Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Qua được phía bên kia đường anh dẫn y đi vào siêu thị gần đó, anh nhìn ra ngoài từ cửa kính của siêu thị rồi quay lại cười ôn nhu nói với y.

"Chiếc xe đó đi rồi"

"Vậy hả? Thật cảm ơn cậu rất nhiều, nếu không có cậu tình cờ đi ngang thì tôi không biết phải làm sao luôn ấy" y đi đến chỗ cửa kính nhìn qua thấy thật sự đã đi mất rồi y mới quay lại nhìn anh cười cảm ơn.

"Không có gì, mà lỡ vào siêu thị rồi cậu muốn ăn gì không tôi mời" Tử Kì ôn nhu cười nói với y.

"Không, không cậu đã giúp tôi, để tôi mời cho"

"Tí nữa quên mất, tôi có hẹn với nhóm của A Minh đi ăn, hay là đi chung đi, có cậu bọn nó sẽ vui lắm đấy"

"Vậy có tiện không? Họ có thể không thích việc có người lạ đâu" Trương Lâm  ấp úp nói.

"Cậu cứ tự ti, cậu biết cả lớp ai cũng muốn một lần cùng ăn với cậu mà không được không, đi thôi đừng có nhiều lời nữa, tôi đói rồi" Dứt lời anh nắm cổ tay y mà lôi đi.

Cứ thế cả hai đi đến một quán ăn gia đình bình dân, ở trước cửa tiệm có khoảng 7 người trong đó có A Luân và A Minh đang chờ Tử Kì  đến, khi thấy Tử Kì  dẫn theo Trương Lâm , A Luân và A Minh thoáng không tin vào mắt mình.

"Ấy Trương Lâm  kìa! Không ngờ đến nha" A Luân lên tiếng trêu chọc.

"Chào mọi người xin lỗi đã làm phiền" Trương Lâm  nở nụ cười hơi cúi đầu nhìn bọn họ.

"Tao đến muộn, đây là Trương Lâm  bạn cùng lớp của tao với hai đứa này" Tử Kì  chỉ A Luân và A Minh rồi tiếp tục giới thiệu cho Trương Lâm  những người còn lại "còn đây là A Kinh, A Lục, A Kha, A Bắc và A Lạc họ là bạn của tôi, cậu cứ tự nhiên họ không phải là kẻ xấu" Tử Kì  giới thiệu đến đâu thì Trương Lâm gật đầu cười chào đến đó.

"Này cậu là con trai của Trương Bác nổi danh đó sao? "A Kinh vuốt vuốt cằm mình hỏi Trương Lâm.

"Ừ" y rất vui vẻ gật đầu.

"Cậu xinh đẹp thật đấy" A Kha tiến lại gần nhìn trái nhìn phải rồi trắc lưỡi nói.

"Mày có quá khiếm nhã khi khen một thằng con trai xinh đẹp không hả" A Lạc mắng.

"Bây giờ có định vào ăn không hay đứng đây nói nhảm" Tử Kì trừng mắt kéo Trương Lâm ra xa A Kha một chút rồi nhìn họ nói.

"Rồi rồi vào thôi, vào thôi" A Minh nhìn thấy biểu cảm đó của Tử Kì liền hiểu đành đẩy A Kha cùng mọi người vào trong.

"Mình cũng vào thôi, mà cậu đừng để ý tới bọn điên đó, chúng lúc nào cũng vậy" anh ôn nhu nhìn y nói.

"Ừ tôi biết rồi" y gật đầu vui vẻ đi cùng anh vào trong.

Vào tớ trong , nhóm của A Luân đã chọn xong chỗ ngồi lẫn món ăn, còn cố ý chừa ra hai chỗ ngồi cạnh nhau cho Tử Kì và Trương Lâm.

Suốt buổi ăn Tử Kì  không hề lên tiếng chỉ ngồi nghe bọn họ nói nhảm với làm trò, bọn A Kinh rất có hứng thú với Trương Lâm  nên cứ thay phiên nhau hỏi này hỏi nọ, A Minh và A Luân cứ nghĩ Trương Lâm  sẽ cảm thấy khó chịu hay ít ra sẽ không thể kiên nhẫn mà trả lời hết những câu hỏi nhảm nhí của bọn họ, nhưng Trương Lâm hoàn toàn khác với hai người tưởng tượng, y chẳng những không tỏ vẻ khó chịu mà còn rất vui vẻ tự nhiên trả lời, còn rất kiên nhẫn nghe kĩ câu hỏi của từng người.

"Này Trương Lâm  cậu có người yêu chưa vậy? " A Lục lên tiếng.

"Mày hỏi ngu gì thế, soái như cậu ấy mà sao không lại không có người yêu chứ" A Kinh kí đầu A Lục mắng.

"Haha các cậu nói quá rồi, tôi chưa có người yêu đâu" Trương Lâm  trả lời.

"Hả??? " cả nhóm ngoại trừ Tử Kì  đang uống nước ngọt kia ra thì không hẹn mà hô lớn bất ngờ.

"Các gì cậu chưa có người yêu? "

"Soái như cậu mà vẫn FA à? "

"Không thể tin nổi mà"

"Cậu ta không có người yêu vậy những người bình thường như bọn này thì tới chừng nào mới có đây"

"Các cậu đâu có bình thường, A Kinh cậu thì tuấn tú cậu chỉ cần thay đổi lại thời trang tí là được, A Lục cậu là một chàng trai vui tính, thời trang cũng ok nhưng kiểu tóc này lại không hợp với cậu nó làm cậu trông giống trẻ con cậu chỉ cần sửa lại kiểu tóc là được, A Bắc cậu có một ngoại hình đẹp cậu chỉ cần cười nhiều thêm một chút thì người khác sẽ bị thu hút ngay, A Kha cậu rất dễ thương lại năng động cậu chỉ cần tự tin hơn với người lạ một chút là hoàn mỹ luôn, còn A Lạc cậu là người điềm tĩnh, gu thời trang cũng vô cùng tốt chỉ cần cậu nói nhiều hơn một chút là được"

Nghe Trương Lâm  nói xong ai cũng điều rất bất ngờ, ngay cả Tử Kì  cũng đơ người khi nghe y nói.

"Không thể tin được đấy, bọn con gái trong trường đồn cậu là một thiên tài, gì mà trí nhớ siêu phàm, gì mà óc quan sát nhậy bén, họa nhạc tin thông... Giờ tôi mới tin này" A Luân cảm thán nói.

"Cậu nói đúng hoàn toàn luôn rồi, chỉ còn thiếu hai tên ngốc kia thôi" Tử Kì  chỉ hai người A Luân nói.

"Hai người đó là hoa đã có chủ rồi đâu cần phải thay đổi để hấp dẫn người khác nữa" Vương Nguyên nói.

"Ngay cả chuyện này cậu cũng nhìn ra sao? " A Kinh kinh ngạc cười nói.

"Đâu khó để nhận ra đâu, họ luôn đi cùng nhau, thứ 2 lúc nãy A Luân mua chỉ có 2 chai nước, nếu là bạn bè bình thường thì cậu ấy sẽ mua 3 rồi chứ không đưa tôi 1 chai rồi cả 2 uống cùng, và sẽ không có việc họ thiếu tiền mua nước. Thứ 3 như lúc này A Luân luôn gắp thức ăn mà A Minh thích cho cậu ấy lại còn ăn những thứ A Minh không thích, nhiêu đó đủ nhận ra rồi" .

"Quả nhiên không hổ danh kẻ đứng đầu tứ hoàng tử, tuyệt, suy luận hay lắm" A Luân vỗ tay khen ngợi nói.

"Tứ đại hoàng tử là cái gì thế? Sao tôi chưa nghe qua" Tử Kì  thắc mắc hỏi lại.

"Cậu thật sự không biết gì sao? Ui trời không thể tin được đấy" A Minh rất bất ngờ trước câu hỏi của anh, thật bó tay với lão đại nhà mình.

"Đó cũng không là gì đâu, chỉ là họ tùy tiện gọi vậy thôi" Trương Lâm ngài ngại cười nói.

"Cậu cứ khiêm tốn, phần trăm bầu chọn của cậu bỏ xa ba người kia nhiều" A Minh lên tiếng.

"Tứ hoàng tử là danh hiệu được bầu từ giáo viên lẫn học sinh về học lực, kỉ năng, nghệ thuật... Chức danh tứ hoàng tử có thể ngang hàng với hội học sinh và hội kĩ luật của trường, người có số bầu thấp nhất là Ngôn Tuấn 13%, kế là Đào Minh Tuấn 24%, đứng nhì là hội trưởng hội học sinh Lục Cảnh với 25% và người đứng đầu là Trương Lâm 38%, còn nữa tứ hoàng tử được quyền họp chung với giáo viên và hội khác như hội học sinh, hội kỉ luật, quyền lợi là họ có thể nghĩ nhiều buổi trong năm, có quyền bỏ một môn học tùy theo độ quan trọng của môn, cậu hiểu rồi chứ" A Luân giải thích nói.

"Đào Minh Tuấn có phải là tên hội trưởng hội kỉ luật không? " Tử Kì  nghi hoặc hỏi lại.

"Đúng vậy là anh ấy" Trương Lâm gật đầu trả lời.

Cứ thế buổi nói chuyện kéo dài suốt mấy giờ đồng hồ, vui vẻ ăn uống, nói chuyện linh tinh, dần dần Trương Lâm cảm thấy có cảm tình với mọi người, nói chuyện cũng thân thiết hơn giống như đã thân lâu rồi vậy.

Cuộc vui nào rồi cũng sẽ tàn, nhóm A Kinh đi về phía hướng ngược lại với Tử Kì  nên bọn họ chia tay nhau trước quán, còn nhóm bốn người Tuấn Khải thì đi về cùng một hướng, dường như Tử Kì chợt nhớ ra điều gì liền nhìn Trương Lâm hỏi.

"Vừa nãy cậu có nói là gặp hai người bọn họ, còn uống nước với nhau nữa phải không? Các cậu gặp nhau lúc nào thế? "

Trương Lâm định trả lời thì A Luân chen ngang "lúc nãy bọn tôi thấy cậu ấy ở bờ sông nên tiện mời nước cậu ấy đó mà"

"đúng vậy.... đúng vậy phải không Trương Lâm" A Minh cũng phụ họa theo.

''À ừ... " A Lâm thấy họ đang cố tình che dấu Tử Kì chắc là cậu sợ hai người đó biết họ đánh nhau nên cũng gật đầu ừ.

"nếu cậu đã nói vậy thì là vậy, được rồi hai cậu về trước đi tôi đưa Trương Lâm về" đi đến một ngã ba Tử Kì lên tiếng.

"được rồi, tôi tự về được rồi, không cần phiền đến cậu đâu" Trương Lâm xua tay ý bảo không cần nói.

"cậu cứ để cậu ta đưa về đi, nhìn cậu cứ như thiên thần thế này lỡ ai bắt cóc thì khổ'' A Luân cười khà khà nhìn Trương Lâm trêu chọc.

"các cậu thật là" Trương Lâm lắc đầu hết cách nói.

"thôi vậy nhé! bọn tao đi trước, bye" dứt câu cả hai rẻ phải chỉ còn lại Trương Lâm đi cùng Tử Kì.

cả hai đứng lặng một lúc chờ đến đèn xanh, cả hai cùng qua đường, y đang tìm đề tài gì đó để bầu không khí bớt đi căn thẳng thì Tử Kì lên tiếng.

"lúc nãy là nói dối phải không? bọn tôi chơi với nhau từ cấp 2 họ nói dối đương nhiên tôi biết chỉ là tôi không nghĩ cậu cũng ùa theo họ".

"cậu đừng giận họ, thật ra họ làm vậy là vì giúp tôi thôi, cậu dùng có giận hai người họ" Trương Lâm nghĩ Tử Kì  giận hai người họ vì nói dối nên ra sức giải thích giúp họ.

"giúp cậu? "Tử Kì  nghi hoặc hỏi lại.

"ừ thật ra là... " Trương Lâm  kể lại mọi chuyện cho Tử Kì nghe "chuyện là vậy đó, họ không cố tình gây sự trước đâu"

"được rồi, tôi biết rồi, mà cậu không sao chứ? có bị thương ở đâu không? " Tử Kì  sờ hai tay Trương Lâm  lo lắng hỏi.

''Ây... " do chạm phải vết thương nên y chau mày kêu lên một tiếng.

"cậu bị thương sao? vết thương thế nào'' Tử Kì  lo lắng hỏi.

"không sao nó chỉ bị trầy sơ thôi, do còn mới nên mới hơi đau thôi không vấn đề gì đâu" Trương Lâm  cười cười nói với anh.

''ừ về nhà nhớ sát trùng đấy, những vết thương như vậy rất dễ bị nhiễm trùng " Tử Kì  nhìn Trương Lâm  bằng đôi mắt đầy sự quan tâm, khiến y có chút gì đó không hiểu vì sao anh lại lo cho y đến vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kevodanh