Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Một bầu không khí kỳ lạ đang bao trùm 3 con người đang đứng ở sảnh tiệc cưới lúc này. Bụp~~~ Trang Pháp bình tĩnh tắt máy. Rồi lại lấy điện thoại lên gọi vào số "Chồng yêu".

I wanna be with you~

But I will pray for you, baby~

Bịch~~~ Chiếc điện thoại trong tay Trang Pháp rơi xuống. Lâm Anh thấy thế khẽ mỉm cười đồng thời cúi người xuống nhặt chiếc điện thoại. Lâm Anh bây giờ tay phải cầm điện thoại đang đổ chuông của mình, tay trái cầm điện thoại đang ở chế độ gọi cho "Chồng yêu" của Trang Pháp để ngay trước mặt của cặp đôi kia.

Lướt nhẹ nút tắt trên điện thoại của Trang Pháp một cái, tiếng chuông điện thoại của Lâm Anh cũng im ngay. Lâm Anh mỉm cười nham hiểm nhìn cặp đôi cũng như Trang Pháp đứng chết lặng ở đó nãy giờ.

-Wow, em không biết là chị lại lưu tên em là "Chồng yêu" trong điện thoại luôn đấy! – Lâm Anh giở cái giọng lưu manh ra để chọc tức những người đã làm Trang Pháp của nó khóc.

-Trang...Trang...em...em...thích...con...gái sao???

-Không phải...không phải vậy đâu. Anh nghe em giải thích đã. Chuyện...không phải như anh nghĩ đâu. Thật ra, cô ấy là...

Chụt~~~ Lâm Anh hôn nhẹ lên môi của Trang Pháp như để ngăn cản cô nói ra những từ tiếp theo. Vòng tay của mình ra sau lưng của Trang Pháp, kéo cô sát về phía của mình. "Nếu chị muốn trả thù những người làm mình đau thì đừng nói gì cả". Lâm Anh sau khi thì thầm vào tai Trang Pháp cũng không quên cắn nhẹ một cái mới buông ra.

-Thật ra, cô ấy là ai hả, Trang Pháp?

-Ồ, nãy giờ đứng nói chuyện mà tôi quên giới thiệu. Tôi là Diệp Lâm Anh, chủ tịch tập đoàn A&T – vừa nói Lâm Anh vừa rút trong người ra một tờ danh thiếp màu đen đưa cho cặp đôi kia.

-Chắc anh, chị đây cũng đã từng đọc trên báo một vài thông tin về tôi rồi đúng không? Tôi là les và người con gái của chủ tịch Diệp mà trên báo hay nhắc đến là người đang đứng im lặng trong vòng tay tôi nãy giờ đây – Lâm Nah vừa nói, vừa nhìn sang Trang Pháp cười âu yếm.

-Nhưng...tôi và Trang Pháp chỉ vừa mới chia tay tối qua thôi. Tôi không tin em ấy bắt cá 2 tay, trong lúc chúng tôi đang quen nhau. Nghe xong câu đó, Trang Pháp bất giác cười chua xót "Người bắt cá 2 tay không phải là anh sao? Mà giờ này còn có liêm sỉ nói câu đó với tôi"

Lâm Anh bây giờ mới đưa tay mình rời khỏi vòng eo của Trang Pháp đầy luyến tiếc. Tiến vài bước đến cặp đôi kia, ra hiệu cho họ cúi đầu xuống nghe nó nói nhỏ.

-Một buổi tối...đủ khiến chị ấy gọi tôi là "Chồng yêu" – Nói xong, Lâm Anh quay lại tiếp tục ôm lấy eo của Trang Pháp.

-Xin lỗi chủ tịch! Chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn, đã động vào "người phụ nữ" của chủ tịch. Mong chủ tịch bỏ qua cho – Cô dâu chú rể chưa hành lễ mà phải tập quỳ trước, sau câu nói của Lâm Anh.

-Người...người phụ nữ của Diệp Lâm Anh sao??? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây thế này! – Trang Pháp như muốn gào thét lên cái ý nghĩ đó, thì gặp Lâm Anh đưa một ngón tay lên miệng mình, với mục đích kêu cô hãy im lặng.

-Sao nào, Trang Pháp yêu dấu! Chị thấy cảnh tượng này hài lòng không? – Lâm Anb vừa nói vừa chỉ tay vào cặp đôi đang quỳ kia. "Ồ, đã hơn 10h rồi. Trang Pháp à! Tại chị mà em không ký được hợp đồng đó, không biết đâu tối nay chị phải đền cho em!!!"

-Hôm nay, em xin nghỉ nguyên ngày chỉ để ký cái hợp đồng này thôi đó. Giờ hỏng rồi, khoảng thời gian còn lại phải làm sao đâyyyyy!!! Chị muốn về nhà của chúng ta hay đi đâu chơi không? – Lâm Anh tiếp tục màn diễn xướng một mình.

-Về...về nhà – Trang Pháp lí nhí nói.

-Chị nói gì vậy em nghe không được? – Lâm Anh đang cố tình buộc Trang Pháp nói lớn cho tên bạn trai cũ và vợ của anh ta nghe.

-VỀ NHÀ! – Trang Pháp hét lớn.

-Được thôi! Về nhà! Chỉ cần "Vợ yêu" muốn "Chồng yêu" sẽ chìu hết – Lâm Anh vừa nói , vừa đưa tay bẹo má Trang Pháp.

– Chào hai người, tôi đi trước đây! – Nó tiếp tục siết chặt bàn tay đang đặt nơi vòng eo săn chắc của Trang Pháp.

-Cứ tiếp tục diễn màn kịch này đi! Bọn họ đang nhìn chúng ta đấy. Ngay khi Lâm Anh cảm thấy Trang Pháp đang cố gắng vặn vẹo cơ thể để thoát khỏi vòng tay của mình, thì nó đành phải đánh phủ đầu cô trước.

-Đây là chìa khóa xe, chị ra xe trước đi. Em có cuộc điện thoại quan trọng cần gọi – Nói rồi Lâm Anh đưa cho Trang Pháp chìa khóa xe của mình. Nhìn thấy bóng dáng cô vừa đi khỏi nó lập tức lấy điện thoại ra.

-LAN NGỌC ƠI! CHÁU CỨU BÀ VỚI!!! – Lâm Anh lập tức la lớn khi nghe tiếng bắt máy từ đầu dây bên kia.

-Khoan đã, bà ơi! Chuyện gì đã xảy ra. Bà kể lại cho cháu nghe, cháu mới giúp được bà

-Chuyện là như thế này.... – Lâm Anh kể lại câu chuyện vừa xảy ra không sót một chi tiết nào.

-Có nghĩa là: Ban đầu bà chỉ muốn để Trang Pháp xuất hiện xinh đẹp trước mặt bạn trai cũ cho hắn ta tức chơi, nhưng không ngờ mọi chuyện lại đến mức này. Cháu nói đúng không bà! – Lan Ngọc đã được Lâm Anh kể cho nghe đã tìm được Thuỳ Trang, cũng như chuyện Trang Pháp hiện tại không hề có ký ức của kiếp trước và cả chuyện Lâm Anh muốn theo đuổi lại Hiếu Mẫn ở thời hiện tại dưới cái tên là Trang Pháp.

-Đúng, đúng! Giờ bà phải làm sao đây? Trang Pháp...cô ấy vừa nhìn bà với ánh mắt kỳ lạ.

-Bà đã tạo nghiệp rồi đấy!!! – Lan Ngọc cười nói trong điện thoại.

-Yahhhh, cái con bé kia, có thôi không hả. Bây giờ có chịu giúp tôi không, nói đại một tiếng đi.

-Ấy, ấy, bà đừng giận mà. Cháu sẽ chỉ cách cho bà, đảm bảo Hyomin hết giận – Lan Ngọc tiếp tục châm chọc Lâm Anh. Tuy nó là người có IQ 200 nhưng tư tưởng theo đuổi con gái của nó vẫn dừng lại ở thời điểm 1917. Vì 100 năm qua nó có rung động trước người con gái nào khác đâu.

-Được rồi, bà hiểu rồi! Bà sẽ làm theo như vậy. Cảm ơn cháu nha Lan Ngọc.

-"Chồng yêu" trong điện thoại tôi là như thế nào vậy, chủ tịch Diệp? – Trang Pháp trong xe hỏi gằng Lâm Anh.

-"..."

I wanna be with you~

But I will pray for you, baby~

-A...Alo~~~ Lâm Anh gấp rút bắt máy lên nghe. " Ồ, chủ tịch Hạ à! Tôi xin lỗi, hôm nay trên đường đến ký hợp đồng tôi bị tai nạn nên không thể đến được. Tôi biết...hợp đồng lần này có giá trị gần 10 tỷ nhưng ông trời đã không muốn chúng ta trở thành đối tác của nhau thì tôi cũng không thể nào làm khác được. Hôm nào, tôi mời ngài đi ăn để bù lại nha. Lần cuối thành thật xin lỗi ngài". Trang Pháp nghe xong cuộc đối thoại thì cúi đầu im lặng.

" Lan Ngọc à, cảm ơn cháu nha. Cuộc điện thoại của cháu đã cứu mạng sống của bà đấy!" – Lâm Anh cười thầm trong bụng.

Két~~Xe của Lâm Anb đã dừng lại trước cửa biệt thự. Trang Pháp cùng nó vào trong không ai nói với ai câu nào.

-Giờ chị tính sao đây? Chị vừa mới làm tập đoàn mất đi 1 hợp đồng béo bở đấy. Đợt trước, lúc chị vay nặng lãi, em mất 500 triệu; Mẹ chị nằm bệnh viện, em tiếp tục mất 500 triệu; Bộ đồ, đôi giày, trang sức, túi xách, cho chị đi ký hợp đồng, em mất gần 1 tỷ; Dính vào rắc rối với chị, em làm tập đoàn mất 10 tỷ. Chị làm sao trả em được đây? – Lâm Anh lên tiếng trước.

Trang Pháp tiếp tục im lặng, đến bây giờ cô mới nhận ra là mình nợ quá nhiều tiền của Lâm Anh. Nó nói đúng dù cô có đi làm thêm thì chắc 100 năm nữa cũng không thể nào trả nổi cho nó.

-Tôi...tôi xin lỗi. Tôi sẽ cố gắng làm việc để trả lại số tiền đó cho chủ tịch.

-Thế à! Bây giờ chị đang nợ em 11 tỷ 400 triệu, chưa kể những chi phí có thể phát sinh trong quá trình trị bệnh của mẹ chị thì con số có lẽ là 12 tỷ. 1 tháng lương của chị là 10 triệu, vậy chị sẽ mất 1200 tháng để trả. Vị chi là đúng 100 năm.

"Quả nhiên IQ 200 của mình cũng có lúc hữu dụng" - Lâm Anh nghĩ thầm

Trang Pháp khẽ rùng mình. Thấy mặt Trang Pháp đã tối sầm lại, Lâm Anh mới từ từ tiến lại gần cô.

-Nhưng em có một công việc trả lương hậu hĩnh cho chị. Đảm bảo chị sẽ rút ngắn được số năm trả nợ.

-Thế hả? Việc gì chủ tịch cứ nói. Tôi sẽ làm hết! – Trang Pháp mừng rỡ reo lên.

-Làm người yêu của Diệp Lâm Anh.

100 năm trước – Diệp Anh ngây thơ theo đuổi Thuỳ Trang.

100 năm sau – Lâm Anh nham nhở bẻ cong Trang Pháp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro