Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

"Lịch sử nước nhà có một nền tảng vô cùng quan trọng mà giới trẻ các em hiện nay đã lãng quên và bỏ qua rất nhiều. Nếu bây giờ cô hỏi các em nhà chính trị gia này sinh năm bao nhiêu các em có trả lời ngay mà không cần suy nghĩ được không?"

*Lắc đầu*

"Vậy nếu cô hỏi Tô Cảnh Trung hay Tiêu Tuấn sinh năm bao nhiêu chắc không cần phải nghĩ đúng không?"

"1993"

Oa, không cần bị đáp phấn như thời cao trung tôi vẫn có thể đột nhiên tỉnh dậy. Không ngờ hai cái tên đó có thể xuất hiện trong bài giảng của mấy giảng viên lớp tôi được. Từ sáng đến giờ đây là tiết học thứ tư, đồng nghĩa với việc hai tên đó được lấy ví dụ làm bốn lần. Có khi chỉ một vài năm nữa cái tên Tô Cảnh Trung và Tiêu Tuấn còn được Bộ giáo dục cấp giấy phép cho xuất hiện trong sách giáo khoa của học sinh tiểu học như một nhân vật làm nên "hiện tượng" kinh thiên động địa. Nhưng cũng công nhận dùng cái tên đó làm mồi câu dẫn cũng đem lại hiệu quả với bọn sinh viên thật, trừ tôi ra nhé. Tóm lại thì hai cậu - Tô Cảnh Trung và Tiêu Tuấn cũng chỉ công cụ mua vui mà thôi.

Đến giờ ăn trưa, cuối cùng cũng có thể đến với thiên đường yêu thích nhất của cuộc đời tôi rồi. Đúng là trường tư có khác đến cái căng teen cũng học tập nước ngoài, đồ ăn thì phong phú thôi rồi, trời ơi mình đúng là có mắt chọn trường. Thế nhưng thiên đường đang bị nhấn chìm bởi địa ngục từ hai ác quỷ Tô Cảnh Trung và Tiêu Tuấn. Có ai hiểu cho nỗi lòng tôi không, năm tiết học không một chữ nào nó chui vào đầu, mà vốn dĩ có tập trung học cũng không có chữ nào vào được đầu. Ngoài chuyện ngồi nghe giáo viên lấy hai cái ví dụ vững như trường thành, cùng mấy lời thích thú của bọn bạn cùng lớp:

*Mình thích Tô Cảnh Trung*

*Mình thích Tiêu Tuấn*

*Đúng là trời sinh một cặp, một người là ngôi sao nổi tiếng, một người là chân sút nổi tiếng*

*Ước gì được làm bạn với hai anh ấy là mình cũng mãn nguyện lắm rồi*

*Hai người đó vừa là bạn thân mà iu luôn nhau thì tốt*

Ôi mẹ ơi, ôi ba ơi, ôi anh trai tôi ơi, ôi Diệp Nghệ Văn ơi, tôi vừa nghe được cái tin gì vậy? Không cần biết nó khủng hoảng như thế nào, nhưng đũa và thìa của tôi rơi rồi, tôi cũng tự nhiên thu hút được tất cả ánh nhìn của cái căng tin này rồi. Có khi nào xung quanh tôi đang tỏa ra một vầng hào quang thật sáng, thật đẹp không. Cơ mà, tôi không quen bị người khác nhìn mặt, tôi sẽ bị khủng hoảng khi bị nhiều người chú ý, mấy người làm ơn quay đi được không? Hay ai đó gọi điện thoại cho tôi được không, đừng để màn hình tối đen như vậy. Thật may cầu được ước thấy, mặc dù người gọi không như ý muốn nhưng tôi cần tránh tình huống này.

"Tiêu Tuần, cứu mình". thực sự tôi đang rất sợ, tay tôi nắm chắc điện thoại, cũng lâu lắm rồi tôi mới rơi vào hoàn cảnh này. Cơ mà không biết cái tên IQ 97 kia có hiểu không?

"Cứu mình trước đây này, danh tiếng bị cái tên họ Tô kia làm tổn hại quá. Mà cậu xem bản tin chưa đấy. Tên đó thay đổi tên trên mạng xã hội là cú mèo thì liên quan gì đến mình. Không phải tất cả cánh báo chí đều nghĩ mình là bạn thân duy nhất của hắn chứ? Viết cái tựa đề gì mà Tô Cảnh Trung được bạn thân nhất Tiêu Tuấn đặt cho biệt danh cú mèo thật dễ thương, thật đáng ngưỡng mộ tình bạn của hai chàng trai này , thiệt là hại danh tiếng quá"

*Cúp máy* Vấn đề của cậu cấp bách thật đấy, sao lúc nào cũng tìm đến mình xả mấy cái chuyện của hai người nổi tiếng các cậu vậy. Hôm nay cậu chọn nhầm người rồi, tìm đến Diệp Nghệ Văn đi, cậu bạn ngốc ah.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro