Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Ngày Mùa Đông Không Lạnh

Koo Bonhyuk – 20 tuổi, là con trai út của tập đoàn nhà họ Koo. Mọi gia đình đều yêu thương đứa con của mình nhưng ở gia đình Hyuk, cậu không nhận được sự yêu thương nào. Là con út đáng nhẽ ra phải được chiều chuộng, được thương yêu nhưng Hyuk chỉ nhận lại sự hắt hủi từ gia đình.

Hyuk có làn da trắng mịn như em bé, nụ cười trong trẻo và ánh mắt long lanh. Giống như một chú cún trắng nhút nhát, đáng yêu tới mức người ta phải đổ gục.

Tối ấy, Hyuk vừa chịu một trận đánh từ người mẹ của cậu. Hyuk đem cơ thể đầy vết bầm lang thang trên đường phố.

22h đêm Seoul chìm vào giấc ngủ, cơn gió lạnh buốt xuyên qua. Hyuk chỉ mặc một chiếc áo dài mỏng manh ngồi co ro ở một góc trong ngõ nhỏ.

Hanbin đang trên đường đến nhà Hyeongseop thì bắt gặp Hyuk. Hyuk ngước mắt nhìn Hanbin. Ánh mắt long lanh của cậu khiến người ta không nỡ bỏ lại.

Hanbin cảm nhận người nép trong lòng mình đang bị sốt. Hyuk chỉ mặc áo mỏng lại ngồi ở ngoài trời gió lạnh, chắc là bị ốm rồi. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Hyuk, Hanbin mỉm cười nhẹ nhàng rồi dìu cậu đến nhà Hyeongseop.

23h, Hanbin đặt chân đến nhà Hyeongseop. Cún con trong tay cậu đã lịm đi từ lúc nào không hay. Hyeongseop mở cửa, khuôn mặt lộ rõ vẻ khó hiểu

- Hanbin hyung, cậu này là ai vậy ạ ?

- Hyeongseop à, vào nhà trước nhé

Tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hyeongseop vẫn giúp Hanbin dìu Hyuk vào nhà.

- Có chuyện gì vậy Hanbin hyung ?

- Anh đang đến trạm số 98 thì gặp cậu bé này ngồi ở trong con ngõ đó, có vẻ như em ấy bị sốt. Anh thấy trên người em ấy có nhiều vết thương lắm

- Vậy hả, đáng thương vậy ~

- Em cho cậu ấy ở đây một đêm, hôm sau anh sẽ đưa em ấy đi ngay

- Hyung không cần khách sáo, anh em cả mà

Hanbin mỉm cười nhẹ nhàng. Sau đó thì thầm với Hyeongseop một vài chuyện về Hyuk

- Hyeongseop à, em ấy dễ thương nhỉ ~

- Hanbin hyung, mới chạm mặt lần đầu mà có cảm tình rồi hả, mặt hyung đỏ như trái gấc kìa

Hanbin quay mặt ra chỗ khác, sau đó nhanh chóng đổi chủ đề. Hai người nói chuyện rôm rả đến hơn 23h.

23h30, Hanbin trở về phòng. Nhìn cún con đang say ngủ bên cạnh mình, Hanbin bất giác mỉm cười. Đã lâu lắm rồi cậu động lòng vì một người. Hanbin sờ nhẹ lên trán Hyuk, cảm thấy cơn sốt đã dịu đi cậu mới yên tâm nằm xuống.

Sáng hôm sau, Hanbin dậy rất sớm. Cậu vệ sinh cá nhân sau đó xuống dưới nhà. Hyeongseop rất thích đồ ăn mà Hanbin nấu nên lần nào cậu về đây chơi cũng sẽ làm món ngon cho Hyeongseop.

Hyeongseop tỉnh dậy đã ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng. Cậu mỉm cười đi đến gần Hanbin. Khuôn mặt tỏ ra vẻ thích thú nhìn đồ ăn Hanbin nấu.

Hyeongseop nhớ đến Hyuk, liền hỏi Hanbin

- Hanbin hyung, em ấy sao rồi ?

- À, em ấy có vẻ như đã đỡ rồi

- Mà sao nửa đêm em ấy lại ngồi ở đó nhỉ

Hyeongseop vẻ mặt khó hiểu hỏi Hanbin

- Anh thấy trên người em ấy có vài vết thương mới, có lẽ là bị đánh rồi

Hyeongseop không khỏi thở dài. Hyuk ngoan ngoãn như vậy lại còn rất dễ thương, ai lại đánh cậu bé như vậy chứ. Hanbin vội xua tan không khí u ám, dọn thức ăn ra bàn. Hyeongseop lấy lại tinh thần, ngồi xuống bàn ăn. Lâu rồi không được ăn đồ Hanbin nấu, cậu thèm lắm rồi.

Sau khi hai người ăn xong, Hyeongseop đi rửa bát. Cậu để cho Hanbin lên phòng đánh thức Hyuk dậy.

Hanbin bước lên phòng. Ánh nắng của ngày mới xuyên qua cửa sổ chiếu vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang say giấc. Hanbin đến bên giường, giọng dịu dàng đến lạ

- Cún con, sáng rồi dậy thôi

Có lẽ lâu rồi Hyuk chưa được ngủ đủ giấc nên cậu ngủ rất say. Hanbin lay mãi, miệng không ngừng gọi "cún con". Cuối cùng, Hyuk có chút mơ hồ cựa quậy người.


P/s: Ăng em đừn hỉu lầm Hyukie nhoa, ẻm hong hiền z đâu =)))) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro