
Chap 3: Phố Nhỏ Hongdae
Sau một đêm dài, Hyuk tỉnh dậy trong tiếng gọi của Hanbin.
- Em ngủ ngon chứ, đỡ sốt ròi nè ~
Hyuk ánh mắt long lanh nhìn người trước mặt. Đã lâu rồi cậu không được đối xử đầy yêu thương như thế. Hyuk nhìn chằm chằm Hanbin, ánh mắt thoáng vẻ hy vọng.
- Em muốn ăn gì, anh sẽ làm cho em
- Dạ, em ăn gì cũng được.
- Vậy anh đưa em đi ăn nhé cậu bé
Hyuk nhìn Hanbin đang cười với mình, cậu cũng bất giác cười theo. Chợt nhận ra mình chưa biết tên Hanbin, Hyuk nhẹ giọng hỏi
- Hyung tên là gì vậy ?
- Anh là Oh Hanbin, anh 22 tuổi, còn em ?
- Em là Koo Bonhyuk em 20 tuổi
Hanbin thoáng ngạc nhiên. Hyuk là con trai tập đoàn Koo hùng mạnh, sao giờ lại ở đây với bộ dạng này. Nhìn vết thương trên người Hyuk, Hanbin đoán được phần nào. Cậu không hỏi Hyuk vì sợ làm em ấy tổn thương. Hanbin dịu dàng băng bó vết thương cho Hyuk, điều này khiến Hyuk không chịu được, người run khẽ
- Anh làm em đau hả Hyukie ?
- Không ạ
Sau khi xử lý xong vết thương, Hanbin dìu Hyuk xuống nhà. Hyeongseop hỏi han mấy thứ sau đó để Hanbin và Hyuk rời đi.
Căn hộ của Hanbin ở Hongdae cách nhà của Hyeongseop 15km mất khoảng 20p di chuyển.
Trên xe, Hyuk tựa đầu vào vai Hanbin còn Hanbin thì ôm Hyuk vào lòng. Một sự hạnh phúc hiếm có trong cuộc sống của Hyuk.
Hongdae rất đẹp nên vì vậy Hanbin đã ở đây. Hanbin đưa Hyuk lên nhà thay đồ của mình.
- Hyukie, em có muốn ở đây không, anh sẽ chăm sóc cho em
Hyuk thoáng bất ngờ
- Ở lại đây ạ ?
- Ừm
Hanbin thích Hyuk ở cạnh mình. Hyuk rất dễ thương nên cậu không muốn để Hyuk rời xa.
Hyuk nghĩ rằng về nhà không được vui vẻ thậm chí phải chịu những trận đánh nên rụt rè đồng ý.
Hanbin vui lắm, liền đưa Hyuk đi mua vài bộ quần áo mới sau đó dẫn cậu đi ăn. Hai người cứ thế có khoảng thời gian vui vẻ ở Hongdae.
Tối đến, những ánh đèn rực rỡ thắp lên con phố nhỏ Hongdae. Người người tấp nập qua lại, không khí đã náo nhiệt hơn nhiều.
Hyuk sau một ngày ở cùng Hanbin, tâm trạng đã vui lên rất nhiều, cậu không còn rụt rè nữa.
- Hanbin hyung, em có thể mượn máy anh được không ạ ?
- Đây em cứ dùng, nhưng em không có máy hả
Hyuk im lặng, Hanbin không nghĩ nhiều lập tức mua cho Hyuk một chiếc điện thoại mới.
Hanbin là sinh viên mới ra trường, tiền chỉ đủ trang trải vậy mà lại mua thứ này đến thứ nọ cho Hyuk. Thật đáng ngưỡng mộ
- Sao hyung tốt với em vậy ?
- Anh không được tốt với em hả cún con ?
- Em nợ anh nhiều rồi
- Sau này trả anh sau cũng được ~
Sau khi có điện thoại, Hyuk vui vẻ bấm số của Lee Euiwoong - bạn thân nhất của cậu. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói
- Ai vậy ?
- Euiwoong là mình Hyuk đây
Bên kia bất ngờ đáp lại. Kể từ khi tốt nghiệp cấp 3 hai người họ đã không liên lạc lại với nhau. Giờ đây nghe thấy giọng nói đối phương, Hyuk vui hơn bao giờ hết. Trong lúc Hyuk đang nói chuyện rôm rả, một chiếc xe dừng lại bên vệ đường. Hyuk nhìn người bước ra, cơ thể run rẩy. Hanbin nhận ra sự bất thường của Hyuk liền trấn an cậu. Đám người đó ngày một đến gần và chuyện gì đến cũng phải đến. Hyuk bị cưỡng chế lôi đi trước sự bất lực của Hanbin
P/s: Ựa ựa ngược nha bà coăn =))). Toi sẽ ấn định lịch đăng là 20h mỗi ngày nhoa hihi =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro