Bổn boy lại thích anh !
Học sinh trường Mai Khê Hồ không ai là không biết đến học bá Dịch Dương Thiên Tỉ !
Cậu học giỏi , đẹp trai , có tài , được các thầy cô và bạn bè quý mến và hết mực tin tưởng.
Đối với cậu , cuộc sống như thế là quá tốt đẹp rồi !
Và ....
Sẽ còn tốt đẹp hơn nhiều nếu như không có một tên khùng họ Vương bám riết , cậu vô cùng vô cùng ghét anh ta , chả cho cậu phút giây nào yên ổn cả . Thật tức , tức quá đi mà !
Đấy ! Vừa nhắc tới tào tháo là tào tháo tới ngay . Kìa kìa , ôi giồi ôi nhìn cái mặt toe toét toe toét thấy ghét chưa kìa , hận không thể một phát đấm vào mặt !
Vương Tuấn Khải ngó thấy cậu trong thư viện đang đọc sách , liền vui vẻ chạy tới ngồi xuống ngay bên cạnh , hớn hở :
''Thiên Tỉ ! Em đang ở đây à ? Em không về nhà à ?''
''Anh bớt giả nai đi , tôi không tin là anh không biết tôi ở đây !'' Cậu phán câu xanh rờn , mắt vẫn chỉ chăm chú vào quyển sách , không dịch chuyển .
''Rắc rắc'' »»»» tiếng trái tym tan vỡ của Vương mặt dày . Anh nhăn nhó :
''Thiên Tỉ ! Em không thể đối xử nhẹ nhàng với anh một chút được sao ?'' . Nghĩ cũng thật là, anh vốn là hotboy của trường , eo ơi đẹp zai thì thôi rồi , nữ sinh cứ phải gọi là say như điếu đổ , ngày nào mà không nhận được một đống quà với cả thư tình thì chính là chuyện lạ !
Thế mà , một ngày nọ ,anh gặp chàng trai nọ đồng điếu cute cực nha~ , giọng Bắc Kinh cực ấm áp nha~
Và rồi , một ngày nọ, anh hùng hùng hổ hổ tuyên bố với toàn trường : ''Tôi đang quen Dịch Dương Thiên Tỉ'' , lập tức ăn ngay một cước của cậu. Nên là , đành ủy khuất ngậm ngùi sửa lại thành : ''Tôi đang theo đuổi Dịch Dương Thiên Tỉ'' !
Trái tym con dân sụp đổ !
Anh sống cứ phải gọi là phờ-ri lắm , thích một người cùng giới thì đã sao , các người làm gì được nhau à ? Cứ thích là nhích ,tán ngay và luôn .
Còn cậu á ? WTF ?!! Tên điên đó đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì thế này?? Thôi xong , cuộc đời của Dịch Dương Thiên Tỉ cậu đến đây là kết thúc !
Vậy là từ đó , theo như giang hồ đồn : học bá Dịch mọc một cái đuôi ,cái đuôi ấy dán mác Vương Tuấn Khải !
Có phải hay không nếu cứ như thế này cậu sẽ tổn thọ mất ! Nhưng....ngẫm cho thông thì cũng không tệ nha~
Sáng có người đứng trước cửa đón đi trường , là xe đạp thôi , nhưng anh nghe người ta nói như thế là lãng mạn , hâm nóng tình cảm . Khổ nỗi không biết cậu ngồi sau có bị đau đít hay không , nên anh có lòng tốt nghĩ ra phương án....để cậu đèo @@ thế éo nào bị hứng một phen lườm nguýt !
Ra chơi thì miễn xuống canteen tranh đồ , vì sao à ? Các mọe còn không biết à ! ^^ Vấn đề là anh sợ đồ ăn không đảm bảo , như cái kiểu phim cổ trang lo có thuốc độc í , nhưng trong phim thì người ta dùng châm thử , anh thì có ma chế cho à , nên là , cái gì anh cũng xúc cho vào miệng trước , nhai nhóp nhép @@ rồi dùng chính cái thìa đó đút cho cậu ăn .Eooo , trông kinh chết đi được , nhưng làm thế nào mà nhịn đói đây ???
Buổi tối lại được chúc ngủ ngon nữa , anh còn hát cho nghe nha~ hát hay lắm ! Mỗi tội là toàn đang hát nửa chừng thì giọng nhỏ dần , qua loa điện thoại nghe tiếng thở đều đều. What ? Ai đời hát ru người ta ngủ lại ngủ trước người ta !
@@@@
Anh ấy à ?
Anh ghét con bé ngồi cạnh cậu cực kì
Anh ghét người nào hỏi bài cậu lâu ơi là lâu
Anh ghét ai với cậu khoác vai nhau
Anh còn ghét giáo viên nào hay xoa đầu cậu
Anh ghét.....
Anh ghét....
Bởi theo anh thì tất cả những hành động đó đều là ăn đậu hũ của cậu ! Không thể được , anh chấp !
@@@@
Cậu theo thói quen ra thư viện đọc sách , chả cần ra canteen bởi Vương thê nô của chúng ta đã sắp xếp chu đáo . Thế éo nào hôm nay lại làm cậu đợi mãi , bụng cũng đánh trống inh ỏi . Cuối cùng là hết giờ giải lao , ôiiii bữa trưa~~ Cậu thề , cậu hận !!!!
Ủa , cả ngày chả thấy bóng dáng hắn đâu .
Và......
Mấy hôm sau nữa cũng vậy !
Vương Tuấn Khải, bay hơi rồi hả?
Tự dưng thấy bồn chồn thế nào í ! Cậu hàng ngày không có ai làm phiền ,phải sướng quá đi chứ , phải cười tới ngu người rồi chứ nhỉ ??
Ừ, cậu vẫn bình thường mà , chỉ là ăn cơm cảm thấy không ngon một chút , đi học không ai đón đưa thì có chán một chút , không được nghe hát thì có hơi khó ngủ một chút , aysssss , chắc là tuổi dậy thì nó thế thôi ! =.=''
Chả hiểu thế nào cậu lại mò được lên lớp Vương Tuấn Khải , ở đâu phi ra một tên tự xưng là bạn anh , nói một lèo , liếng thoắng . Ủa , cậu còn chưa kịp hỏi gì cơ mà , sao cậu ta biết mà toàn nói đúng chuyện mà cậu thắc mắc . Nhưng cái quan trọng là , cái gì cậu đang đề cập ? Anh chuyển trường rồi !
«CHOANG»»»»Tiếng vỡ vụn của Dịch thiếu ((sorì các reader cute , tại bạn au bạn í không biết diễn tả cảm xúc a~ , nên là lúc đúng ra phải xúc động , đau đớn , quằn quại thì bạn í lại chỉ nghĩ ra ''choang'' thôi , híhíhí , thông cảm cho bạn í . Đọc tiếp đọc tiếp!!! ))
Ờ , là chuyển trường rồi !
Chuyển đi mà không nói với cậu một câu . Nhưng .... cậu trách anh làm sao ? Cậu chẳng là gì của anh cả ? Đúng , bây giờ mới nhận ra mình thật sự quá thờ ơ và lạnh nhạt với người ta rồi !
Khẽ một tiếng thở dài , lặng lẽ lê đôi chân về lớp . Nhìn thế thôi nhưng trong lòng lại dâng lên một mớ bòng bong , lộn xộn hết cả lên !
''Ốm rồi ! Lên lưng anh cõng xuống y tế nào''
...
''Eo ơi , nhẹ quá đấy , ăn nhiều vào này này''
.....
''Đau bụng hả ? Lại ăn mì phải không ? Đã dặn là đừng ăn mấy thứ thiếu dinh dưỡng đó rồi''
.....
''Ngủ sớm đi ! Đừng nghịch điện thoại muộn quá không tốt''
....
''Thiên của tôi ! Trời lạnh mặc kiểu gì đây hả hả ? Khoác tạm áo anh đi ''
..........
Từng câu nói quan tâm của anh ,từng hành động yêu chiều của anh, bao trọn tâm trí cậu .Lúc đó cảm thấy thật phiền phức , mà bây giờ lại thèm có được , dù là một chút ít ! Người con trai ấy , vì cậu , thực ra đã làm rất nhiều. Còn cậu , chỉ biết chán ghét anh !
Có một loại người , ghét người ta rất nhiều , tránh người ta như tránh tà .Nhưng đến lúc họ đi mất rồi ,mới cảm thấy trống trải , thiếu thiếu sao sao ấy!
Nhớ , thế nào í nhỉ ?
Không muốn nhận lỗi , nhưng con tim bắt cậu phải nhận lỗi !
Nếu cho rằng việc anh đi , là một sự trừng phạt dành cho cậu , thì , cậu cũng sẽ không chấp nhận đâu ( :v ) . Có thể , cậu sẽ chọn sự trừng phạt khác , trừ việc này !
Nếu bây giờ , cậu xin lỗi anh , thì anh có tha thứ cho cậu không ? Anh sẽ lại trở về và quan tâm cậu như trước đây không ?
Nếu bây giờ , cậu nói thích anh , thì anh sẽ vẫn chấp nhận và yêu thương cậu chứ ?
Nhưng....
Nếu , cũng chỉ là ''nếu'' thôi !
*****
Cậu lại ra thư viện , nơi có nhiều kỉ niệm giữa hai người nhất . Hi vọng ,
Hi vọng
Sẽ lại có bóng dáng ai đó hớn hở chạy tới.
Hi vọng
Sẽ lại có ai đó xách theo bữa trưa ( :v )
Hi vọng
Sẽ lại được nghe cái loa phóng thanh kia ầm ĩ.
Hi vọng
Ai kia họ Vương có ở đây !
Và , đúng là có ở đây thật !
Các moẹ nghĩ phản ứng của cậu ra sao ? Xúc động ? Cười trong nước mắt ? Gọi tên anh ? Hay là chạy tới ôm hôn tới tấp ?
Nố nô nồ ! Sai ! Sai hết !
''Khốn nạn ! Anh biến ngay cho tôi !!!'' Cậu chỉ tay về phía anh , hét lớn . Chả hiểu rồ thế nào mà nước mắt tuôn xối xả @@
Vương ủy khuất của chúng ta sợ hãi chạy lại xin lỗi rối rít , mãi mới nhận ra chẳng biết anh phải xin lỗi vì cái gì @@ Cứ tưởng vài ngày này ít nhiều cậu cũng bớt ghét anh đi rồi chứ , ai dè , bớt tới méo cả mặt !
Thiên mặt lạnh chính thức bơ anh!
Vương Tuấn Khải chính thức ù ù cạc cạc !
''Thiên ! Anh có làm gì sai thì em phải nói ra. Chứ cứ như vậy tội anh lắm''
''Thiên ....''
''Thiên....''
Chời ơii ! Mỗi một từ ''Thiên'' anh nói ra là da gà dựng đứng mười phút !
Nhịn không được , cậu hét : ''Thiên Thiên cái đầu anh , chuyển trường thì báo nhau một tiếng ! Dù gì cũng là chỗ quen biết. Chả coi trọng nhau gì cả''
''Chuyển trường ?'' Vương Tuấn Khải ù ù cạc cạc part 2
''Đúng thế ! Tôi lên lớp anh thấy Vương Đại Nguyên bảo thế!''
''What ? Vương Nguyên ? Anh đi thực tế đại diện lớp một tuần , cậu ta nói không đúng !''
Tới lượt Dịch đại nhân ù ù cạc cạc!
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa »»»Âm thanh lạ phát ra từ thư viện Mai Khê Hồ với sức công phá không tưởng !
''Nhị Nguyên ! Chờ đấy !''
Và chiều hôm đó , Nhị Nguyên có lòng tốt muốn giúp hai người họ sớm tình tình củm củm lại bị chạy marathon tới trọng thương @@ Đúng là làm ơn mắc oán !
( Nguyên cưa à~ huynh chịu ủy khuất dòi *ôm mặt*)
****
Ngày qua ngày ....
Dịch cao lãnh vẫn là Dịch cao lãnh,
Vương thê nô vẫn cứ là Vương thê nô thôi !
Có người sướng phải biết rồi !
Haiza !
~~End~~
Chủ nhật , 10/4/2016 !
Thanks for reading ! *wink*
(Kì thực là không muốn chèn đâu. Nhưng bạn Ú lại đã chèn rồi @@ PR : các chế ai yêu thương bạn ấy thì đọc luôn fic ''Destiny'' Khải-Thiên của tớ nhia *hôn tới tấp* )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro