#4.
KuroKura
#kuroro pov:
.
.
.
.
Đó là lần đầu tiên bản thân tôi đã được giác ngộ và thấu hiểu trọn vẹn thế nào là giá trị của vẻ đẹp " Chân - Thiện - Mỹ." Khoảnh khắc trái tim chót rung động trước sự mị hoặc sâu thẳm được toả ra trong cái vẻ tinh khiết nội hàm của đoá diên vĩ ngay khi nó đang lịm dần dưới sự tàn nhẫn và thô bạo của thời gian đang nuốt dần đi cái thân thể trắng sứ tinh khôi vốn có để lại vô số những vết chai sạm thâm đen của sự úa tàn và hoen ố. Vượt lên trên định kiến của cái đẹp khuôn khổ, đó chính là sự hoàn mỹ tuyệt đối trong chính vẻ ngoài sai khác, méo mó và thiếu hụt của bản thể, khi nó đã đánh mất đi cái nguyên mẫu độc tôn ban đầu để chấp nhận thân xác bị ô uế và vấy bẩn. Giống như thiên sứ phản bội Chúa để minh chứng và hiến dâng cho Người thứ tình yêu tội lỗi và mù quáng của một kẻ bỏ đạo sa ngã. Nhưng thật kỳ lạ, sau cùng, mặc cho thân thể sớm đã bị ô nhiễm và xâm phạm, em vẫn mãi là sinh vật đẹp đẽ và tinh khiết nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro