải. Đời nó đúng là đen như chó mực. Nhưng nó không thể trả lời, phần vì là chó thì không thể nói tiếng người, phần vì chỉ cần nói ra một câu cũng đủ khiến hai thằng này nghi ngờ danh tính của mình. Lúc ấy chỉ càng thêm thảm mà thôi. Nó đành cắn răng chịu đựng ải khổ đau này.

Tuy Quân đã được đeo trùm mặt chỉ hở ra lỗ mũi và miệng nên mọi biểu cảm của nó đều thể hiện thông qua cái miệng của nó. Nhìn miệng nó nhăm nhúm khi ăn quả tát của mình, Trung cảm thấy phấn khích lạ thường. Cảm xúc này luôn xuất hiện mỗi khi hắn đi đánh nhau, khi hắn đè đầu thằng con trai to con khác mà đánh, khi hắn nhìn kẻ đó van xin đến chảy cả nước mắt. Hắn không biết cảm giác đó là gì cho đến ngày hôm nay, lại là càng mãnh liệt hơn khi dưới hắn là một thằng con trai với thân thể cơ bắp, rắn chắc kém hắn một tí. Hắn suy nghĩ, có lẽ lần sau đi đánh nhau nên lột đồ tụi nó ra rồi hành cho thỏa thích.


Bên này Thống và Giang nhập cuộc nhẹ nhàng hơn. Chứng kiến thằng bạn mình thô bạo với thằng chó, gã chỉ lắc đầu. Phong cách của gã có phần nhã nhặn hơn. Thống đầu tiên xoa đầu Giang, nhẹ nhàng nhưng đầy dụng ý. Đầu người ta quan niệm thờ cha thờ mẹ thờ ông bà tổ tiên, thế nên chỉ có những người lớn tuổi hay người có mối quan hệ đặc biệt mới có đặc quyền được sờ lên đầu một người nhỏ tuổi hơn. Thống không biết thằng con trai trần truồng đang quỳ trước mặt mình bao nhiêu tuổi, mà gã thật ra không quan tâm mấy. Gã chỉ biết là chó thì phải phục vụ mình. Xoa đầu như một kiểu vừa khẳng định rằng giờ mày là chó phải phục vụ cho tao, vừa trấn an rằng tao sẽ không làm gì quá đáng cả. Còn mức độ như thế nào là quá đáng lại tùy thuộc vào quan điểm của mỗi bên. Được cái Giang cảm thấy yên tâm hơn đôi chút, thầm thở phào rằng mình không bị nhập cuộc một cách tàn bạo như thằng bạn thân mình. Bên cạnh đó còn là một tí lâng lâng hạnh phúc. Vốn dĩ từ ngày làm chó cho tụi nhóc không ngày nào là cơ thể cậu được yên ổn. Tụi nhóc chưa bao giờ tỏ ra ôn nhu với hai thằng, lúc nào cũng mạnh bạo nắm đầu dựt tóc đụ đến nát lồn cũng chưa tha cho hai thằng. Duy chỉ có thằng Tiến là còn chút tình người khi lâu lâu thằng bé xoa đầu nhẹ nhàng hỏi thăm sức khỏe này nọ, kiểm tra cơ thể hai thằng xem có tổn thương gì nặng không rồi mang cả hai đi khám sức khỏe đều đặn mỗi tháng hai lần. Nếu còn là người tự do, hẳn cậu sẽ cảm động lắm. Dù là vậy, cậu không thể phủ nhận mỗi lần được thằng bé sờ đầu, trong tâm khảm cậu thật sự rất thích, như con chó ưa được chủ nhân xoa đầu khen ngợi dù rằng giờ đây cậu không khác gì một con chó. So với Quân, Giang vẫn phần nào chưa thể chấp nhận số phận nghiệt ngã này. Sâu trong lòng, bị chôn vùi dưới lớp tinh dịch và nước đái cùng những đòn tra tấn, hành hạ thể lực, cơ thể hàng ngày là khát khao được làm một con người tự do. Chỉ là cái khát khao ấy giờ như sợi chỉ, càng kéo càng mỏng, càng hy vọng lại càng tuyệt vọng đến khốn cùng. Giang cũng chỉ là cậu trai 16 tuổi, cái độ tuổi tưởng như chỉ biết ăn ngủ học, ngây thơ trong trắng. Cậu chỉ lỡ sống có phần trẻ trâu một chút thôi mà, sao ông trời lại nỡ làm vậy với cậu. Càng suy nghĩ, cậu càng ấm ức ngày qua ngày, tuần qua tuần, tháng qua tháng. Cậu không biết mình thật sự đã sai ở đâu, nếu có cậu chân thành muốn được chuộc lỗi. Chứ ngày nào cũng phải bú cu, uống tinh trùng, tắm nước đái, ăn roi, bị ăn đấm vào bụng, sủa gâu gâu,…trời ơi cậu sợ cậu sắp ghiền đến nơi rồi. 80% trong cậu giờ đã bị biến thành chó rồi. 20% còn lại đang gào thét trong bất lực đây. À mà giờ chỉ còn 15% thôi nhỉ, sau khi bị một thằng lạ khác xoa đầu nhẹ nhàng làm cậu thật sự thấy chút ấm áp. Hay là…nên buông bỏ đi nhỉ, tình nguyện đeo vòng cổ vào rồi là chó, có sao đâu…Giang nghĩ. Dù gì giờ đây chống cự cũng vô ích, chi bằng cứ hưởng thụ như Quân. Thử một lần với tâm thế tự nguyện phục vụ cho một thằng con trai khác xem sao.

Nghĩ vậy, Giang thấy lòng mình nhẹ nhỏm đi chút. Và bằng cách nào đó, Thống cũng cảm nhận được tí. Nghĩ rằng bản thân mình thật có khiếu, chỉ mới xoa đầu mà đã khiến con chó sẵn sàng phục vụ mình, trong gã chợt trỗi dậy chút tự kiêu mà nói:

– Đã sẵn sàng phục vụ bố mày chưa chó?

– Gâu!

Giang sủa một cách bài bản, nghe không khác gì một con chó thứ thiệt. Thứ âm thanh tưởng chừng quen thuộc của loài vật tứ chi được mệnh danh bạn thân nhất của con người nay lại nghe vô cùng thống khoái khi nó được phát ra từ một tên con trai với thân thể săn chắc, làn da bánh mật nam tính kia.

– Ha ha, tốt.

Thống chợt có suy nghĩ, hóa ra nhìn tận mắt người làm chó lại kích thích đến như thế này. Gã thích, thích lắm. Chợt trong đầu hắn thoáng qua hình ảnh thằng Trung cũng quỳ trước mặt mình với cơ thể nở nang, trần truồng của hắn. Bậy, bậy rồi. Gã lắc đầu, dù rằng hình ảnh ấy quả thật kích thích.

CHƯƠNG 19

– Liếm giày cho bố mày đi.

Giọng Trung cất lên đầy ngạo nghễ. Quân do bị bịt mắt nên chỉ có thế lần theo âm thanh mà phán đoán sự vật. Nó cúi xuống đưa đầu về phía trước, mũi chạm vào mũi giầy. Ngay lúc đầu lưỡi nó le ra chuẩn bị chạm vào mũi giầy thì đột nhiên Trung rụt chân lại.

– Lẹ đi con chó. Ha ha.

Quân biết thằng Trung đây là muốn trêu đùa mình. Trò này với nó đã quá quen thuộc. Tụi nhỏ đã huấn luyện nó. Chúng nó đeo xích cổ cùng dây vào cổ nó rồi cột vào một thân cây, sau đó bịt mắt nó lại rồi bắt nó phải bò tới vị trí chúng nó đứng để liếm sạch từng đôi giày dơ bẩn, hôi thối.Khổ cái là chiều dài của sợi dây so với khoảng cách tụi nó với gốc cây chỉ ngắn hơn chục cm đủ để khiến nó phải khổ sở mà gồng mình rướn người lên nhưng chỉ có thể chạm vào mũi giầy. Kết quả ngày hôm đó mông nó chi chít từng lằn roi. So với tụi nhỏ, trò này của hắn còn hiền chán.

Trung không biết Quân đang suy nghĩ gì, thậm chí là mặc kệ. Hắn xưa giờ là vậy, chưa bao giờ quan tâm người khác suy nghĩ, cảm nhận gì. Hắn chỉ biết có hắn mà thôi. Ai bảo hắn sinh ra trong gia đình giàu có nức tiếng một vùng làm chi. Hắn có quyền thì hắn sử dụng quyền của hắn, đó là suy nghĩ hắn tự tạo, cắm sâu trong lòng từ lâu. Cái suy nghĩ ấy cho hắn cảm giác độc quyền, thích gì làm nấy, nhưng là thống khoái thực sự thì đến tận bây giờ, ngay lúc này hắn mới thấy rõ rệt, run rẩy trong từng tế bào đến vậy khi nhìn một thằng giống đực khác bị bịt mắt phải lò mò tìm giày của hắn đang đung đưa trong khổ sở chỉ để liếm nó. Trời ạ, sao trước giờ hắn lại không biết cảnh tượng này kích thích vô cùng như thế nào. Đũng quần của hắn sớm đã cộm lên rõ rệt. Sớm thôi con ơi, hắn tự nhủ, tao sẽ địt mày tung lồn.

Trong khi đó, Giang đang liếm giày của Thống dễ dàng hơn khi gã chỉ đơn giản yêu cầu mà không bày thêm trò để đùa bỡn cậu. Nhưng điều đó không có nghĩa là dễ ăn. Trước đó Thống đã nhổ nước miếng của mình xuống đất rồi dùng đế giày chà. Mệnh lệnh tiếp theo hắn đưa ra vô cùng dễ đoán. Giang hơi nhợn cổ họng, cậu không biết cái đôi giày ấy đã giẫm phải những thứ gì. Mà tốt nhất là khỏi nghĩ cho đỡ phải mắc ói. Dù gì thì từ khi phải làm chó cho tụi nhỏ, cậu cùng Quân đã phải liếm sạch giầy của chúng không biết bao nhiêu lần.Thêm một đôi cũng chẳng khiến cậu chết được. Nghĩ vậy, cậu lè lưỡi liếm lấy giầy của Thống.


Thống không đặt bàn chân mình nằm thẳng mà dựng đứng lên, vì vậy theo quán tính nếu Giang cúi đầu xuống thì đầu lưỡi sẽ đụng phải đế giày trước. Với cách này gã buộc con chó mình mua phải liếm lấy phần dơ bẩn nhất ngay lúc bắt đầu. Có điều hắn thật ngạc nhiên, Giang liếm lấy liếm để vô cùng thuần thục, không hề lộ ra biểu cảm ói nhợn – điều mà gã đang trông mong được chứng kiến. Cậu liếm từ đầu đế giày sạch bóng rồi dần chuyển xuống phía dưới, sau đó vòng ngược lại bên trên liếm sạch mũi giày, theo đà liếm lấy từng vòng dây.Cái lưỡi uốn lượn uyển chuyển như một con rắn xâm nhập từng kẽ hỡ, không chừa lại bất kỳ chỗ trống nào trên chiếc giày. Càng làm gã ngạc nhiên hơn là phạm vi mà Giang liếm chỉ nằm ở chiếc giày, lưỡi cậu không hề chạm tới chiếc vớ hay cẳng chân Thống – đúng y như mệnh lệnh mà gã đưa ra! Điều này làm gã hài lòng, thống khoái, khâm phục và lo sợ cùng một lúc. Gã hiểu để có thể thực hiện được như này đòi hỏi sự luyện tập vô cùng. Đáng sợ là rốt cuộc tên này bị thằng nhỏ kia ép phải luyện tập với cường độ như thế nào? Gã khẽ quay ra đằng sau, liếm trộm Tiến, bắt gặp thằng bé mỉm cười nhẹ với mình cùng ánh mắt khó đoán. Gã chợt lạnh sống lưng dù chỉ thoáng qua chưa đầy một giây kèm theo đó là dự cảm chẳng lành vô cùng mơ hồ.

– Gâu!

Tiếng sủa của Giang kéo Thống lại hiện thực. Ngước nhìn xuống gã thấy cậu quỳ ngay ngắn, lè lưỡi thở đều đặn, mặt hướng về phía gã đợi chờ. Hóa ra cậu đã liếm sạch bong chiếc giày gã đưa nên quỳ lại tư thế đợi lệnh. Nhìn vào ai đều sẽ khen cậu là một con chó giỏi. Thống không là ngoại lệ.

– Giỏi đấy chó.

Thống khen ngợi Giang, xoa đầu cậu lần nữa.

– Giờ liếm sạch cái còn lại đi.

– Gâu!

Giang đáp lời, đoạn cúi xuống tiếp tục công việc của mình. Thừa cơ hội, Thống móc điện thoại ra chụp lấy khoảng khắc dâm tình này. Nhưng gã không ngờ, Tiến nhanh miệng hơn:

– Anh ơi, không được chụp hình hay quay phim nhé.

Giọng Tiến nhẹ nhàng thế mà Thống ngửi được mùi đe dọa đâu đây. Cái cảm giác bất an hồi nãy lại chợt dâng lên, lấn át ngay lập tức ý định mở miệng phản đối gã định nói. Gã là một kẻ thông minh. Gã biết lúc này tạm thời nên nhượng bộ thằng nít ranh này cho đến khi làm rõ sự bất an trong lòng rốt cuộc là gì. Nghĩ thế, Thống quay lại cười cầu hòa:

– Rồi rồi.

Tiến lúc này tay đang cầm điện thoại lướt facebook, mắt vẫn luôn dõi theo nhất cử nhất động của bốn thằng để phòng ngừa những hành vi có thể khiến kế hoạch đổ bể tan tành. Đó là lý do tại sao nó lại phản ứng vô cùng nhanh nhạy đến vậy.

Ấy vậy mà có kẻ chẳng quan tâm sất gì đến điều ấy. Trung lúc này đã nắm đầu Quân lúc thì dí vào giày của hắn, lúc thì lắc qua lắc lại làm nó khổ sở chỉ mới liếm được một nửa.

– Ha ha, liếm đi chứ con chó. Liếm lẹ cho bố nào.

– Ư…ưm…

Sai lệnh mà lại làm đủ trò ngăn cản nó, chỉ có thể là bạo ngược. Nghịch lý là Trung càng bạo ngược, Quân lại càng cảm thấy bản thân dần hóa thành con đĩ chó khốn khổ mặc hắn tùy tiện hành hạ. Mỉa mai thay, như con chó thích tắm trong đống bùn dơ bẩn, Quân giờ đây vô cùng yêu thích sự bạo ngược đầy nam tính này. Nó trước đây chưa từng để bất kỳ thằng đực rựa nào vào mắt ngoại trừ thằng bạn thân mình cùng đám con trai chơi chung, giờ đây nó như tỉnh ngộ, trở thành con đĩ chó nguyện chết chìm dưới đống bùn của sự bạo ngược dẫn dắt bởi giọng nói đầy vẻ lưu manh, cà chớn mà đậm chất đực rựa này. Từng từ, từng câu nói nó đều nghe rõ, từng hành động làm nó đắm say trong hân hoan cùng hạnh phúc. Từng dòng precum chảy ra từ con cặc nó là minh chứng thay cho lời nói chẳng thể cất tiếng bởi quy định chó thì không thể nói tiếng người mà nó buộc phải khắc cốt ghi tâm từ ngày bị biến thành người bạn thân nhất của loài người.

CHƯƠNG 20

Trung tận hưởng từng tiếng rên la trong vật vã của thằng con trai có thân hình đẹp đẽ với làn da trắng trẻo ngon lành đang chật vật liếm sạch giày hắn. So với của lũ con gái hắn từng đè ra chịch đến ngất ngư, tiếng rên của Quân như bản âm hưởng kết hợp giữa cái mạnh mẽ của đàn ông bị chà đạp và cái yếu đuối của đàn bà bị bạo hành. Hắn tuy dốt đặc về âm nhạc nhưng với thanh âm phát ra từ khuôn miệng có khẩu hình hoàn hảo kia, hắn biết mình đang được rót mật vào tai.

Đè đầu thằng Quân liếm xong giày bên này, Trung nắm cổ nó giật qua liếm giày còn lại. Vẫn như thế, hắn lắc đầu thằng bạn như con lắc đồng hồ thành ra phải mất hơn 10 phút Quân mới liếm xong chiếc giày còn lại. Bên kia Giang đã liếm xong từ lâu cái giày còn lại của Thống, hai đứa đã bước qua trò chơi thứ hai. Lần này Thống chọn trò mà gã ưa thích thứ ba: liếm chân. Kỳ thật hắn gã chưa từng cho ai liếm chân gã, kể cả là những đứa con gái đã bị cặc gã đụ tơi bời. Duy chỉ có mấy con chó nhà Thống nuôi là có được thứ mà gã cho là diễm phúc này. Lúc đó cũng phải cố ý gì, chỉ là vào một buổi chiều gió mát, Thống ngồi chơi trước sân nhà cạnh chỗ lũ chó con đã mở mắt được gần một tuần. Thấy dễ thương nên gã mới ra hiệu cho bọn chúng lại chơi. Lũ chó con hiếu động lại vô cùng nghe lời chủ liền phấn khích chạy tới, hớn hở liếm lấy liếm để tay gã rồi chuyển mục tiêu sang cặp chân hắn. Đầu lưỡi ướt át của chúng liền lập tức kích thích cơn sảng khoái lan dần từ lòng bàn chân sang khắp người. Thống cảm thấy vô cùng thư giản, gã ngửa người ra mà rên nhè nhẹ, mắt nhắm nghiền tận hưởng. Về sau lũ chó con lớn lên lại chẳng thích liếm chân cho gã, chẳng hiểu vì sao. Lạ cái là lúc làm tình với lũ con gái, gã cũng không ra lệnh cho chúng làm công việc ấy. Chắc là khi ấy gã quên khuấy đi mất. Nhưng lần này thì đừng hòng. Gã đang thắc mắc, so với chó thật, chó người liếm chân cảm giác sẽ thế nào.

– Cởi vớ, giày cho tao nào chó.

Với cái bịt mắt hiện tại che đi thị giác, Thống đoán Giang sẽ vô cùng khó khăn để lột được giày của mình. Nếu cậu không làm được hoặc thực hiện chậm chạm, gã sẽ có cớ để trách phạt cậu. Ấy vậy mà bất ngờ làm sao, Giang sau một tiếng sủa đáp lệnh liền lập tức cúi xuống, đụng trúng mũi giày liền dùng miệng cắn lấy aglet giày rồi kéo thoăn thoắt từng sợi. Xong, cậu ngoạm lấy phần lưỡi giày rồi vận sức kéo một mạch chiếc giày ra khỏi chân Thống trong sự ngỡ ngàng của gã. Chiếc giày còn lại cùng liền chung số phận vài chục giây sau đó.

Wow!

Gã chỉ có thể thốt lên từ đó trong lòng rồi câm nín. Không chỉ thế, sự thán phục của gã dành cho mức độ thuần thục tiệm cận điêu luyện của Giang đã tăng lên một bậc, kèm theo đó là chút kính sợ dành cho kẻ đằng sau mình.

Dằn xuống mớ cảm xúc ấy, Thống tiếp tục cuộc chơi với mệnh lệnh mới được đưa ra:

– Liếm chân cho cậu chủ mày nào con chó.

Thống là một gã trai khá chuộng hình thức bên ngoài.So với thằng bạn mình, bề ngoài của gã được đánh giá là chỉn chu, trau chuốt hơn. Thật khó để nhìn thấy Thống xuất hiện với bộ dáng luộm thuộm kèm mùi cơ thể vẩn vương. Gã còn có bộ sưu tập nước hoa dành cho nam ở riêng nhà, thậm chí cả thuốc xịt hương cho giày vớ. Thế nên chẳng ngạc nhiên khi vớ hắn đến giờ vẫn thoang thoảng chút mùi hương trộn lẫn với mùi mồ hôi chân dù trước đó đã vận động khá nhiều. Tổng thể lại, đây là cái vớ có mùi dễ chịu nhất trong số những cái vớ mà Giang phải liếm từ trước tới giờ. Có thể coi đây là một chút may mắn hiếm hoi. Giang nhẹ nhàng le lưỡi liếm lấy ngón chân cái trước. Cậu đã được tụi nhóc dạy rằng liếm chân hay vớ lúc nào cũng phải bắt đầu từ ngón chân cái trước để thể hiện thái độ kính cẩn, phục tùng của mỗi con chó dành cho chủ nhân mình. Thống có thể không biết điều này nhưng giây phút đầu lưỡi ướt át chạm vào đầu ngón cái, gã cảm nhận điều gì đó tương tự. Giang liếm vài cái lên đầu ngón chân cái, mút nhẹ nó rồi lướt theo thân ngón chân liếm xuống liếm lên, sau đó vẽ một đường cung vòng qua kẽ chân đầu tiên mà dùng lưỡi ngọ nguậy thấm ướt nó.

Phê!

Phê lòi!


Nếu có chiếc giường ở đây, gã đã nằm ngửa ra mà nhắm mắt tận hưởng cảm giác khoan khoái này rồi. Mà nhắc mới nhớ, Thống quay đầu lại hỏi:

– À em ơi. Có đồ chơi gì để tụi anh hành bọn chó này không?

– Có chứ anh.

Tiến đáp lời, đoạn thằng nhóc lấy từ trong cặp ra hai cái bịch đen rồi đưa đến cho Thống.

– Anh không nhắc chắc em cũng quên luôn nhỉ.

– Hì hì.

Tiến xác thực là đã quên béng đi việc này. Mà thôi kệ, nó là con người mà, lâu lâu quên cũng chẳng sao. Quan trọng là kế hoạch vẫn đi đúng hướng.

Thống cầm lấy một bịch rồi quăng cái còn lại cho Trung lúc này đang dùng chân chà lên mặt Quân đang nằm ngửa dưới đất rên ứ ự. Gã mở ra, thấy trong đó có khá nhiều món. Vì là túi đen cộng thêm chi chít đồ nên không thể thấy hết những món nằm bên dưới.

Chẳng sao, thấy món gì thì chơi trước vậy. Thống chọn món quen thuộc: kẹp gỗ. Với liếm chân, gã chưa từng để cho bất kỳ đứa con gái nào làm, nhưng với kẹp vú thì gã từng thử một lần với con Hằng – đứa con gái có vòng một khủng nhất trong số những đứa gã từng kè cặp. Trong một lần làm tình, gã có ý dùng một cái kẹp phơi đồ kẹp vào vú nó. Kết quả chưa tới một giây, con Hằng đã la bài hãi đòi bỏ ra. Vì chiều lòng ả nên gã tạm nhượng bộ nhưng biểu cảm ấy gã đã lưu lại vào bộ não. Nay lại có dịp để kiểm chứng, so với con gái thì con trai bị kẹp vú sẽ có biểu hiện như thế nào, đặc biệt lại là một thằng gymer?

Tưởng tượng thôi đã đủ nứng cặc, tận mắt chứng kiến lại là nứng bể cặc. Thống dùng một cái kẹp vào mũi Giang. Cảm giác khá là đau và khó chịu thế nhưng Giang chỉ kêu lên một tiếng, xuýt xoa rồi lại cặm cụi vào công việc của mình. Ý đồ gây khó dễ cho cậu của Thống liền phá sản. Giang giỏi chịu đựng hơn gã nghĩ, một phần vì trước giờ cậu có sức khỏe rất tốt, phần còn lại vì đã qua tay tụi nhỏ, thép muốn không bị rèn thành kiếm cũng khó. Thành ra Thống bắt đầu cảm thấy bực. Gã nắm lấy cái kẹp mà dùng lực ấn mạnh vào. Đến đây thì Giang chịu không nổi mà cất tiếng la oai oái. So với tụi con gái, tiếng la hét của bọn con trai trong cơn đớn đau quả thật vô cùng thảm thương mà thống khoái làm sao. Cái thảm thương của một kẻ giống đực bị hành hạ phải làm chó mua vui cho một thằng khác nó mới hả hê vô cùng vì trong mắt những kẻ chuyên đi bắt nạt người khác đi Trung và Thống, điều đó cho thấy cái quyền lực cũng là minh chứng rõ nhất của sự hơn người mà chúng theo đuổi, không chỉ là những đứa con gái, mà còn là lũ con trai đều phải quỳ mọp mà làm chó cho chúng, thích hợp nhất là bọn gymer như thằng này. Có điều chúng không phải là người duy nhất nghĩ như vậy.

CHƯƠNG 21

Thằng Trung bên kia thấy đứa bạn mình bắt đầu cáu thì cười thầm khinh bỉ. Hắn luôn có một điểm không ưa ở thằng bạn mình, đó là tỏ vẻ đạo mạo trong khi bản chất lại là lưu manh đầu đường xó chợ như nhau. Giờ thì lộ rõ ra rồi, vậy ban đầu còn giả vờ làm gì. Dĩ nhiên, hắn không dại gì mà nói ra suy nghĩ này để làm mất cuộc vui. Nên hắn chú tâm lại vào thằng chó đang bị hắn dẫm đạp bên dưới kia.

Có một điều hắn phải thừa nhận, làn da thằng này trắng, mềm mại không thua gì bất kỳ con gái nào hắn biết. Điều này cộng thêm với mớ cơ săn chắc khiến nó mang cả hai đặc điểm của phái nam và phái nữ. Nếu tên này có thêm khuôn mặt điển trai thì rõ là cực phẩm, chỉ tiếc hắn không được lột cái mặt nạ kia ra. À, phải là chưa được mới đúng, gã cười thầm. Sờ lên làn da trắng mịn này, hắn lại cảm thấy có chút thân quen như thể đã từng tiếp xúc qua. Chỉ là hắn không thể nhớ ra là ai. Mà chẳng quan trọng, đã là chó thì ai với hắn đều chỉ là công cụ để hắn giải trí mà thôi. Nghĩ thế, hắn ra sức chà đạp mạnh hơn nữa.

Quân có cảm giác như tên này muốn đè đầu mình lún hẳn xuống sàn mới chịu. Dẫu đây chỉ mới là khởi đầu, vậy mà mức độ tàn bạo của hắn lại cao đến vậy, làm nó run rẩy trong sợ hãi. Hắn làm nó nhớ đến một thằng bạn trong đám chơi chung, cũng với cái giọng ngang tàng, hống hách, cũng với cảm giác bị áp bức mỗi lần chúng nó thử đọ sức. Nếu đúng là hắn, nó quả thực…quá may mắn. Kể từ khi nó đầu hàng số phận, chấp nhận thực tại ngày ngày làm chó, trong thâm tâm nó dần hình thành mẫu chủ nhân lý tưởng nó mơ ước. Tự lúc nào, nó đã chọn thằng Trung làm thước đo. Nếu đúng là hắn, nó nguyện làm chó cho hắn chà đạp, cho hắn sỉ nhục, nguyện dâng tấm thân của một gymer để hắn đùa bỡn, nguyện dâng lỗ hậu cho hắn chịch đến nát bấy. Bởi chỉ có nó, một gymer điển trai mới xứng đáng làm chó cho một kẻ tàn bạo như hắn dù rằng, nó biết cái tàn bạo thật sự lại nằm ở thằng Tiến. Nghĩ mà xem, có một ngày cả đám chơi chung, từ bạn bè anh em chơi thân trong phút chốc nó hóa thành chó, được hắn ra lệnh phơi bày thân thể mua vui cho anh em, nó lại sướng đến tê lồn. Cặc nó theo từng dòng suy nghĩ ấy hòa vào từng cú dẫm đạp của hắn rỉ ra từng đợt precum đọng lại dưới múi bụng. Nó mà không kiềm chế, hẳn là giờ đã bắn ra tinh dịch rồi. Và hình phạt cho việc ấy là điều mà nó không muốn trải qua lần nữa.


Nói là thế, nhưng kiềm chế không phải là chuyện giản đơn khi mà vớ hắn lại đậm mùi hôi thối, tanh hôi đậm chất giống đực đấy vậy.Hít một hơi đổ đầy xoang mũi, xộc thẳng lên đỉnh đầu. Ôi mẹ ơi, Quân rên, sao mà nó phê thế này. Loại mùi vị của giày vớ đối với những con chó không khác gì ma túy, đã ngửi là thích, càng ngửi càng nghiện, càng nặng càng phấn chấn, kích thích đến mê hồn. Nó hớp từng ngụm, le lưỡi liếm từng thớ vớ, miệng không ngừng rên rỉ như say thuốc. Hai tay nó dang xõa ra mà nằm tận hưởng cảm giác sung sướng này.

Trung cũng cảm thấy sướng. Dĩ nhiên cái sướng của kẻ bị trị khác hẳn với kẻ thống trị. Của hắn là sự thống khoái tuyệt vời của kẻ có quyền xem thân thể kẻ khác là đồ chơi, xem số phận kẻ khác chỉ là chó để mua vui. Tất cả dựa trên một trong những nguyên tắc cơ bản nhất trong cuộc sống: kẻ mạnh có quyền! Ở đây, hắn chính là kẻ có quyền ấy, với hai thằng chó này, và cả thằng chó phía sau nữa!

Hắn lục từ trong túi đen nhận được lấy ra một đống kẹp gỗ. Trung nhếch môi, một tia ngoan độc lóe lên từ đáy mắt chíu thẳng vào thân thể trần truồng đẹp đẽ mà đáng thương sắp hứng chịu trò tai quái của hắn. Hắn cất tiếng, giọng điệu cợt nhả:

– Trông mày có vẻ khó chịu nhỉ? Để tao làm mày sướng tí nhé.

Nói xong, hắn liền dùng một cái kẹp vào vú Quân. Ngay tức khắc, nó cảm nhận cơn đau nhói từ núm vú truyền vào.

– Ơ…Ưm…

Vẫn là tiếng rên ấy đã nâng thêm vài cao độ khiến Trung nghe mà nứng đến bùng nổ. Trời ạ, trần đời hắn chưa từng nghe thấy thằng nào nó rên mà dâm đĩ như thằng này. Hắn liền kẹp đầu vú còn lại của Quân. Thế là trên bộ ngực nở nang của nó giờ có hai kiện trang sức tô điểm cho bộ dáng thảm hại của hot boy một thời.

Trò kẹp vú với Quân hay Giang dù đã quen nhưng cảm giác đau nhói lại không thể đè nén. Vì đầu vú có thể nói là bộ phận nhạy cảm nhất của bất kỳ người đàn ông nào, đặc biệt ở lứa tuổi dậy thì, cơ thể như cây non còn yếu ớt, mỏng manh, dễ bị tổn thương. Thằng Tiến hiểu điều này, thế nên thằng bé ra sức hành hạ vú của hai thằng nhiều nhất, mục đích là để tăng độ mẫn cảm ở chỗ đó để chỉ cần chạm nhẹ như một công tắc bật chế độ dâm đãng của hai thằng chó lên. Có thể nói, thằng bé đã thành công. Không ít lần, nó chỉ đơn giản ra lệnh cho hai thằng quỳ. Chúng được mặc quần áo đầy đủ nhưng thằng nhóc chỉ cần chạm nhẹ vào đầu vú một lần là đủ để khiến máu nứng trong chúng liền trỗi dậy. Điều này giáng một đòn thật mạnh vào chút tự tôn vốn giờ đã mỏng hơn sợi tóc của Giang. Làm chó đã đủ nhục rồi, giờ còn như cái đồ chơi tùy ý để người ta điều khiển máu nứng. Khổ cái là, như thế lại sướng mới chết. Sướng trong từng cú va chạm giữa làn da của những kẻ cậu phải buộc gọi là chủ nhân với đầu vú đáng thương bị hành đến đau nhức mỗi ngày. Sướng trong từng cú bắn tinh không thể kiểm soát trước mặt kẻ đã hại đời mình. Tình dục với tuổi thanh thiếu niên như đống cát lún, đã lỡ bước vào thì chẳng thể trồi lên mà dập dìu trong mớ tinh trùng, nước đái, nước bọt dưới hình hài của một con chó điển trai, to khỏe. Điều khiến Giang buồn bực nhất lại là Quân vô cùng thích thú với chuyện đó. Đâu rồi thằng bạn đã hứa với mình sẽ có một ngày vùng vẫy trở lại làm người đàng hoàng? Đâu rồi thằng bạn còn tâm sự cảm giác buồn nôn, ói mửa khi phải bú con cặc cao su to dài mỗi ngày để luyện tập? Đâu rồi thằng bạn cùng nhau tia ngực, mông gái mỗi giờ ra chơi? Sao giờ đây chỉ còn thằng bạn mỗi lần nhắc đến cặc là lại thèm thuồng đến chảy nước miếng, nhắc đến trai là chỉ muốn van xin được chà đạp?

Nói đi cũng phải nói lại, bản thân Giang đâu có khác gì. Nói đâu chi xa, ngay lúc này đây, giữa từng cú đấm, từng tiếng “đụ mẹ mày” vang lên giáng thẳng vào người, cậu lại thấy rạo rực cả người. Đâu chỉ có thế, mỗi lần nghe đâu đó tiếng tụi con trai văng tục chửi thề, cậu không khỏi nghĩ đến những lời đó là dành cho mình, một con chó đội lốt người. Nếu không có chút liêm sỉ còn vớt vát lại, hẳn cậu đã cùng Quân chạy lại van xin chửi tiếp. Ai cũng được, miễn là giống đực đều có quyền hành hạ, sỉ nhục tấm thân hai đứa. Trời ạ, từ khi nào mà bản thân mình lại có suy nghĩ thấp hèn như vậy, Giang tự hỏi? Chính là càng tự hỏi, lại càng nhận thấy bản chất mình đã khác xưa, hay nói đúng hơn là giờ mới bộc lộ dưới sự mài dũa của những thằng đáng tuổi em mình. Ngẫm nghĩ lại, Giang buồn bực có lẽ chính là do bản thân mình đã không thể buông mình sa đọa như Quân, vẫn níu giữ chút hy vọng mỏng manh như sợi tóc treo ngàn cân. Ai nói sa đọa kiểu này là xấu, thằng bạn mình từ ngày chấp nhận số phận thì bắt đầu chuyên tâm luyện tập thể thao. Cơ thể đẹp đẽ hẳn lên, điểm số học tập cũng cải thiện. Có lẽ do sợ cái luật tụi nhỏ đề ra là nếu kiểm tra bị điểm dưới 7 thì xác định bị búng dái 20 cái. Người búng dái không ai khác lại là thằng đại ca kia. Nghĩ đến việc đó, cả Giang cũng rùng mình mà phải cố gắng cải thiện từng ngày. Thành thử ra dần dần trong chúng hình thành nên cái gọi là kỷ luật và phép tắc cùng thói quen, nhưng không phải là của quân nhân mà là của chó. Mỉa mai nhỉ, lúc được làm người thì đi quậy phá, chơi bời tứ tung, lúc làm chó thì mới chuyên tâm học hành. Mà thôi, chuyện đã rồi, chẳng thể đổi thay. Giờ đây, chúng chỉ việc chuyên tâm phục vụ hai kẻ lạ mặt này và thực hiện điều được dặn dò mà thôi. Đó là bổn phận của mỗi con chó – chủ ra lệnh là phải làm.

CHƯƠNG 22

Tâm tư đã được đả thông, Giang giờ đây tiếp nhận cuộc chơi với tâm lý thoải mái hơn. Từng cú đánh Thống giáng xuống người dần dần kích thích máu nứng trong cậu. Bên kia cuộc chơi đã rẽ theo chiều hướng khác. Trung lúc này chân vẫn đang ra sức dẫm đạp lên mặt Quân, hai tay dùng kẹp vú cắm khắp thân trên của nó. Một cái kẹp đã đủ đau, hai cái nỗi đau nhân hai, thành ra mười bốn cái kẹp là cơn đau đớn nhân lên mười bốn. Cơn đau tràn đến lấn át hẳn cả cơn sướng làm Quân quằn quại, rên la thống khổ:

– A…Arrr…Ư…

Nó càng ra sức quằn quại bao nhiêu thì Trung càng cao hứng bấy nhiêu. Nhưng đó chỉ mới là bước chuẩn bị cho trò tệ hại tiếp theo thôi.

Trên thân thể Quân giờ đây kẹp chi chít kẹp vú khắp người: ở hai đầu vú có hai cái, trên ngực phụ kiện hai cái, tương tự ở hai bên nách, ở phía dưới thì ngay chỗ từng múi bụng là mỗi cái, hai bên sườn cũng không thoát khỏi số phận phải đính kèm mỗi bên một cái. Nhìn sơ qua như bàn phím piano trắng thuần khiết, nghĩ vậy, Trung bèn dùng một ngón tay gảy gảy một vài cái kẹp vú. Hành động đơn giản nhưng đau đớn mà Quân phải chịu là dằn vặt, như sức nặng ngàn cân đè lên từng dây thần kinh cảm giác khắp người nó. Để trốn tránh cơn đau ấy, nó xoay người qua một bên để tránh cái ngón tay chết bầm ấy đùa bỡn, giày vò thân thể mình. Hành động theo phản xạ này của nó vô tình lại khiến Trung nổi máu côn đồ lên. Hắn lạnh lùng đá thẳng vào bụng nó. Lực đá mạnh, đủ khiến nó như muốn tắt thở. Chưa kể, cú đá đó có tác dụng như sóng âm, lan truyền làm những cái kẹp rung lắc liên hồi, thế là từng trận từng trận đớn đau dồn dập lên não bộ Quân.

– Ặc…! Ự!

Thê thảm là thế, ấy vậy mà hắn không cho nó có một giây để nghỉ ngơi. Hắn dùng chân lật thân thể nó lại, tiếp tục dùng ngón tay gảy gảy mớ kẹp vú gắn trên người nó. Mỗi lần Quân phản ứng, Trung lại giáng vào bụng nó một đá rồi lại lật người nó lại tiếp tục trò hành hạ. Nếu đây là đang đóng vai vai bạo chúa đang hành hạ nô lệ, Trung tự tin hắn sẽ nhận được cả Oscar cho sự xuất thần của mình.

Bị bạo hành thê thảm là thế, rên la quằn quại là thế, nhưng dần dần Quân đã thích ứng được với cơn đau. Từng câu mắng chửi của Trung kèm theo chất bạo chúa như mật ngọt lan tỏa khắp người nó, xoa dịu mà bừng tỉnh cơn sướng phê pha trong nó trở lại. Vì thế mà tiếng rên của nó bắt đầu có lên có xuống, vần điệu như của kiều nữ làm duyên làm dáng gây xốn xao làm người chứ không còn giữ nguyên một tông như lúc đau đớn.

Trung nghe qua là biết thằng chó dưới chân mình lại bắt đầu nứng cặc. Tiếng rên la như đĩ của nó làm hắn thấy bực. Thật ra hắn muốn tên này phải thấy đau, thấy nhục mà van xin hầu hạ hắn chứ không phải là sướng đến độ mồm chảy cả nước miếng thế kia.


Trung bực, thành ra hắn mạnh bạo hơn nữa. Hắn cứ đá vào bụng, vào ngực, vào hai bên sườn,…bất cứ chỗ nào trên thân thể trần truồng với làn da trắng trẻo, xinh xinh của Quân. Những đòn vận động cộng thêm nắng chiều cứ phả vào người làm mồ hôi hắn chảy ra ướt đẫm cả áo. Trung bèn cởi cái áo phiền phức ra, phơi bày thân trên cường tráng, lấp lánh ánh mồ hôi. Hắn vứt áo qua một bên, đoạn nắm đầu Quân ngồi dậy ép vào nách mình, hống hách ra lệnh:

– Đụ mẹ thằng đĩ chó, liếm sạch nách bố mày!

Khỏi nói mệnh lệnh này làm Quân hưng phấn đến nhường nào. Nó sung sướng le lưỡi ra mà liếm lấy từng giọt từng giọt mồ hôi mặn chát, hít lấy hít để hương vị nách đàn ông. Trời ơi, phải chi phổi nó lớn hơn để nó hít một hơi thật nhiều cái hương vị khiến nó cảm thấy nhục nhã đến tột cùng mà hãnh diện đến thăng hoa vì thân cũng là đàn ông con trai lại phải đi làm cái việc thấp hèn này.

Quân sướng là thế, Trung thì phê chả kém. Cái lưỡi của nó hoạt động linh hoạt, đem bao nhức mỏi ở nách hắn cuốn theo xuống cổ họng nó. Như chưa đủ, nó còn liếm lấy từng cọng lông nách, chìm đắm trong mê say, quên hẳn đi cơn đau nhức truyền từ từng cái kẹp vú. Nhưng nó quên, chưa chắc hắn đã quên. Trung nhân lúc Quân còn mải mê làm việc đã dùng tay còn lại búng vài cái kẹp. Hành động này có chút hiệu quả lôi kéo Quân trở lại. Ở vị trí hắn búng, nó khẽ giật người như phản xạ tự nhiên. Ấy vậy mà điều đó không thể cản nó cứ tìm đến nách hắn mà dúi mũi, lè lưỡi hưởng thụ. Trung cứ búng, thỉnh thoảng lại dùng hai ngón tay kéo kẹp vú căng da thịt Quân ra, nó cứ la rồi lại vục mặt vào nách hắn, mang lại cảnh tượng có chút hài hước lại sặc mùi dâm tình.

Bên này người tung chó hứng bên kia cũng không kém phần sôi động. Thống cầm một sợi dây, cột một đầu dây vào gốc dái của Giang, bắt cậu nằm ngửa ra. Gã dùng tay kia kéo đầu sợi dây còn lại lên, theo quán tính làm Giang phải nâng người theo. Thấy vậy Thống bèn dùng chân đạp lên ngực cậu, giữ phần vai cậu chạm hẳn xuống sàn, phần hạ bộ thì cứ thế nâng lên, hai chân co lên hình thước thợ làm trụ, biến cả người cậu thành tư thế như biểu đồ đồ thị hàm số có hai nghiệm. Vì hai nghiệm của cậu đã bị khống chế nên chỉ có thể nương theo hướng kéo của sợi dây mà nâng hạ bộ. Đến một mức nào đó không thể nâng được nữa, cậu đành phó mặc cho sợi dây căng hai hòn dái của mình trong đớn đau.

– Ư…ư…

Tiếng rên của Giang đa phần đều ở những nốt thấp, đem đến cho người nghe cảm giác mạnh mẽ của một thằng đĩ đực thay vì tiếng rên bổng của Quân như con đĩ chó cái. Đối với Thống mà nói, tiếng rên ấy nghe thật hả hê làm sao. Gã biết yếu điểm của mỗi thằng đàn ông đều nằm ở cặc và dái, ngay cả bản thân mình nếu rơi vào tình huống này thì cũng không tránh khỏi bị vũ nhục. Đột nhiên trong đầu gã lóe ra hình ảnh bản thân mình trần truồng nằm dưới chân người khác, và kẻ đó lại là…thằng nhóc đằng sau mình!

Điên.

Điên rồ!

Gã cười khẩy.

Làm đếch gì có chuyện đó.

Sẽ là gã luôn là kẻ nắm đầu dây mà điều khiển và tên nằm dưới đất mới là thằng nhóc ấy, hoặc là thằng bạn thân gã thì càng tốt.

Gã đổi tay cầm, dùng lực kéo sợi dây qua một bên, làm Giang theo đà phải lộn người theo 180o. Liền sau đó, gã cưỡi lên tấm lưng trần của cậu, nắm lấy đầu cậu mà hả hê ra lệnh:

– Bò đi chó!

Giang liền sủa hai tiếng dõng dạc đáp lời, điều chỉnh cơ thể vào thế rồi bắt đầu bò về phía trước. Cậu không biết chính xác thằng chủ này muốn mình bò tới đâu nên đành phán đoán đại, có điều cân nặng của tên này so với tụi nhóc kia là tương đồng nên không mấy khó khăn để thân thể cậu thích ứng với sức nặng của gã. Nhưng nếu cứ tiếp tục bò về phía trước thì chẳng phải…

– Dừng.

Thống nói, Giang liền làm theo.

– Liếm giày cho thằng nhóc này đi.

Thằng nhóc này? Gã nói Tiến, Giang hiểu ra. Liền sau đó cậu sủa to hai tiếng, quỳ thẳng người làm Thống mém té, le lưỡi thở hồng hộc chờ đợi.

Tiến hài lòng nhìn biểu hiện của con chó mình. Quả nhiên không uổng công dạy dỗ, huấn luyện mấy tháng qua, nó giơ mũi giày chạm vào lưỡi cậu rồi để xuống đất. Giang nhận được tín hiệu cho phép liền thực thi công việc.

Tiến hài lòng bao nhiêu thì Thống ngạc nhiên, khâm phục bấy nhiêu. Gã hiểu, chỉ đối với chủ nhân đích thực thì mấy con chó mới biểu lộ ra sự phục tùng gần như tuyệt đối này. Gã chợt tò mò mà hỏi:

– Con chó này em huấn luyện mấy tháng vậy?

– Tầm 3 tháng anh.

– Bắt nó khó không?

– Không anh, chỉ tốn chút bã chó rồi dụ dỗ nó sập bẫy mà thôi.

Thống gật đầu, trong lòng không tránh khỏi cảm giác có chút liên tưởng mà âu lo. Chắc gã lại nhạy cảm linh tinh rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #xx