Tàn Xuân
Xuân ơi...Xin dừng bước
Nán lại ít thời gian
Ngài đừng vội đi trước
Kẻo niềm vui lại tàn.
Năm nào người cũng đến
Rồi lại rời đi nhanh
Bỏ lại một căng bệnh
Đó là sự trưởng thành
Xuân giữ vững màu xanh
Cho ước mơ chấp cánh
Băng qua những nghịch cảnh
Đích đến thật mong manh
Ước gì xuân không đến...
Khi đôi ta đã già
Để cho sự lão hoá
Không tách rời chúng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro