˚₊‧꒰ა ☆✦ʚChương 11ɞ✦☆ ໒꒱ ‧₊˚
..
Như thể cậu không tồn tại
Cuối cùng cậu cũng trèo đến hết thang
Đột nhiên có một cánh tay chài ra
???
Isagi Yoichi : //định nắm lấy tay//
???
NHANH LÊN
Isagi Yoichi..
Isagi Yoichi
*kh-không phải ngôn ngữ giấc mơ sao*
Isagi Yoichi :《 KHÔNG!!!》
Cậu nắm chắt mắt rụt tay lại
Cứ thể cậu rơi vào khoảng không vô tận
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Isagi Yoichi
*Bật dậy*
Isagi Yoichi :Hộc.. Hộc..
Isagi Yoichi : L-là mơ sao
Isagi Yoichi :Đây là phòng mình
Isagi Yoichi :Đúng rồi phòng mình
Cậu không hề nhận ra rằng cậu đang ở bán trú tại trường
Cậu đảo mắt nhìn quanh phòng
Isagi Yoichi :Fu....-
Isagi Yoichi : May thật không có gì cả
Isagi Yoichi : //đứng dậy bật điện phòng//
Đột nhiên một tia sáng bé lóe lên
Isagi Yoichi : *Hả?..*
Isagi Yoichi : //Chạm vào//
Isagi Yoichi : Áa...
Một tia điện lướt qua người cậu
//Nhanh chóng tắt cầu giao //
• Không biết từ đâu ra
Isagi Yoichi : //lấy lại bình tĩnh//
Isagi Yoichi : //mở cửa phòng ra//
Isagi Yoichi : Ba mẹ ơi
Isagi Yoichi : Nãy phòng con b-
Isagi Yoichi : Ba mẹ!!!
Giờ đây ba mẹ Yoichi đang ở dưới nhà
khuôn mặt nổi đầy mụn biến dạng kì lạ
?
Ba & mẹ Yoichi : // Nhìn về phía cậu//Họ nghiêng đầu như người máy
?
Ba & mẹ Yoichi:
《SAO MÀY CHƯA》
《 NGỦ?》
Khuôn mặt họ một lần nữa biến dạng
Méo mó kinh tởm
???
Ba & mẹ Yoichi :
《SAO MÀY CHƯA》
《 NGỦ?》
Isagi Yoichi : //Đực người ra//
Isagi Yoichi : //Bật dậy//
Isagi Yoichi : Hộc..hộc..
Cậu ôm tim mình thở hổn hển mắt mở to..
Khuôn mặt cậu bây giờ đã tái mét cắt không còn giọt máu
Bachira Meguru : //mở hờ mắt//
Bachira Meguru : //bật dậy//
Bachira Meguru : N- này Y-Yoichi
Bachira Meguru : Cậu sao vậy..???
Bachira Meguru : //xoa lưng cậu//
Isagi Yoichi : //run rẫy vùi mặt vô lòng Bachira//
Isagi Yoichi : Ba- Bachi..Bachira
Isagi Yoichi : Là cậu đúng không...??..
Isagi Yoichi : //Nắm chặt lấy bắp tay của Bachira//
Bachira Meguru :Tớ đây.. Cậu sao vậy..
Bachira Meguru : Isagi..?
Bachira Meguru:...
Isagi Yoichi :Mơ..giấc mơ..
Bachira Meguru: 《Đúng vậy~》
Khuôn mặt Bachira bây giờ đã hóa thành con quỷ khi đầu cậu gặp...
Đột nhiên cổ họng cậu như bị một sợi dây quấn chặt lấy
Isagi Yoichi : A-ac...
_End_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro