Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

Cái con nhỏ Diệp Nghệ Văn này, tôi đã cao su 30 phút vậy mà nó vẫn chưa ló mặt ra. Đi họp lớp chứ có phải đi sự kiện gì đâu mà ngắm nghía kỹ thế. Khổ nỗi, cả ngày cứ vùi mặt vào hoa, chả mấy khi được vùi mặt vào son phấn. Kiểu gì đến nơi cũng bị chúng nó phạt cho bét nhè.

Không biết hai cái tên kia đã đến chưa? Chỉ vì đêm qua bị con cú mèo hành hạ, mà sáng nay tôi phải dùng bao nhiêu thủ thuật để che đi đôi mắt gấu trúc. Mà càng nghĩ càng tức, cả đêm cậu ta cứ lải nhải: "Sam đang có ý gì với tôi? Tôi định bắt cá hai tay đúng không? Định trốn hắn bằng cách theo Sam đến châu Phi luôn đúng không?". Thật biến thái, tôi nói Sam đã có vợ và con ở quê, vậy mà cậu ta còn gào ầm lên "đàn ông có vợ thì càng cuốn hút". Tôi thật muốn xuyên không qua điện thoại đập cho cậu một trận.

Đến nơi họp lớp, tôi đã thấy hai tên kia có mặt, một tên đang le te hát hò, một tên thì bàn luận thể thao. Đúng là được ngày khoe mẽ.

"Ngày trước ai cũng nghĩ Tiêu Tuấn với Hàn Chi sẽ thành một cặp, Cảnh Trung và Nghệ Văn thành một cặp. Vậy mà cả bốn người giờ vẫn như thế này, mình không tin các cậu không có tình ý với nhau, giữa nam với nữ không thế có tình bạn".

Lại mấy cái châm ngôn từ phim ảnh ra, tại sao giữa nam và nữ lại không thể có tình bạn thân thiết? Chúng tôi chẳng phải đang là minh chứng rõ ràng nhất đây sao?

"Này Tô Cảnh Trung, mình học báo trí sau này sẽ gặp cậu nhiều đấy nhá!"

"Chấp nhận luôn"

"Diệp Nghệ Văn, năm tới vẫn tài trợ hoa vào ngày sinh nhật của mọi người chứ"

"Tất nhiên rồi, chuyện đó còn phải nói sao?"

"Tiêu Tuấn, hôm nào đội bóng trường mình thi đấu, nhớ đến xem đấy, đừng tưởng đã thành ngôi sao quốc gia rồi thì quên ngày tháng cũ"

"Sao như vậy được, mình cũng bắt đầu từ đấy mà"

"Cuối cùng, chúc mừng nghị lực của bạn học Tống Hàn Chi đã trở thành sinh viên như chúng mình".

Với bốn đứa tôi, ký ức về thời thanh xuân đều là những năm trung học. Quãng thời gian vô lo vô nghĩ, cùng nhau quậy phá, cùng nhau trốn học, cùng nhau bị phạt. Cái thời mà chúng tôi không biết thế nào là tổn thương, là hoảng sợ, là tranh cướp. Ký ức đó chúng tôi sẽ luôn giữ bên mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro