Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[5] Cách để trở thành khách quen là gì?

     Một quán lớn có giá rẻ tự nhiên xuất hiện ở ngay cạnh quán mình, thường mọi người hay lo sợ. Vậy nhưng dù quán bên cạnh có bán giá rẻ thế nào, nếu bạn bán hàng thực tâm thì không có gì phải sợ cả.

     Nếu nhìn ngó xung quanh, bạn sẽ hiểu thôi. Mặc dù có cửa hàng đồng giá 100 yên, các mặc hàng trên đời này không phải cái gì cũng đều có giá 100 yên. Có nhiều đồ vẫn bán chạy dù là đồ đắt tiền. Chẳng phải có người mua xì dầu giảm giá ở siêu thị và cũng có người mua xì dầu đắt tiền vì họ để ý kỹ càng đến nguyên liệu và nơi sản xuất của chai xì dầu ấy hay sao?

     Tóm lại, quan điểm giá trị trên đời này không chỉ có một. Vì vậy nếu không kinh doanh quán giá rẻ và cạnh canh bằng giá cả, phải nghĩ tới làm thế nào để gây dựng lên một thực đơn bán chạy.

     Có người nói rằng lúc nào cũng nghĩ nhưng vẫn không bán được. Những người làm quán ăn uống mà luôn cảm thấy bất mãn như thế, không hiểu họ nghĩ nghiêm túc công việc bán hàng ở mức độ nào.

     Tôi thấy những người đang làm ở ngành nghề khác thực sự rất giỏi. Ví dụ như người làm bên đồ điện gia dụng. Cho dù bản thân chúng ta nghĩ rằng chắc không thể nào có phiên bản tốt hơn nữa, những người thuộc hãng sản xuất vẫn vắt óc suy nghĩ rồi liên tục tung ra những sản phẩm có thêm chức năng mới.

     Tủ lạnh nữa. Về cơ bản, tủ lạnh là đồ vật chỉ đơn giản để bảo quản đồ ăn ở trạng thái lạnh. Vậy mà, người của hãng sản xuất họ vẫn miệt mài nghiên cứu để sản xuất một chiếc tủ lạnh có nhiều chức năng làm hài lòng khách hàng: nào là không cần bọc thức ăn bằng màng bọc mà thức ăn vẫn không bị khô, hoặc tủ lạnh mở cửa bên phải và bên trái,... tôi nghĩ rằng họ liên tục nghĩ cách để làm hài lòng liên tục trong 24 giờ. Những nỗ lực như thế thật cần thiết đối với cả những quán ăn uống.

     Từng giây trôi qua chính là cơ hội để bán hàng. Đó là điều quan trọng.

     Tôi hay ngồi nhậu ở quán mình, bên cạnh có những nhóm khách nữ ngồi, tôi hay nói: "Chị có biết cách uống này không?", rồi sau đó cho kem vào rượu vang sủi bọt cho khách xem. Bọt sủi lên khỏi cốc. Các chị em phụ nữ thích, lại hò hét ầm lên.

     Khách hàng tự hiểu tôi là ông bố già ở quán. Lúc đó, có thể khách hàng sẽ nhận xét: "Lão già ở quán này hài hước thế!", và có thể họ sẽ đến quán tôi lần nữa. Tôi cứ hay tích góp những điều nhỏ nhặt như thế đấy.

     Đây là chuyện ở một quán được yêu thích ở Hokkaido. Chủ quán ở đấy lúc nào cũng chăm chú nhìn khách ăn. Khách vừa cho miếng thức ăn vào miệng, chủ quán lại niềm nở thăm dò: "Thế nào?". Thấy khách trả lời: "Ngon lắm!" , chủ quán lại chỉ cho khách cách làm món đó luôn. Đến quán đó, chắc hẳn các vị khách đều vui vẻ ra về.

     Vì vậy trong lúc nhập hàng, hãy tưởng tượng xem khách hàng sẽ để bộ mặt như thế nào khi vừa cho miếng đồ ăn vào miệng. Hãy tưởng tượng ra bộ mặt của khách hàng gàng khi được hỏi: "Món ăn thế nào?", chắc chắn quán bạn sẽ đắt khách hơn.

     Chẳng hạn, mùa đông là mùa khách hay gọi món lẩu. Ở quán tôi, trước khi khách hàng gọi thêm nước dùng, chúng tôi đã bổ sung nước dùng vào nồi lẩu cho khách rồi. Khi cho thêm nước dùng, nhiều khi cũng không biết thêm hay bớt gia vị thế nào cho vừa miệng. Vì vậy, chúng tôi yêu cầu nhân viên trong quán dùng một dụng cụ nếm riêng. Nhờ vậy, nhân viên trong quán đều được nếm nước dùng.

     Sau khi vị đã được nêm vừa, nhân viên quán nhất định phải nói: "Tuyệt cú mèo". Khi nói được những câu: "Ngon là như thế này!", rõ ràng món lẩu ngay trước mặt sẽ ngon hơn gấp mấy lần. Khách hàng sẽ vui vẻ hơn, và có thể họ sẽ muốn đến quán thêm lần nữa.

     Và cả rượu vang đổ vào cốc nữa. Giả sử khi rót rượu vang vào cốc với lượng rượu nhiều hơn bình thường, hãy nói với khách rằng: "Bình thường những người hầu rượu chỉ rót đến đây thôi", và ngừng rót một lần. Sau đó vừa đổ thêm vừa nói: "Nhưng chỗ tôi sẽ rót đến đây!"  Làm như vậy, khách hàng sẽ vui hơn hẳn so với việc được rót nhiều rượu vang hơn ngay từ đầu.

     Điều tôi muốn các bạn lưu tâm đó là ban đầu dù mình có chu đáo đến đâu, sau đó cũng dần thấy phiền phức, rồi có khi chỉ ra cho thêm nước dùng và rót rượu vang. Điều đó lại làm cho quán "không bán được hàng".

     Quán kinh doanh đồ ăn uống khác với quán bán hàng thực phẩm ở chỗ: có nhiều khách đến nhìn ngắm món hàng rồi đi luôn. Còn ở quán kinh doanh đồ ăn uống, khách hàng đến chắc chắn sẽ mua một mặt hàng nào đó, chúng ta luôn có cơ hội để quảng bá tối đa cho khách hàng. Tức là khách đã một lần đến mà không quay lại lần thứ hai, tất cả nằm ở trách nhiệm của mình. Vì vậy dù cơ hội nhỏ đến đâu, thì cũng không được bỏ qua. Tôi nghĩ vậy đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro