Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(12)

[Thông báo drop - mặc dù đã lên plot bộ này rất dài nhưng hiện tại mình không còn hứng thú nữa, tuy nhiên vì có bạn thích, mình sẽ post tất cả những phần đang hide]


"Aa-"


Đẩy vào một nhịp, đổi lại là tiếng nức nở bên tai, Junhoe nhu hoà hơi thở mình trong âm hỗn loạn cất lên từ môi đối phương, ánh mắt từ bờ ngực gầy phủ kín hôn ngân rơi xuống hai mảnh đùi run rẩy vì hắn mà mở rộng. Hắn nghe Hanbin gọi tên mình,  cũng thu hết biểu tình chịu không nổi của người kia vào tâm. Đương nhiên khó có thể kềm chế xốc đối phương lên một chút, cẩn thận gia tăng tiết tấu mỗi một lần ra vào đều đến tận nơi sâu nhất, thời thời khắc khắc đều không bỏ qua yếu điểm bên trong, khiến cho người kia mỗi giây đều là khổ sở, mười ngón tay đều bám chặt lấy hắn, hai chân quấn lấy vòng eo vững chãi, ngoan ngoãn để hắn hôn lên cần cổ mảnh mai.


"Hanbin."


Hắn gọi tên đối phương, tự hỏi vì sao trái tim đập dưới lồng ngực rực cháy ngược lại với cơ thể, có thể lạnh lẽo đến vậy, đến độ siết lấy người này trong tay mà vẫn thấy trống rỗng vô tận. Khó chịu tưởng như ai mang hắn ra khoét thành một lỗ trên người.


Một người không yêu hắn có thể cảm nhận được cái ôm của hắn có bao nhiêu phần trân quý cơ thể đối phương hay không.


Hôn lên khoé mi nhắm nghiền, hắn chậm rãi gỡ chân đối phương khỏi hông mình, lấy thái độ điềm tĩnh nhất mà lật người kia lại, ép lên mặt ghế nệm mềm mại, đem phần cơ thể căng cứng phía dưới mình ngần ngại đặt trước huyệt nhỏ nóng mềm.


Thế nhưng không vào, chỉ ánh chừng ở đó như mãnh thú canh giữ lãnh địa của nó, tinh hãn như thế lại có mấy phần thèm đòn, chỉ cạ cạ trêu chọc bên ngoài. Kết quả đem người kia bức đến ngứa ngáy, không có cách khác ngượng ngùng dụi dụi cái mông lên người hắn đòi hỏi.


Trên thực tế việc chuyển tư thế đáng lẽ ra không mất bao nhiêu thời gian, thế nhưng hắn lại cố tình dây dưa muốn xem người kia có bao nhiêu khổ sở, hắn muốn đợi đến khi đối phương chịu mở miệng cầu mình thì mới thôi.


"Khó chịu đúng không?" Động thái trêu người như thế, mắt hắn ngược lại lộ ra mấy phần điềm tĩnh, chăm chú nhìn nhục huyệt đỏ tươi bị trêu đùa đến không chịu nổi, dưới ánh nhìn chòng chọc không ngăn được, gấp gáp khép mở như một đoá hoa.


"Junhoe, đ- đã làm thì làm đến nơi đến chốn đi."


Người kia cất tiếng, như thế nào lại như ra lệnh cho hắn? Là thực sự đang ra lệnh cho hắn?


"Cái đó là thái độ cầu người hay sao?" Hắn nhếch môi, ngón tay trượt nhẹ từ sống lưng ưu mỹ xuống đến vòng mông căng tròn, vuốt ve, cũng có mấy phần kích thích khiến Hanbin cong mình dưới từng đó đụng chạm nóng cháy, lại từ tốn đẩy vào. "Thật chặt." 


Nhìn gáy cổ đối phương dưới cảm thán của hắn trở nên đỏ ửng, Junhoe sao không biết bản thân có bao nhiêu tác động đến cơ thể đã được tôi rèn đến quá mức nhạy cảm này. Phía bên dưới này ướt át đến như thế, sau khi hắn rút ra lại trống rỗng đến như thế, hiển nhiên muốn có thứ mạnh mẽ cắm vào, từng chút một đẩy đến nơi sâu nhất, giày vò mỗi một phân da thịt yếu mềm bên trong.


"Nói đi, có muốn tôi làm anh hay không?" Bản thân hắn tuy nói như vậy, cũng đã sớm bị cái động nhỏ bốn bề vây lấy, bức thành bên dưới nóng đến phát điên rồi.


"-muốn." Người kia ẩn nhẫn thở dốc, hai tay bám chặt lấy mặt ghế nệm đến mấy khớp xương cũng hoá ra trắng tái.


"Vậy, nói là anh thích tôi."


Vừa nói vừa di chuyển chậm rãi, đem thành ruột non mềm bên trong ma sát đến cực độ, không cần nhìn cũng biết người kia bị trêu đến sắp nhũn ra. Dù là hai chân chống trên đất hay vòng hông mảnh, thì cũng đã run rẩy muốn rơi ra rồi.


Thế mà thà cắn môi đến bật máu cũng không nói, chỉ đem chút ý thức cuối cùng biến thành kềm chế, ngoan cường kìm hãm chính mình.


Chấp nhận hắn, khó đến vậy sao?


Bốn bề vắng lặng một mảng, chỉ có thể nghe chút va chạm ẩm ướt từ chỗ hai người triền giao.


Dù đã quen với sự im lặng này đến bao nhiêu lần, tim vẫn đau không chịu nổi.


"-chơi anh. Nói là thích bị tôi chơi, tôi liền giúp anh."


Hắn, xem ra vẫn còn tự trọng, vẫn còn chưa đến mức đem ruột gan moi ra nói ra hết với người này, đến phút chót vẫn chừa cho mình một con đường sống, mà Hanbin giống như người chết đuối vớ được phao, không nghĩ đến hai lần liền lặp lại như hắn nói, lời bật ra dù có mấy phần run rẩy vẫn chính xác không sai một chữ.


Thích hắn làm mình.


Là kiểu thích như vậy, đối với hắn đến tận cùng cũng chỉ có như vậy thôi. Hoàn toàn không sai khác giao hẹn ban đầu.


Hắn còn mong đợi cái gì. Từ lúc về nhà đến giờ trong ngực luôn tràn ngập bất an, giống như sắp tới sẽ có kẻ muốn mang người này đem khỏi tay hắn, muốn tìm, muốn chạm, đều không thể làm được.


Hắn tự nhiên sợ, rất sợ. Cho nên về tới nói chưa được năm câu đã đem người đè xuống, từng chút một ghi khắc ấn ký của mình lên khối thân thể này. Giống như là tự trấn an bản thân, giống như là xoa dịu. Hắn bao nhiêu lần tự nói với chính mình dù chỉ có cơ thể người này thôi cũng được, hắn sẽ không đòi hơn, không hiểu sao một phút bốc đồng lại muốn Hanbin ký thác cho hắn một cái đảm bảo. Cắn môi dưới kềm lại tiếng gầm bật ra từ cổ họng, hắn tự hỏi mình có nhiêu ngu ngốc, bao nhiêu quá phận. Một đòi hỏi như vậy hiển nhiên người này sẽ không chấp nhận.


Bất quá, nói thích hắn làm mình thì vẫn được. Bởi trên giường vốn không thể nghiêm túc luận chuyện yêu đương, người này thích cơ thể hắn, thích cách hắn vừa buông lỏng, vừa trói buộc, thích cách hắn mạnh bạo xâm nhập khiến chính mình muốn khóc cũng không thành tiếng, thích hắn mang khối thân thể nhơ bẩn trong mắt anh ta phá hỏng.


"A-"


Rốt cuộc là làm đến máu cũng chảy ra, hắn nghe Hanbin kêu một tiếng, mấy giây sau đó ghế bên dưới ẩm ướt một mảng mà người cũng mệt đến muốn đổ sụp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro