Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 164: Vung tay đánh tay

Edit: Mì

Beta: Ami

Trang sức châu báu mà Phương Dĩ Nhu dùng trong buổi lễ kết hôn hầu hết đều được đặt sẵn từ trước, nhưng cô ấy vẫn luôn không thực sự vừa lòng, hiện giờ có thời gian rảnh rỗi nên lại hẹn Tả Ninh ra ngoài cùng cô ấy đi dạo, nhìn xem có tìm được cái vừa ý hơn hay không.

Đúng là trung tâm thương mại lớn nhất thành phố S, đầy đủ các loại thương hiệu, các loại nhãn hiệu cần cái gì cũng có, chỉ cần có tiền, muốn dạo phố xem hàng cũng không cần tốn sức lực.

Lúc đi tới cửa hàng châu báu ở tầng 7, Tả Ninh mới phát hiện bốn phía đều là nhãn hiệu của tập đoàn châu báu quen thuộc.

Tuy rằng lúc trước chỉ là mấy công ty phân phối nhỏ, nhưng hiện tại tập đoàn Châu Nhĩ đã phát triển toàn diện, từ mua nguyên liệu thô đến thiết kế rồi chế tác sản xuất trang sức, mở rộng hệ thống tiêu thụ, đây là khu vực của các nhãn hàng cao cấp nên tự nhiên nó cũng lọt vào danh sách các nhãn hàng xa xỉ.

Nhưng mà còn chưa kịp bước vào dạo một vòng thì bên cạnh Tả Ninh liền truyền đến một âm thanh rất là quen thuộc, quay đầu lại nhìn, thật đúng là không thể không cảm thán oan gia ngõ hẹp.

Liên Kỳ Vân hiển nhiên là nhìn thấy Tả Ninh, nhưng đại khái là ngại Thu Dật Mặc ở bên cạnh, 2 ngày trước mới vừa ăn một bạt tai vậy mà cô ta vẫn có thể mang khuôn mặt mỉm cười nhìn Tả Ninh : "Thật trùng hợp, Tả tiểu thư cũng ở đây sao."

Thái độ của cô ta như vậy không khỏi làm Tả Ninh nhớ tới mấy chuyện phiếm nói cùng Thu Đồng Tâm ngày hôm qua, Thu Đồng Tâm đánh giá về người chị dâu tương lai này như sau:

"Vị đại tiểu thư kia không hề đơn giản, bàn về kĩ thuật diễn thì cô ta tuyệt đối đứng ở cấp bậc ảnh hậu, người lớn trong nhà họ Thu đều bị cô ta che mắt hết thảy, nói cô ta ưu nhã hào phóng, thiện lương hiếu thuận, về sau chắc chắn sẽ là người vợ hiền của anh cả."

"Thật trùng hợp." Tả Ninh cũng tươi cười tự nhiên: "Tiểu thư tới xem trang sức đính hôn sao?"

"Đúng vậy, vừa vặn hôm nay A Mặc rảnh nên tôi liền hẹn anh ấy cùng đi dạo."

Dù sao cũng từng gặp qua Thu Dật Mặc, Phương Dĩ Nhu lễ phép chào hỏi với anh, anh cũng chỉ không mặn không nhạt mà đáp lại, hơn nữa Phương Dĩ Nhu rõ ràng cảm giác được tầm mắt của anh vẫn luôn hướng về phía Tả Ninh.

Phương Dĩ Nhu lo lắng Tả Ninh thấy Thu Dật Mặc cùng vợ sắp cưới của anh sẽ xấu hổ, nên liền lôi kéo Tả Ninh đến quầy đối diện xem vòng cổ.

"Tôi nghe nói công ty các người đã dùng viên kim cương hồng nhạt quý hiếm mà 5 năm trước tìm được ở Thụy Sĩ chế tác thành một cái mặt dây vòng cổ, sao tôi không thấy cái vòng cổ ấy trong cửa hàng?"

Nghe thấy thắc mắc của Liên Kỳ Vân, người bán hàng nhanh chóng cười thân thiện giải thích: "Thực xin lỗi Liên tiểu thư, cái vòng cổ kia là chế tác đặc biệt của công ty, không bán ra ngoài ạ."

"Không bán? Tin tức đều đã được đăng tải rộng rãi khắp nơi, vậy tại sao lại không bán cơ chứ?"

"Thực xin lỗi Liên tiểu thư, đây là quyết định từ Giám đốc cấp cao của công ty, nguyên nhân cụ thể nhân viên như chúng tôi cũng không biết rõ, hay là tiểu thư thử nhìn qua các mẫu khác..."

"Nhưng tôi chỉ muốn cái đó." Liên Kỳ Vân trưng ra vẻ mặt ủy khuất nhìn Thu Dật Mặc: "Mặc, chẳng phải công ty của anh cùng tập đoàn Châu Nhĩ vẫn luôn hợp tác với nhau sao? Có thể giúp đánh tiếng với bọn họ bán cái vòng cổ kia cho em được không, bao nhiêu tiền cũng được."

Thu Dật Mặc lạnh lùng nói: "Cô cảm thấy với quan hệ hiện tại của tôi và Du Hạo Nam thì anh ta sẽ đồng ý sao?"

"Thu tổng thật đúng là hiểu chuyện." Ngẩng đầu hướng về phía âm thanh trầm ấm cuốn hút từ xa xa truyền đến, Tả Ninh không khỏi sửng sốt một chút.

Nhìn kĩ một chút, đúng là Du Hạo Nam khí thế hiên ngang từ trong phòng nghỉ đi ra, phía sau anh ta còn có vài người mang tây trang giày da, phỏng chừng là nãy giờ ở bên trong bàn chuyện công việc.

Lúc trước là Du Hạo Nam đưa Tả Ninh đi bệnh viện, Phương Dĩ Nhu tự nhiên cũng biết anh ta, hiện giờ lại thấy mọi người đụng mặt nhau trong tình huống này, Phương Dĩ Nhu thật muốn đỡ trán thở dài một câu, thế giới này đúng thật là quá nhỏ.

"Liên tiểu thư muốn biết vì sao cái vòng cổ kia không được bán ra ngoài đúng không?" Du Hạo Nam nhếch môi đắc ý: "Đó là bởi vì tập đoàn Châu Nhĩ cố ý chế tạo dành cho phu nhân chủ tịch."

Nói đến đoạn này, anh đột nhiên đi tới khoác lấy vai Tả Ninh: "À, chính là cô ấy, phu nhân chủ tịch tương lai."

Tả Ninh không kịp phản ứng lại, chỉ có thể tùy ý để anh ôm, nhưng mấy tay Giám đốc phía sau anh, cùng với nhân viên trong cửa hàng, tất cả đều kinh ngạc mà nhìn chằm chằm Tả Ninh.

Hoàn toàn bỏ qua ánh mắt lạnh như băng của Thu Dật Mặc, Du Hạo Nam cúi đầu nhìn Tả Ninh và ôn nhu nói: "Nhưng mà tên của vòng cổ vẫn còn chưa chọn xong, em nói nên đặt tên là Du Ninh, Nam Ninh, hay là... Aida, đều quá khó nghe, cũng trách ba anh lúc trước chọn cái tên này cho anh nghe thật là không xứng đôi với tên em, thật sự không được, hay là chọn theo kiểu trứ danh như " hải vương chi tâm"* hay "vương quốc chi tâm"* gì đó, kêu nó "nam chi tâm" đi, chính là trái tim của anh đều dành tặng hết cho em."

(*) Hải vương chi tâm: trái tim của đại dương

(*) Vương quốc chi tâm: trái tim của đất nước.

(*) Nam chi tâm: ý nói là trái tim của Du Hạo Nam.

Má ơi, quá buồn nôn, Tả Ninh nhịn không được dùng khuỷu tay chọc anh, ý bảo anh là còn có người ngoài ở đây, ai ngờ liếc mắt nhìn qua, toàn bộ nhân viên cửa hàng đều là bị tấm chân tình này làm cho cảm động, còn có chút hâm mộ lẫn ghen tị.

Chỉ có Phương Dĩ Nhu là thở dài một tiếng, móc di động ra gửi tin nhắn cho Phương Kinh Luân: Tình địch quá cường đại, phải nỗ lực quý trọng.

Từ toilet đi ra, Tả Ninh liền thấy Thu Dật Mặc chờ ở bên ngoài, anh hình như rất thích kiểu tới tìm người như vậy.

"Có việc gì sao?"

"Em cùng Du Hạo Nam nối lại tình xưa?"

"Vẫn là câu nói kia, có liên quan gì đến anh sao?"

Đón nhận ánh mắt thâm thúy mà lạnh nhạt của anh, Tả Ninh cười khẽ lắc đầu: "Chỉ có điều lần này hình như là có liên quan thật, nếu không phải anh gửi ảnh cưới thì Du Hạo Nam làm sao biết được tôi ở đâu, chúng tôi làm sao có thể giống như lời anh nói, nối lại tình xưa?"

Thu Dật Mặc tiến lên một bước, bắt lấy cổ tay của cô, thanh âm lạnh tới cực điểm: "Cô đã quên bản thân mình từng bị anh ta gây tổn thương như thế nào sao?"

"Cho nên?" Tả Ninh không nhịn được cười nhạo một tiếng: "Thu tổng, Thu đại công tử, anh là người đã sắp có vợ, mong anh chú ý ngôn từ, hành vi cử chỉ của mình."

Anh dừng lực quá lớn, niết đến Tả Ninh sinh đau, giãy giụa thế nào cũng không tránh thoát, cô liền không lộn xộn nữa mà chỉ trưng ra vẻ mặt trào phúng nhìn anh: "Như thế nào? Lần này còn muốn cưỡng hôn? Hoặc là... hơn thế nữa? Đừng nói là Thu tổng muốn yêy đương vụng trộm với tôi ở trong WC đó chứ? Đáng tiếc, vợ sắp cưới của anh đang ở bên ngoài a, Du Hạo Nam cũng còn ở bên ngoài, anh đoán xem nếu tôi và anh ở chỗ này làm tình, khoảng mấy phút thì bọn họ sẽ vọt vào đây?"

Thu Dật Mặc yên lặng nhìn chằm chằm cô vài giây rồi mới chậm rãi buông tay ra.

Đi tới quầy bên, Tả Ninh liền nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của Liên Kỳ Vân, hiện tại cô cũng không cần vội vàng mà dùng loại việc nhỏ này đi kích thích cô ta.

Nhìn đến cánh tay bị đỏ của cô, Du Hạo Nam đang ngồi cũng nhanh chóng đứng lên rồi bắt lấy tay cô và lạnh lùng nói: "Ai làm?"

Tả Ninh nhìn anh lắc đầu, vốn định nói không có việc gì, không cần phải để ý, ai ngờ ánh mắt sắc bén của anh đảo qua phía sau lưng cô, trong nháy mắt liền đột nhiên xông ra ngoài.

Thu Dật Mặc mới vừa đi ra thì liền bị Du Hạo Nam đánh một quyền lên mặt, toàn bộ thân mình cũng lảo đảo ra sau lui lại mấy bước, tuy không té ngã, nhưng khóe miệng liền có vài vết tơ máu đỏ tươi, chỉ sợ chốc nữa thì nửa bên mặt cũng sẽ bầm tím lên.

Bất ngờ xảy ra biến cố làm tất cả mọi người trong cửa hàng không kịp phòng ngừa, chờ tới khi mọi người muốn đi tới can ngăn thì 2 người đàn ông đã đứng đối mặt nhau, trong mắt tràn ngập địch ý, nhưng đã không còn ý muốn động thủ.

"Về sau, cách người phụ nữ của tôi xa một chút." Đây là câu duy nhất mà Du Hạo Nam nói với Thu Dật Mặc trước khi xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro